Hai Nhân Cách Và Dị Giới

Chương 4: Một thế giới mới



*****POV MAIN*****

-[ Ughhhhh đầu mình ! ]-Grey

-[ huh ? Đây là đâu ? ]-Grey

   Tôi tỉnh dậy trong một cánh đồng cỏ xanh biếc rộng mênh mông, khoảng giữa cánh đồng có một con đường đất nhìn có vẻ như là được đào bằng tay.

   Tôi nhớ là tôi đã bị hút vào trong cái lỗ hổng màu đen hồi nãy mà, sao bây giờ lại ở đây.

-[ kỳ lạ thật ]-Grey

Zack

Grey

Zack

   Nghe xong tôi bật dậy và đi theo con đường ở giữa cánh đồng để xem nơi này là đâu. Các vết thương từ cuộc ẩu đả hồi nãy cũng đã lành rất nhanh nhờ sức mạnh của Virus và điều lạ nhất là các vết rách của quần áo cũng lành trở lại, các vết máu dính trên cơ thể lần quần áo đều tang biết dần. Cạn lời với Virus 😶 Con lạy ông tiến sĩ 😶

-một lúc sau-

*tiếng bụng kêu*

-[ Chà.... Từ lúc ở phòng thí nghiệm đến giờ mình vẫn chưa ăn gì, lại còn phải đánh nhau nữa ]-Grey

   Con đường tôi đang đi dẫn đến một khu rừng nhỏ. Tôi nghĩ nếu đi tiếp trên đường này thì có lẽ sẽ đến khu dân cư, với lại nhìn khu rừng này cũng không nguy hiểm lắm nên tôi sẽ đi tiếp.

   Đột nhiên tôi cảm nhận được có sự hiện diện của kẻ thù nhờ siêu giác quan của Virus.

Grey

Zack

Grey

Zack

Zack

   Tôi lần theo dấu của kẻ thù bằng siêu giác quan của mình. Đi sâu vào rừng.

-[ Hmmm... Tại sao bọn này lại vào rừng ? Trong rừng có gì à ? ]-Grey

   Đi được một lúc thì trước mặt tôi là một cái trại cũng khá to và có rất nhiều người. Cách ăn mặt của họ trông có vẻ hơi lạ, giống như người thời trung cổ bên Châu Âu mà tôi từng thấy trên TV và truyện tranh. Nhìn vào thì có vẻ là họ đang mở tiệc lớn trông như họ đang ăn mừng chiến công vậy. Tôi nên tiên vào để tìm hiểu thêm. Tôi chùm mũ chùm của cái áo mà tôi lấy được từ tên sát thủ.

   Nhờ có siêu giác quan mà giờ tôi có thể dễ dàng trà trộn và trong trại nhẹ nhàng mà không ai thấy. Tôi nghĩ là mình nên nghe xem bọn họ nói gì. Tôi tiếp cận bữa tiệc gần hơn để có thể nghe cuộc trò chuyện thì đột nhiên tôi cảm nhận có người phía sau lưng. Tên đó xuất hiện từ trong một cái lều nhỏ tôi vừa đi qua. Trông tên này có vẻ say, có thể nãy tên này cũng trong bữa tiệc nhưng do có thể say quá nên out game rồi. Nhưng đột nhiên tên này xuất hiện làm gì.... À là để xả lũ.

   Tôi liền đánh tên đấy một lực đủ mạnh để hắn ngất đi.

-[ Phù... Tên này mà thấy mình thì hỏng ]-Grey

   Tôi đến gần bữa tiệc nhưng ở một khoảng cách an toàn để không bị phát hiện. Sử dụng siêu giác quan để nghe lén.

-[ Hôm nay cướp được mẻ lớn quá đại ca ]1

-[ Nhiêu đây tài sản đủ để chúng ta ăn chơi thoải mái trong nữa năm mà không sợ hết tiền ]2

-[ Hahahahahaha chỉ có mấy tên lính tầm thường thì làm sao có thể làm khó được anh mày ]tên đại ca

-[ không ngờ đột nhiên may mắn lại có một chiếc xe quý tộc đi ngang qua đây, lần này được mẻ lớn rồi ]3

   Vấn đề nãy giờ họ nói... Không lẽ là CƯỚP và tên to con kia có thể là đại ca của bọn chúng.

-[ À mà đại ca, mấy đứa kia giờ tính sao ]4

-[ Thì đem bọn nó cho bọn buôn bán nô ɭệ chứ sao, tụi nó cũng không ít tiền đâu ]tênđạica

   Buôn bán ? Bọn chúng định bán người à ? Mình có nên giúp họ không ?

Zack

Grey

Grey

Zack

Grey

   Zack

Zack

   Tôi quyết định điều tra vị trí của nạn nhân, tôi bắt một tên cướp và bắt hắn phải khai ra hết. Lúc đầu thì tên đó tỏ vẻ không hợp tác nhưng sau khi ăn vài cú ĐẤM của tôi thì cũng chịu nói.

   Sau khi biết được vị trí thì tôi cho tên đó một cú ngất tại chỗ, ném xác vào bụi cây để mấy tên còn lại không thấy. Tôi đi theo con đường mà tên kia chỉ dẫn, sau một lúc thì tôi thấy một con suối nhỏ đúng như những gì tôi nghe được.

-[ Tên đó cũng được việc đấy ]-Grey

   Ngay cạnh bờ suối thì có một trại lữa nhỏ và ngồi ngay trại lữa đấy có 4 tên cướp. Có vẻ chúng đang canh gác bọn họ nhưng họ ở đâu... Thấy rồi !!! Họ đang bị trói ngay bên một cái cây khá lớn. Đó là... Một cô gái với mái tóc vàng trông khá xinh đang bị trói chung với một cậu nhóc khoảng nhỏ hơn tôi 5 tuổi và có nét mặt khá shota .

   Tôi lẻn ra sau cây để cứu. Ra phía sau thì có vẻ họ đã thấy tôi. Trông họ như đang định hét lên, tôi liền bịt miệng cô gái lại và thì thầm.

-[ Shssss im lặng, nếu muốn thoát thì hãy dụ tụi nó đến đây ]-Grey

   Cô gái gật đầu. Sau đó tôi lập tức trèo lên cây. Tôi có thể clear tụi này dễ dàng nhưng để cận trọng hơn thì tôi nên lén lút.

   Cô gái hét lên.

-[ NÀY !!! Tới giúp tôi mau ]côgái

   WHAT ? Điên à ! Nghĩ gì mà lại kêu kiểu đó ??? Khoan... Tên đó đến thật...

Zack

   Tên đấy đến chỗ cô gái.

-[ Cái gì, ngươi ồn quá đấy ]cướp

-[ ngươi nói chuyện với ta chút được không, ta thấy chán quá à nếu được thì rũ tụi còn lại luôn nhá ]côgái

   *face palm*Grey

-[ ngươi nghĩ ta sẽ dễ bị lừa à, chắc là người tính dụ bon ta rồi trốn thoát chứ gì ]cướp

-[ Không... Tôi chán thật mà... Làm ơn nói chuyện với tôi một chút đi ]côgái

   Cô gái trả lời bằng ánh mắt long lanh tròn xoe có vẻ sắp khóc đến nơi trông rất... CUTE. Đây... Là một đòn CỰC MẠNH của những đứa con gái dễ thương, sát thương cực lớn có thể hạ gục bất cứ thằng con trai nào kể cả mấy anh thần kinh thép. Và... Hmmm tôi cũng chịu KHÔNG NỖI với độ dễ thương đến mức nguy hiểm này. Phải kiềm chế... Suy nghĩ thứ khác... 1+1 lớn hơn 2, tuổi của tùng sơn + tuổi kenny sang sẽ bằng khoảng cách từ Trái Đất đến Sao Hỏa, Cu + Cl ->baby...

Zack

   Tất nhiên là kế cô gái đã hoàn thành nhiệm vụ, 4 tên cướp đã ngồi ngay vị trí mà tôi đang đứng trên cành cây. Cơ hội, tôi lao xuống rất nhanh và hạ gục từng tên một nhẹ nhàng và yên tĩnh.

   Cô gái bất ngờ nhìn cách tôi sử lý hết 4 tên trong nháy mắt, cả cậu bé ngồi bên cạnh cũng nhìn tôi không chớp mắt.

   Tôi cởi trói hai bọn họ xong thì bắt đầu quỳ xuống và cảm ơn tôi.

-[ Không không, không cần phải vậy đâu ]-Grey

-[ Nhưng anh là ân nhân cứu mạng em và em trai, em thật sự rất biết ơn anh ]côgái

-[ Tôi làm vậy vì đó là việc nên làm, cô không cần phải cám ơn như vậy đâu ]-Zack

-[ Nhưng chúng em không thật sự rất biết ơn anh ]cậubé

   Haizzz thôi để họ tiếp tục cám ơn đi, dù gì thì họ cũng suýt nữa phải làm nô ɭệ rồi.

-[ Nhân tiện, Tôi là Grey ]-Grey

-[ Grey à, một cái tên khá hay, em là... ]côgái

   Bỗng dưng cậu bé la lên.

-[ Aghhh đau quá !!! ]cậubé

-[ em có sao không ? ]côgái

-[ Cơ thể em !!! Nó đau quá !!! ]cậubé

-[ Có chuyện gì vậy ? ]-Grey

-[ Có thể lúc nãy do bảo vệ em nên thằng bé đã bị thương. Khổ thân em tôi. Chị xin lỗi vì đã làm em ra nông nỗi này, chị sẽ giúp em khỏi ngay thôi ]côgái

-[ Nhưng giúp bằng cách nào ? ]-Grey

-[ Bằng phép thuật ]côgái

   Phép thuật ?!?!?!?!?!?! Tôi có nghe lầm không ??? Trên đời này lại có phép thuật à ?? WUT DA FUK ???

   Vừa nói xong thì cô gái đọc một câu chú gì đó.

-[ HEALING ]côgái

   Tay cô gái xuất hiện một vòng tròn mà thuật gì đó màu vàng rất giống trong phim. Phát ra một tia sáng màu vàng kim rất đẹp hướng về phía cậu bé.

   Tôi nhìn vào vòng tròn với hai con mắt cứ như dang hóa đá, mặt tôi đơ như tượng khi nhìn thấy cảnh tượng này.

   Sau vài giây thì vòng tròn biến mất, cậu bé đã khỏe lại bình thường. Hí hửng vui vẻ ôm lấy cô gái trong khi tôi vẫn chưa hoàn hồn lại.

-[ Anh Grey ơi ? ]côgái

-[ Hở ? ]-Grey

   Sau khi nghe tiếng kêu của cô gái thì tôi cũng hoàn hồn lại.

-[ V... Vừa rồi... Là... phép thuật à... ?? ]-Grey

-[ Phải, bộ anh chưa thấy lần nào à, lạ nhỉ, phép thuật ở khắp mọi nơi mà tại sao anh lại hỏi như vậy ? ]côgái

   Phép thuật ở khắp mọi nơi ???

Zack

   Thế giới khác... Vậy là tôi đã được đến một thế giới khác, một thế giới tràn đầy phép thuật. Không lẽ tôi phải tạm biệt quê nhà à....

   Gác qua một bên.

-[ À mà hồi nãy cô nói cô tên gì đó nhỉ ? ]-Grey

-[ Quên mất, trước tiên em xin giới thiệu em trai em Harry, nó mới 12 tuổi ]côgái

-[ Em tên là Harry, rất vui được gặp anh ]-Harry

   Tôi cuối xuống nhìn cậu bé.

-[ Vậy Harry, hồi nãy em đã rất can đảm để bảo vệ chị mình đấy ]-Grey

-[ Hì hì ]-Harry

-[ Còn em, em tên là Lucy franeicy, 17 tuổi. Là con gái ruột của bá tước Osbon Franeicy ]-Lucy