Giáo Sư: Trái Tim Em Vẫn Luôn Hướng Về Anh

Chương 46: Ngày Tháng Bình Dị



Qua một tuần sau thì Ái Niên cũng được xuất viện về nhà,anh không đưa cô về kí túc xá mà đưa cô về trung cư của mình để thuận tiện cho việc chăm sóc …

Mỗi ngày anh điều nấu cơm,quan tâm chăm sóc khiến cho cô vô cùng cảm động,tâm tình cũng vui hơn hẳn.Và điều đặc biệt là sức khoẻ cũng đã ổn định.

Cả ngày cô chỉ nằm ở trong phòng thì có chút buồn chán cho nên buổi chiều cô đành đi ra phòng khách xen tivi sẵn tiện chờ anh về nhà luôn.

Ái Niên ngồi trên ghế sofa xem tivi được một lát thì nghe được tiếng chuông cửa cho nên cô cứ nghĩ là anh về nhà nhưng không lần này là bạn của anh …

" Anh Kim Minh ‘’

" Ừm,anh đến thăm em "

" Vậy em mời anh vào nhà "

Kim Minh nghe cô nói vậy liền bỏ giày ở ngoài cửa rồi nhanh chân đi vào trong nhà,trên tay anh còn có mấy túi đồ ăn và trái cây.

" Cái này anh đem đến cho em, em nhớ là phải ăn nhiều vào"

" Vâng,cảm ơn anh "

Khách đến nhà không trà cũng bánh, nhưng ở đây chỉ có lọc mà thôi.Cho nên cô cũng rót nước lọc mời anh.

" Anh uống nước đi "

" Ừm,cám ơn em "

" Anh cũng không ngờ Thảo My lại độc ác như vậy,cô ta lại hại em ra nông nổi này "

Khi nghe anh nói vậy thì cô cũng chỉ cười cười mà thôi.



" Chắc có lẽ cô ấy quá yêu Quân Hiên thôi "

" Ừm,cái này thì em nói đúng "

" À mà anh không ngờ là em và Quân Hiên lại yêu nhau đấy,lúc đầu anh cứ tưởng mình vẫn còn cơ hội ‘’

" Anh Kim Minh từ trước đến giờ em vẫn xem anh là bạn, một người anh trai tốt bụng "

" Ngốc quá đi,anh hiểu mà "

Kim Minh đặt ly nước xuống bàn rồi đi lại xoa đầu Ái Niên một cái, hành động này của anh làm cho cô có chút bất ngờ…

" Anh về trước đây "

" Vậy em tiễn anh ra cửa "

" Được "

Anh ấy là người tốt và anh ấy xứng đáng với cô gái tốt hơn.Trong lòng mình bây giờ chỉ có một cái tên là Hà Quân Hiên mà thôi. …

Lúc này cô không nghĩ ngợi nữa mà mở mấy túi đồ ăn lúc nãy ra.Khi mở ra thì cô mới há hốc mồm, người đàn ông đó làm gì mà mua nhiều thế,mấy cái này chắc ăn hơn cả tuần thì mới hết …

Ngẫm nghĩ lại bây giờ anh ấy cũng sắp tan ca rồi vậy cho nên mình sẽ làm bữa tối cho cả hai.Dù gì thì bây giờ thì mình cũng đanh rảnh mà …

Sau đó thì cô mở tủ lạnh lấy thịt cá,rau cải,cà rốt,tiếp đến là nấu cơm và sơ chế nguyên liệu …

Mới đây mà đã gần 5 giờ chiều rồi,bữa tối thì vẫn chưa nấu xong nữa đúng là có chút hậu đậu mà …

" Cạch "

Ở trong bếp Ái Niên nghe được tiếng mở cửa, chẳng lẻ nào anh ấy đã về rồi sao.Hôm nay anh ấy tan làm sớm thế nhỉ.



Hà Quân Hiên đi vào phòng ngủ không thấy cô đâu thì anh liền đi xuống nhà bếp,đập vào mắt anh bây giờ là thấy cô đang nấu ăn …

" Ái Niên …"

" Dạ "

" Sao không đợi anh về mà lại xuống bếp " anh nói xong liền ôm cô vào lòng.

" Nào cởi tạp dề ra để anh nấu cơm cho em "

" Không… không cần đâu,em tự nấu được mà "

"Được không đó "

" Được mà,bây giờ anh đi tắm đi rồi xuống ăn cơm "

" Ừm "

Quân Hiên nghe cô nói vậy thì anh cũng buông cô ra rồi đi về phòng tắm rửa.Sau khi thấy bóng lưng của anh rời đi thì cô cũng không nhìn nữa mà chăm chú vào mấy món ăn …

" Cũng tạm ổn "

" Thịt chiên hơi mặn thì phải"

Khi nêm nếm xong cô có chút nhíu mày lại,anh ấy đi làm cả ngày mệt mỏi lắm rồi.Vậy mà ngay một bữa cơm làm cũng không xong nữa. Cũng may là lúc trước mẹ cô có chỉ cô nấu ăn cho nên nó mới được như vậy chứ nếu không bây giờ nó còn khó ăn hơn nữa …

Dù sao đồ ăn cũng đã làm xong rồi nếu anh ấy không ăn thì mình cũng đành chịu chứ biết làm sao bây giờ.Đúng là công việc nấu ăn cũng không dễ dàng mà, nhưng sao anh ấy là đàn ông tại sao lại nấu ăn ngon đến thế chứ …

Mấy lần trước cô cứ nghĩ là anh đặt nhà hàng nhưng không ngờ lại là thức ăn do chính tay anh ấy nấu,đúng là mẫu đàn ông của mọi người mà, đã biết kiếm tiền làm việc ở ngoài xã hội đã vậy còn biết nấu cơm chăm lo cho gia đình nữa.