Hà Tần Hợp Lý

Chương 58: Thuốc đắng dã tật



Edit&Beta: Diệu Huyền

Hà Đường cùng Vương Vũ Lâm đồng thời quay đầu lại, xe Tần Lý đang dừng ở cách đó không xa, kính cửa xe hạ xuống, anh ngồi ở sau xe, ánh mắt trầm tĩnh nhìn hai người họ.

Vương Vũ Lâm lui về phía sau một bước, cách xa Hà Đường một chút, anh lại đeo kính lên, thấp giọng nói: “Em về đi, đừng để Tần Lý hiểu lầm.”

Hà Đường sững sờ, nói lớn với Tần Lý: “Em lập tức tới ngay!”

Quay đầu, cô hỏi Vương Vũ Lâm: “Vương sư huynh, anh không sao chứ? Anh đừng uống nữa, ngày mai còn phải đi làm đấy.”

Vương Vũ Lâm lắc đầu: “Không có việc gì, một ít rượu này còn chưa say được đâu.”

Thấy Hà Đường vẫn còn vẻ mặt quan tâm, Vương Vũ Lâm lại một lần cười rộ lên, anh xoa xoa tóc mình, nói: “A… Tiểu hòa thượng, lúc biết em cùng Tần Lý kết hôn đã nghĩ đến em sẽ từ chức, có điều khi ngày này đến thật, lại cảm thấy rất luyến tiếc. Sư huynh còn rất nhiều thứ chưa dạy cho em được, sau này, em cố gắng theo Tần Lý mà học đi.”

Hà Đường u mê gật gật đầu

Vương Vũ Lâm do dự một chút, lại vỗ vỗ vai Hà Đường: “Đi đi, ngày mai không phải là ngày cuối cùng đi làm sao?”

“Đúng vậy.” Hà Đường nói, “Qua ngày mai là sẽ không tới nữa.”

“Tự chăm sóc mình cho tốt, có chuyện gì thì gọi điện cho sư huynh, sư huynh nhất định hỗ trợ. Lúc trước cũng là do anh mà em mới đến thành phố D, kết quả cũng không thể chăm sóc em thật tốt, sau này hãy coi sư huynh như là người nhà của em ở thành phố D, nếu Tần Lý đối với em không tốt, sư huynh sẽ ra mặt cho em.”

Hà Đường đỏ mặt, thì ra Vương Vũ Lâm vốn đã biết là cô đuổi theo anh ấy đến thành phố D sao…

Cô đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Đúng rồi Vương sư huynh, tiền thiếu anh ngày mai em sẽ gởi lại anh. Tần Lý…có cho em ít tiền, bây giờ em cũng có một khoản tiền.”

“Không vội.” Vương Vũ Lâm lắc đầu nói, “Tiểu hòa thượng, em vẫn còn quá đơn thuần, để sư huynh dạy em, ở bên cạnh Tần Lý, ngoại trừ ăn ngon mặc đẹp ra, nên cho mình tranh thủ thứ gì thì hãy tranh thủ thêm. Không phải là sư huynh tâm lí u ám, người đàn ông đến một lúc nào đó sẽ rơi vào tình cảnh “gặp dịp thì chơi” không còn chung thủy như lúc ban đầu nữa, chuyện như vậy sư huynh thấy cũng nhiều rồi, cho nên em nhất định phải học được cách tự bảo vệ chính mình, nói trắng ra là, anh ta muốn đưa cho em thì em cứ nhận lấy, cho bao nhiêu nhận bấy nhiêu, không có gì phải ngại ngùng cả, có hiểu không?” 

[Sen]: Ai cho ta một like ta sẽ khử tên họ Lâm này  ngay 

Hà Đường trong lòng tuyệt không đồng ý với lời Vương Vũ Lâm nói, cô cố chấp nhận định Tần Lý cũng không phải là người như vậy, nhưng biết Vương Vũ Lâm là có ý tốt, bèn gật đầu nói: “Em biết rồi.”

Vương Vũ Lâm cười cười, phóng tầm mắt ra xa nhìn thoáng qua Tần Lý, nói tạm biệt liền xoay người đi vào quán món cay Tứ Xuyên. 

Hà Đường kéo áo khoác ngoài, đeo túi xách lên đi đến xe Tần Lý. Mã Hữu Kiệt xuống mở cửa xe cho cô, Hà Đường lên xe ngồi vào bên cạnh Tần Lý, phát hiện anh đang cúi đầu chơi trò chơi trên điện thoại di động.

Xe khởi động, trong xe không có tiếng nói chuyện, chỉ có tiếng nhạc từ trò chơi trên di động của Tần Lý phát ra.

Hà Đường lặng lẽ nghiêng đầu nhìn anh, thấy gò má anh hơi hồng hồng, kinh ngạc nói: “A Lý, anh uống rượu sao?”

“Ừ, uống không nhiều lắm.” Tần Lý lại chơi thêm một lát rồi mới cất điện thoại di động, anh ngẩng đầu nhìn Hà Đường, cười nói, “Em cũng uống rượu.”

“Em…” Hà Đường nhỏ giọng nói, “En uống cũng không nhiều.”

“Hình như Vương Vũ Lâm uống hơi nhiều.” Tần Lý nhìn chằm chằm vào mắt Hà Đường, không chút để ý nói.

Hà Đường gật đầu: “Rất nhiều người mời rượu em, Vương quản lý đều giúp em cản.”

“Như vậy à.” Tần Lý cười cười.

Anh hạ kính cửa xe xuống, lẳng lặng nhìn phong cảnh bên ngoài. Xe đang chạy nhanh trên cầu vượt, gió lạnh lùa vào trong xe, làm cho hai người ngà ngà say đều thanh tỉnh một chút.  

Hà Đường thấy tóc Tần Lý bị thổi làm bay lên, nhịn không được nói: “Anh nâng kính xe lên đi, kẻo bị lạnh.”

Tần Lý quay đầu lại nhìn cô, lắc đầu: “Không lạnh đâu, thời tiết sắp ấm áp rồi, em cảm nhận xem, gió này không lạnh thấu xương như lúc mùa đông đâu.”

*********

Hôm nay chiếu cố Tần Lý là Quách Kiến Vân, lúc ông giúp Tần Lý đi phòng tắm, Hà Đường đang bận trong phòng bếp nấu trà giải rượu. 

Đây là phương thức giải rượu mà Hà Đường đã gọi điện hỏi Hà Khánh Quốc, kể từ lần trước Tần Lý uống nhiều, Hà Đường liền chuẩn bị công thức nấu trà giải rượu, mỗi lần chỉ cần Tần Lý uống rượu, cho dù chỉ uống một chút thôi, cô cũng nấu một ly cho anh.

Lúc đang đợi trà nguội, Quách Kiến Vân đến phòng bếp tìm Hà Đường, ông rất tự nhiên nói: “Cô Hà, A Lý nói cậu ấy muốn ngâm trong bồn tắm một lát, muốn cô đi vào với cậu ấy.”

Hà Đường giật mình, lập tức liền nhớ lại yêu cầu “cùng nhau tắm rửa” hơn mười ngày trước của Tần Lý. Cô gật gật đầu, nói: “Được, cháu sẽ đi ngay.”

Quách Kiến Vân lập tức liền rời khỏi phòng.

Lúc Hà Đường bưng trà giải rượu đi vào phòng tắm, liếc mắt liền thấy Tần Lý đang ngâm mình ở trong bồn tắm mát xa.

Khu ẩm ướt trong phòng tắm của anh rất lớn, hơi nóng bốc lên, có một bồn tắm lớn hình tròn đường kính hơn hai thước (*), bên cạnh còn có một tủ đựng vật dụng dành cho phòng tắm, một chiếc giường mát xa không thấm nước và một buồng tắm vòi sen dùng  xe lăn.

(*) thước: 1 thước = 1 mét

Bình thường, Hà Đường cũng là tắm ở đây, nhưng cô chỉ dùng buồng tắm vòi sen, cũng từ chưa thấy qua Tần Lý tắm.

Lúc này, Tần Lý đang ngâm mình trong làn sương trắng do nước nóng tản ra, bên hông đang đắp khăn tắm, cánh tay trái đặt trên cạnh bồn tắm, đầu cũng đặt vào gối trên thành bồn tắm, anh nhắm mắt lại, giống như ngủ thiếp đi.

Hà Đường đi đến bên cạnh anh, gợn nước lay động, ánh sáng nhu hòa chiếu trên mặt nước, phối hợp hơi nước mờ mịt, làm cho cô có cảm giác không chân thực. Cô cúi đầu xuống, thấy hai chân và cánh tay phải Tần Lý đều tĩnh lặng đặt trong nước, lúc này nhìn có vẻ đặc biệt tái nhợt héo rút, thậm chí còn có điểm quái dị.    

Tần Lý nghe được tiếng bước chân Hà Đường, chậm rãi mở mắt ra, anh đã tắm qua vòi sen, lúc này tóc vẫn còn ướt nhỏ nhỏ những giọt nước, ngửa đầu nhìn thấy Hà Đường, anh hé mắt, khóe miệng nhếch lên liền nở nụ cười: “Đường Đường, em không nóng sao?”

Anh vừa nói vậy, Hà Đường mới cảm giác được trên người thật dính dáp, cô còn mặc đồ giữ ấm cùng áo lông, bên dưới còn mặc tới hai cái quần dài, ở trong phòng tắm như vậy quả nhiên là vô cùng nóng nực.

Cô nói: “Anh uống trà giải rượu trước đi, rồi em tắm.”

“Ừ.” Tần Lý đồng ý rồi hơi há miệng ra, giống như chim non đang réo đòi ăn. Trong lòng Hà Đường hiểu rõ, bưng ly trà cúi người xuống, Tần Lý liền uống cạn ly trà trên tay cô.

“Đắng quá!” Sau khi uống xong, anh nhăn mày lại, vẻ mặt ảo não giống như đứa trẻ không thích uống thuốc vậy.

Hà Đường nở nụ cười, đặt ly trà lên kệ tủ, nói: “Thuốc đắng dã tật, ai kêu anh uống rượu làm gì. Lần trước A Miễn đã dặn em trông chừng anh, không cho anh uống rượu.”

“Nó thật nhiều chuyện.” Tần Lý nói, đột nhiên ngón trỏ trái hướng về Hà Đường ngoắc ngoắc, “Đường Đường, em cúi xuống một chút.”

Hà Đường theo lời cúi người xuống lần nữa, không nghĩ tới cánh tay trái Tần Lý đột nhiên nâng lên, giữ lấy cổ cô, kéo cô mặt đối mặt với mình, môi anh nặng nề nghiền môi cô, cùng lúc đó một tia chất lỏng tràn vào trong miệng cô. 

Lưỡi Hà Đường cảm nhận được một chút đắng.

Tần Lý rất nhanh liền buông lỏng cô ra, anh cười giảo hoạt, làm như mưu âm đã thực hiện được: “Thuốc đắng dã tật, là em nói mà, ai kêu em cũng uống rượu.” 

Hà Đường chỉ liếc anh một cái rồi đứng dậy, một mình Tần Lý cười trong chốc lát, thấy Hà Đường đi qua một bên cởi quần áo ra, anh nhún nhún vai, có chút mất hứng nói: “Đường Đường, em thật sự là không biết đùa giỡn gì cả.”

Hà Đường không để ý tới anh, cô đã cởi ra áo lông, lại cởi quần ngoài.

Cô làm việc luôn rất có ngăn nắp, cởi quần áo có trình tự cố định, quần áo cởi ra cũng sẽ không ném loạn mà gấp lại để qua một bên. Sau đó, cô lại cởi đồ giữ ấm, trên người chỉ còn sót lại nịt ngực.

Tần Lý cần nghiêng đầu sang mới có thể thấy bóng lưng cô.

Anh gác cằm trên vai trái của mình, lắc lắc đầu nhìn cô gái kia cởi quần áo, không hề cảm thấy mệt mỏi, ngược lại thật thích thú.

Hà Đường đang khom lưng cởi quần dài giữ ấm ra, vòng eo lả lướt lập tức lộ ra, cởi quần xong, Tần Lý thấy được mông nhỏ được che chắn bởi một chiếc quần lót màu vàng nhạt.

Tần Lý chuẩn bị cho Hà Đường rất nhiều kiểu dáng đồ lót, màu sắc cũng đầy đủ cả, nhưng anh phát hiện, cô không chọn những bộ nội y có màu sắc sặc sỡ, cũng không chọn kiểu dáng có ren. Nói đơn giản, Hà Đường chỉ biết lựa chọn đồ lót màu trắng hoặc vàng nhạt, cùng lắm thì chọn một cái màu hồng phấn. Tần Lý nghĩ, cô thật sự là một người rất không có tình thú.

Thân hình cô cân xứng khéo léo, da thịt mịn màng, tuy vóc dáng không cao nhưng chân tay lại thon thả, Tần Lý nghĩ đến xúc cảm khi Hà Đường nằm trong ngực mình, da thịt mềm mại, còn có giọng nói mềm mại của cô, cả người anh liền nóng lên.

Hà Đường đã cởi xong quần áo, ở trước mặt Tần Lý, cô không còn thẹn thùng nữa, hai người đã nhìn cơ thể nhau mấy lần, cô đã có chút thành thói quen.

Cô đứng tắm dưới vòi hoa sen, nước nóng theo thân thể chảy xuống, Tần Lý nhìn tóc dài của cô vốn là xoã tung dần dần bị ướt nhẹp, lập tức liền rũ xuống ôm lấy bờ vai cô. Anh dùng ánh mắt phác hoạ thân hình Hà Đường, khung xương cô gái này rất nhỏ, thân mình thoạt nhìn thật cân đối, bất kể là vai hay hông cũng không mang cốt cách bén nhọn quá đáng. Tần Lý có chút nhớ nhung. Nãy giờ vẫn một mực đưa lưng về phía anh, lúc này Hà Đường hơi nghiêng thân người qua, anh lập tức liền thấy được bộ ngực non mềm của cô. Trên nhũ hoa hồng hồng kia vẫn còn vương lại bọt sữa tắm. Tần Lý lập tức cảm giác hô hấp của mình thật nặng nề, có chút hối hận vì đã chỉnh độ ấm của nước trong bồn tắm quá cao.

Sau khi Hà Đường tắm sách sữa tắm trên người, cuối cùng xoay người đi đến bên Tần Lý, cô rất tự nhiên liếc anh một cái, Tần Lý đưa tay trái về phía cô: “Đường Đường, đến đây nào.”

Hà Đường nắm tay anh, nhấc chân bước vào trong bồn tắm.

Nước ấm luôn khiến người ta cảm thấy thư thái, Hà Đường theo bậc thang dọc thành bồn tắm đi xuống hai bước, ngồi xuống bên người Tần Lý.

Khi mặt nước dần dần dâng lên ngang hông, eo, rồi ngực của cô, Hà Đường đột nhiên khẩn trương, Tần Lý dường như đã đoán trước được, cánh tay trái khép lại liền đem Hà Đường cố định trước ngực mình, anh hôn hôn lên trán cô, lẩm bẩm nói: “Đường Đường, không cần phải sợ, không cần phải sợ, có anh ở đây.”

Hô hấp của Hà Đường cuối cùng bình ổn lại, cô nghiêng đầu nhìn Tần Lý, anh đang ôn nhu nhìn cô, trong ánh mắt là sương mù hơi nước, bên má ửng hồng, ngay cả môi cũng đỏ thắm thật trêu chọc người.

Hà Đường nghiêng người, duỗi dài cánh tay vòng qua cổ anh, cùng anh hôn môi.

Tần Lý nhắm mắt lại, lúc này không còn rảnh để suy tính đến những chuyện khác, anh cảm nhận hơi thở mang theo hương vị ngọt ngào đến mê người của người con gái này, trong lòng càng lúc càng muốn.

Những nụ hôn từ nhẹ cùng nặng dần, cuối cùng gần như thô bạo, hai đôi môi điên cuồng quấn lấy nhau. Hà Đường nhịn không được liên tục thở gấp, bấu víu trên người Tần Lý, thân thể run rẩy lợi hại.

Kỳ thật tư thế Tần Lý vẫn luôn không thay đổi, anh cũng không cách nào thay đổi, Hà Đường lấy đưa tay xuống nước xốc hết khăn tắm choàng lên người, nhìn thấy tiểu A Lý quả nhiên đã ngẩng đầu ưỡn ngực tràn đầy ý chí chiến đấu.

Hà Đường muốn như cũ đưa chân ngồi lên trên người Tần Lý, lại bị anh ngăn trở.

“Nằm dựa vào trên người anh, bên phải một chút.” Giọng anh trầm thấp lượn lờ bên tai cô, vô cùng mị hoặc.