Great Mage Ở Thế Giới Harry Potter

Chương 54: THOMAS



Thomas đang định nói gì đó thì một giọng nói đã vang lên ở bên kia sảnh đường:

- Các trò đang làm gì ở đây vậy?

Đó là giáo sư McGonagall, bà đang ôm một chồng sách.

Hermione nói thẳng:

- Chúng con muốn gặp Gs Dumbledore.

- Gặp Gs Dumbledore? Nhưng để làm gì?

Harry nuốt nước miếng, nó lắp bắp:

- Đó là… bí mật… thưa cô… - Harry hối hận ngay sau khi nói ra hết câu.

Giọng của Gs McGonagall trở lên lạnh lùng:

- Gs Dumbledore đã rời đi từ hơn 10 phút trước. Thầy mới nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ Bộ và đã bay đi Luôn Đôn.

Harry điên cuồng:

- Thầy ấy đi rồi? Ngay giữa lúc này?

- Giáo sư Dumbledore là một phù thủy rất vĩ đại, Potter, thầy có nhiều yêu cầu về thời gian của mình.

- Nhưng việc này rất quan trọng thưa cô.

- Điều gì mà trò phải nói là quan trọng hơn Bộ Pháp thuật, Potter?

Harry bất chấp, nó quá lo lắng:

- Là về hòn đá Triết gia… thưa Gs.

Điều Harry nói là quá bất ngờ, cho dù là với Gs McGonagall. Những cuốn sách rơi khỏi tay và bà còn chẳng muốn nhặt lên.Bà lắp bắp:

- Sao trò biết?

Lúc này Thomas đi lên trước:

- Thưa Gs, Harry và mọi người điều tra ra có người trong trường muốn ăn cắp hòn đá. Chúng ta cần báo ngay cho thầy Dumbledore. ( từ đây sẽ chính thức đổi cách xưng hô giữa Thomas và Gs Dumbledore)

Gs nhìn thật kỹ Thomas. Bà nói với mọi người:

- Tất cả các trò, trừ trò Walker, ta đề nghị tất cả các con ra ngoài và tận hưởng ánh nắng mặt trời.

Khi nhìn thấy cả đám học trò đã đi đủ xa, Gs McGonagall nói với Thomas bằng giọng chỉ vừa đủ hai người có thể nghe:

- Nói ta nghe Thomas, con thấy thế nào về phán đoán của Harry?

Khuôn mặt của Thomas bây giờ đầy vẻ nghiêm túc, nó đáp lại Gs:

- Theo con thì chính xác khoảng 6, 7 phần.

Câu trả lời của Thomas khiến sắc mặt của Gs McGonagall trở lên khó coi. Tỉ lệ đó là quá đủ để xảy ra chuyện.

- Con có nghi ngờ ai, hay có manh mối xác thực nào chưa?

Thomas lắc đầu, nó không có khả năng nói thật cho Gs McGonagall biết. Nếu như bà biết một Gs muốn trộm đá thì kỳ kiểm tra đặc biệt này đi toi.

- Con không có manh mối nào cụ thể. Nhưng theo con thì tuyệt đối là người bên trong tòa thành. Tại thời điểm này, không có một người nào có thể đột nhập từ ngoài vào mà không có sự cho phép của Gs Dumbledore.

Gs McGonagall đồng ý với suy luận của Thomas, đứa học trò này luôn đáng tin khi có chuyện xảy ra.

- Phải đến sáng mai Gs Dumbledore mới trở về, ta và Gs Filtwich không thể mở ra theo dõi. Còn mấy đứa Harry thì ta không yên tâm. Thomas, hôm nay con hãy theo dõi khu vực cất đá, ta biết con đã tìm ra chỗ của nó. Chỉ hôm nay, ta cho phép con giám sát lộ trình của tất cả mọi người. Kể cả các Gs!

Thomas trịnh trọng gật đầu. Gs McGonagall giao cho nó vụ này thì càng dễ xử lý.

Nhìn theo Gs McGonagall rời đi, Thomas trở về trong sân với đám bạn. Ngay lập tức nó bị vây quanh bởi một tá các câu hỏi.

- Được rồi. Mọi người bình tĩnh. Mình có cả tin tốt và tin xấu. Muốn nghe cái nào?

Hermione lên tiếng:

- Bớt nói nhảm! Nói tin xấu trước.

- Tin xấu là: đến tận sáng mai Gs Dumbledore mới trở về.

Harry thốt lên:

- Đó là tin cực kỳ xấu. Nhất định tối nay Snape sẽ lấy được hòn đá. Ông ta đã có mọi thứ cần thiết, và giờ ông ta dẫn Gs Dumbledore ra khỏi trường. Mình cá là Bộ Pháp Thuật sẽ bất ngờ khi Gs xuất hiện.

Thomas lắc đầu, mọi chuyện không đơn giản như vậy. Nó nghi ngờ có kẻ ở bộ là tay chân của Voldemort, hoặc có thuộc hạ ở ngoài gây chuyện để dẫn dụ Gs Dumbledore ra ngoài. Trường hợp xấu nhất là cả hai. Cũng may lần này vừa đúng dịp, cho Gs một cái cớ hợp lí để rời đi. Thomas tin chắc, chỉ cần sự việc có một chút xíu vượt khống chế Gs sẽ ngay lập tức có mặt ở trường.

- Đây không phải chỗ nói chuyện, đi trở về phòng của mình. Ron, phiền cậu gọi 2 anh Fred và George tới đó luôn một thể.

Khi cả 4 đứa quay trở về, chúng gặp Gs Snape đang đứng ngay gần đó. Ông nói một cách nhẹ nhàng:

- Good afternoon.

Cả bốn đứa, kể cả Thomas, đều chết lặng. Cái giọng êm ái này của Gs Snape làm nó dởn tóc gáy.

Ông tiếp tục bới một nụ cười vặn vẹo:

- Mấy đứa không lên ở trong nhà vào một ngày tuyệt vời như thế này.

- Chúng con… - Harry không biết phải nói cái gì. Gs Snape kiểu này khiến nó khó mà phản bác hơn cả lúc bình thường, mặc dù bình thường cũng đâu có dám.

- Tụi bay lên cẩn thận hơn. Loanh quanh thế này khiến mọi người nghĩ tụi bay đang làm gì đó. Và nếu như… Gryffindor đâu có đủ điểm mà trừ cho cả 4 đứa, phải không trò Thomas?

Thomas mừng rớt nước mắt. Đây rồi, độc mồm thế này mới là Gs Snape chứ. Nó không do dự trả lời:

- Cám ơn sự nhắc nhở của thầy thưa Gs, con sẽ chú ý thật kỹ. Bây giờ bọn con xin phép trở về ký túc. Chúc thầy một ngày tốt lành.

Phòng thí nghiệm của Thomas, cả năm người đang ngồi quanh bàn họp, không khí có vẻ nặng nề. Nguyên nhân là Thomas đeo thêm một cái kính và đang ngồi chủ vị với một khuôn mặt âm trầm. Ron lên tiếng:

- Thomas, cậu nói cái gì đó đi, ngồi như thế làm cái gì? Lại còn đeo kính nữa, cậu đâu có cận?

- Im đi, Ron. Cậu phá hỏng hết bầu không khí rồi. Mình tốn công mãi mới tạo được bầu không khí nghiêm trọng thế này.

Hermione lên tiếng cắt đứt Thomas nói nhảm, tạo không khí gì gì đó là vớ vẩn, khuôn mặt táo bón nãy giờ của nó rõ ràng là đang suy tính gì đó:

- Tin tốt mà cậu nói ban nãy là gì? Bọn mình không có nhiều thời gian.

Thomas tháo kính xuống, không phải nó tỏ vẻ nguy hiểm, cái kính này là một thiết kế mới của Thomas được lấy cảm hứng bởi cái kính của gã tử thần 6 tuổi nào đó. Đây là lần đầu thực nghiệm, nó mới được làm xong vào hôm qua.

- Tin tốt là Gs McGonagall giao cho mình theo dõi trên UC hành tung của tất cả mọi người trong ngày hôm nay. Kể cả các Gs. Từ đó chúng ta có thể phản ứng kịp nếu có biến.

5 người gật đầu, đây xác thực là tin tức tốt.

- Có điều mình gọi mọi người tới đây là có việc muốn làm. Chúng ta không thể ngồi im chờ kẻ địch tấn công mà không làm gì cả. Chúng ta phải có chuẩn bị trước. Đi theo mình.

Thomas đến bên tường và mở ra một cái tủ được giấu kín. Cửa mở ra, trong đó có một đống áo dài và một vài dụng cụ mà đám bạn không thể gọi tên ra là thứ gì.

- Áo choàng đen - được chế tạo đặc biệt bởi mình, không có trên thị trường. Nó là một ma cụ khá thực dụng trong trường hợp sắp tới. Đầu tiên, khả năng thay đổi kích thước theo ý muốn người sử dụng. Thứ hai, chiếc áo này có khả năng khiến cho người nhìn thấy trên bản năng bỏ qua sự tồn tại của người mặc; có nghĩa là chỉ cần không làm ra cái gì quá đáng, như đánh người ta chẳng hạn, thì người đó sẽ không thèm để ý đến mọi người kể cả mọi người đội mũ chùm hụp, và sau thời gian ngắn hoàn toàn quên mất hình dáng của người mặc ra sao.

Cả đám ngây người, cái này quá ghê gớm. Nhưng Thomas đưa nó ra làm gì? Chúng đã có áo choàng tàng hình của Harry rồi.

- Cái này là của Fred và George. Em cần hai anh đi đến Hogsmeade. Ngày hôm nay có người ở Bộ đã gọi điện để mời Gs Dumbledore qua đó. Điều này khiến em nghi ngờ kẻ trộm có đồng lõa, và không chỉ một người. Hai anh hãy giám sát Hogsmeade coi có kẻ nào khả nghi. Đừng làm gì cả, chỉ cần quan sát thôi. Sau đó, ngày mai hãy báo lại cho em. Nhớ kỹ: chỉ quan sát thôi! Được chứ? Đừng có đánh động đến chúng.

Fred và George gật đầu. Không cần Thomas lên tiếng họ cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vụ việc. George trả lời:

- Cứ giao cho bọn anh. Đảm bảo hoàn thành công việc.

Thomas gật đầu, nó cẩn thận nhắc nhở vậy thôi, chứ bản thân cũng biết vào những lúc như thế này hai anh em sinh đôi tuyệt đối đáng tin. Nếu không phải là Gs Dumbledore muốn đích thân Thomas đưa 3 đứa bạn đi thí luyện thì nó đã đổi chỗ Ron cho George.

- Em với Harry, Ron và Hermione sẽ giám sát trong lâu đài. Nếu có gì đột phát, chúng ta hãy liên lạc qua UC. Được rồi. Mọi người còn ai có ý kiến gì nữa không?

Nhìn cả đám bạn lắc đầu, Thomas tuyến bố:

- Ok! Nếu đã không ai có ý kiến, mình tuyên bố: Bắt đầu chiến dịch!

Đưa nhóm bạn rời đi, Thomas ở lại kiểm kê những gì nó sẽ cần cho buổi tối hôm nay. Nói gì thì nói, hôm nay kẻ nó phải đối đầu là Voldemort, cho dù là trong kế hoạch của Gs Dumbledore đi chăng nữa thì cũng không được phép chủ quan. Nó không thể chịu được cái giá phải trả nếu có bất kỳ ai trong đám bạn xảy ra vấn đề.

Sau khi kiểm tra kính và phát hiện nó vẫn ổn, Thomas đi về phía cái vạc. Ở đó, một trong hai thứ ma dược mà Thomas dày công chuẩn bị đang đến những bước cuối cùng, chỉ cần đến chiều là có thể hoàn thành. Thời gian cũng đang ủng hộ Thomas.