[H Văn/Song Tính] Nhân Thê Cuộc Sống

Chương 46: Yêu thầm hệ liệt (3)



Warning: phi logic cực kỳ :(;゙゚'ω゚'): mang thai play

Xác định quan hệ về sau Thừa Ngạn Húc không cho Hoa Thần Viễn dùng thuốc nữa, Hoa Thần Viễn liền không dám uống, tử cung mỗi ngày đều bị cặc bự đụ mềm, rót mãn tinh dịch, Hoa Thần Viễn mới lớp 11 đã mang thai. Đến khi bụng to không giấu nổi cha mẹ, mới cầu xin Thừa Ngạn Húc giúp đỡ. Thừa Ngạn Húc vỗ vỗ đầu nai nhỏ, về Hoa gia thưa chuyện. Thừa Ngạn Húc là loại người gì, chính là khống chế cuồng, từ khi nhận định Hoa Thần Viễn là nô lệ của anh, mọi quan hệ xã hội của Hoa Thần Viễn đều bị anh chặt đứt. Thừa Ngạn Húc ngứa mắt cái gọi là "gia đình" của Hoa Thần Viễn lâu rồi, muốn nhân cơ hội này đem hai người kia ném ra, trói chặt Hoa Thần Viễn bên mình. Đến Hoa gia, Hoa Thần Viễn vẫn là bị Thừa Ngạn Húc áp lực, nhất quán vẫn luôn quỳ dưới chân Thừa Ngạn Húc , không dám nhìn cha mẹ. Hoa gia phụ mẫu nhìn thấy con trai mình bụng to nhu nhược, phục tùng quỳ dưới chân nam nhân khác thì khí đến sắp ngất. Thừa Ngạn Húc lời lẽ lạnh lùng, ép Hoa Thần Viễn tự miêu tả lại quá trình bản thân bị Thừa Ngạn Húc đụ đến mang thai.

"T-từ nửa năm trước... c-con đã cùng Ngạn Húc l-làm tình. Mỗi lúc Ngạn Húc về nhà chúng ta đều là để thao con. T-tử cung mỗi ngày đều bị rót tinh dịch. T-thai nhi đã được 3 tháng ạ..."

Phía trước màn hình điện thoại chiếu lại cảnh Thừa Ngạn Húc đụ sưng lồn Hoa Thần Viễn tại chính phòng khách của Hoa gia. Hoa Thần Viễn nghe tiếng bản thân trong video dâm rên như một con điếm, uốn éo cầu xin Thừa Ngạn Húc bắn tinh vào lồn mình, nhận làm cái tinh dịch bồn chứa cho Thừa Ngạn Húc, nhục nhã đến muốn nhỏ ra máu.

>

Thừa Ngạn Húc đặt một cọc tiền ra, coi như cảm ơn Hoa phụ mẫu đã nuôi dưỡng Hoa Thần Viễn đến bây giờ. Hoa phụ mẫu bị nam nhân trẻ tuổi này khinh nhục, càng thêm tức giận là con trai bọn họ nuôi 17 năm vẫn như cũ một bộ dạng không dám mở lời, quỳ cúi đầu như con chó bên cạnh ghế của nam nhân, hai chân run rẩy, bên trong chắc hẳn lồn vẫn đang kẹp trứng rung. Hoa phụ mẫu không kiềm chế được mắng chửi Thừa Ngạn Húc, lúc này Hoa Thần Viễn mới ngẩng đầu, hoảng hốt bảo vệ Thừa Ngạn Húc .

"Cút!!! Hoa gia không có đứa con như mày!! Về sau mày có bị người ta chơi chết cũng đừng vác mặt về đây!!!"

Chỉ chờ có thế, Thừa Ngạn Húc giương khoé miệng, phủi tay đứng dậy, dắt Hoa Thần Viễn đang khóc đến mịt mù ra xe của Thừa gia, đưa cậu về căn hộ riêng của anh. Từ nay, Hoa Thần Viễn sẽ vĩnh viễn chỉ có duy nhất Thừa Ngạn Húc để dựa vào. Hoa Thần Viễn mang thai phải nghỉ học, bạn học không một ai biết lý do. Hoa Thần Viễn ở nhà làm cái nhân thê bí mật của Thừa Ngạn Húc, mỗi ngày đều cùng Thừa Ngạn Húc điên cuồng làm tình, bụng nhỏ mang thai bị cặc bự chọc không thương tiếng, bướm càng nộn càng mềm, miệng, lồn, lúc nào cũng ngập ứ tinh dịch của nam nhân. Thừa Ngạn Húc dắt Hoa Thần Viễn đi bệnh viện tư khám thai, Hoa Thần Viễn xuyên nữ trang, khi đi chỉ có thể cúi thật thấp đầu sau lưng Thừa Ngạn Húc, chịu đựng chỉ trỏ bàn tán của người qua đường chê cười bản thân là đồ hư hỏng, mới 16 17 tuổi đầu đã bị chịch có thai. Bác sĩ là người quen của Thừa Ngạn Húc, trực tiếp bỏ qua Hoa Thần Viễn, chỉ trao đổi cùng Thừa Ngạn Húc. Hoa Thần Viễn như con búp bê nằm trên bàn khám bệnh, để mặc cho chủ nhân quyết định.

"Âm hộ của phu nhân thật nhỏ, điểm tốt là sau này lớn tuổi âm hộ vẫn sẽ rất khẩn, hầu hạ tình dục tốt. Nhưng đối với sinh con sẽ có chút khó khăn, nếu muốn sinh thường cần phải hảo hảo rèn luyện. Thừa thiếu gia vẫn nghĩ sinh thường hay sinh mổ?"

"Sinh thường. Rèn luyện là được rồi. Sau này vẫn sẽ còn sinh nhiều chút, không cần đụng dao kéo."

Bác sĩ gật gù, lấy ra một bộ dụng cụ hỗ trợ nới rộng âm đạo. Các loại gắp mỏ vịt cùng đồ chơi dạng trứng, bảo Thừa Ngạn Húc mỗi ngày phải để Hoa Thần Viễn sử dụng, luyện tập như động vật mà mút vào nhả ra đồ chơi trứng. Thừa Ngạn Húc còn muốn Hoa Thần Viễn có cái vú bự đúng chuẩn song tính. Bác sĩ liền phát đại lượng thuốc cải tạo, Hoa Thần Viễn mỗi ngày uống ba lần, chưa được 2 tuần vú đã mập ra 2 cup, nhũ khổng hề hề chảy nãi.

"Bác sĩ, ta muốn xỏ cho nhà ta hai cái khuyên vú, không ảnh hưởng gì đến tuyến sữa chứ?"

Hoa Thần Viễn nghe xong liền phát run, lại không dám động đậy, yên lặng cúi đầu mặc cho Thừa Ngạn Húc luồn tay vào áo mình nhéo núm vú. Bác sĩ nhìn chằm chằm hai quả cherry đang bị nam nhân vân vê trong tay kia, đánh giá một hồi liền nói.

"Không sao, ngược lại càng thực thích hợp. Nên đính loại khuyên vú có tích điện, bình thường có thể dùng điện cấp thấp kích thích núm vú sản sữa, lúc nhân thê làm sai thì dùng điện trừng phạt, lập tức sẽ biết sai mà quỳ xuống xin lỗi ngay. Thừa thiếu gia nên chọn loại nhẹ một chút, có thể đính hoàn nối với dây xích, sau này có thể cầm kéo đi, hoặc nối liền với vòng chó trên cổ đều tiện."

"Còn có loại đồ chơi tiện lợi như thế!?"

"Vâng, không những nãi hoàn, mà âm đế, ngọc hành đều có dạng tích điện hoàn như vậy, hiện nay rất được ưa chuộng. Nam nhân đều muốn nắm giữ toàn bộ nhạy cảm điểm trên người thê nô. Đến lúc nào được phép đi tiểu, lúc nào được phép phun triều đều là do phu quân định đoạt."

Hoa Thần Viễn cuối cùng không thể phản kháng, vô lực bị đeo lên hai cái nhũ hoàn, âm đế hoàn cùng một cái niệu đạo châm. Thừa Ngạn Húc yêu thích vừa đụ Hoa Thần Viễn , vừa gặm gắn hai khoả anh đào trước ngực cậu, điện kích toàn bộ thân thể Hoa Thần Viễn . Cả người Hoa Thần Viễn đều thơm ngọt như mật, tê rần khoái cảm đến há miệng nước miếng chảy ròng ròng, sữa trắng tinh khiết cấp nam nhân bú hết.

"Thật ngoan, sinh đứa nhỏ này ra, tôi sẽ tiếp tục đụ em sưng bụng, để em vĩnh viễn làm cái chỉ biết bị tôi hiếp bướm cùng sinh con phế vật."

"A~ ah~... sâu quá... cặc bự muốn thao hỏng tiểu Viễn mất... ô ô~ hài tử lại đạp..."

Hoa Thần Viễn chịu đựng cảm giác bụng bị hài tử quấy phá, lồn vẫn phải ngậm một căn côn thịt đang điên cuồng chọc tới hoa tâm, đem hạ thân Hoa Thần Viễn thao đến lầy lội. Phía trên vú bị nhéo, miệng bị Thừa Ngạn Húc đè xuống hôn sâu, Hoa Thần Viễn quả thực bị đụ đến không thở nổi, khoái cảm như sóng liên tiếp hướng đại não đánh vào. Lúc sau hài tử trong bụng dần lớn, bướm nhỏ không thể bị đụ nữa, thì hậu huyệt sẽ thay thế chịu thao. Hậu huyệt song tính cũng như vậy phù hợp làm tình, vách tường còn tự biết phun nước bôi trơn, còn khẩn hơn cả lồn. Ngồi lên đùi nam nhân, hai chân đại khai, giữa mông cắm một cây côn thịt, bướm mập bị nam nhân sờ đến phun triều, bụng bầu to vượt mặt. Mang thai càng khó khống chế việc đi tiểu, chim nhỏ của Hoa Thần Viễn bị tắc châm ở niệu đạo, khiến cậu phải dùng bướm để bài tiết. Lỗ niệu đạo ở bướm bị ngón tay nam nhân mài, liền nhịn không nổi tè ra, róc rách xấu hổ vừa bị đụ đít vừa mất khống chế. Toàn bộ thân thể của Hoa Thần Viễn đều bị Thừa Ngạn Húc dạy dỗ theo sở thích của anh, ngoan ngoãn làm món đồ chơi để Thừa Ngạn Húc hiếp lạn. Ban ngày lúc Thừa Ngạn Húc không có ở nhà, Hoa Thần Viễn bị khoá lại bằng dây xích, chỉ có thể di chuyển trong nhà, nấu ăn dọn dẹp rồi ôm bụng bầu quỳ chờ Thừa Ngạn Húc về. Lúc nào buồn tiểu quá sẽ nhắn tin cầu xin Thừa Ngạn Húc mở chốt niệu đạo, nếu Thừa Ngạn Húc không cho phép thì chỉ có cách nhịn tiểu, chờ Thừa Ngạn Húc về vừa khóc vừa cầu xin. Thừa Ngạn Húc muốn dạy Hoa Thần Viễn đi tiểu bằng bướm, nhưng cơ bản Hoa Thần Viễn 17 năm đều sống như con trai, chỉ khi nào bị Thừa Ngạn Húc đụ đến ngu người mới không khống chế được bướm phun tiểu, còn bình thường không thể được. Hoa Thần Viễn bị Thừa Ngạn Húc bế như trẻ em đi tiểu, điện tích ở âm đế được mở, bị điện tích hành hạ đến dùng bướm tiểu ra. Dần dà cơ thể hình thành phản xạ có điều kiện, chỉ cần âm đế hoàn mở điện tích, cho dù Hoa Thần Viễn có muốn hay không thì nhất định cũng sẽ tè dầm.

Hoa Thần Viễn bị địt đến sinh, khi bác sĩ đến thì lồn Hoa Thần Viễn vẫn đang ngập tinh dịch, bôi trơn cho em bé sinh ra. Hoa Thần Viễn ngất xỉu vì mệt mỏi, không hay biết những tháng ngày yên bình của cậu đã chấm dứt. Thừa gia bên này đã biết chuyện Thừa Ngạn Húc giấu nuôi Hoa Thần Viễn , lại còn sinh một đứa con, Thừa phu nhân nổi giận đùng đùng. Thừa Ngạn Húc đối nghịch Thừa phu nhân, không muốn từ bỏ Hoa Thần Viễn để về cưới cái kia thiên kim tiểu thư. Thừa phu nhân cười lạnh, trực tiếp nhốt Thừa Ngạn Húc lại. Hoa Thần Viễn tỉnh dậy, con trai đã bị Thừa gia bế đi, hoảng sợ tột cùng, dựa vào lòng tốt của Bác sĩ nói cho biết địa chỉ của Thừa gia, tự mình đến tận cửa. Hoa Thần Viễn bị gia nhân Thừa gia chặn lại, Thừa phu nhân khinh thường cậu, muốn cậu rời xa Thừa Ngạn Húc , ném tiền vào mặt Hoa Thần Viễn . Hoa Thần Viễn nhất quyết không chịu, chủ nhân của cậu trừ phi tự mình từ bỏ, còn cậu sẽ không bao giờ. Thừa gia sớm đã có chuẩn bị, liền đưa Hoa Thần Viễn đến trước một căn phòng, bảo rằng bên trong là Thừa Ngạn Húc . Hoa Thần Viễn đứng ở cửa, tựa như lần đầu gặp Thừa Ngạn Húc ở trong thư viện, bên tai vang lên tiếng giao hợp của nam nữ. Hoa Thần Viễn run rẩy, vừa khóc vừa gọi tên Thừa Ngạn Húc , chỉ đổi lại một chữ lạnh lùng cút đi. Hoa Thần Viễn không chịu đi, đứng ở cửa muốn xông vào, đúng lúc này cửa mở ra, Hoa Thần Viễn chỉ kịp nhìn thấy sườn mặt của Thừa Ngạn Húc trên giường, một cô gái trẻ xinh đẹp bước ra đóng cửa lại. Cô ta chính là vị thiên kim hôn thê của Thừa Ngạn Húc . Cô ta nhìn Hoa Thần Viễn , vung tay tát cậu ngã xuống đất.

"Cũng chỉ là một món đồ chơi bị chơi chán thôi, đừng nghĩ có thể trèo cao như vậy."

Hoa Thần Viễn tâm đau đến khó thở, cái kết hạnh phúc của cậu, hoá ra lại chua chát đến nhường này. Hoa Thần Viễn thất thểu bị Thừa gia đuổi ra ngoài, bơ vơ không biết nên đi đâu, cuối cùng lại chỉ biết khóc, trường học không thể về, gia đình cũng không thể về, người duy nhất cậu yêu cũng đã bỏ rơi cậu. Hoa Thần Viễn vì lao tâm quá độ, trong bụng quặn đau, vừa mới sinh xong cơ thể yếu ớt, được đưa vào bệnh viện. Vị Bác sĩ khám thai cho cậu không đành lòng, cuối cùng vẫn giúp đỡ cậu, chăm sóc cho Hoa Thần Viễn. Hoa Thần Viễn ở nhà bác sĩ một thời gian, ổn định tâm lý, nghĩ thông suốt, nhận ra bản thân có bao nhiêu ngu ngốc. 17 tuổi, trao hết tương lai của mình vào tay 1 người để rồi bị chính người đó vứt bỏ, Hoa Thần Viễn lòng lại lạnh băng. Hoa Thần Viễn nhờ bác sĩ tháo hết những cái kia dấu vết Thừa Ngạn Húc để lại trên người cậu, muốn xoá đi đoạn hồi ức hoang đường này. Cậu bỏ qua thành phố khác sống, làm lại cuộc đời.

Cả cậu lẫn Thừa Ngạn Húc đều không biết, cả hai bọn họ đều đã rơi vào tính toán của Thừa phu nhân. Cảnh tượng cậu thấy ở nhà Thừa gia, đều là đóng thế cùng dùng âm thanh ghi sẵn để lừa cậu. Còn bản thân Thừa Ngạn Húc đã sớm bị đưa ra nước ngoài. Thừa phu nhân thuê thám tử theo dõi, chụp lén ảnh Hoa Thần Viễn được bác sĩ đón về nhà ở, lạnh lùng nhìn Thừa Ngạn Húc .

"Mày đau lòng vì một thằng điếm, có ra thể thống gì không?"

Thừa Ngạn Húc nghiến chặt trong tay 4 cái hoàn khắc tên anh, đây chính là thứ Hoa Thần Viễn ném ra được Thừa phu nhân nhặt về khiêu khích Thừa Ngạn Húc . Không sạch sẽ nữa, Hoa Thần Viễn đã không còn coi Thừa Ngạn Húc là duy nhất nữa. Nhớ lại vẻ mặt nai con của cậu sùng bái nhìn anh, nhớ lại cảnh cậu bụng to mang thai con của anh, dịu ngoan để anh thao chín bướm cậu. Hoá ra không phải là vì anh, mà là bất kỳ thằng đàn ông nào cậu cũng bò lên giường được. Thật tiện. Hiểu lầm sâu sắc này trở thành oán nghiệt trong lòng của cả hai người, chờ đến lúc tương phùng, đã là chuyện của mười năm sau.