Tuấn vui lắm, cười như một đứa trẻ. Tôi thấy được sự chân thành của anh, người đàn ông này thật sự rất tốt.
Ăn xong rồi thì tôi muốn về. Chắc giờ Phong đang tức điên lên và ở nhà đợi tôi vì việc của Ly.
Tôi cũng muốn nhanh nhanh để đối đáp với anh. Biết đâu anh giận quá rồi đồng ý ly hôn thì sao?
Thế thì tôi mừng quá.
"Đưa tôi về được không?" - Tôi hỏi Tuấn.
Mà Tuấn lại suy tư, thông qua hai mắt anh tôi thấy được sự lo lắng.
"Không được, đêm rồi, Phong nó đang tức, nó mà đánh em thì sao? Em đau mà tôi thì chịu không nổi đâu! Đợi sáng hẳn về"
Đây là lần đầu tiên Tuấn từ chối yêu cầu của tôi. Mà cũng vì lo cho tôi thôi.
"Reng reng reng"
Còn định thuyết phục anh thì đột ngột điện thoại của tôi reo lên.
Trên màn hình điện thoại hiện lên chữ Phong.
Tôi không chần chừ mà bắt máy ngay.
"Alo?"
"Con mẹ nó! Cô với thằng Tuấn làm gì Ly vậy hả? Cô ấy nhập viện, không biết bao giờ mới hết, cô và thằng Tuấn khốn nạn vừa thôi! Cô ấy có mệnh hệ gì tôi giết các người"
Phong một tràng nói ra hết, chắc anh giận lắm rồi.
Không mở loa ngoài mà Tuấn còn nghe mà.
"Ác giả ác báo thôi, anh đi hỏi cô ta xem vì sao lại thành ra như thế, hỏi xem cô ta muốn làm gì tôi?!"
Tôi nhẹ đáp anh nhưng âm thanh không một chút yếu thế.
Tuấn nói đúng, Phong giận thế kia tôi mà về có khi còn chưa kịp nói đã bị anh đánh ch.ết vì cái tội dám đụng tới cô tình nhân bé nhỏ của anh.
Tôi như nhớ ra điều gì đó câu môi lên, dựa vào ghế tôi nói với anh.
"Mở gmail lên xem đi, tôi mới gửi cho anh thứ thú vị lắm, chắc anh thích!"
Dựa vào cách nói chuyện của anh chắc anh vẫn chưa xem đâu.