Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình: Ngoại truyện

Chương 305



Chương 305 NAM HỮU PHONG LINH, BẮC HỮU HÀNH MỘC (305)
Thụy Sa căm giận nhìn Lệ Nam Hành: “Đúng, đây là cuộc sống mà tao chọn! Nhưng nếu mày không xuất hiện trong cuộc đời của tao, nó cũng không bị hủy hoại thành ra thế này! Chồng tao mất rồi cũng không sao, nhưng con tao… Hai đứa con của tao còn nhỏ như vậy, mày làm thế nào để trả lại mạng của hai đứa nó cho tao đây!”

Lệ Nam Hành thản nhiên đáp: “Cô biết rõ lăn lộn ở những nơi đen tối đó thì không nên sinh con. Cô để hai đứa trẻ sống đầu đường xó chợ với mình, đây cũng chính là sự lựa chọn của cô, không phải sao? Pháp luật không nể nang tình cảm, những việc các người làm là những chuyện thối tha thế nào thì tự cô biết rõ. Căn cứ XI chỉ là một thanh kiếm sắc bén của quân đội và cảnh sát thôi, không có tôi, không có căn cứ XI thì cũng sẽ có người khác nhận lệnh đi xử lý các người. Còn về hai đứa trẻ, có lẽ không phải người của chúng tôi đụng đến chúng, hai đứa chết như thế nào, chắc cô cũng nên tự xem lại bản thân cô đi.”

Thụy Sa túm chặt áo anh: “Chúng nó chết dưới máy bay ném bom ở đất nước chiến loạn! Máu thịt lẫn lộn! Trước lúc chết còn không nhắm được mắt!”

“Nếu không phải vì bị người của căn cứ XI các người đuổi giết, nếu không phải đã đến bước đường cùng, bọn tao cũng sẽ không chạy đến đất nước nguy hiểm đó. Tất cả là tại mày, đều là tại mày.”

Lúc Thụy Sa đang gào thét điên cuồng, cửa sổ trên ban công đột nhiên truyền đến một tiếng nổ mạnh, Lệ Nam Hành luôn bị ép lên tường lộ ra động tác có vẻ rất bị động đột nhiên chuyển thành giơ một tay lên chế trụ cổ tay của Thụy Sa, dùng sức đẩy cô ta lên phía trước. Lúc Thụy Sa không kịp đề phòng, Lệ Nam Hành đã giơ tay chộp, đoạt lấy khẩu súng trong tay cô ta, sau đó giơ súng tì lên trán cô ta, anh lạnh lùng nhìn đối phương: “Ngày xưa, khi ở Hải Thành, cô còn ít tuổi mà đã sát hại biết bao nhiêu cô gái trẻ xinh đẹp trong hộp đêm, cô tưởng tôi không biết chuyện này à? Từ trong xương tủy, cô đã là một người phụ nữ rắn rết, tàn nhẫn thì đừng có tỏ vẻ máu mủ tình thâm gì trước mặt tôi. Nếu cô thật sự thương xót hai đứa bé và chồng cô thì sau khi biết tất cả đều đã bị hủy hoại, cô đã không tiếp tục đi theo cái đám buôn thuốc phiện đó rồi!”

Đôi mắt của Thụy Sa đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Lệ Nam Hành, vì câu nói của anh, dường như nước mắt của cô ta thoáng cái đã cạn khô, cô ta cười lạnh, giơ tay định cướp lại súng. Lúc tay của Lệ Nam Hành chỉ buông lỏng giơ lên trước, người đàn ông châu Á đã xông vào từ ngoài ban công ở phía sau lưng anh, Lệ Nam Hành ngoảnh lại, bắn một phát trúng khẩu súng trong tay đối phương, khẩu súng đó lập tức rơi xuống đất. Người đàn ông châu Á cũng phản ứng lại rất nhanh, hắn ta lăn về phía sau một vòng, quỳ một chân xuống đất, đồng thời nhặt khẩu súng lên, lại tiếp tục xông tới.

Người phụ nữ tên là Thụy Sa ở trước mặt Lệ Nam Hành đã lăn lộn trong giới xã hội đen hơn chục năm. Năm mười bảy tuổi, cô ta đã cùng người khác rời khỏi Hải Thành, bây giờ đã ba mươi hai tuổi, bản lĩnh và điều kiện ở mọi phương diện tuyệt nhiên không hề thua kém bất kỳ nữ binh nào đã được huấn luyện nhiều năm. Tốc độ phản ứng của người phụ nữ này cũng rất nhanh nhẹn, trong tay cô ta không có súng nhưng trong ống tay áo có một con dao lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, cô ta dùng con dao ấy đâm về phía Lệ Nam Hành.
Lệ Nam Hành dùng một tay chặn con dao của Thụy Sa, đồng thời quay người lại, giơ súng chĩa vào trán của người đàn ông châu Á lúc hắn ta xông tới. Nhân lúc đối phương dè chừng, định tránh khỏi họng súng của anh thì Lệ Nam Hành đã nhấc chân đá cái giá đèn đập khiến nó vào mặt hắn ta.

Nhưng dù tay của Thụy Sa đã bị khống chế nhưng cô ta vẫn phát huy được sự giảo hoạt của phụ nữ, một tay của cô ta dứt khoát ôm chặt cánh tay của Lệ Nam Hành không buông, tay còn lại vẫn giãy giụa giữa hai tay của anh, đồng thời người phụ nữ này còn cúi đầu xuống cắn anh.

Vì bị Thụy Sa quấy nhiễu, vết thương sau lưng của Lệ Nam Hành đột nhiên đau nhức, anh nhíu chặt hàng lông mày lại, lạnh lùng nhìn người phụ nữ điên rồ cạnh mình, mạnh mẽ bẻ cổ tay đối phương, giây phút con dao trong tay Thụy Sa rơi xuống đất, Lệ Nam Hành lại dùng mu bàn chân đỡ lấy, đá nó về phía người đàn ông châu Á đang nằm giãy giụa dưới giá đèn, mũi dao đâm thẳng vào bắp chân hắn ta, máu chảy ra.

“Hắn không có súng! Nhanh lên!” Thấy tay và thân thủ của Lệ Nam Hành rất nhanh, cô ta căn bản không gây trở ngại cho anh được, nên dứt khoát dùng cả tay và chân quấn chặt lấy Lệ Nam Hành, đồng thời phát hiện hình như trên người anh có vết thương, cô ta lại gào lên một tiếng: “Trên lưng hắn có vết thương!”

Nghe được thông tin này, người đàn ông châu Á cố nhịn cơn đau dưới chân, cúi người xuống rút con dao ra. Hắn ta đứng ở một vị trí cách Lệ Nam Hành và Thụy Sa khoảng hai mét, chĩa họng súng chuẩn xác nhắm thẳng vào đầu của Lệ Nam Hành.

Hắn ta biết rõ không thể tiếp cận quá gần với Lệ Nam Hành, nếu áp sát, hắn ta căn bản không thể đánh lại anh.

Bây giờ, Thụy Sa đang quấn lấy người của Lệ Nam Hành, hắn ta đứng ở vị trí này, chắc chắn có thể bắn một phát súng vỡ tung đầu anh.

Sắc mặt của Lệ Nam Hành lạnh lùng khó coi, do cơn đau sau lưng, anh không thể dễ dàng đẩy Thụy Sa ở trên người mình ra. Dù chỉ là đòn tấn công từ hai phía của một nam và một nữ nhưng rõ ràng hai người này biết rất rõ đường đi nước bước của anh. Bây giờ, chúng cũng đã biết chắc sau lưng anh có vết thương, hiện giờ anh không thể vùng được cánh tay ra, riêng điểm này thôi anh sẽ không thể thuận lợi tránh khỏi phát súng của đối phương chỉ vì sự quấy nhiễu của Thụy Sa.

Lúc Lệ Nam Hành đột ngột nhấc chân, cong gối đạp mạnh vào bụng của Thụy Sa, đẩy cô ta ra xa một chút, đang định rút khẩu súng giảm thanh giấu trong túi quần ra, thì người đàn ông châu Á ở vị trí cách anh hai mét đã bóp cò súng.

Trong giây phút ngàn cân treo sợi tóc ấy, đột nhiên có một chai sữa tắm chợt bay từ phía trước cửa phòng ngủ tới, đập mạnh vào tay của người đàn ông châu Á, vì cú đập mạnh của chai sữa tắm, phát súng vừa bắn ra của đối phương đột ngột lệch hướng, viên đạn bắn lên bức tường ở bên cạnh, phát ra tiếng động cực lớn và tỏa ra mùi thuốc súng khi viên đạn cọ xát với mặt tường.

Lệ Nam Hành bỗng ngoảnh sang, nhìn về phía Phong Lăng đột nhiên xuất hiện ở phía phòng ngủ, đồng thời cũng nhìn thấy góc rèm cửa sổ trong phòng ngủ đang tung bay vì cửa sổ bị mở ra. Anh lập tức biết cô đã vào đây bằng cách nào nhưng cùng lúc đó, ánh mắt anh liếc qua, dùng ánh mắt chuyên dùng ra hiệu trong căn cứ XI mà chỉ có Phong Lăng có thể nhìn hiểu ra lệnh cho cô.

Phong Lăng không lên tiếng, chỉ lạnh lùng nhìn sang hướng khác, trong nhà anh không có đồ vật gì khác, trong tay cô còn có một chai dầu gội, trọng lượng đủ để sử dụng tạm một lúc, chỉ còn cách áp sát đến chỗ của người đàn ông châu Á đó để đoạt vũ khí trong tay hắn thì cô mới có nhiều cơ hội hơn.

Lệ Nam Hành dùng ánh ra hiệu cho cô, muốn nói trên người anh có súng.
Đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
Khẩu súng vừa rơi xuống đất đó sẽ trở thành vũ khí của cô.
Vì Phong Lăng đột ngột xông vào, Thụy Sa và người đàn ông châu Á liền đưa mắt nhìn nhau. Lúc trước, bọn họ không ngờ rằng Lệ Nam Hành còn có viện trợ từ bên ngoài. Thấy hình như cô gái này cũng lợi hại, bọn họ không nắm bắt kỹ càng tình hình hai năm trở lại đây của căn cứ XI cho lắm, mục đích họ đến lần này cũng là nhằm vào Lệ Nam Hành, đồng thời, cũng vì biết lần này Lệ Nam Hành ở bên ngoài luôn hành động một mình, bọn họ tính chuẩn thời cơ mới dám đến.

Vậy nên cô gái đột nhiên xuất hiện này rốt cuộc là có lai lịch như thế này?

Sao cô lại vào được đây?