- T…tôi định ra ngoài một chút!
An Nhiên bình thản trả lời, anh chỉ tay về phía bịch đồ ăn trên bàn.
- Ăn tạm cái đó đi, giờ này không còn nơi nào mở cửa đâu!
Anh nói xong tiếp tục lên sô pha nằm ngủ tiếp, An Nhiên mở bọc đồ ăn ra thấy có rất nhiều món, bánh ngọt và mì, nước trái cây và một số đồ ăn nhanh khác. Cô lấy tạm hộp sữa và chiếc bánh ngọt lên giường ăn, vì muốn cảm ơn nên cô quay sang anh ngập ngừng nói.
- Cảm ơn anh nhé!
Yorn vẫn nằm yên không cử động, An Nhiên tiếp tục ăn xong rồi nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau, An Nhiên thức dậy sớm nhìn thấy Yorn vẫn đang ngủ. Cô lấy điện thoại ra đặt vé máy bay để trở về nước, nếu như cô đi lâu thì chắc chắn sẽ bị ba mẹ nghi ngờ.
Cô nhanh chóng cầm đồ mình rồi ra ngoài bắt xe đến sân bay, lần này cô hạ mình buông bỏ tình cảm bấy lâu. Cô hít một hơi thật sâu rồi mỉm cười nhìn bầu trời xanh nói.
- Tạm biệt nhé!
Khi Yorn tỉnh dậy, anh nhìn xung quanh không thấy An Nhiên đâu nữa. Mở điện thoại ra xem chỉ thấy tin nhắn của cô để lại. “Cảm ơn anh vì những ngày qua đã giúp đỡ và bảo vệ tôi, tôi cũng đã nhận được kết quả mình muốn. Hôm nay tôi phải trở về rồi, xin lỗi vì đã làm phiền anh.” Đọc xong dòng tin nhắn, trong lòng Yorn có chút mất mát. Nhìn đồng hồ thấy có lẽ giờ này cô đã lên máy bay rồi nên anh rời khỏi khách sạn trở về nhà. Nhà của Yorn là một căn biệt thự lớn, ba mẹ đều có xuất thân không tầm thường. Mẹ anh là bà Joanna, một tiểu thư xinh đẹp vừa có khí chất và danh giá có tiếng trong giới kinh doanh, sau kết hôn bà vẫn tiếp tục công việc của mình. Nhìn thấy thằng con nghịch tử trở về, bà hơi nhíu mày hỏi. Giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng tràn đầy quyền lực. - Chơi bời chán chê giờ mới chịu vác mặt về đây à? Sao? Gây rắc rối ở đâu rồi mang phiền phức về đây?? Yorn nghe lời này thì rất bực bội, anh quay sang nhìn thấy bà vẫn đang làm việc với đống dự án, chiếc mắt kính gọng sáng trên khuôn mặt càng tôn thêm vẻ đẹp của bà. Dù đã 50 tuổi nhưng giữ được dáng vẻ sang trọng của một quý bà, nếu như thường ngày thì chắc chắn anh sẽ nổi giận mà đập đồ xã tức, nhưng hôm nay anh lại bình tĩnh trả lời. - Con muốn đi làm! Bà Joanna nghe vậy thì thuận miệng hỏi lại, ánh mắt vẫn nhìn vào tập tài liệu trên tay. - Nghiêm túc chưa? - Con nghiêm túc! Yorn gằn giọng chắc chắn lời nói của mình, bà Joanna cũng nhẹ giọng nhắc nhở. - Cuối tuần sau là ngày gặp đối tác, buổi tối sẽ có tiệc ăn mừng các khách mời, đến lúc đó mẹ sẽ giới thiệu con với bọn họ để làm quen! Nhận được sự chấp thuận của mẹ, Yorn vui vẻ đi lên phòng. Bà Joanna lúc này mới liếc mắt nhìn bóng lưng rời đi của Yorn, khoé miệng không nhịn được mà mỉm cười, thằng quý tử của bà từ trước giờ luôn ngỗ nghịch và ngang bướng khiến cho vợ chồng bà rất đau đầu. Nay đột nhiên lại thay đổi thái độ muốn xin đi làm thì chắc hẳn đã có chuyện gì đó, nghĩ đến đây bà lẩm bẩm. - Yorn nay đã trưởng thành rồi, biết yêu đương rồi! Ở trong phòng, Yorn thu dọn đồ đạc để bỏ bớt. Bởi vì ngay từ hôm nay, anh bắt đầu phải tập trung lo cho sự nghiệp của mình, anh không muốn mình phải lưu lạc ở bên ngoài như kẻ vô gia cư. Quan trọng nhất là người anh yêu thầm giờ đang độc thân, anh phải cố gắng để xứng đáng đường đường chính chính theo đuổi cô. Tối hôm đó, ba của Yorn về nhà muộn thì thấy bà Joanna đang ngồi ở phòng khách đợi mình. Ông mệt mỏi ngồi xuống ghế sô pha thở phào một hơi rồi hỏi. - Sao hôm nay lại ngồi đây? Bà Joanna thản nhiên rót tách trà đưa cho ông uống một ngụm, sau đó nhe nhàng nói. - Cuối tuần sau có bữa tiệc ăn mừng với đối tác, anh đưa Yorn đi cùng để làm quen với mọi người đi! Nghe lời này, ba Yorn hơi nhíu mày bối rối hỏi. - Lại xảy ra chuyện gì nữa à? - Không, nó muốn đi làm thì cứ để nó đi trải nghiệm. Dù sao sau này nó vẫn phải kế thừa công việc từ gia đình! Ba của Yorn nghe vậy cũng thấy hợp lý nên gật đầu, ông thản nhiên trả lời. - Thế thì cứ vậy đi, nó cũng lớn rồi! Bà Joanna đứng dậy chậm rãi đi về phòng, dường như bà không muốn giải thích hay hỏi han gì nhiều. Đối với bà, chỉ cần có lợi ích thì những thứ khác bà đều không quan tâm đến, nếu như để mọi chuyện thất bại bà nhất định sẽ không nương tay.