Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

Chương 1493: Em là tiểu tình ca của anh (60)



Edit: Mèo máy màu hồng

“Con không đặc biệt muốn đi đâu cả, gần đây ôn tập bù đầu bù cổ, đầu óc căng ra, áp lực rất nhiều, đợi sau kỳ thi, nghỉ ngơi đầy đủ xong con sẽ suy nghĩ ạ.”

“Có thể đến nước ngoài để nghỉ ngơi, muốn đi nước nào không?”

“… Trước mắt thì còn chưa từng nghĩ đến, bình thường ba mẹ đi nhiều nơi nhiều nước, mang đủ loại quà lưu niệm cho con, con đều thích cả.” Thời Niệm Ca một tay chống cằm.

Thật ra mà nói, sau khi kết thúc kỳ thi đại học, có phải chính là cơ hội để cô đi đâu đó cùng Tần Tư Đình không?

“Nhưng mà ông ngoại à, bà ngoại qua đời mấy chục năm rồi, đến bây giờ ông cũng không tìm ai để bầu bạn, mỗi lần mẹ con về nước đều nói chuyện này, ông thật sự cứ định cô độc một mình vậy sao?” Thời Niệm Ca nháy mắt.

“Quấn xéo đi, không phải bây giờ ông già rồi à, hơn sáu mươi tuổi rồi, còn tìm bạn già làm gì. Con muốn ông tìm cho con bà ngoại mới à?”

“Muốn mà, sao lại không muốn chứ.” Thời Niệm Ca giúp ông bỏ thịt vào trong chén dưa chua, sau đó lại nói với ông: “Ba mẹ con tiếp nhận sản nghiệp của nhà họ Thời nhiều năm vậy rồi, mấy năm nay cũng xem như không ngừng phát triển, mấy năm nay ông cũng làm biết bao nhiêu là nghiên cứu khoa học, đến nay cũng chưa từng lo nghĩ cho bản thân, lớn tuổi thì sao chứ, chưa kể ông cũng giống như những người trẻ bọn cháu mà, lớn tuổi vẫn có thể tìm cho mình một người để bầu bạn, ai nói sáu mươi tuổi không thể gặp chân ái chứ? Nếu mà cứ chần chừ, đợi đến lúc ông bảy mươi rồi không chừng chỉ có thể kiếm một dì nhỏ mê tiền của ông thôi.”

Lời này của cô khiến ông ngoại dở khóc dở cười: “Con bé này, suốt ngày nghĩ đi đâu vậy, bây giờ lớn rồi, thông suốt hiểu chuyện, bắt đầu có gan nói chuyện tình cảm với ông rồi cơ đấy?”

“Con đâu nghĩ gì đâu, chỉ là nghĩ đến ông ngoại sáu mươi rồi mà thân hình vẫn cường tráng đẹp trai lại phong độ, ông vẫn còn cô đơn như vậy thật không nên đâu.” Thời Niệm Ca nhanh chóng chuyển đề tài, sợ cô cứ nói đến chuyện tình cảm sẽ bị ông ngoại phát hiện ra chuyện của bản thân mình.

Ba mẹ cô rất thoáng trong cách giáo ɖu͙ƈ cô, nhưng ông ngoại lại rất nghiêm khắc, nếu như bị ông biết được, không chừng sẽ nói chuyện với cô Triệu, chắc chắn từ nay về sau cô Triệu sẽ nghiêm với cô hơn, không chừng còn bắt cô ngồi xa Tần Tư Đình nữa.

Ông ngoại không thích đề tài này, sau khi cắt thêm một ít đồ ăn lại nói tiếp: “Nói sau đi, bây giờ không muốn suy nghĩ.”

Thời Niệm Ca không dám nhiều lời, chỉ tiếp tục ở lại nhà bếp giúp ông.

Đến giờ ăn tối, ông ngoại hỏi thăm tình hình học tập gần đây của Thời Niệm Ca, còn nói đã gửi gắm cô Triệu, dặn lớp trưởng và mấy bạn có thành tích học tập tốt giúp cô, hỏi cô bạn bè có thường xuyên giúp đỡ cô không.

Lớp trưởng dù sao cũng giúp đỡ cô, nhưng đối với cô mà nói, người ảnh hưởng lớn nhất vẫn là Tần Tư Đình.

“Có ạ, đối xử với con rất tốt, thành tích học tập của con tiến bộ rất nhanh.” Cô vô cùng thành thật.

“Ừm, hôm nào có thời gian đãi bạn học của con một bữa, trước khi thi đại học ấy, ông ngoại cảm ơn mấy đứa cho thật tốt.”

“Không cần đâu, ông ngoại à, mấy đứa nhỏ bọn con vẫn sợ gặp người lớn lắm, ông định gặp mấy bạn ấy, rốt cuộc là khen thưởng hay là hù dọa đây?”

“Sao nào? Chẳng lẽ là nam sinh?”

“… Ai quy định giúp đỡ con học là nữ sinh nào? Ông cố ý dặn với cô Triệu đúng không?”

Ông ngoại cô cẩn thận suy nghĩ mới phát hiện điểm sơ suất, chỉ là trông thấy cô dường như không giống đang yêu đương với ai cả, lập tức gật đầu: “Thôi, quên đi, thành tích tiến bộ là được, sắp thi đại học rồi, hai tháng nữa là con thoát khỏi đó rồi.”

Thời Niệm Ca gật gù, lúc này Triệu Tiểu Thanh gửi tin nhắn đến.

Cô cúi đầu nói chuyện với Triệu Tiểu Thanh.

“Nói chuyện với ai đấy?” Ông ngoại cười hỏi.

“Bạn học con, bạn gái ngồi phía sau, ngày mai sinh nhật cậu ấy, hỏi tối mai con rảnh không đi ăn cơm với cậu ấy.” Thời Niệm Ca trả lời một cách tự nhiên.

Ông ngoại nhíu mày: “Bạn gái? Không phải bạn trai à?”

“Bạn học là gái.” Thời Niệm Ca giơ điện thoại lên cho ông xem nội dung tin nhắn: “Ông ngoại xem đi.”

Ông ngoại cô không định xem, nhưng ánh mắt vẫn lơ đãng liếc qua, vẫn là tin tưởng cô, trông thấy cô bày ra vẻ mặt “con thật sự nói chuyện với bạn gái, không phải là bạn trai”, khẽ cười: “Nếu con có tình cảm với bạn học nào, nhớ nói cho ông biết.”

Ông có ý gì nhỉ, đang ám chỉ cô yêu sớm sao.

“Vâng ạ.” Cô lại trả lời qua loa, sau đó tiếp tục nhắn tin với Triệu Tiểu Thanh.

“Chuẩn bị quà chưa?” Ông ngoại hỏi cô.

Thời Niệm Ca nghĩ một chút: “Trưa mai lúc nghỉ trưa, con đến siêu thị kế bên trường học xem sao.”

Cô chỉ biết sắp đến sinh nhật Triệu Tiểu Thanh thôi, trong lớp nhiều bạn học như vậy, ngày nào cũng có sinh nhật của ai đó, nhưng mà không thể nói câu chúc mừng sinh nhật qua loa với cô ấy được, sau khi cô nhảy lớp, Triệu Tiểu Thanh chính là bạn thân nhất của cô, cho nên cô đã định tặng quà sinh nhật cho cậu ấy từ lâu rồi.

Lúc nhỏ Triệu Tiểu Thanh từng học múa, sau khi lên cấp ba bởi vì chương trình học quá nặng nên tạm thời ngừng học múa, những sau này vẫn muốn ghi danh vào trường nghệ thuật, muốn tiếp tục múa ba lê.

Cho nên Thời Niệm Ca định mua một bộ đồ múa thiên nga tặng Triệu Tiểu Thanh, giá cả xem như không đắt, cũng xấp xỉ ba ngàn, đối với cô thì có vẻ bình thường nhưng đối với học sinh cấp ba mà nói, nó hơi đắt một chút, cho dù cô có nói với Triệu Tiểu Thanh chỉ ba trăm, chắc chắn cô bạn sẽ không chịu nhận đâu.

Vì vậy cô hơi lưỡng lự, ngày mai có nên dành thời gian đi mua gì đó khác không, nhưng vẫn không biết phải mua gì.

Dù sao cũng không thể mua sách ôn tập đưa cô ấy được, thế thì nhất định Triệu Tiểu Thanh sẽ giế.t cô mất.

Lại nhớ đến búp bê thủy tinh lần ấy Lâm Tự tặng cô, hình như Triệu Tiểu Thanh cũng thích những thứ nhỏ xinh, Thời Niệm Ca thầm ghi nhớ, ngày mai sẽ đi xem sao.

Ông ngoại có rất nhiều việc ở phòng thí nghiệm và bệnh viện, sau khi ăn cơm xong rời đi ngay, hôm sau là thứ hai, sau khi Thời Niệm Ca ngủ dậy trông thấy chú Thái đã đến rồi, chú Thái đưa cô đi học, vừa hay cô đến trường sớm hơn được một chút, tiện đi vòng vòng tiệm bán quà lưu niệm bên ngoài trường một chút.

Mua một cặp gấu xanh và hồng, bên dưới đôi gấu có một hộp nhạc, giá hơn một trăm, rất tinh xảo.

Dứt khoát tặng cái này cho cậu ấy đi, còn về bộ váy thiên nga, cô định sau khi thi đại học xong sẽ tặng Triệu Tiểu Thanh như một món quà tốt nghiệp.