8.Tô Mai và Nghiêm Thanh ngồi ngay trước mặt tôi, bộ dáng nghiêm trọng giống như tôi vừa phạm phải tội lỗi tày trời."Một gương mặt ngu ngơ, một miệng cười không khép lại được, cậu đang có chuyện muốn giấu tụi tớ?" . Ủng hộ chính chủ ????ào ngay ﹟ ????R ????????????R????Y????????﹒Vn ﹟Tô Mai làm bộ mặt ghét bỏ nhìn tôi, không nhịn được hỏi tôi."Còn phải nói sao? Mặt mày sáng sủa như thế, hạn hán cuối cùng cũng gặp mưa rồi."Rốt cuộc vẫn là Nghiêm Thanh lợi hại, tôi nhịn không được bật cười, "Tỷ muội của tớ, Sở Nguyên thực sự rất yêu tớ đó.""Nhìn xem, thật không có tiền đồ mà."Nghiêm Thanh đảo mắt, khịt mũi lạnh lùng, "Thôi đừng, dừng lại đi, cẩu độc thân từ chối ăn cẩu lương." "Tớ cũng là cẩu độc thân nè, chị em thân mến." Tô Mai dang hai tay ra, bộ dáng giả vờ thờ ơ, "Không cần an ủi tớ đâu, tớ vẫn rất ổn."Nghiêm Thanh biểu cảm giống tìm được tình bạn thực thụ, đi lên ôm ôm Tô Mai, "Chào mừng quay trở lại hội cẩu độc thân.""Tính sao đây, tối nay đi uống chút không?""Được đó, nhớ đúng giờ."Hai người họ túm tụm lại bàn bạc xong liền quay ra nhìn tôi, "Sao nào, có muốn đi cùng không?"Tôi ôm lấy hai má, "Được thôi, vậy để tớ đến trường nói với Sở Nguyên một tiếng đã.""Coi cậu kìa, không phải gọi điện thoại là được rồi sao."Hai người con gái trước mặt trợn cả mắt lên nhìn tôi, nhưng mà tôi không quan tâm, tôi chỉ muốn được gặp Sở Nguyên, muốn được làm nũng với anh.