Hai Thế Giới

Chương 49




Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 49
Chương 49: Nhanh, chậm. (Author: Kagi)
Và cứ thế, nhóm bạn của chúng ta mỗi người một balo to tướng từ sáng đã khởi hành đi lên phía bắc.
Tuyết ở nơi đây đã dày lên một chút tuy vậy cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến việc đi lại, nghe kể thì vào mùa đông những ngày tuyết nhiều giao thông toàn bộ đều tê liệt còn kinh khủng hơn nhiều. Trên đường cây cối cũng rất hiếm gặp và đa phần cũng là vài nhóm cây trơ trụi mà thôi, thứ duy nhất vẫn còn giữ lại một chút màu xanh chính là những tán thông cao thỉnh thoảng xuất hiện bên đường. Từ Hàn Phong trấn tới chỗ gác của quân đội cũng chưa tới một kilomet, đi bộ cũng không mất quá nhiều thời gian, hơn nữa ở khu vực này trừ những chiến mã được nuôi dưỡng cẩn thận là có thể thoải mái di chuyển ra thì những con ngựa bình thường cũng rất khó đi lại.
Hàng rào kiểm soát của đế quốc chính là một dãy tường thành cực kì dài kéo từ đầu này của khu rừng tới tận điểm cuối bên kia, quy mô quả thật có phần giống như vạn lý trường thành ở Trung Quốc, tường thành là loại tiêu chuẩn quân sự cao từ hai mươi đến bốn mươi mét tùy mỗi nơi, dĩ nhiên sẽ không bằng được Bistec nhưng cũng đủ để chống lại những đợt ma thú bạo động thất thường rồi. Ở những chỗ trọng yếu như chỗ Key đang đi tới thì là những doanh trại đầy quy mô của ba sư đoàn chính quy của đế quốc quân đóng thường trực, những chỗ khác ít quan trọng hơn thì đặt các trạm gác của quân cảnh vệ. Cách đây mười bảy năm không rõ nguyên do mà một đợt ma thú bạo động cực kì lớn đã xảy ra gây rất nhiều thiệt hại, ba sư đoàn sáu vạn người còn sống không đến hai vạn, cảnh vệ quân chết nhiều không kể xiết, rất may mắn là khi đó có một kỵ sĩ cấp bảy tính vào trong săn một ít ma thú kiếm những tài liệu quý hiếm đã tập hợp những chức nghiệp giả khác trong khu vực lại, mạnh mẽ dồn đám ma thú kia về lại rừng rậm mới thoát được một trường hạo kiếp.
Sau đó đế quốc để gỡ lại mặt mũi đã cho xây dựng lại hệ thống tường thành này hoành tráng hơn trước, đáng nói là trong hạng mục tu bổ còn có một mục "hiện đại hóa" nữa, dĩ nhiên "hiện đại hóa" có ý nghĩa thế nào thì chỉ những ai ở đó mới biết được. Khi nhóm bạn tới nơi thì đang là thời gian tập trận buổi sáng của quân đội, nhưng tiếng hô hào vang vọng khắp doanh trại phía bên phải hắn như muốn xua tan đi cái lạnh của băng tuyết. Ghé sang một khu vực kiểm tra nhỏ, bốn người bọn Key đưa huy chương của mình ra để nhân viên cho vào máy quét một lúc, như vậy bọn họ đã được ghi nhận là tiến vào khu vực này, khi trở ra chỉ cần làm tương tự thì phía đế quốc sẽ xác nhận đã trở về, làm vậy để tránh những người mất tích cũng như chết mà không có thông tin gì, việc báo tin cho người nhà cũng dễ dàng hơn. Sau khi quét xong một lượt thì người đó yêu cầu cả bọn đóng phí tiến nhập rồi đưa cho họ mỗi người một tấm vé qua cổng.
Key lúc này mới được thấy thứ gọi là "tường thành" này, quả thật rất hùng vĩ, thông tin cái gì hai mươi mét toàn bộ đều là dối trá, đoạn tường thành này ít nhất cũng phải năm mươi mét, hơn nữa vài nơi còn khắc những đường vân ma phá khó hiểu. Sau khi đưa vé cho người canh gác coi, người nọ liền thông báo lên trên một chút thì cánh cổng kim loại nặng trịch trước mặt hắn liền mở ra, quả nhiên là được hiện đại hóa. Độ dày của cánh cửa này không thua kém gì độ dày của tường thành, gồm hai lớp cửa hợp kim cực kì rắn chắc, ở giữa là những đường ống kì quái với đầy những cái lỗ tròn chỉa vào chỗ hắn đang đứng, nhìn kĩ thấy cái kí hiện trên đó thì Key liền giật mình, chính là hệ thống phòng bằng điện siêu cao áp, quả nhiên hoàng thất bỏ rất nhiều vốn vào chỗ này, tới thứ đắt tiền như vậy cũng mua về.

Quả khỏi cánh cổng là một còn đường ngắn dẫn vào khu rừng, hai bên là hai khoảng bình nguyên trống trái, nhưng đế ý kĩ thì sẽ thấy rất nhiều những chấm tròn màu đỏ kì quái hiện lên. Key thì thào:
-Địa, địa lôi, nhiều như vậy.
Quả nhiên là phòng thủ tới tận răng a.
Học viên Minith, phòng ở của giáo viên.
Allen mở mắt nhìn lên trần nhà, uể oải nghĩ về sự việc lúc trước.
Quay trở lại vào tối hôm đó.
Sau khi giao thủ khí thế và bị thất bại, Allen liền bắt đầu sử dụng ma pháp tấn công đối thủ, hàng loạt ma pháp cao cấp được thi triển một cách dồn dập, từng góc độ, từng ma pháp đều tương hỗ cho nhau như một chỉnh thể không có sơ hở, điện quang tỏa đầy trời nhưng điều bất ngờ chính là toàn bộ đều bị cô gái nọ phá giải một cách dễ dàng, thậm chí còn không di chuyển một bước.
Chỉ thấy xung quanh cô gái không gian như bị điều chỉnh một cách khó hiểu, những ma pháp đánh tới cứ như đâm đầu vào biển lớn vậy, chỉ tạo được một đợt gợn nho nhỏ, không hề gây ra một chút ảnh hưởng gì tới cô gái. Thấy thế Allen càng cắn răng thi triển những ma pháp cao hơn, lôi ma lực điên cuồng tụ tập lại quanh hắn, tràng diện còn kinh khủng hơn lúc nãy.
Đáng tiếc, vẫn không có hiệu quả gì.
Allen thở dốc liên hồi, vừa rồi tiêu hao của hắn quá nhiều ma lực cũng như tinh thần, vậy mà cô gái đằng kia vẫn bình chân như vại, thậm chí nét mặt cũng không thay đổi chút gì, chỉ bình thản nhìn hắn.
Hắn biết bản thân chắc chắn sẽ thua, thậm chí từ lần giao thủ khí thế đầu tiên hắn đã biết người này mạnh hơn mình rất nhiều, nhưng hắn không ngờ cô ta lại mạnh như vậy, bao nhiêu kĩ xảo, bao nhiêu ma pháp hắn phóng thích đều như hạt cát trong sa mạc, không có chút tác dụng nào cả.
Cô gái này quá mạnh rồi.
Allen từng có suy nghĩ tìm cách đánh động thầy của mình cùng Susan đến đây, nhưng bây giờ thì cũng không cần nữa, hắn biết chỉ sợ cho dù thầy của hắn có đến cũng không phải đối thủ của cô gái này, thậm chí thêm cả Susan vào cũng sợ là không được, bởi vì hắn đã từng giao thủ với Rud cũng Susan vài lần rồi.
Nhưng, hắn quả thật không cam tâm, rất không cam tâm chịu thua như vậy, là cường giả ai không có mấy phần ngạo cốt trong người. Do đó Allen cũng bất chấp cái gì hiệp nghị với luật lệ, hắn quyết định lật con bài cuối cùng. Lôi ma lực lại một lần nữa tụ tập, không, phải nói là tràn ngập.
Cả không gian như ngập tràn trong những dòng điện, khắp mọi nơi không ngừng có tia điện lóe lên. Cô gái kia đã mở miệng:
-Muốn dùng cấm chú rồi sao? Yên tâm đi, sẽ không ai phát hiện được những gì đang diễn ra đâu.

Allen cũng không để ý tới lời cô gái kia là thật hay giả, toàn bộ tinh thần của hắn đều tập trung vào ma pháp này, một vòng tròn ma pháp cực lớn hiện ra sau lưng hắn theo từng câu chú ngữ. Từng âm tiết phát ra từ miệng Allen như mang theo một lời hiệu triệu thần thánh và trang nghiêm, lôi ma lực điên cuồng, điên cuồng tràn ngập khắp nơi. Từng kí tự cổ xưa khó hiểu cũng hiện lên trên vòng tròn vàng rực tạo ra một áp lực kinh hồn.
Những dòng điện lúc này như hóa thành thực thể, từng dòng chảy màu vàng không ngừng hiện ra rồi nhập vào vòng tròn, chúng nó tụ tập lại, xoáy lại, đan vào nhau rồi kéo dài ra. Theo những dòng chảy như thực chất của điện năng, một cây thương vàng cũng từ từ hình thành và ngày càng hoàn thiện hơn. Cho tới khi một cây thương có mũi nhọn như mũi tên hiện ra.
Oanh.
Vòng tròn to lớn phía sau vỡ ra thành hàng vạn những điểm vàng li ti rồi như bị một lực hút cường đại nào đó hút về phía ngọn thương kia. Từng chi tiết, từng hoa văn không ngừng được vẽ lên, mỗi một hoa văn hình thành thì áp lực từ cây thương tỏa ra càng mạnh mẽ.
Rồi cây thương cuối cùng cũng hoàn chỉnh, chỉ thấy quang mang màu vàng tỏa ra chói mắt, từng dòng điện lan tràn trong không gian tụ tập toàn bộ vào cây thương xong thì không gian lại yên lặng xuống.
Lúc này chỉ còn một ngọn thương màu vàng lơ lửng giữa không trung, trên thân là những đường vân kì bí.
-Gungnir, thánh thương của thần. Cô gái thấy thứ này cũng phải lên tiếng, tuy nhiên sau đó hơi thất vọng bổ sung. truyện từ
-Đáng tiếc không phải bản hoàn chỉnh, chỉ là dùng lôi ma lực cấu tạo thành mà thôi.
Allen không nói gì, đúng hơn là không đủ sức để nói, lúc này khóe miệng hắn rỉ ra một tia máu, nửa quỳ nửa ngồi dưới đất, chỉ khẽ phất tay một cái. Mũi thương liền xoáy tròn, tới khi biến thành một vòng xoáy vàng chói liền phóng về phía cô gái.
Chỉ thấy cô gái nọ dùng ngón tay vẽ một vòng tròn trên không trung, trực tiếp xé rách không gian thành một lỗ hổng rồi hút ngọn thương vào, tuy nhiên lỗ đen kia không ngừng rung động vì thánh thương không ngừng vặn xoắn bên trong, những tia điện bắn ra không ngừng, trên đó mơ hồ xuất hiện những đường rạn nứt.
Rạn nứt!!! Không gian, bị rạn nứt???
(.
Cái này cũng quá kinh khủng rồi. Cô gái kia hơi nhíu mày, ánh mắt lóe lên một cái, phất mạnh tay, lỗ đen kia liền bành trướng lên nuốt gọn thánh thương vào làm xuất hiện hàng loạt khe rách không gian, mọi vật như muốn bị hút vào, chỉ là cuối cùng cô ta lại quét tay thêm một cái, tất cả đều bình ổn trở lại.
-Nếu cô nghĩ Gungnir của ta chỉ là thứ hàng phế phẩm thì cô lầm rồi đấy. Allen thều thào lên tiếng, nói rồi miệng hắn lại ộc ra một búm máu. tuy nhiên Allen vẫn cười khẽ, nói tiếp:
-Gungnir này đúng là không phải bản gốc, nhưng bao nhiêu năm nghiên cứu cải thiện đã giúp ta khiến nó tiến gần một bước hơn với bản gốc trong truyền thuyết. Cô có biết một bước này là gì không, đó là nó đã có một khả năng của ngọn thánh thương kia, chính là ...
Allen dừng một chút, rồi ý cười trong mắt càng đậm hơn, hắn nói tiếp, với cái giọng ngâm nga thần thánh:

-Gungnir, thánh thương của thần, còn là ngọn thương không bao giờ trật. Cho dù cô có dịch chuyển nó tới ngoài vũ trụ đi nữa, nó cũng sẽ trở lại. Bằng chính cách cô đã gửi nó đi.
Vừa dứt lời không gian sau lưng cô gái nọ liền vặn xoắn một cái, một lỗ đen liền xuất hiện, từ trong bắn ra một tia sáng vàng rực, chính là thánh thương Gungnir. Trong mắt cô ta lóe lên một tia ngạc nhiên, một tia hy vọng. Sau đó chậm rãi xoay người lại, là "chậm rãi".
Lúc này một nghịch lý, một sự nghịch lý của thời không đã diễn ra. Chỉ thấy cô gái nọ chậm rãi xoay người ra sau, còn thánh thương kia bằng một tốc độ rất nhanh vặn xoắn lại rồi bắn tới trước. Nhưng dù nhanh thế nào thì nó cũng không thể chạm vào cô gái, dù mắt thường nhìn thấy rõ ràng thánh thương bay rất nhanh nhưng ngạc nhiên là nó không cách nào tiến gần cô gái kia, cho dù cô ta có chậm tới mức nào. Giữa thánh thương "nhanh" và cô gái nọ "chậm" như có sự đổi chỗ, sự nghịch lý, một sự hoán chuyển cho nhau. Cái "nhanh" của thánh thương không cách nào chạm tới cái "chậm" của cô gái, hay nói đúng hơn là cái "nhanh" của thánh thương không thể nào vượt qua cái "chậm" của cô gái.
Nhưng nếu nhìn kĩ toàn bộ không gian trong kết giới thì lại có một kết luận rõ ràng nhất, cái "nhanh" của Gungnir đã bị cái "chậm" của cô gái bao trùm lên, không chỉ Gungnir mà toàn bộ không gian đều bị cái "chậm" của cô gái bao trùm, tất cả giống như một bộ phim chiếu chậm. Trên gương mặt Allen có thấy thấy rõ từng sự thay đổi của nét mặt, thấy rõ từng thớ cơ đang thay đổi, thấy rõ nụ cười chậm rãi chuyển sang ngạc nhiên.
Rồi cô gái cũng xoay người lại, vẫn với một tốc độ cực kì chậm rãi đưa một ngón tay lên chạm vào mũi thương. Từ ngón tay cô gái toát ra những dòng chảy màu xám, chúng cũng "chậm rãi" tiến về phía ngọn Gungnir đang xoáy tròn rất "nhanh" kia, chậm rãi bao bọc lấy nó. Rồi từng dòng chảy xám kia lại dần dần ... bào mòn thánh thương, bằng mắt thường có thể thấy ánh sáng vàng rực của ngọng thương dần ảm đạm lại, kích thước cũng nhỏ lại, như bị dòng chảy kia nuốt chửng vậy. Cuối cùng Gungnir không còn gì cả, tất cả mọi thứ đều trở về bình thường, không còn "nhanh", cùng không còn "chậm.
Allen đã không thể nói gì, một cơn đau xộc thẳng lên não bộ, hắn dần mất đi tri giác, nhưng miệng vẫn thì thào:
-Quy tắc .... thay .... đổi.
Cô gái kia quay lại nhìn Allen, khóe miệng của cô cũng chảy ra một dòng máu, bằng nỗ lực cuối cùng của mình, Allen đã làm cô ta bị thương. Cô gái tiến lại gần Allen, đưa một ngón tay lên đầu hắn, nói khẽ:
-Hãy ráng tiêu hóa mớ ký ức này nhé, hãy sớm thức tỉnh đi.
Rồi chỗ ngón tay cô lóe lên một cái.
Sau đó cô quay người lại rút từ trong áo ra một tờ giấy, trên có có một vài cái tên, cô vạch ngang tên "Allen Ruffer", sau đó nhìn xuống dưới, cái tên tiếp theo là ...
Dizzy.
Nhìn một chút tờ giấy, cô gái gấp nó lại, sau đó lấy tay vạch một đường dài trên không trung, xé ra một lỗ hổng không gian, bước vào rồi biến mất.