Gửi Nỗi Buồn Bay Theo Cơn Gió

Chương 37: Chương 36



Ngày hôm sau.
Shi vẫn đến trường như bình thường, nhưng hôm nay không thấy có Jin theo sau.
Vừa vào lớp đã thấy Kun đang ngồi nói chuyện với Ken và Sam hết sức vui vẻ.
Thấy Shi vào lớp, Kun ngồi thẳng lưng, khoanh tay nghiêm trang, đôi mắt lấp la lấp lánh.
Không biết mắt Shi có nhầm lẫn gì không, mà Shi thấy lúc này Kun không khác gì 1 con cún đụng mặt chủ, chỉ thêm cái đuôi vẫy vẫy đằng sau và đôi tai chó nữa là giống lắm rồi.
- Chào buổi sáng ! – Kun cười tươi rói.
- Ừa, chào – Shi.
- Sao hôm nay không thấy Jin? – Sam.
- Ai biết ! – Shi xách balo về chỗ.
Giáo viên vừa bước vào lớp thì Jin mới đến.
- Xin lỗi cô em đến muộn – Jin.
- Không sao đâu. Em vào chỗ đi – GV.
Jin vuốt ngực thở phù phù chạy về chỗ.
Về đến chỗ, Jin vất balo 1 góc. Lôi điện thoại ra nhắn tin cho Shi.
[ - Đã điều tra ra rồi ! – Jin ]
Chiếc Iphone rung rung 1 hồi…
Shi đọc qua tin nhắn.
Đôi môi nhỏ nhắn nở ra 1 nụ cười vô cùng đáng sợ.

Kun thi thoảng có nhìn liếc qua Shi.
Nhận thấy nụ cười đáng sợ của Shi, sống lưng Kun lạnh buốt, cơ thể bỗng chốc cảm thấy sợ hãi.
Shi bình thản nhắn lại.
[ - Nói ! – Shi
- Hiện giờ bà ta đang ở Đảo Lý Sơn. Gia đình họ Vương có cho xây dựng 1 biệt thự tại đảo Lý Sơn, hiện giờ bà ta đang ở đó – Jin.
- Chỉ vậy? – Shi.
- À quên mất, bà ta đi du lịch 1 mình, ông Hải – cha Jin, Emi & Emy hiện tại đang bận trong mớ bòng bong của công việc, nhưng nghe nói ông ta sẽ đến trong thời gian sớm nhất – Jin.
- Ngăn cản ông ta ! – Shi ]
Cuộc hôi thoại ngắn ngủi, chỉ đơn giản như vậy.
Trong đầu Shi, hiện đang vạch ra 1 đường lối chiến lược, vô cùng thâm hiểm.
- Shi ! Đi ăn trưa thôi – Yu lay lay người Shi mãi.
Do Shi mải mê suy nghĩ, mà không xác định nổi thời gian.
- Gì!? – Cuối cùng Shi cũng thoát ra được thế giói nội tâm riêng.
- Đi ăn trưa – Yu.
- Ờ - Shi.
Shi cất bước, nhưng lại không đi đến về cửa lớp mà lại xuống chỗ Jin.
Jin thoạt nhìn có vẻ mệt mỏi, đang định thiếp đi.
Shi cúi xuống, ghé sát vào tai Jin.
- Điều tra tiếp cho tôi kiến trúc biệt thự - Shi.
Jin mệt mỏi cố nghe hết từng câu từng chữ, lúc Shi bỏ đi cũng là lúc cậu ta nằm gục xuống bàn ngủ.
Shi ngồi ăn, chỉ đợi chờ 1 kết quả duy nhất.
Lúc ăn, Shi cứ thẫn thờ, thi thoảng lại liếc mắt nhìn lên trời.
Ăn xong, Shi còn lại quầy gọi thêm 1 li café.
- Hôm nay uống café cơ à? – Sam.
- Không ! – Shi tiến về phía lớp học.
Vừa vào lớp, đã thấy Jim đang nằm gục xuống bàn ngủ, 1 cách mệt mỏi.
Shi đến bên cạnh Jin, toan định gọi Jin dậy, nhưng thấy Jin ngủ say, nên Shi đặt li café bên cạnh cho cậu ta.
Đến tiết số 4 cậu ta mới bắt đầu tình giấc, giật mình vì trên bàn mình có 1 cốc café do ai đem tới.
Reng…reng….Tự dưng chiếc điện thoại Jin cầm reo lên.
[ - Điều tra nhanh. Tôi còn việc – Shi.

- Vợ nè, nãy vợ đem cốc café để đây đó hả? – Jin.
- Không ! – Shi. ]
Jin cũng không nhắn gì nữa, ngoan ngoãn uống li café nguội ngắt ấy.
Uống xong, Jin xách cặp, xin phép về trước.
- Em lại bắt cậu ta làm gì vậy? – Yu che miệng, thì thầm với Shi.
- Không có gì – Shi.
Tan học.
Quang cảnh ồn ã, tiếng nổ máy của ô tô, khỏi bụi tỏa khắp sân trường, người người tấp nập chen chúc nhau.
Shi và Yu không chen được, nên đành phải đợi người ta đi gần hết rồi mới đi.
Toan định đi, thì thấy 1 chiếc BMW đen đỗ cạnh Shi.
Chiếc cửa kính xe, chậm rãi buông xuống.
- Tiểu thư lên xe đi ạ - Bác Lâm.
- Đáng ra giờ này bác phải ở nhà chứ? – Yu.
- Tôi vô tình đi qua đây, 2 tiểu thư lên xe đi ạ - Bác Lâm.
Về tới nhà, Shi và Yu tiến bước về phía tầng 2.
Shi lại gần 1 cô hầu.
Cô hầu nhìn thấy Shi, toan định chạy thì bị Shi giữ lại.
Cô hầu cúi xuống, không dám ngẩng lên nhìn mặt Shi, hai tay nắm chặt vào nhau, run lên.
- Jin về chưa? – Shi.
- Dạ công tử Jin chưa về thưa tiểu thư – Nữ Hầu.
Shi thả cô hầu ra, chậm rãi tiến bước lên phòng.
Lên phòng, Shi quăng balo vào 1 góc, chậm rãi đi vào phòng tắm.

Ngâm mình 15 phút trong bồn tắm, mãi Shi mới chịu ra.
Shi chọn ình bộ Pijama đỏ rực như máu.
Cốc…Cốc…
- Ai? – Shi.
- Chị đây. Bác Lâm kêu em xuống ăn cơm – Yu.
- Ừ - Shi mở cửa.
Yu nhìn vào phòng Shi, tối om, không 1 chiếc đèn nào được bật lên.
Căn phòng lại chỉ có mỗi 1 gam màu trắng, nhưng tối như vậy thì từ trắng cũng thành đen.
Shi đi theo Yu xuống dưới nhà, vừa ngồi vào bàn ăn, Jin giờ mới về.
- Công tử đã về - Người hầu.
Jin chạy vào nhà tìm Shi, thấy Shi đang ăn cơm.
- Vợ ! – Jin.
Shi đang đụng đũa, nghe thấy người gọi mình thì đặt đũa xuống.
- Đây ! – Jin đưa cho Shi 1 tờ giấy.
Trên tờ giấy vẽ 1 số thứ khá lằng nhằng. Shi xem xong cười ra mặt.
- Vào ăn cơm đi. Lát cậu có thể nghỉ ngơi – Shi.