Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 59
Chương 59: Lang vương, bạo hùng (Author: Kagi)
Trong một góc khác của rừng rậm băng tuyết, có một nhóm hơn trăm người đang tụ tập ăn tối. Qua trang phục có thể thấy phần nhiều bọn họ đều là những đoàn đánh thuê và mạo hiểm giả vào rừng rậm băng tuyết săn bắn kiếm lợi, có lẽ là sau khi bị màn sương bí ẩn bao trùm đã dần tụ họp lại thành một nhóm lớn để đảm bảo toàn. Tuy nhiên sự đoàn kết cũng không quá tốt, đa phần ai nấy đều chia ra ngồi theo nhóm và đội của mình, thỉnh thoảng vẫn có vài ánh mắt thèm thuồng nhìn sang túi hoặc ba lô đựng chiến lợi phẩm của các đội khác, đủ để biết trong những khu vực này thì ngoài ma thú ra con người cũng là một nhân tố nguy hiểm hàng đầu, dù sao cũng không ai rảnh áp dụng mấy cái luật pháp khô khan vào trong một nơi hỗn loạn thế này.
-Ngươi nhìn bọn họ kìa, ta đảm bảo trong ba lô toàn là chiến lợi phẩm của ma thú cao cấp đấy, lúc ban sáng ta còn thấy họ lôi ra một viên tinh hạch cao cấp cơ mà. Thật là khiến người ta thèm nhỏ dãi mà. Một mạo hiểm giả thở dài, nói.
-Ngươi cũng tự coi lại mình là ai, nhóm người ta dù chỉ có bốn người nhưng toàn bộ đều là cao cấp chức nghiệp giả, chọc giận họ chả ai bảo kê nổi cho ngươi đâu. Người ta có thực lực thì tự khắc sẽ săn được ma thú cao cấp thôi. Người kế bên cũng châm chọc một câu, đoạn cầm cái đùi thịt nướng lên cắn ngấu nghiến.
Nhóm của hai người nọ nói tới hiện đang ngồi trong một góc của đoàn, dưới tán cây lớn. Họ gồm ba nam một nữ, trong đó một người có mái tóc đen dài, mặc một bộ áo vải đen, ngồi bó gối ôm chặt thanh katana trong lòng, một tráng hán to lớn lưng vắt trường thương ngồi ăn từng miếng lớn, người nam còn lại thì có nụ cười khá thân thiện với mái tóc vàng hơi quăn đang ngồi trò chuyện với cô gái. Nói đến cô gái, lại phải nói đến bao ánh mắt ngưỡng mộ của phần lớn nam nhân xung quanh, đơn giản vì cô gái đó rất đẹp, khuôn mặt hài hòa cùng mái tóc vàng dài mượt và ánh mắt hòa đồng, tuy áo choàng ma pháp sư đã che đi một phần cơ thể nhưng vóc dáng cũng không chê vào đâu được.
Nếu có nhóm của Key ở đây chắc hẳn đã kinh ngạc đến cực độ, vì bốn người kia đều học cùng một học viện với bọn họ, hơn nữa còn là những nhân vật khá nổi tiếng trong trường nữa.
-Cũng may là Anh Minh kịp thời ngăn cản Steven lại, không cho hắn săn con rồng con kia, chứ nếu không chỉ sợ chúng ta không ai còn sống rồi, tên này tính hiếu chiến quả thật không bao giờ giảm mà, hơn nữa kể từ khi bị thua ở lễ khai giảng hắn càng điên cuồng tập luyện hơn. Không biết khi nào hắn mới bớt nóng tính đây. Người thanh niên tóc vàng trong áo bào ma pháp sư nói.
-Đừng nói với mình là bạn không có hứng thú săn rồng đấy nhé. Không phải lúc nhìn thấy nó chẳng phải mắt bạn đã sáng rực lên còn gì, đúng không Cross? Cô gái thuận tiện trêu chọc chàng trai một câu.
-Cô cũng đừng chọc tôi nữa Christina à, thử hỏi có ai không hào hứng săn rồng cơ chứ. Cũng may là có cô cùng Anh Minh suy nghĩ chu đáo, nếu không chẳng biết ra sao nữa.
-Mà kể cũng lạ, chẳng biết đội ngũ nào lại can đảm đến mức săn con rồng đó nhỉ? Để đến giờ cả một mảng lớn của khu rừng bị phủ trong sương mù rồi. Nếu không phải chúng ta may mắn ở rìa phía ngoài thì không biết tới khi nào mới tìm được đường ra đây.
Bỗng nhiên thanh niên tóc đen nãy giờ ngồi im vụt mở mắt ra nhìn về một phía. Thấy thế Christina liền hiếu kì, hỏi:
-Có chuyện gì vậy Anh Minh?
-Tôi vừa nghe có tiếng hú mơ hồ, khả năng rất lớn là lang vương, nhưng ẩn ước trong đó có một chút đau đớn. Anh Minh trả lời, giọng nói khá lạnh lùng và dứt khoát.
-Vậy sao, lại có thứ làm bị thương lang vương à, là người, hay là một loại ma thú khác đây? Cross thắc mắc.
-Không biết, tuy âm thanh không quá xa nhưng rất nhỏ và ngắt quãng, không thể nhận ra được. Anh Minh đáp.
-Vậy bạn có thể tới đó xem xét thử được không? Nếu là người thì thuận tiện mang họ về đây luôn, còn nếu là thú thì quan sát để xem có nguy hiểm tới chúng ta không cũng tốt.
Anh Minh vừa gật đầu thì Steven cũng ngẩng dậy, nói:
-Để tôi đi cho.
-Không. Ba người còn lại đồng thanh. Để tên hiếu chiến này đi không biết tới khi nào mới xong việc.
Thế là Steven đành nuốt cục tức xuống mà lại ngấu nghiến thức ăn. Trong khi đó Anh Minh dần dần lùi vào và biến mất trong màn đêm với thanh Katana vẫn cầm chắc trên tay. Hành động của hắn thu hút vài ánh mắt gần đó nhưng rất nhanh tất cả đều ai về việc nấy.
Cách đó không quá xa, dưới ánh trăng đêm là một trận chiến của hai ma thú cực mạnh của khu vực. Băng tuyết lang vương và bạo hùng. Từng tiếng va chạm kinh khủng vang lên khắp nơi.
Trên một ngọn đồi gần đó, có bốn người đang nằm rạp núp trong một lùm cây mà quan sát, không ai khác chính là bốn người bạn xấu số của chúng ta. Will than thở:
-Mẹ kiếp, vừa thoát ra khỏi cái chốn kia chưa kịp ăn mừng đã bị cuốn vào trận chiến giữa hai loại ma thú cao cấp mà con nào cũng đủ sức diệt sạch cả bọn chúng ta. Ai nói chuyến đi này không có nguy hiểm vậy.
-Không phải cậu thì là ai nói nữa. Key đáp lời, ánh mắt vẫn không rời khỏi khoảng trống phía trước.
Vốn dĩ mà nói, các ma thú cao cấp đều có lãnh địa riêng của mình, thông thường thì chẳng con nào rảnh đi chọc sang lãnh địa của kẻ khác, trừ phi có một bên đang ở thế yếu hơn hẳn phe kia. Ở đây điển hình có lẽ là lang vương, không rõ vì lí do gì nhưng trong trận chiến đa số nó đều ở thế hạ phong. Rất may là tốc độ của lang vương vốn dĩ cực nhanh nên vẫn du đấu được với bạo hùng mà không bị thua sớm, tuy nhiên tình thế có vẻ không mấy tốt đẹp. đọc truyện mới nhất tại .
Trong khoảng đất ngay trước mặt là một cái bóng trắng không ngừng di chuyển với tốc độ nhanh đến không thể theo kịp mà tấn công một con gấu với bộ lông trắng xám to lớn ngay giữa, dù tốc độ của bóng trắng có nhanh đến mấy thì cũng không có cách nào phá nổi khả năng phòng thủ cực tốt của bạo hùng.
Chỉ thấy bạo hùng đập bàn tay to lớn của mình xuống đất, một dãy băng liền trồi lên hướng thẳng tới trước chặn đứng đường chạy của lang vương. Lang vương thấy thế liền gồng cơ nhục ở chân lên và bật thẳng tới trước, cuộn tròn một vòng trên không rồi bắn thẳng xuống dưới như một mũi tên, trước đầu đó hình thành một lớp băng dày mơ hồ tạo thành hình mũi nhọn, khí thế cực kì sắc bén.
Bạo hùng không có vẻ gì là lùi bước, bàn tay của nó ngập tràn năng lượng băng màu xanh, hàn khí tỏa ra cực kì lạnh lẽo tát thẳng lên phía trên trực diện giao đấu với thế tới của lang vương. Hai luồng năng lượng cùng thuộc tính va chạm trên không làm bắn ra hàng loạt những mảnh băng nhỏ, mặt đất cũng rung chuyển một cái, tuyết tung lên khắp nơi. Nhìn lại mặt đất ngay chỗ bạo hùng đứng đã bị lõm xuống hai lỗ sâu, con gấu cũng bị đẩy về phía sau một chút. Tuy nhiên lang vương thì có phần thảm hơn, nó bị hất văng vào một gốc cây to gần đó, bị nội thương khá nghiêm trọng.
Nhóm bạn đứng ngoài xem không khỏi giật nảy mình, quả nhiên ma thú càng cao cấp thì linh trí càng tốt, những thế tấn công vừa nãy, nhất là thế đỡ của bạo hùng đã có dáng dấp võ thuật hàm ẩn ở trong. Cảnh tượng một con gấu to lớn năng lượng đầy mình da dày thịt chắc lại còn biết đánh võ không khỏi khiến cả đám hít một hơi lạnh.
Lang vương hú lên một tiếng, sau lưng nó liền xuất hiện một cái vòng tròn ma pháp cực lớn, nhưng không giống như ma pháp của nhân loại đầy rẫy nhưng kí tự khó hiểu, trên vòng tròn ma pháp kia chỉ có một cái đầu sói cùng vài hình ảnh mơ hồ. Sau đó từ phía trong bắn ra hàng ngàn mũi băng nhọn hoắc xé gió lao tới, quả thật không có đường tránh. Đây chính là ma pháo cao cấp nọ mà Cross đã thi triển hồi đầu năm học, nhưng khác với nhân loại phải mày mò tìm hiểu và học tập mới thi triển được thì thứ ma pháp này chính là thiên phú của ma thú, chỉ cần thức tỉnh là có thể sử dụng ngay. Rồi sau đó không ngừng nghĩ, sau lưng nó lại xuất hiện hai vòng tròn ma pháp nhỏ khác.
Bên kia bạo hùng giang hai tay rộng ra, sau đó cả người nó phát ra một loại quang mang xanh lục phóng lớn thẳng tới trước huyễn hóa thành một con gấu to lớn che cả một khoảng không. Sau đó ảo ảnh gấu lớn hơi rung người một cái liền sáng rực lên rồi nổ tung thành một đoàn quang cầu xanh lục bao trùm tất cả mũi băng vào trong.
Nói thì chậm diễn ra thì nhanh, chỉ trong chốc lát quang cầu đã vỡ toang, rất nhiều khối băng to nhỏ khác nhau bắn ra khắp nơi, chạm đến đâu hàn khí tỏa ra lại đóng băng đến đó, nhất thời chiến trường bị phủ lên một tầng băng dày, dưới ánh trăng đêm tỏa ra một vài ánh sáng đa sắc tuyệt đẹp.
Hai vòng tròn ma pháp sau lưng lang vương đã hóa thành hai con sói băng khác nửa ảo nửa thật, rồi cả ba liền phóng tới quấn lấy bạo hùng. Lại là một màn chiến đấu cận thân xác thịt. Lang vương với móng vuốt sắc bén cùng tốc độ kinh hoàng của mình liên tục tấn công từ những chỗ cực kì hiểm hóc, thêm vào là hai còn sói băng quấy rối không ngừng. Nhưng bạo hùng vẫn không có chút gì là lúng túng, hai bàn tay uy mãnh chống đỡ xung quanh, trên bàn tay là một lớp băng dày, thỉnh thoảng còn dùng những mũi chông băng phản kích.
-Lợi hại như vậy, xem ra tôi cũng không cần cực khổ luyện quyền nữa, mời luôn một con gấu về dạy là vừa rồi nhỉ. Will nửa đùa nửa thật nói, tuy nhiên trong mắt thì hoàn toàn là một vẻ chăm chú.
-Sao tôi lại thấy ma pháp của lang vương mạnh hơn những ma pháp hệ băng lúc trước của Cross vậy nhỉ? Nếu tính ra tình Cross cũng phải ngang hàng với nó mới đúng chứ? Fei thắc mắc.
-Là do tính chất của trận đấu khác nhau. Đầu năm chỉ là một trận đối kháng hữu nghị mà thôi, không ai đi liều mạng tung sát chiêu cả, nhưng lần này là quyết đấu sinh tử thì phải khác thôi. Key đáp. Rồi hắn liếc sang Anna, cô ta ngoài việc chăm chú quan sát trận chiến thì miệng còn lẩm nhẩm tính toán gì đó.
Trong lúc mọi người bàn tán trận đấu đã có bước chuyển biến mới. Hai con sói băng lao thẳng vào bạo hùng mà liều mạng, còn lang vương thì bật người ra một khoảng xa sau đó hú lên một tràng dài. Dưới chân bạo hùng liền xuất hiện một vòng tròn ma pháp lớn, nhưng bị hai con sói băng cuốn lấy nên nhất thời nó cũng không thoát ra được.
Khi hai con sói băng bị đánh tan cũng là lúc vòng tròn dưới chân sáng rực lên, băng nguyên tố liền tập trung về một điểm sau đó vỡ toang ra thành một cột băng cực lớn, chính là ma pháp "băng bạo" rất thường được dùng bởi các ma pháp sư nhân loại. Sức lực của bạo hùng cố nhiên là rất lớn, cả khối băng to lớn như vậy mà cũng dần rung rinh, vài vết rạn đã bắt đầu xuất hiện. Nhưng lúc này trên đầu nó lại xuất hiện một vòng tròn ma pháp khác, từ trong thả xuống những bông tuyết dày đặc, rồi hai vòng tròn một trên một dưới dần xoay ngược chiều nhau. Từng dòng khí lưu xoắn lại thành một đợt lốc xoáy cực lớn, tiếng gió rít ghê tợn không ngừng vang lên, từng mảng băng liền bị xé toạt ra. Trong khoảng không giữa hai vòng tròn chỉ còn là một mảng bão tuyết trắng xóa. Uy thế chỉ cần nhìn cũng đủ hù chết người.
Lang vương sau khi thi triển đòn này có lẽ đã kiệt sức, nó hơi cuối người xuống, trong miệng phát ra vài tiếng rên mệt nhọc. Một sói bốn người nhìn chăm chăm vào trận bão tuyết kinh khủng kia. Phía trong những tiếng gió rít vẫn không ngừng vang lên.
Rồi, không có gì báo trước, từ dưới chân lang vương bỗng trồi lên ba mũi chông băng nhọn hoắt, nhưng có vẻ đã có chuẩn bị, nó liền dùng chút sức lực còn lại bật sang một bên. Lúc này từ khi nào đã xuất hiện một vòng tròn ma pháp màu xanh, ngay cạnh lang vương, từ trong huyễn hóa ra một bàn tay gấu to lớn tát thẳng tới, lực đạo chỉ cần nhìn cũng biết lớn tới mức nào. Không kịp làm gì, lang vương liền bị chấn bay mười mấy mét, tới khi đụng phải một cái cây to mới dừng lại và ngã xuống. Trong miệng không ngừng ộc ra máu tươi nhuộm đỏ cả một khoảng tuyết, đã không còn đứng dậy nổi nữa.
Cùng lúc hai vòng tròn ma pháp cũng dần tan biến, trận bão tuyết cũng nhẹ đi và cuối cùng chỉ còn vài cơn gió nhỏ. Bên trong không ngừng có những lớp băng to tướng đóng dày khắp nơi, nhiệt độ giảm xuống cực độ. Ở giữa những tảng băng bạo hùng đứng sừng sừng như một tòa túi nhỏ. Dù trên người đầy vết thương, cả bộ lông bị nhuốm một màu đỏ, vài chỗ còn bị cắt sâu thấy xương nhưng theo tình hình thì nó đã thắng không nghi ngờ. Bạo hùng bị thương dù nặng nhưng cũng đỡ hơn lang vương nhiều, con sói kia lúc này đã thở ra nhiều hơn hít vào, chẳng bao lâu sẽ chết.
Bạo hùng ngửa mặt lên trời gầm một tiếng dài như khoe chiến tích và địa bàn mới của mình với muôn loài xung quanh. Tiếng gầm ẩn ước như từng tràng cười lớn.
Bốn kẻ đang quan sát phía xa đều nhìn về phía này với ánh mắt kinh hãi. Will nói nhỏ nhẹ hết mức như sợ ai nghe được:
-Chúng ta nên đi thôi, trước khi nó phát hiện ra.
Ba người còn lại cũng gật đầu đồng ý, dù bây giờ bạo hùng đang bị thương nặng như sự chênh lệch cấp độ cũng không phải vài vết thương liền bù đắp nổi, bây giờ mà đánh nhau thì cả bọn cũng chỉ có thể dữ nhiều lành ít mà thôi.
Bốn người liền cẩn thận mà đứng dậy và lui về sau. Nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Fei lại đụng nhẹ vào một cành cây. Đáng lẽ sẽ không gây ra tiếng động gì lớn nhưng từ đâu bỗng rớt xuống một đống tuyết lớn.
Tiếng vang chạm giữa tuyết và mặt đất bình thường cũng không quá lớn nhưng không rõ do cả bọn đang căng thẳng hay sao mà lại vang vọng rất rõ.
Một bức tường băng lớn đã chắn trước mặt cả bọn. Ở phía sau, bạo hùng đã nhìn sang phía bên này.