Đông Phương Tước cơ thể cũng không kìm chế được, hắn muốn ăn cô ngay tại đây, thử một chút cảm giác lạ ngoài trời. Người anh em của hắn đã rục rịch từ lâu, làm hắn vô cùng khó chịu.
" Tiểu Lộ, tôi muốn em!" Hắn thở dốc thì thầm vào lỗ tai của cô.
Đinh Tiểu Lộ cả người chấn kinh.
" Anh biếи ŧɦái! Ở đây là nơi công cộng!" Đinh Tiểu Lộ gò má ửng hồng kêu lên.
" Không sao! Nơi này của tôi, sẽ không ai dám đến đây! Bây giờ chỉ có chúng ta mà thôi!" Đông Phương Tước lại nói, hắn cắn nhẹ vành tai cô, rồi dần trượt xuống cổ Đinh Tiểu Lộ. Người cô lại phát run lên vì kíƈɦ ŧɦíƈɦ, cơ thể cô ưỡn cong lên, khi tay của Đông Phương Tước chạm vào nơi tư mật của mình.
Cô còn đang muốn né tránh, thì môi lại bị hắn phong bế, Đông Phương Tước đã dán môi mình lên cánh môi của cô, cảm giác ham muốn lại dâng trào. Bây giờ thì mặc kệ là đang ở đâu, cô không còn nghĩ nhiều được nữa rồi, đầu óc trống rỗng. Cảm xúc mềm mại trên môi như có một dòng điện chạy loạn cả thân thể.
Đinh Tiểu Lộ choàng tay ôm lấy cổ hắn, cô cũng nhiệt tình đáp trả lại nụ hôn, mật ngọt của hai người lại trộn lẫn. Ánh mắt của Đông Phương Tước vẫn nhìn chằm vào cô, nhìn cô dần chìm vào cảm giác khoái lạc, hắn vô cùng hài lòng.
Nụ hồn nồng nhiệt mãnh liệt như hút đi thần trí của cô, cảm giác cứ như cơ thể đang bay bổng giữa không trung. Đông Phương Tước nhẹ nhàng luồng tay vào chiếc áo voan của cô, hắn mò mẫm đến đôi gò bồng đảo mà xoa mà bóp.
Đinh Tiểu Lộ cơ thể liền mềm nhũn trước bàn tay to lớn của hắn, cô khẽ rên nhẹ một tiếng. Bên ngoài gió đang thổi lạnh từng cơn, nhưng người cô lại nóng rần lên, mồ hôi trên trán thấm đẫm.
" Tiểu Lộ, em đã sẵn sàng chưa?" Đông Phương giọng nói đầy ẩn ý.
Đinh Tiểu Lộ nhè nhẹ gật đầu.
Trên thảm cỏ dại, Đông Phương Tước nhẹ đặt cô nằm xuống, bên dưới là áo khoác dài của hắn. Đinh Tiểu Lộ cả người co chặt cứng ngắc, bọn họ đây là làʍ ŧìиɦ ở ngoài trời a. Lần trước ở phòng làm việc đã rất xấu hổ rồi, bây giờ còn không có liêm sỉ đến mức độ này sao.
" Đông Phương Tước, tôi sợ!" Cô nắm lấy áo sơ mi của hắn nói nhỏ.
" Không sao! Có tôi ở đây, sẽ không có việc gì!" Hắn vuốt ve gương mặt kiều nộn của cô nói.
Trong bóng tối, chỉ có chút ánh sáng của mặt trăng, gương mặt của Đinh Tiểu Lộ càng thêm thanh thoát xinh đẹp. Dung mạo diễm mỹ tuyệt luân này của cô, làm Đông Phương Tước si mê không rời. Hắn lại nhẹ đặt lên trán cô một nụ hôn.
" Tiểu Lộ, bộ dáng ngại ngùng của em lúc này thật đẹp!" Nói đến đây, hắn lại tiếp tục hôn lên đầu mũi của cô.
Đông Phương Tước tay với vào bên trong chiếc váy ngắn màu đen của cô, động tác nhuần nhuyễn cởi luôn nội y nhỏ bên trong.
Bàn tay hắn làm việc không ngừng nghỉ, lại tiếp tục sờ soạng bên trong cô. Làn da của Đinh Tiểu Lộ thật mềm mịn, thoang thoảng mùi hương dịu nhẹ của cô.
" Ah...ưʍ...ưʍ..." Đinh Tiểu Lộ rên khe khẽ, cô cắn nhẹ đầu ngón tay của mình, để giữ chút thần trí còn lại.
Đông Phương Tước kéo khóa quần, hắn trực tiếp đưa vật nhỏ đến gần nơi bí ẩn của cô mà cọ sát. Đinh Tiểu Lộ nơi đó đã tiết ra rất nhiều **** ***, phía dưới cứ khó chịu không ngừng, khi Đông Phương Tước không chịu cho vào mà đùa giỡn.
" Anh đừng làm như vậy!" Đinh Tiểu Lộ thẹn muốn chết, cô liền trừng mắt nhìn hắn.
" Không đùa nữa!" Đông Phương Tước nhếch môi lên cao.
Rồi hắn nhanh chóng đưa thứ to lớn nóng bỏng vào sâu bên trong, cuồng nhiệt mà khuấy đảo. Cứ mỗi lần hắn ra vào, Đinh Tiểu Lộ như tê dại trước cảm giác này.
" Ahh...Ưʍ...ha...ha...nhanh...nhanh hơn nữa!" Cô đưa chân câu lấy eo hắn, lại hối thúc hắn.
Nghe thấy yêu cầu của cô, Đông Phương Tước càng phấn khích hơn, hạ thân của hắn lại chuyển động nhanh hơn trước. Hai tay hắn lại không quên mà se nắn nhũ hoa của cô, tay còn lại giữ chặt hông cô mà đẩy mạnh.
Âm thanh da thịt va chạm vang lên càng mạnh. Đinh Tiểu Lộ miệng nhỏ đáng yêu, không thể ngừng rêи ɾỉ. Tốc độ của tiếp tục tăng nhanh, nơi tư mật của cô không ngừng tiết ra mật dịch.
" Em gọi tôi là gì? Tiếp tục gọi đi!" Đông Phương Tước thập phần hưng phấn khi Đinh Tiểu Lộ gọi tên hắn.
Đông Phương Tước đầu lưỡi linh hoạt liếm nhẹ qua cánh môi hồng nhuận có chút sưng đỏ, di chuyển xuống bầu ngực căng tròn của cô, rồi lại cắи ʍút̼ hạt anh đào nhỏ.
Hai người cứ quấn lấy nhau triền miên một lúc lâu, Đông Phương Tước hết lần này đến lần khác mạnh mẽ đâm sâu, đưa hai người đến đỉnh du͙ƈ vọиɠ khoái lạc. Hơi thở cả hai hòa hợp vào nhau, miệng nhỏ của Đinh Tiểu Lộ vẫn liên tục phát ra âm thanh kíƈɦ ŧìиɦ.
" Ahh...Tước...ư...ưʍ...em ra..." Đinh Tiểu Lộ thở hồng hộc, tay cô gắt gao ôm lấy Đông Phương Tước mà kêu lên.
" Ahhh..." Vừa lúc Đông Phương Tước cũng rên lên một cách thống khoái, tinh hoa của hắn bắn sâu bên trong cô.
Phía bên dưới Đinh Tiểu Lộ cảm nhận được một dòng nóng ấm, cơ thể cô bây giờ mới thỏa mãn.
Đông Phương Tước mồ hôi nhễ nhại, hắn ôm lấy cô xoay người lại, để Đinh Tiểu Lộ nằm trên người hắn.