Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 72
Chương 72: Kế hoạch huấn luyện, thân phận. (Author: Kagi)
Từng hạt ánh sáng bạc xuất hiện trong không khí theo những câu chú ngữ của Anna, chúng bắt đầu nhập vào những vết thương trên người Will. Những vết thương này lấy tốc độ rất nhanh dần được phục hồi, các vết trầy xước lập tức khỏi ngay, mấy vết cắt sâu cũng liền lại thành một đường mờ, ngay cả vết bỏng nặng trên hai bàn tay cũng dịu bớt phần nào. Khi tất cả các hạt ánh sáng nhập vào người Will cũng là lúc Anna ngừng niệm chú, cô nàng nhìn Will một lượt, sau đó nói:
-Trên cơ bản thế là xong rồi, chỉ cần nghỉ ngơi vài hôm là được.
-Cám ơn. Will nói nhỏ, hắn lúc này đang nằm yên trên giường, khi chiến đấu thì sự hưng phấn đã làm dịu đi những mệt mỏi và đau đớn, nhưng lúc này toàn bộ những thứ đó liền bộc phát trên người hắn.
Fei thấy Anna đã kết thúc phần chữa trị liền đi tới dán ở mỗi góc giường Will đang nằm vài lá bùa, rồi bắt vài cái thủ ấn, những lá bùa ấy liền phát ra ánh sáng xanh nhè nhẹ, hắn nói:
-Tôi cũng có một ít kiến thức về mảng trận pháp, tuy mấy cái cao siêu như ảo trận hay sát trận không làm được nhưng một cái trận pháp tăng khả năng phục hồi đấu khí thì không đến nỗi quá khó. Coi như cậu nợ tôi một lần nhé Will.
Nếu như là bình thường hẳn Will sẽ vùng dậy đôi co bất phân thắng bại với Fei, nhưng lúc này hắn chỉ khẽ cười rồi gật đầu. Fei thấy thế liền cười:
-Coi cậu kìa, thật thảm hại, như thế cũng xứng là đối thủ tập luyện của tôi sao.
-Hừ, đợi tôi khỏe lại rồi cậu sẽ biết. Will nghe thế liền nghiến răng, hơi giơ tay lên thành nắm đấm.
Anna nhìn sang góc phòng, cười nói:
-Này, cậu cũng nói gì đi chứ Key.
Key lúc này đang ngồi trên một cái ghế dựa, từ nãy tới giờ hắn chỉ im lặng quan sát quá trình chữa trị của Anna và Fei, tuyệt nhiên không nói một lời nào, tuy vậy nhìn vẻ mặt âm u của hắn cũng đủ khiến Will ớn lạnh một phen. Key bình tĩnh nói:
-Tôi đang rất bực, Will à.
-Xin lỗi, tôi thật là bất cẩn, hấp tấp, rồi còn nóng tính, rồi còn dễ mất bình tĩnh, rồi còn, rồi còn, à nói chung là xin lỗi. Vừa nghe câu nói của Key, Will liền tung ra một tràng, sau đó thở hổn hển vì hết hơi. Bộ dạng đó không khỏi khiến Anna và Fei phì cười.
-Cậu biết tôi bực điều gì không mà xin lỗi rối rắm thế? Key hỏi ngược.
-Ừm, là vì tôi đăng kí đấu với Jame?
-Không phải?
-Vậy là vì tôi không báo mọi người tiếng nào?
-Cũng không phải?
-Vậy cậu bực vì cái gì? Câu này là Fei và Anna đồng thanh hỏi, bọn họ cũng khá ngạc nhiên.
-Tôi bực vì cậu không đánh thắng.
Nghe xong câu trả lời, vẻ mặt của ba người còn lại có phần nghệch ra, Anna thì còn giữ ý tứ, còn mồm hai tên kia há hốc đủ đế nhét cả quả trứng vào trong. Phải một lúc sau Fei mới cười to:
-Haha, cậu thấy không, ngay cả Key cũng nói cậu thảm hại kìa.
-Lần sau phải đánh tên kia răng rơi đầy đất mới được. Will lầm bầm.
-Tôi có một kế hoạch khiến cậu thực hiện việc đó dễ hơn đấy Will. Key bất ngờ nói.
-Kế hoạch gì cơ? Will hỏi theo phản xạ.
Lúc này, môi Key nhếch lên thành một nụ cười, nhưng nụ cười này lại khiến Will cảm thấy nguy hiểm hơn cả gương mặt âm u của Key lúc nãy. Key chậm rãi nói:
-Sau khi cậu khỏe, phần đối luyện của cậu và Fei sẽ dừng lại, cậu sẽ đánh với tôi ...
Nghe tới đây Will đã định thở phào một hơi, dù Key có điện lưu khá lợi hại nhưng một đối một thì cũng không tới nỗi nào, lúc này tiếng của Key lại tiếp tục vang lên:
-... và Fei phối hợp tấn công.
Bây giờ mồm của Will đã đủ để nhét hai quả trứng. Hắn nhanh chóng phản đối:
-Cái này làm sao được cơ chứ, cậu quá tàn ...
Bụp.
Vết bỏng trên tay Will liền xẹt ra một tia điện nhỏ.
-Cậu quá tận tâm với đồng đội đi mà, một kế hoạch không chê vào đâu được. Không ai biết trong đầu Will đang nghĩ gì, nhưng nửa câu còn lại của hắn cũng được sửa thành thế này.
Fei giơ ngón tay cái lên với Key, đồng thời dùng ánh mắt thương cảm nhìn Will ở trên giường, nụ cười của Key càng "thân thiện" hơn nữa, hắn quay sang hỏi Anna:
-Một kế hoạch không tồi phải không, cô có thể giúp đỡ gì không?
Gương mặt đang ngạc nhiên của Anna từ từ chuyển thành một nụ cười cực kỳ tươi, tươi y chang nụ cười hiện tại của Key vậy. Will nuốt ực một cái, cảm giác với nguy hiểm của hắn ngày càng mãnh liệt. Anna nói:
-Tất nhiên, tôi có thể cung cấp cho Will một số khả năng chữa trị cũng như khả năng chịu đựng cơ thể ...
Anna bỗng dừng giữa chừng, sau khi nhìn thấy vẻ mặt căng thẳng của Will dần giãn ra mới nói tiếp:
-... để cậu và Fei có thể tấn công cậu ta lâu hơn, lâu hơn rất nhiều ấy.
Key cười, bồi thêm:
-Đúng vậy, tới lúc cậu tắm hẳn sẽ rất dễ chịu đó Will. Chữ "tắm" được Key nhấn mạnh rất nhiều, mang theo một khí tức hết sức nguy hiểm.
Tới lúc này Will mới hiểu ra vì sao mình bị đối xử như vậy. Tắm, ý của Key rất rõ ràng, hắn vẫn nhớ những trải nghiệm đáng xấu hổ với Helen mà toàn bộ đều nhờ công lao của tiểu thiếu gia William này đây. Will chỉ ú ớ mấy cái nhưng cũng không nói được gì, "gieo gió thì gặt bão" mà thôi. Fei nhìn Key và Anna một tung một hứng, sau đó nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Will, nhủ thầm trong lòng hàng chục lần:
-Sau này tuyệt đối không được kiếm chuyện với hai người này, đặc biệt là tên Key kia. Quả nhiên những người càng im lặng thì càng nguy hiểm mà.
-Vậy, cậu cứ từ từ nghỉ ngơi nhé Will, khi cậu khỏe thì kế hoạch huấn luyện mới sẽ được bắt đầu đấy.
Key nói, sau đó đi ra ngoài cùng với Anna, Fei mơ hồ còn nghe tiếng cười khúc khích vang lên khi hai người kia đi ngang qua hắn, tên này liền rùng mình một phen, sau đó cũng nói với Will:
-Anh bạn, viết di chúc đi.
-Này, tôi nhờ cậu một chuyện được không Fei? Will nói, vẻ mặt vẫn còn bàng hoàng.
-Chuyện gì, anh bạn đáng thương?
-Cậu có thể gỡ mấy lá bùa này ra được không?
-Tại sao? Fei khó hiểu hỏi tiếp.
-Để tôi có thể nghỉ ngơi nhiều thêm vài ngày trước khi bước vào địa ngục.
Fei thương cảm nhìn Will, sau đó tiến tới tính gỡ mấy lá bùa ra thì tiếng của Key vọng từ bên ngoài phòng vào:
-Ồ, cậu cũng muốn có kế hoạch huấn luyện mới sao Fei? Tôi nghĩ Vanes và Graham sẽ rất sẵn lòng đó.
Vài giây sau, Fei đã có mặt ngoài cửa phòng Will, hắn thấy Key liền giơ hai tay lên lắc qua lắc lại như để chứng minh mình không hề gỡ tấm bùa nào ra.
Chỉ đáng thương cho Will mà thôi.
---
Ở một đồng cỏ cách xa khu sinh sống của người dân, có một người đang nhắm mắt đứng yên đón những cơn gió, chính là Allen. Hắn chậm rãi mở mắt ra, trong mắt hắn phát ra ánh sáng màu bạc chói mắt. Cùng lúc đó quanh người ma lực tụ tập ồ ạt, toàn bộ đều là ma lực hệ quang minh. Toàn thân Allen đều ngập tràn ánh sáng, hơn nữa có thể thấy thứ ánh sáng này giống như một loại vật chất nào đó, nó chậm rãi dịch chuyển, biến hóa, thay đổi hình dạng, rồi dần dần định hình, chẳng mấy chốc Allen đã được mặc lên một bộ khải giáp màu bạc oai vũ che kín cả người. Trên bộ giáp có những đường vân huyền bí màu đỏ, một cỗ khí tức quang minh thần thánh nhè nhẹ lan tỏa trong không gian.
Phụp.
Sau lưng Allen mọc ra một đôi cánh chim trắng muốt nhẹ nhàng phe phẩy. Allen bắt đầu niệm chú, những thứ ngôn ngữ của hắn hoàn toàn không còn được nói ở bất cứ nơi đâu, một thứ ngôn ngữ cực kì cổ xưa và thần thánh. Một quả cầu ánh sáng hiện lên trong tay hắn sau khi câu chú được niệm xong, Allen buông tay, quả cầu ánh sáng liền bay lên cao, tới khi được vài trăm mét liền sáng bừng lên, cả không gian như được phủ trong một lớp vỏ màu bạc. Dù ở xa hàng cây số vẫn có thể nhìn thấy một mảnh sáng trưng nơi này. Sau đó Allen không ngừng niệm thêm nhiều chú ngữ khác, tất cả không ngoại lệ đều là ma pháp hệ quang minh, tuy có rất nhiều ma pháp chưa bao giờ được sử dụng hay ghi chép trong hệ thống ma pháp của đại lục.
Cách đó khá xa, trên một đỉnh núi, cô gái tóc vàng che một mắt, người đã đánh bại Allen không lâu trước đây liền quay mặt nhìn về một hướng, sau đó nói thầm:
-Cuối cùng cũng đã tiêu hóa xong mớ kí ức đó rồi sao, Lux, Valkyrie của ánh sáng. nguồn