Giày Ba Lê

Chương 16: Thế giới tranh sơn dầu



(っ◔◡◔)っ ♥ Chương 16 Thế giới tranh sơn dầu ♥

Edit: Vũ Quân

Đối với những người bị truyền thống văn hóa đè nén lâu ngày mà nói sự tồn tại của tình dục giống như cám dỗ từ chiếc hộp Pandora xinh đẹp.

Bản thân tình dục không có gì huyền bí, nhưng chính sự đàn áp của xã hội đã khoác lên mình nó sắc màu của sự bí ẩn, và điều tai hại là việc này lại phản tác dụng.

Cồn đã khiến sự xúc động ẩn sau lí trí của Hứa Thanh Giai bùng lên, tính cách ngoan ngoãn được dạy dỗ từ nhỏ cuối cùng cũng tìm được khoái cảm phản nghịch.

Chỉ mới ôm và hôn một người khác giới đã khiến cô cảm thấy hưng phấn lạ kì. Thì ra tiếp xúc cơ thể khi không có tình cảm làm nền vẫn có thể khiến người ta yên tâm đến vậy. Hứa Thanh Giai không khỏi ôm chặt anh hơn, cô hoàn toàn không còn lí trí để suy nghĩ về hiện thực.

Cô nhẹ giọng hỏi Tô Việt: "Anh nói đi... làm tình có cảm giác như thế nào?"

Tô Việt vùi đầu vào gáy cô thở hổn hển thật lâu, dương v*t vất vả lắm mới hơi bình thường một chút lại bị sự chủ động và to gan của cô làm cho căng phồng, trong khi hai người dán sát vào nhau có thể cảm nhận được nó một cách rõ ràng.

Là cảm giác gì?

Chắc là sướng và kích thích hơn khi anh tự mình thẩm du.

Tô Việt muốn đứng dậy, Hứa Thanh Giai lại không an phận ngọ nguậy ở dưới người anh. Một chân anh quỳ giữa hai chân cô, dương v*t gần như đặt ở bụng dưới của cô. Xuống chút nữa nếu không có quần áo ngăn cản thì anh đã có thể tiến vào trong cơ thể cô.

"... Hứa Thanh Giai." Giọng của anh khàn đến đáng sợ, anh ngẩng đầu nhìn cô.

Khoảng cách chỉ còn trong gang tấc, hơi thở của Hứa Thanh Giai như khiến anh say đắm: "Em đã từng làm chưa?"

"..."

Tô Việt nắm cổ tay cô giơ lên đỉnh đầu, anh bò lên trên một chút, dương v*t thong thả mà lại lén lút cọ xát với bụng của cô.

Anh hỏi cô: "Em muốn thử à?'

Hứa Thanh Giai nhìn thẳng vào anh: "Anh có áo mưa không?"

Tô Việt nhất thời không thể đoán được cô có tỉnh táo hay không.

Nếu cô say thì thật kì lạ vì cô vẫn nhớ đến việc này, nhưng nếu Hứa Thanh Giai tỉnh táo thì cô sẽ không thể nói trắng ra như vậy được.

"Rốt cuộc em có say không vậy?"

Hứa Thanh Giai khẽ mỉm cười với anh, trên mặt lộ ra sự ngây thơ: "Tôi nói rồi, tôi không say mà."

"..."

Anh bị thái độ của cô chọc tức, Tô Việt đột nhiên xoay người xuống giường, lấy hai hộp áo mưa lần trước bị thằng nhóc kia đùa dai vứt vào xe mua hàng.

Anh xoay người mạnh mẽ ném áo mưa lên giường sau đó lại đi lên, quỳ trên người cô. Tiếp theo chính là một vở kịch câm không tiếng động.

Tô Việt cởi áo lộ ra dáng người tam giác ngược tiêu chuẩn của sinh viên thể thao.

Cơ thể này vẫn đang trong giai đoạn chuyển tiếp từ thiếu niên sang đàn ông, nằm giữa ngây ngô và thành thục. Đường cong ở eo mượt mà, sắc nét, lan xuống bên dưới là vùng đất cấm được bọc trong quần thể thao.

Đặc biệt là hình dáng nhô ra ở đũng quần trở nên rất rõ ràng.

Sau khi cởi áo anh hơi dừng lại một chút, chờ Hứa Thanh Giai phản ứng. Nhưng cô vẫn bất động chỉ nhìn chằm chằm vào anh, trừ mạt ửng hồng trên mặt và hơi thở trở nên nặng nề hơn thì cô không có ý định dừng lại.

Tô Việt hít sâu một hơi rồi cởi quần ra.

Mất đi sự trói buộc, dương v*t thô dài ngay lập tức bắn ra, cướp đi toàn bộ ánh mắt của Hứa Thanh Giai.

Giọt sương nhỏ ánh lên dưới trăng, đó là tinh dịch tiết ra do chàng trai không có kinh nghiệm, chưa học được cách khống chế dục vọng.

Tuy Hứa Thanh Giai đang mơ mơ màng màng nhưng cô vẫn nhớ đến việc giữ gìn sức khỏe tình dục. Cô sờ chiếc hộp nhỏ bên cạnh, mở ra rồi đưa cho anh.

Tô Việt nhận lấy, anh lấy tầng cao su hơi mỏng kia ra, bàn tay hơi run, cuối cùng vẫn đeo lên. Sau khi đeo vào, anh giống như đã hoàn thành nghi thức nào đó, anh cúi xuống hôn cô.

So với vừa rồi nụ hôn này lưu luyến hơn, anh che mắt cô lại, liếm láp môi cô, đầu lưỡi tiến vào trong, đụng vào đầu lưỡi của cô.

Hứa Thanh Giai túm lấy vai anh, móng tay cào ra vết xước sau lưng anh:

"Tô Việt, Tô Việt!"

Cô đẩy anh.

Tô Việt mở mắt ra.

"Tôi còn chưa cởi quần áo mà." Cô chu miệng lên.

Tô Việt chưa bao giờ biết Hứa Thanh Giai khi uống say thì ra lại là như vậy. Cô trở nên vừa sống động, lại hoạt bát.

Cô giống như công chúa ba lê trong bức tranh sơn dầu cao quý, nay cởi váy lụa bước vào thế giới hiện thực.

Hứa Thanh Giai mặc chiếc áo lông nhạt màu, bên dưới là quần jean bó sát, Tô Việt cởi cúc áo của cô ra, kéo quần xuống, cô phối hợp nâng mông lên.

Chiếc quần lót tam giác màu trắng.

Tô Việt vươn tay ra, chạm nhẹ vào. Hứa Thanh Giai phản ứng kịch liệt, cô khép chân lại theo phản xạ có điều kiện, vừa vặn kẹp lấy tay Tô Việt.

"Ngứa..."

Tô Việt mím môi, ngón tay anh dùng sức đâm vào bên trong, chọc vào hoa tâm khiến Hứa Thanh Giai kêu lên: "A..."

Âm thanh ấy như chất xúc tác, Tô Việt lại đâm chọc thêm hai cái nữa, anh phát hiện ra mảnh vải dưới ngón tay đã ướt đẫm.

Ngẩng đầu lên, Hứa Thanh Giai đang tự cắn tay, cô vùi đầu vào gối.

Tô Việt kéo tay cô ra, anh cúi người hôn lên, khàn giọng hỏi cô: "Em có muốn cởi quần áo không?"

Hứa Thanh Giai gật đầu.

Tô Việt bế cô lên, anh cởi cả áo lông và nội y của cô, chỉ còn lại chiếc quần lót. Bộ ngực bị ép lại, tạo ra một rãnh sâu mê người, vừa vặn che khuất đầu v*.

Hô hấp của Tô Việt ngừng lại, anh nhìn chằm chằm khối ngọc trước mắt thật lâu.

Hứa Thanh Giai vừa bị anh trêu chọc, bây giờ dừng lại khiến chân tâm của cô rất khó chịu. Cô kẹp chân, dùng tay đẩy vai anh: "Tôi không thoải mái!"

Tô Việt chú ý tới động tác nhỏ của cô.

"Anh giúp em thoải mái, ngày mai em đừng hối hận nhé."

"Hối hận cái gì cơ... A!"

Cô thét chói tai, bởi vì Tô Việt vùi đầu vào mút ngực cô.

Áo ngực rơi ở khuỷu tay, phía trước là mái tóc xù của anh. Hứa Thanh Giai cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, cô luồn tay vào mái tóc anh.

Tô Việt chỉ biết tóm lấy đầu v* và tra tấn nó, nhũ thịt ở bên cạnh không được quan tâm đến.

Cuối cùng bằng kinh nghiệm xem phim heo tay anh trượt xuống, đẩy tầng vải mỏng ra. Anh sờ đến chùm lông thô cứng, ở giữa ướt sũng nước.

Xuống chút nữa, anh đi sâu vào trong.

Ít lông hơn, da thịt cũng càng thêm non mềm.

Trong nháy mắt Hứa Thanh Giai bị kích thích đến mức kéo tóc anh, Tô Việt không thể không ngẩng đầu lên. Anh thấy cô nhắm mắt há miệng, mất khống chế, anh càng thêm hưng phấn lột quần lót của cô ra.

Anh đẩy hai chân cô, quỳ vào giữa, không dám nhìn kĩ nơi riêng tư của cô, anh nắm lấy chính mình tiến về phía trước kích thích.

Khi quy đầu vừa đụng tới cửa huyệt anh đã có xúc động mất khống chế, anh vội vàng hóp chặt cơ bụng.

Lại nhét vào bên trong một chút...

Cảm giác đau đớn khiến Hứa Thanh Giai mờ mịt mở mắt, cô thấy Tô Việt ở bên trên cũng không tốt hơn mình là bao.

"Đau..."

Cô đẩy anh.

"Tôi cũng đau." Anh lẩm bẩm nói. "Vậy anh đi ra đi."

Tô Việt không nói lời nào, anh túm lấy bắp đùi của cô, hạ quyết tâm cắm toàn bộ về phía trước. Hứa Thanh Giai hét lên.