Great Mage Ở Thế Giới Harry Potter

Chương 283: Sa Mạc



Ném bỏ đám học sinh, Thomas trở lại biệt thự ở trung tâm.

Con gia tinh Jack đã chờ sẵn.

“Khi nào Ron và Draco trở lại, an bài cho họ tiến về khu vực băng tuyết để luyện tập.” – Thomas ra lệnh – “Những người còn lại thì cho nghỉ phép và chờ đợi ta quay về. Cấm chỉ bất kỳ an đến gần tầng hầm.”

Con gia tinh khom mình hành lễ, nói với giọng đầy cung kính:

“Jack đã rõ thưa cậu chủ.”

“Tốt! Ngươi có thể tiếp tục đi làm việc của mình.”

Dứt lời, Thomas biến mất.

Con gia tinh chào Thomas một cách kính cẩn, dù nó biết rằng cậu chủ mình đã đi mất, rồi mới rời khỏi vị trí đi làm những công việc đang dang dở của mình. Tòa biệt thự rộng lớn này có quá nhiều thứ để nó bận rộn.

***

Thomas chậm rãi lê bước qua 1 sa mạc rộng lớn. Trong tầm mắt của cậu ta chỉ có gió, gió và cát.

Khu vực mà Thomas đang ở là địa hình huấn luyện khắc nghiệt nhất trong số tất cả các địa hình mà cậu ta đã tạo.

Ở sa mạc này, nhiệt độ chênh lệch giữa ngày và đêm là 1 con số khủng khiếp với hầu hết các sinh vật bình thường. Nhiệt độ cao nhất vào ban ngày có thể lên tới trên 120 độ C. Còn về đêm, nhiệt độ có thể xuống tơi -72 độ.

Với mức độ chênh lệch to lớn tới gần 200 độ giữa ngày và đêm, trừ 1 số sinh vật được cải tạo thì chẳng có loài nào có thể tồn tại ở nơi đây.

Sự nguy hiểm của sa mạc không chỉ dừng lại ở nhiệt độ khắc nghiệt. Nơi đây còn tràn ngập các sinh vật cải tạo mang trong mình những độc tố chết người mà chỉ cần một chút bất cẩn có thể lấy mạng của bất cứ ai, kể cả Thomas.

Những cơn gió trên cấp 7 thổi liên tục cùng những cơn bão cát liên miên, chạy lung tung khắp sa mạc, khiến cho thời gian có thể mở mắt nhìn rõ đường ở nơi này là 1 thứ xa xỉ. Việc lạc đường ở nơi sa mạc này gần như là chẳng thế tránh khỏi. Và nếu xui xẻo, bạn hoàn toàn có thể bị chôn sống dưới hàng chục mét cát.

Bên cạnh những cơn bão cát bất tận, những loài sinh vật nguy hiểm, trọng lực thất thường cũng là 1 đặc sản không thể bỏ qua ở nơi này. Những khu vực trọng lực bất thường, từ 1/3 đến 3 lần trọng lực của trái đất, luôn xuất hiện 1 cách ngẫu nhiên ở bất cứ nơi nào.

Và Thomas thực không may khi cậu ta vừa xuất hiện đã rơi ngay vào vùng trọng lực cao nhất – gấp 3 lần trọng lực bình thường ở trái đất.

Trọng lực gấp 3 không chỉ đơn giản là cơ thể nặng gấp 3 lần. Mọi tế bào trong cơ thể đều phải chịu trọng lực đó. Từng tấc da, thớ thịt trở lên nặng trĩu. Xương cốt kẽo kẹt như muốn sụp đổ. Từng mạch máu như muốn nổ tung.

Ở nơi ra mạc này, mỗi bước đi cũng là thử thách đầy khó khăn. Thậm chí chỉ cần thở thôi cũng là 1 thứ gì đó vô cùng chật vật.

Thomas bỏ ra gần nửa ngày mới có thể thoát ra khỏi vùng siêu trọng lực. Cậu nằm gục trên cát vì mệt mỏi.

Nhiệt độ nóng bỏng đang vặn vẹo toàn bộ không trung cũng không ảnh hưởng tới Thomas. Với dòng máu Phượng hoàng trong người, nhiệt độ cỡ này đối với cậu ta chỉ là 1 bữa ăn sáng.

Cái khiến Thomas gục ngã là áp lực kinh khủng mà cậu vừa trải qua. Lần đầu tới địa hình này, Thomas chỉ có thể chịu đựng trọng gấp 3 trong vòng 1 tiếng đồng hồ. Còn hiện tại, Thomas có thể cảm nhận được mình chưa tới cực hạn dù đã lang thang trong vùng đất siêu trọng lực này nửa ngày.

Thomas đưa tay dùng “Aquamenti” để tạo nước uống.

Trong sa mạc này, để tạo ra 1 chút nước, Thomas phải tiêu tốn sức lực gấp hàng chục lần bình thường.

Với mục đích tạo ra 1 môi trường huấn luyện cực hạn, Thomas đã yểm lên sa mạc này 1 phép thuật có khả năng quấy rối tâm trí cực mạnh. Thomas đã thử nghiệm hiệu quả của nó với rất nhiều tình nguyện viên.

Kết quả đạt được là vô cùng khả quan khi ngay những người như các vị viện trưởng cũng vô cùng vất vả để thực hiện phép thuật. Trong tất cả, chỉ có Gs Snape là ngoại lệ. Người đàn ông có thể sử dụng Bế quan Bí thuật dễ dàng như hít thở này biểu thị: phép thuật quấy rối này với ông ta chỉ là trò trẻ con. Còn Gs Dumbledore… đó là 1 trình tự khác.

Dòng nước mát lạnh chảy xuống miệng khiến cho Thomas nhớ tới mấy ly kem to bự chảng ở biệt thự. Con gia tinh Jack thực sự vô cùng dụng tâm để học tập. Hiện tại nó đã có thể làm ra nhũng ly kem ngon lành chẳng kém gì những tiệm kem hàng đầu ở Hẻm Xéo.

Khi mà Thomas đang thả hồn suy nghĩ vẩn vơ, một sóng cát nhỏ đang di chuyển 1 cách bất thường hướng về phía cậu.

“Ầm!” – Một tiếng nổ lớn kèm theo là miệng khổng lồ mang theo hàng trăm cái răng sắc nhọn như những lưỡi dao bắn ra khỏi cát và lao về phía Thomas.

***

Một tuần trôi qua kể từ khi đám học sinh được đưa vào đảo hoang để huấn luyện. Sau khi Ron và Draco rời khỏi, cả bọn phải bắt đầu tự lực cánh sinh.

Ngày đầu tiên, nhờ có Ron và Draco chỉ dẫn, các học sinh chỉ cảm giác được mệt mỏi và vất vả. Nhưng mọi chuyện chỉ thực sự trở lên khó khăn vào ngày thứ 3.

Hàng loạt những khó khăn bắt đầu ập tới sau 1 cơn mưa rào kéo dài hơn 2 tiếng. Cơn mưa đó như báo hiệu rằng khó khăn hiện tại mới thực sự bắt đầu.

Khi cơn mưa đi qua, sự ẩm ướt mà nó mang tới đã đánh thức hầu hết các sinh vật ở trong khu rừng. Hàng đàn muỗi đói to như những đám mây đen kịt như sẵn sàng hút khô máu của bất cứ kẻ bất hạnh nào vô tình đụng phải chúng. Những con rắn đọc dài cả vài mét cũng bắt đầu bò ra khỏi hang. Và còn rất nhiều, rất nhiều những côn trùng và bò sát mang độc đều bắt đầu rục rịch. Và đám học sinh trong tay chẳng có bất cứ gì ngoài mấy thanh gậy gỗ nhặt dưới bãi biển.

Đoàn người dừng lại trên 1 tảng đá lớn ở gần đỉnh núi. Mới bảy ngày trôi qua nhưng các học sinh tài năng của Hogwarts đã chẳng còn giữ được vẻ chỉn chu ban đầu của mình.

Quần ào bẩn thỉu, rách rưới; đầu tóc rối bời, xơ cứng như rễ tre. Một vài người co ro một góc, run rẩy và rên lên nhè nhẹ. Dù phù thủy có thể miễn nhiễm với đa số các loại bệnh tật nhưng khí hậu khắc nghiệt hơn qua mỗi ngày kèm theo vô số những khó khăn khác đã khiến cho không ít người ngã bệnh.

Cedric đứng ngay rìa của tảng đá, nhìn xuống rừng rậm bên dưới. Bảy ngày vừa rồi có thể nói là 7 ngày vất vả nhất trong đời của anh ta. Không có đũa phép, không thể sử dụng phép thuật, vô số nguy hiểm bất chợt. Nếu như không nhờ vào những người đồng đội đang ở phía sau, Cedric có lẽ đã không thể trụ nổi.

“Anh có tính toán gì không Cedric?” – Một giọng nói vang lên từ phía Cedirc kéo anh ta về với thực tại.

Từ phía sau, Fred và George đi tới. Người vừa mới hỏi là George, sự tí tửng trên mặt của anh lúc này đã lùi đi và thay vào đó vẻ nghiêm túc hiếm thấy.

Cedric đưa mắt nhìn về phía những đồng đội còn lại. Đa phần bọn họ đều đã quá mệt mỏi. Anh đưa mắt nhìn lên, đỉnh núi chỉ còn cách hơn chục mét đây lại là 1 thử thách gần như tuyệt vọng vào lúc này. Vách núi gần như dựng đứng kia là không thể vượt qua với tình trạng thể lực hiện tại của đến 80% số người.

Harry lúc này cũng đi tới, nói:

“Có quá nhiều người nhiễm bệnh. Họ không có khả năng vượt qua vách núi đó.”

Cedric siết chặt nắm tay. Mọi người đã có thể đi tới tận đây nhưng chẳng lẽ lại phải chịu thua ở hơn chục mét cuối cùng.

“Có 1 cách… khục… khục…” – Hermione đi tới. Cô bị nhiễm lạnh và đang ốm.

Những người khác quay sang nhìn Hermione. 7 ngày đồng cam cộng khổ không chỉ giúp tăng cao sự đoàn kết mà còn khiến các học sinh có 1 cái nhìn hoàn toàn khác về những người bạn xung quanh mình. Và trí tuệ của Hermione lúc này đã được tất cả mọi người thừa nhận. Cô luôn có thể đưa ra những ý kiến vô cùng sáng suốt.

Hermione nhìn lên đỉnh núi, nói bằng một giọng khàn khàn do bị ốm:

“Từ đây lên đó chỉ hơn chục mét. Nếu có 1 sợi dây đủ dài…”

Ánh mắt của những người đang đứng sáng lên, họ hiểu Hermione đang muốn nói tới điều gì. Nhưng vấn đề là kiếm đâu ra 1 sợi dây đủ dài. Dây rừng thì vô số nhưng hiện tại đi tìm sẽ không đủ thời gian.

Lúc này, Hermione dưa chiếc áo choàng có phần te tua của mình ra. Cô nói:

“Nếu tập hợp tất cả những chiếc áo này lại chúng ta có thể tạo ra 1 chiếc dây đủ dài. Việc còn lại phải nhờ các cậu.”

Những học sinh còn khỏe mạnh nhanh chóng thu thập những chiếc áo choàng. Họ đã tạo ra 3 sợi dây đủ độ dài.

Cedric, Fred và George nhận trách nhiệm đi tiên phong. Không chỉ bởi bản thân không bị bệnh mà còn bởi vì thể lực của họ vốn vượt trội hơn những người khác nhờ thường xuyên luyện tập Quidditch.