“Thời Niệm Ca, trò đang nhìn cái gì vậy?” Giáo viên bất thình lình nhắc nhở cô: “Chú ý đến dụng cụ thí nghiệm trong tay! Đừng làm tay bị thương!”
Thoắt cái bị giáo viên phát hiện Thời Niệm Ca nhanh chóng quay đầu lại, Triệu Tiểu Thanh mỉm cười nhìn cô, Thời Niệm Ca cũng cúi đầu nhếch mép cười, sau đó thừa dịp giáo viên không chú ý, cô quay lại nhìn một chút, trông thấy Tần Tư Đình nghiêm túc đứng đó làm thí nghiệm cùng với giáo viên, so sánh một chút, Tần Tư Đình cao hơn giáo viên rất nhiều, đứng đó, vô cùng nổi bật.
“Đừng ngây ra nữa, nhanh lên, nếu không làm không kịp bây giờ, Tần Thần nhà cậu sẽ cười cho đấy.” Triệu Tiểu Thanh vỗ vỗ cô.
Hai chữ “Tần Thần nhà cậu” khiến Thời Niệm Ca suýt run cả tay.
Sau khi ra khỏi phòng thí nghiệm, Triệu Tiểu Thanh chọc cô rất nhiều, vừa định về tầng có phòng học của mình, đột nhiên trông thấy Đường Thiệu, trong tay còn cầm điếu thuốc đang đốt, khi nhìn thấy Thời Niệm Ca, ánh mắt lập tức dừng trên người cô.
Trong trường chắc chắn không được phép hút thuốc, nhưng thường thì những nam sinh này lén lút cầm điếu thuốc vào nhà vệ sinh hoặc đến nơi không có ai ở sau trường để hút một cách bí mật, và chỉ có những anh trai đặc biệt “giỏi giang” này mới dám cầm điếu thuốc một cách công khai bước vào trong trường học.
Dù chưa hút, nhưng anh ta hoàn toàn không muốn giấu, điếu thuốc kẹp giữa hai ngón tay, anh ta chỉ đứng yên nhìn về phía Thời Niệm Ca, có vẻ như anh ta đã nghĩ đến việc nói gì đó, nhưng khi anh thấy bên cạnh cô có một bạn nữ, nên đã do dự..
Trong giây phút này, Thời Niệm Ca kéo tay Triệu Tiểu Thanh đi về lớp học.
Đường Thiệu vẫn đứng đó cau mày nhìn theo, đang định bỏ đi, đột ngột trông thấy Tần Tư Đình từ một cầu thang khác bước đến.
Đường Thiệu vừa nhìn thấy Tần Tư Đình, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng, không biết có chuyện gì, mọi người đều là học sinh cấp ba, không phải bọn họ chưa từng gặp Tần Tư Đình, cũng chẳng có xích mích lẫn quen biết, cả hai đều chỉ tồn tại trong những cuộc thảo luận giữa các học sinh trong trường, cũng chưa từng đánh nhau, chẳng qua chỉ là một con điểm trừ, tuy trong lòng Đường Thiệu có bóng ma, nhưng chưa đến mức nghiêm trọng.
Tại sao hai lần trông thấy Tần Tư Đình này, anh ta luôn cảm thấy có gì đó không ổn, luôn cảm thấy áp lực còn nhiều hơn trước.
“Này, Tần Thần.” Đường Thiệu biết mọi người thường gọi mình như thế nào, cho nên đơn giản lễ phép nói.
Tần Tư Đình chỉ liếc anh ta một cái, đi thẳng qua mặt anh ta không hề ngừng lại.
“Nghe nói bây giờ bạn gái của tôi cùng bàn với cậu.” Đường Thiệu trực tiếp nhìn anh, không hề giấu giếm.
Tần Tư Đình vẫn đi về phía trước không hề nhìn lại, Đường Thiệu buồn bực mà đi theo: “Tôi nói này, Tần Thần, dù sao chúng ta cũng không xa lạ, lần trước cậu trừ điểm của tôi, việc nhỏ như thế của tôi cậu còn không tha, nay bạn gái tôi chạy đến lớp cậu, tôi chỉ nói với cậu một tiếng , dù gì ở Hải Thành này cũng có câu “Nhị Đường Lục Tần” mà, cậu coi như nể mặt tôi, bình thường nhân nhượng em ấy một chút, tính tình Niệm Niệm ngay thẳng, nếu em ấy làm gì xúc phạm đến cậu, cậu nói với tôi, dù gì cũng đừng gặp em ấy…”
Đột nhiên Tần Tư Đình đứng lại, Đường Thiệu không ngờ anh lại dừng lại, nhướn mắt lên.
“Bạn gái?” Tần Tư ĐÌnh thờ ơ nhìn anh ta, “Hay là bạn gái cũ?
Đường Thiệu: “…” Trong lòng đột nhiên vô cùng buồn bực, thằng nhãi Tần Tư Đình này chẳng phải ngày thường không hề nghe chuyện bàn tán của người khác ư, sao lại biết rõ chuyện của Thời Niệm Ca thế? Một tháng nay, ngoại trừ quan hệ cùng bàn, không lẽ nào họ còn trao đổi nhiều hơn thế?
Đường Thiệu siết chặt điếu thuốc trong tay, vừa định nói, Tần Tư ĐÌnh đã quay người không chút biểu cảm đi vào lớp 12 6 của trường trung học, không thèm nhìn anh ta nữa.
Nhìn thấy bóng lưng Tần Tư Đình về lớp giống hệt bóng lưng của Thời Niệm Ca vừa rồi, Đường Thiệu chỉ cảm thấy cơn tức giận trong lồng ngực như muốn trào ra ngoài.
Mẹ, làm sao Niệm Niệm có thể ngồi với con vật máu lạnh này? Để cô ấy ngồi bên cạnh Tần Tư Đình, đây không phải là hành hạ tâm lý của em ấy sao? Giáo viên lớp 6 nghĩ gì thế?
Khi Thời Niệm Ca vào lớp, cô ngồi sau trò chuyện với Triệu Tiểu Thanh, ảnh kết quả thí nghiệm vẫn được lưu trong điện thoại, hai cô gái hài lòng với kết quả thí nghiệm của mình, vẻ mặt vui mừng.
Nhìn thấy Tần Tư Đình đã về lớp, Thời Niệm Ca vội vàng xoay người, đặt điện thoại xuống, trong nháy mắt nhìn về phía anh, thấy anh hai mắt trong veo, không có biểu hiện gì khác, hiển nhiên anh không có ý định bình luận kết quả của cô trong sự phòng thí nghiệm.
Đúng vậy, anh là học sinh duy nhất có tư cách làm thí nghiệm với giáo viên, thành tích nho nhỏ của cô và Triệu Hiểu Khánh không là gì trong mắt anh, anh có thể bình luận gì hơn?
Nhưng cô rất muốn khoe với nam thần một câu.
Lúc này lớp trưởng vừa từ ngoài vào, vừa đi vừa nhìn lại, lúc đi thu tập vở trên bàn, khi đi ngang qua Thời Niệm Ca hỏi: “Đường Thiệu lớp 2 đứng bên ngoài, tìm cậu à? ”
Vẫn chưa chịu đi à?
Thời Niệm Ca quay đầu nhìn lớp trưởng, sau khi thản nhiên bỏ lại một câu, lớp trưởng lại đi tiếp, cô liếc xéo ra phía cửa.
Nếu Đường Thiệu không rời đi trước khi tiết sau bắt đầu, nếu để giáo viên nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào, cô đang định đứng dậy, vừa rồi đang cầm di động cô nhất thời không để ý, bởi vì đứng nhanh, điện thoại bị rơi xuống.
Cô vô thức vội vàng chụp di động lại, cánh tay bên cạnh nhanh hơn bắt được, trong lúc động tác làm quá nhanh, cằm cô va thẳng vào vai anh.
Thời Niệm Ca trợn tròn mắt, va phải ánh mắt của Tần Tư Đình, tư thế này… rất gần nhau! Gần như trong khoảnh khắc có thể cảm thấy được hơi thở của đối phương, Triệu Tiểu Thanh trông thấy cảnh này xuýt nữa hét toáng lên!
Tần Tư Đỉnh chuyển ánh mắt, đặt điện thoại lại trên bàn cô không thèm để ý.
Thời Niệm Ca cảm thấy hơi nóng từ cằm lan đến tận mang tai, cô nhanh chóng cầm di động, quay đầu lại trông thấy Triệu Tiểu Thanh đang cười mỉm, tựa như trông thấy điều gì mờ ám.
Vừa rồi cô thật sự cảm nhận được hơi thở của Tần Mặc vừa rồi!
Thật gần!
Thời Niệm Ca hít một hơi thật sâu quyết định không đi ra ngoài, đoán chừng cũng vì mối quan hệ của ba anh ta mà đến, quan hệ giữa hai nhà không nên đặt nặng lên vai hai đứa trẻ, cô chẳng buồn quan tâm đến, hiện tại tim sắp nhảy ra ngoài đến nơi, đầu mũi dường như vẫn còn hơi thở của Tần Tư Đình..
Thời Niệm Ca đưa tay lên sờ mặt, nóng quá