Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 76
Chương 76: Hildr (Author: Kagi)
-Vậy nhé, chúng tôi đến thư viện tìm hiểu một chút.
Key nói, sau đó cùng Anna đứng dậy chào mọi người, rồi lách qua hàng người cùng bàn ghế trong phòng ăn để ra ngoài, để lại Will lắc đầu chán nản, hắn nói:
-Ài, không hiểu cái thứ đó có gì ghê gớm mà bọn họ lại nghiên cứu say mê như vậy, thật là chán chết mà.
-Cậu là ma võ sĩ, tất nhiên không thể hiểu được đam mê tri thức của ma pháp sư bọn tôi rồi, thôi vào lớp đi. Graham cười nói, Ashley cũng gật đầu.
Will cũng không còn cách nào khác, buồn chán đi với Vanes đến lớp, Fei hôm nay lại ở nhà đóng cửa nghiên cứu, Will rủ rê đi chơi bao nhiêu lần cũng không chịu, thật sự có phần khác với thường ngày, có lẽ hắn thật sự không thể hiểu được những kẻ yếu đuối vận dụng lực lượng của tự nhiên này. Đối với hắn, thời gian nghiên cứu không bằng đi vào sân đối luyện quan sát học hỏi, hoặc kiếm đối thủ để nâng cao khả năng chiến đấu.
Tạm thời không nói đến Will suy nghĩ thế nào, Key và Anna bước trên con đường quen thuộc tới kho sách của nhà trường, do mới sang xuân nên ánh nắng ban trưa cũng không quá gay gắt, chỉ mang đến một cảm giác ấm áp dễ chịu. Lác đác cũng thấy vài bóng người bước đi hoặc kiếm góc cây nào đó ngồi đọc sách, gió nhè nhẹ thổi qua làm những cành cây khẽ đung đưa, tạo cho nơi này một cảm giác tĩnh lặng yên bình, đây là điểm Key và Anna thích nhất.
Chẳng mấy chốc đã đứng trước cánh cổng lớn của thư viện, hai người vô cùng quen thuộc bước lên tầng chứa sách cho các học viên trung cấp, cố gắng di chuyển nhẹ nhàng để không làm phiền đến những người xung quanh. Lần này cả hai cũng không phải tìm những quyển sách về hệ ma pháp của mình, thứ họ tìm chủ yếu liên quan đến các ma pháp tổ hợp và cách chuyển hóa lực lượng.
Mò mẫm một lúc cũng tìm được vài quyển, khi Key còn đang nhìn quanh kiếm bàn thì Anna đã khẽ giật tay áo hắn, chỉ về một hướng. Nhìn theo ngón tay của cô, Key nhìn thấy một người quen, chính là thành viên cuối cùng của nhóm Vanes, vong linh ma pháp sư Doroth. Key nhìn Anna gật đầu một cái, cả hai lẳng lặng tiến tới bàn của Doroth.
Kịch.
Key khẽ đặt chồng sách xuống bàn, rồi kéo ghế ngồi xuống. Doroth khẽ ngước mặt lên, sau khi nhận ra người quen thì hơi gật đầu một cái rồi lại cúi xuống đọc sách, so ra thì còn có phần lạnh lùng hơn Key. Key cùng Anna không hẹn mà đều lẳng lặng đánh giá Doroth một chút.
Mái tóc đen hơi ngắn phủ xuống mắt, gương mặt bình thường, có chút ưa nhìn, vóc dáng hơi nhỏ bé, làn da trắng nhợt, nhìn đi nhìn lại cũng chỉ thấy Doroth là một cô gái yếu đuối có thể bắt gặp ở bất cứ chỗ nào trên đường. Nhưng từ Doroth lại tỏa ra một cỗ khí tức âm trầm nhàn nhạt khiến nhiệt độ xung quanh như hạ xuống một chút, có lẽ liên quan đến chức nghiệp của cô. Key nhíu mày lục trong não bộ những kiến thức mình biết về vong linh ma pháp sư.
Chức nghiệp này thật ra mà nói là một nhánh tách riêng ra của hắc ám ma pháp sư, bọn họ ngoài khả năng cảm ứng với bóng tối ra thì còn có thể câu thông với linh hồn hoặc những thứ tương tự. Bọn họ cũng có thể dùng ma pháp chiến đấu của hệ hắc ám, cũng có thể dùng những phép nguyền rủa hoặc bỏ bùa thông thường như bao ma pháp sư hắc ám hệ khác, nhưng thứ khiến bọn họ nổi danh chính là khả năng triệu hồi vong linh sinh vật, hay còn gọi là bất tử sinh vật.
Khả năng này chủ yếu dựa vào bản lĩnh câu thông với linh hồn của các vong linh ma pháp sư, họ có thể dùng những phần hồn phách chưa tan biến trên nhân gian để thổi vào vong linh sinh vật của bản thân, cho nó một lần nữa sống lại và chiến đấu vì chủ nhân mới, tùy vào loại vong linh sinh vật mà có rất nhiều cách thổi hồn khác nhau, từ khô lâu chiến binh cấp thấp nhất đến vong linh võ sĩ, vong linh kị sĩ, ... rồi còn những vong linh sinh vật cường đại như cốt long, khô lâu vương , ... có thể nói là muôn hình vạn trạng. Chính năng lực này tạo nên sức mạnh của vong linh ma pháp sư, cũng tạo nên tai tiếng của họ.
Rất đơn giản, một vong linh pháp sư muốn có vong linh sinh vật của riêng mình thì phải thổi hồn vào sinh vật đó, đây cũng chính là vấn đề lớn nhất. Vong linh sinh vật từ cấp thấp đến cấp cao để có thể chiến đấu đều cần một thân thể, mà thân thể này tất nhiên không tự nhiên sinh ra, nói cách khác các ma pháp sư này phải tự tìm kiếm chúng. Bất luận khô lâu chiến binh hay cốt long đều tạo thành từ xương và xác chết, những thứ này chỉ có thể kiếm trong mộ phần và chiến trường. Có thể nói cả đời các vong linh pháp sư phải gắn liền với xác chết, họ đi khắp phần mộ này đến phần mộ khác, tham gia vào mọi chiến trường cốt yếu cũng chỉ để thu thập những bộ xương tốt về luyện chế thành vong linh sinh vật cường đại.
Nhưng thử hỏi có ai nguyện ý hiến dâng thân xác mình hoặc người thân mình cho các vong linh ma pháp sư? Đáp án là không ai cả, do đó những pháp sư này đó giờ đều phải lén lén lút lút thu thập những mảnh xương, đào mộ phần, cướp xác. Còn hồn phách bọn họ thổi vào cơ thể cũng lấy từ thiên nhiên, ai mà biết vong linh sinh vật trước mặt có phải được thổi hồn từ người thân đã chết của mình hay không, do đó vong linh ma pháp sư mơ hồ được gán ột chữ "tà ác".
Người dân khắp thế giới đối đãi với vong linh pháp sư đều bằng một loại thái độ vừa sợ hãi vừa khinh bỉ. Tu luyện giả thì còn đỡ một chút, dù sao mục tiêu của bọn họ cũng là truy cầu lực lượng, phương pháp của vong linh pháp sư dù có chút khó chấp nhận nhưng cũng mang lại cho bọn họ lực lượng, vì vậy các tu luyện giả này cũng không dùng thái độ quá gay gắt để đối xử với họ. Dù sao sức mạnh của vong linh pháp sư là không thể phủ định, chỉ cần cho họ đủ thời gian, họ có thể triệu hồi ra cả một đạo quân bất tử sinh vật, chỉ cần nhìn lần đại chiến hai thế giới kia là biết, chỉ chưa đầy một tiếng đồng hồ, cả chiến khu New delhi đã bị bất tử sinh vật quét ngang. Nhưng dù sao, chức nghiệp này cũng không được hoan nghênh cho lắm.
Điểm lại chút kiến thức mình có, Key khá ngạc nhiên vì một cô gái như vậy lại đi tu luyện cái thức ma pháp mà người đời ai cũng e sợ này, nghị lực của Doroth hẳn rất phi thường. Nước da nhợt nhạt cùng khí tức âm trầm của cô chắc hẳn là do tiếp xúc nhiều với người chết và linh hồn mà ra, hẳn là đặc trưng của vong linh ma pháp sư rồi. Key mặc dù không đồng tình với cách truy cầu lực lượng của họ nhưng cũng có phần kính trọng những người có can đảm bỏ qua lời đàm tiếu của thế nhân này, đây cũng là thái độ chung của mọi tu luyện giả đối với vong linh pháp sư.
Hắn thu lại ánh mắt, liếc sang Anna bên cạnh một cái, thấy cô hơi nhíu mày, Key cũng có phần hiểu ra. Quang minh ma pháp sư và vong linh ma pháp sư đó giờ chưa bao giờ hữu hảo với nhau cả. Một bên thì có nhiều ma pháp cứu chữa cũng như phòng vệ, một bên lại đi quấy rầy thể xác cùng linh hồn người chết, dùng đầu gối để nghĩ cũng nhận ra mâu thuẫn trong đó. Bất ngờ lúc này Doroth lại lên tiếng:
-Sao vậy? Rất chán ghét tôi à?
Giọng của cô khá trầm thấp, lại có phần lạnh lẽo, đối tượng hướng tới hẳn là Anna rồi. Chỉ thấy Anna hơi khó khăn nở một nụ cười, đáp trả:
-Cũng không hẳn.
Doroth cũng không rời mắt khỏi cuốn sách, tiếp tục nói nhỏ:
xem tại
-Vậy sao, tôi nghĩ quang minh ma pháp sư mấy người rất ghét vong linh ma pháp sư bọn tôi chứ.
-Đối với tôi, vong linh ma pháp sư chỉ là những người lạc lối mà thôi. Anna cũng nhẹ nhàng nói.
-Hừ, có lạc lối hay không cũng không tới lượt các người phán xét.
Nhận ra tình hình dần căng thẳng lên, Key không còn cách nào khác phải chen vào:
-Không nên tranh cãi như vậy, đường đi bất đồng mà thôi.
Hai người kia nghe thế cũng ngẩn ra một chút, rồi cùng lẩm bẩm:
-Đúng vậy, đường đi bất đồng mà thôi.
-Cậu hẳn không thể nói Doroth lạc lối được Anna à, nói thể không phải đại ma pháp sư Susan cũng lạc lối sao?. Key lại nói tiếp.
Những lời của hắn cũng có phần đúng, dù sao khả năng triệu hồi Valkyrie so ra mà nói thì cũng không khác triệu hồi vong linh sinh vật là bao, cũng là đưa hồn phách vào thể xác để phụ trợ chiến đấu. Anna suy nghị một chút rồi khẽ gật đầu với Doroth coi như xin lỗi, sau đó bắt đầu giở sách ra nghiên cứu, thái độ cũng không hòa hợp lắm. Key biết hai người này quan điểm khác nhau quá xa, muốn hữu hảo với nhau là rất khó nên chỉ khẽ thở dài trong lòng.
---
Allen ngồi trên giường lẳng lặng suy nghĩ về những thứ mình từng trải qua, về những kí ức mình vừa thu thập được, về thân phận và sức mạnh của mình. Hắn cứ ngồi đó nhắm mắt thật lâu, cả người như hòa vào không gian xung quanh. Sau cùng hắn mở mắt ra, thần sắc ngập tràn kiên định, cầm viết lên viết ba chữ vào tờ giấy nhỏ trên đùi:
-Ta theo người.
Sau đó gắn gấp lại thành một cái máy bay giấy phóng ra ngoài cửa sổ, chiếc máy bay vừa ra ngoài thì không gian xung quanh mơ hồ vặn xoắn một cái, chỉ trong một chớp mắt nó đã biến mất như chưa bao giờ tồn tại.
...
đọc truyện mới nhất tại .
Ở một nơi rất xa học viện Minith, trong một trang viên nhỏ có rất nhiều cây cối xanh tươi, cô gái bí ẩn từng đánh bại Allen lẳng lặng vươn tay lên chụp vào không khí. Không thấy cô có động tác gì, trong tay bỗng nhiều hơn một chiếc máy bay giấy. Sau khi đọc xong, cô gấp lại rồi phóng ra trước, chiếc máy bay lần thứ hai rơi vào một bàn tay trắng nõn. Đối diện với cô gái bí ẩn là một cô gái trẻ khác, mái tóc vàng để dài chải thẳng, ánh mắt xanh hiền dịu có phần buồn bã, dáng người cân đối, trên mình bận một bộ đồ thôn quê bình thường, nhìn qua không có gì đặc biệt.
Cô gái bí ẩn nhìn qua vẫn như lúc chiến đấu với Allen, gương mặt xinh đẹp gần như hoàn hảo, ánh mắt mông lung hớp hồn, khuyết điểm duy nhất có lẽ miếng bịt mắt che đi một bên mặt kia, trang phục là một bồ đồ chiến đấu loại nhẹ bình thường. Cô lẳng lặng nhìn kẻ trước mặt mình, sau đó cất giọng, tiếng nói vẫn đầy huyền bí với ngàn vạn giọng khác nhau:
-Lux cũng đã quyết định rồi. Cô thức tỉnh còn sớm hơn cả bọn ta, tại sao còn chần chừ không quyết hả Dizzy? Hay ta nên gọi là Hildr, chiến thần Valkyrie.
-Tôi thích được gọi là Valkyrie của kiếm hơn. Cô gái kia cũng mở lời, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng. Khẽ phất tay, chiếc máy bay giấy kia không một tiếng động liền tan biến thành tro bụi. Cô suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
-Ta hẳn là nên theo cô mới đúng. Nhưng Hildr ta chưa bao giờ khuất phục ai yếu hơn mình.
-Tôi biết. Cô gái bí ẩn nói. Sau đó lẳng lặng tỏa lực lượng của mình ra, cách ly nơi này với không gian xung quanh, chuẩn bị ột trận đại chiến.
Dòng chảy ngầm của thế giới dường như lại nhanh hơn một chút.