Phong Lãnh Nguyệt liên tục phân tách cơ thể thành những cánh hoa tránh thoát khỏi toàn bộ chiêu thức tấn công của Hạ Diệp Ân.
Hạ Diệp Ân tức giận nói:"năng lực này thật kỳ lạ, có thể tách cơ thể ra thành cánh hoa để thoát khỏi sự công kích của ta. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì cũng không phải là phương pháp tốt vì thời gian sử dụng ấn ký này có hạn phải đánh bại cô ta trước khi năng lực ấn ký biến mất hoàn toàn"
Hạ Diệp Ân vung kiếm nói:"Thế Gian Vạn Sự Thái Bình, Nhất Kiếm Định Giang Sơn"
Một đạo kiếm có sức mạnh siêu đáng sợ xuất hiện lao về phía của Phong Lãnh Nguyệt cùng theo đó ấn ký trên trán của Hạ Diệp Ân cũng hoàn toàn tan biến.
Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng nói:"Huyết Hoa Điên Cuồng, Phá Diệt Thế Gian"
Những cánh hoa đỏ biến thành một cơn lốc xoáy khổng lồ đỡ đòn tấn công của Hạ Diệp Ân tạo nên một vụ nổ khủng khiếp.
Hạ Diệp Ân tức giận nói:"một kẻ tà ma ngoại đạo như ngươi, không nên xuất hiện trên thế gian này"
Phong Lãnh Nguyệt cười lạnh hỏi:"thế nào là ma? Thế nào là thần? Thần phật đầy trời các ngươi miệng nói chính nghĩa diệt ma trừ yêu cho chúng sinh nhưng sao ta lại thấy thần tiên các ngươi lại là kẻ giả dối dùng danh chính nghĩa để làm nhiều việc ác giống như chuyện các ngươi năm xưa diệt Ngục Quốc vậy đó, một miệng thì luôn bảo vì chúng sinh thiên hạ nhưng hành động lại hoàn toàn ngược lại. Vậy đây là chính nghĩa của ngươi sao?"
Hạ Diệp Ân siết chặt tay lại tức giận nói:"một kẻ như ngươi mà cũng dám xúc phạm thần tiên à?"
Huyền Vũ ở dưới khán đài ngạc nhiên nói:"cô ấy vì muốn đòi lại công bằng cho tôi mà muốn đối đầu với tất cả Tuyệt Thần Giới sao?"
Hoàng Tiểu Long vô cảm nói:"cô ấy thật sự rất yêu cậu đó"
Qua hành động vừa rồi của Phong Lãnh Nguyệt đã khiến Huyền Vũ càng thêm yêu sâu đậm người con gái này.
Phong Lãnh Nguyệt và Hạ Diệp Ân đối đầu nhau bất phân thắng bại.
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:"chính nghĩa của ta là tiêu diệt bóng tối đưa ánh sáng chiếu rọi thế gian"
Phong Lãnh Nguyệt cười lạnh nói:"chính nghĩa sao? Theo ta thấy thì đó là cái cớ của đám thần giả nhân giả nghĩa các ngươi dùng để lừa gạt thế gian này thôi, lúc dân chúng đói khổ các ngươi ở đâu? Lúc chúng sinh chịu cảnh thiên tai thì thần phật nào cứu giúp họ đây? Các ngươi lũ thần tiên luôn nói chính nghĩa vì chúng sinh thiên hạ vậy các ngươi đã làm gì giúp dân chúng hết đói khổ chưa? Hay là các ngươi cao cao tại thượng chỉ muốn được thế gian cung kính quỳ lạy nhưng lại không bảo hộ chúng sinh thoát khỏi cảnh khổ. Đây là chính nghĩa mà các ngươi theo đuổi sao?"
Hạ Diệp Ân và Phong Lãnh Nguyệt lại lao vào chiến đấu.
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:"đừng tưởng cô có thể phân tách cơ thể thì ta không làm gì được"
Phong Lãnh Nguyệt bình thản nói:"vậy ngươi còn chiêu thức gì thì hãy dùng hết đi"
Hạ Diệp Ân rút trâm cài trên tóc ra rồi cứa vào cánh tay làm máu chảy lên trên chiếc trâm đó.
Hạ Diệp Ân nói xong phi trâm với tốc độ khủng khiếp đâm xuyên qua cơ thể của Phong Lãnh Nguyệt khiến cô ngã xuống.
Hạ Diệp Ân lạnh lùng nói:"cây trâm này là một bảo vật cấp tiên thiên có thể đâm xuyên qua tất cả mọi thứ còn máu của ta ẩn chứa đại đạo pháp tắc giam cầm nên ngươi hoàn toàn không thể phân tách cơ thể để trốn thoát được"
Phong Lãnh Nguyệt đứng dậy lau máu trên khoé miệng nói:"không ngờ ngươi còn có thủ đoạn này nha"
Hạ Diệp Ân cười nói:"ngươi hiện tại đã trúng chiêu của ta rồi ngươi bây giờ không thể phân tách được nữa cũng như ngươi đã bị thương rồi, có lẽ ngươi sẽ phải bỏ mạng ở đây thôi"
Phong Lãnh Nguyệt tức giận ôm vết thương nói:"vậy mà chiêu thức vừa rồi lại làm mình bị thương không thể di chuyển"
Hạ Diệp Ân từ từ tiến về phía Phong Lãnh Nguyệt.
Huyền Vũ và Hoàng Tiểu Long muốn chạy lên giúp đỡ nhưng lại hoàn toàn không thể cử động.
Huyền Vũ tức giận nói:"cô không được làm hại Phong Lãnh Nguyệt"
Hạ Diệp Ân cười lạnh vẫn không dừng bước nói:"chỉ dựa vào ngươi sao?"
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nói:"nếu ngươi dám động vào cô ấy thì ta sẽ không tha thứ cho ngươi đâu"
Hạ Diệp Ân nghe xong thì khựng lại nói:"tên ngốc, ngươi nên quan tâm bản thân trước đi"
Hạ Diệp Ân nói xong thì chĩa kiếm vào cổ của Phong Lãnh Nguyệt lạnh lùng hỏi:"cô còn gì trăng trối không?"
Hạ Diệp Ân định vung kiếm lên thì có một bóng người lao đến đánh một quyền cực mạnh vào cô ta.
Hình chiếu của Hạ Diệp Ân nhìn thấy người đến lại vô cùng kinh ngạc
Người đến không ai khác là Hạ Diệp Ân chân chính.
Hạ Diệp Ân cười lạnh nhìn hình chiếu của bản thân nói:"một bản sao mà cũng thật ngông cuồng nha
Hạ Diệp Ân nói xong thì dùng một tay bóp nát lĩnh vực của bản sao.
Hình chiếu của Hạ Diệp Ân tức giận hỏi:"tại sao cô lại xuất hiện ở đây? Hình dạng hiện tại là sao? Vì cớ gì mà cô lại bảo vệ bọn chúng hả?"
Hạ Diệp Ân trừng mắt một luồng sức mạnh uy áp khiến cho tất cả những người xung quanh phải ngạt thở.
Hình chiếu của Hạ Diệp Ân cũng tan biến vào hư vô.
Huyền Vũ thoát khỏi lĩnh vực thì chạy đến ôm lấy Phong Lãnh Nguyệt vào lòng.
Hoàng Tiểu Long nhìn Hạ Diệp Ân ngơ ngác hỏi:"sao cô lại ở đây?"
Hạ Diệp Ân cười nói:"ta thấy lo lắng cho các ngươi nên quay lại đây"
Hoàng Tiểu Long tức giận nói:"cô hồi trước thật là không biết nói đạo lý, chỉ luôn mù quáng tin vào chính nghĩa tuyệt đối kia"
Hạ Diệp Ân cười tươi nói:"đó là hồi trước mà, bây giờ ta cũng thay đổi rồi"
Hoàng Tiểu Long nhíu mày nói:"cô chỉ thay đổi màu tóc và trang phục thôi"
Huyền Vũ bế Phong Lãnh Nguyệt cười nói:"tôi thấy Hạ Diệp Ân cũng đã thay đổi tính cách so với trước đây rồi"
Hạ Diệp Ân đưa cho Phong Lãnh Nguyệt một chiếc ngọc bội nói:"ta phải quay lại Ma Giới đây, các ngươi nếu gặp nguy hiểm thì hãy bóp nát ngọc bội này ta sẽ đến ngay"