Quốc vương kéo tiểu nhân ngư ngồi ở bên người, bàn tay thô ráp cường thế ôm lấy hông cậu, thỉnh thoảng vuốt ve mấy cái.
Tiểu nhân ngư bị chơi đùa, hai gò má ửng đỏ, cậu len lén nhìn về phía hoàng tử.
Ánh mắt giao nhau, hoàng tử chỉ là mất tự nhiên cười một cái, liền tiếp tục cùng vị hôn thê bên cạnh chuyện trò vui vẻ.
Tiểu nhân ngư trong lòng trống rỗng, thất vọng thương tâm đều viết lên mặt.
_ "Làm sao vậy bé con? Không muốn theo ta sao?"
Quốc vương bá đạo khiêu kích cằm tiểu nhân ngư, ánh mắt như chim ưng chăm chú nhìn chằm chằm cậu.
Tiểu nhân ngư có chút bối rối, khóe mắt phiếm hồng lắc đầu, mềm giọng nói:
_ "Có thể bồi bệ hạ là vinh hạnh của ta. "
_ "Như vậy..."
Quốc vương bưng lên một ly rượu nho hướng tiểu nhân ngư lắc lắc, nói:
– "Nếu không vui thì uống hết chén rượu này đi!"
Tiểu nhân ngư chưa từng thử qua rượu của loài người, nhưng mùi vị trên cơ thể nam nhân hùng tính mê loạn tâm trí của cậu. Cậu căng thẳng, nhắm mắt lại, ngửa đầu một hơi cạn hết rượu trong ly.
Lập tức, một mùi vị chua ngọt cay cay tràn ngập vòm miệng của cậu, vành mắt, chóp mũi đều đỏ.
Quốc vương thích thú cười to, đem người ôm vào trong ngực tiếp tục đút đồ ăn.
Thân thể tiểu nhân ngư tinh tế mềm mại, quốc vương một bên thưởng thức tiết mục một bên vuốt ve. Lúc đầu còn cách y phục, dần dần càng thêm tham lam, bàn tay thô giáp tiến vào sa mỏng, trêu chọc đùa bỡn làm đầu vú tròn trướng lớn, đứng thẳng.
Ở trước mặt mọi người, tiểu nhân ngư không dám kêu thành tiếng. Lần đầu uống rượu, vẻn vẹn một ly đã khiến cậuchoáng váng đầu óc, toàn thân như nhũn ra mà dựa vào trong lòng quốc vương, mặc kệ mà tiếp tục thưởng thức tiết mục trước mắt.
Vuốt ve một hồi, quốc vương liền nổi thú tính, tính khí trong quần sưng to cứng rắn đâm vào cái mông đầy đặn của tiểu nhân ngư.
_ "Bệ hạ... "
Đã thử qua thứ này, tiểu nhân ngư dĩ nhiên biết thiết bổng là thứ gì, vì vậy khuôn mặt vừa đỏ lại nóng, cúi đầu sâu hơn.