Tôn Giai Ni còn đang nhìn chằm chằm vết tích bị chà đạp trên người mình qua tấm gương, kẻ đầu têu đã đẩy cửa đi vào.Lục Minh Thần rất hứng thú nhìn động tác cô gái nhỏ một hồi mới yên lặng nghiêng người tiến lên, nắm chặt đôi vú mềm mại của cô bắt đầu nắn bóp.“A!” Cô gái nhỏ toàn thân trần trụi giật mình kêu lên.Cô xoay người lại, kinh hãi đến biến sắc hỏi anh: “Anh vào bằng cách nào?”Rõ ràng cô khóa cửa mà.“Anh có chìa khóa…”“À…”Cô thật sự ngu ngốc, không cứu nổi.Tôn Giai Ni nghĩ đến vết thương của anh, vội vàng đẩy anh ra lại vội vàng tắt vòi hoa sen.“Ôi, thầy Lục anh ra ngoài trước đi, phía sau lưng anh không thể dính nước.”Lục Minh Thần lắc đầu, mắt thấy nước ngừng, tiến lên một bước, dán lại cực gần cô.“Anh cũng muốn tắm rửa.” Giọng nói anh khàn khàn.“…Vậy anh đợi em một chút.”Tôn Giai Ni nói xong liền muốn ra ngoài, mặc quần áo mình vào.Lúc sượt qua người anh lại bị Lục Minh Thần ôm lấy một cái, kéo vào trong lồng ngực mình.“Dù sao cũng phải ướt, tắm cùng nhau đi.”Tắm cùng nhau???Trời ạ, thế này thích hợp sao?Tôn Giai Ni xấu hổ mặt ửng đỏ, nhưng Lục Minh Thần đã cầm sữa tắm bên cạnh bắt đầu bôi lên người cô.“Anh tắm cho em trước, em lại tắm cho anh.”Anh nói xong, hai tay sờ tới sờ lui trên người cô.Động tác anh dịu dàng cực kỳ nhưng mà lại mang theo một chút ý không tốt.Bôi sữa tắm thì bôi sữa tắm, nhưng anh lại ác ý niết đầu vú cô.“A ~Thầy Lục ~”Thân thể từng trải qua việc đời vô cùng mẫn cảm, hai chân Tôn Giai Ni đã có chút như nhũn ra.“Thế nào?” Lục Minh Thần cắn lỗ tai cô hỏi.Phạm quy! Phạm quy! Phạm quy!Đáy lòng Tôn Giai Ni âm thầm kháng nghị, nhưng thực chất lại nhát gan, ngoài miệng chỉ dám nhỏ giọng nhắc nhở anh: “Đang tắm đấy.”Nghe vậy, Lục Minh Thần hơi nhíu mày, tóc rối chỗ thái dương hơi ướt, nhìn qua gợi cảm đến không tả nổi.