Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 79
Chương 79: Trải nghiệm (Author: Kagi)
Lớp ma pháp chiến đấu luôn được bao trùm bởi một bầu không khí im lặng nghiêm túc, có lẽ là do tính chất quan trọng của bài học nên không ai làm ồn, hoặc có lẽ do giảng viên quá nghiêm khắc, nhưng có rất ít tiếng động vang lên trong lớp học ngoài tiếng giảng bài đều đều của giáo viên và âm thanh lật giấy ghi chép của học viên, thỉnh thoảng chen vào đó còn có vài tiếng chim hót vui tai.
Mặt trời lúc này đã lên cao, chỉ còn một mảng ánh nắng nhỏ vương vấn ở dãy bàn kế cửa sổ, in lên đó những lần đen của khung cửa. Tại một bàn kế cuối đó, dưới ánh nắng, một thanh niên tóc đen đang cặm cụi ghi chép tính toán, thỉnh thoảng lại gãi đầu nhăn mặt, chính là bạn học Key. Nhưng hắn nhăn mặt không phải do bài học khó hiểu, hay do sức nóng của mặt trời chiếu lên bàn tay, thực tế nãy giờ hắn không hề nghe giảng, tất cả những gì hắn ghi chép chính là những số liệu về lần thử nghiệm đầu tiên của ma pháp dồn năng lượng ba và một. Trong lúc Key còn đang đau đầu, vạt áo choàng của hắn khẽ giật lôi hắn về từ dòng suy nghĩ. Hắn nhìn sang khuôn mặt hiền dịu với mái tóc vàng bên cạnh, khẽ cười, hỏi:
-Gì vậy?
-Không, không có gì, hôm nay thầy dạy cách vận dụng hợp lý ma lực trong những trận giao đấu ở mức trung cấp, cậu, cậu không muốn nghe à? Anna nói nhỏ.
Key hơi lắc đầu, sau đó cười ra ý không có gì đáng lo. Thực chất đây là một bài giảng khá quan trọng, vì vậy Anna mới gọi hắn cùng đi học. Nhưng Anna không hề biết Key có một người cha nuôi cực kỳ bí ẩn, đưa cho hắn một thiết bị lưu trữ thông tin bí ẩn mà trong đó có rất đầy đủ các bài giảng cũng như kiến thức cần biết cho Key tới lúc đạt mức cao cấp, bằng cách nào ông có thứ này cũng hoàn toàn ... bí ẩn. Vì vậy Key có thể không cần đến lớp mà vẫn có đủ lượng kiến thức cần thiết, thậm chí ở một vài mặt hắn còn biết nhiều hơn những thứ nhà trường dạy, hắn chỉ đến lớp khi có thắc mắc gì đó mà thôi. Hôm nay Key tuy đến lớp cùng Anna nhưng tâm trí hắn vẫn ở lần thử nghiệm kia, nên đã đem theo giấy bút để tính toán, coi như là làm việc riêng trong lớp học.
Trường hợp của hắn trong lớp cũng không phải là hiếm, vẫn có một số học sinh vì nhiều lí do riêng biệt mà nghỉ học, hoặc tới lớp chỉ để tán tỉnh, ngủ, nghiên cứu đề tài của bản thân. Trường học không bắt ép họ, chỉ cần ở kì thi cuối năm biểu hiện tốt thì cho dù cả năm không đến lớp cũng chả ai nói gì. Anna thấy Key không muốn học cũng không nói gì, liếc nhìn mớ giấy tờ của hắn rồi hỏi:
-Sao rồi?
Key lại lắc đầu, nói:
-Chẳng giải quyết được gì cả, những gì chúng ta làm được đã là giới hạn rồi, tôi không nghĩ ra cách gì để làm giảm cường độ của nó xuống nữa cả. Giờ chỉ còn một cách thôi.
Anna hơi nhướng mày, chuyển sự chú ý từ bài giảng sang Key, chờ hắn nói tiếp. Key thu dọn cho gọn mớ giấy, rồi tiếp tục:
-Đó là chờ chúng ta tiến lên mức cao cấp, khi đó sự hiểu biết của chúng ta sẽ lớn hơn, khống chế ma pháp cũng sẽ tốt hơn, hoặc ít nhất cũng phải chờ Will đạt được trình độ của một võ sĩ cao cấp, sức chịu đựng mạnh hơn thì mới có thể thử lại, còn hiện tại tôi hết cách rồi.
Anna ngẫm nghĩ một lúc rồi cũng gật đầu, sau đó lại chỉ chỉ lên bục giảng, ý bảo Key nên nghe giảng thì tốt hơn. Key cũng biết cô nàng dễ thương này cũng là muốn tốt ình, vì vậy dù đã biết nhưng hắn vẫn lắng nghe. Anna liếc sang thấy Key đang chăm chú thì hơi mỉm cười, hai người bọn họ dường như ngày càng ăn ý hơn.
Giờ học chẳng mấy chốc đã hết, mọi học viên dù đang nghe giảng, làm việc riêng hay ngủ đều lịch sự đứng dậy chào giảng viên rồi tụm năm tụm ba mà ra khỏi lớp. Key và Anna cũng trong số đó, hai người trao đổi vài câu rồi quyết định sẽ đến căn tin ăn trưa, sẵn tiện gặp gỡ tán dóc với mấy người nhóm Vanes. Sau khi trở về từ rừng rậm băng tuyết, bọn họ cơ hồ rất ít gặp nhau, nhất là sau khi kết thúc lễ giao thoa.
Căn tin vẫn đông đúc học sinh với đủ thứ âm thanh như thường lệ, tiếng xê dịch bàn ghế, tiếng í ới gọi bạn, tiếng cười nói, ... hoà với nhau thành một bản nhạc sôi động. Rất nhiều học viên đi tới đi lui, lấy đồ ăn, cười đùa, không khí tuổi trẻ ngập tràn khắp nơi.
Khi Key và Anna vừa kéo ghế ngồi xuống thì Graham liền nhao nhao:
-Woa, xem chúng ta có ai này, tôi còn tưởng hai người đã quên bọn tôi luôn rồi chứ.
Hai người kia chỉ còn biết cười khổ không nói. Ashley thì kéo Graham ngồi xuống ghế, sau đó khẽ cười hỏi:
-Will và Fei đâu?
Nghe họ hỏi tới, vẻ mặt Key và Anna nhất thời khá quái dị, cuối cùng vẫn là Key lên tiếng:
-Ừm, Will hắn đang có chút việc riêng. Còn Fei hôm qua đem về hai cuốn sách, sau đó đóng cửa trong phòng luôn, chúng tôi cũng không rõ lắm.
-Thật là bó tay các cậu luôn, làm gì mà cứ nghiên cứ suốt thế, chẳng thèm tới lớp cũng chẳng đi ăn luôn. Graham lại than thở một hồi.
-Không phải hôm nay cậu và Ashley cũng không tới lớp sao, tôi và Anna có thấy bóng hai người đâu?
Lúc này tới lượng vẻ mặt Graham và Ashley trở nên có chút quái dị, có phần hơi ngượng ngùng. Vanes nãy giờ vẫn im lặng liền lên tiếng:
-À, sáng nay hai người bọn họ nghỉ học để hẹn hò ấy mà.
-Này, Vanes. Ashley chồm sang định bịt miệng Vanes lại, nhưng vẫn không kịp, suy cho cùng một ma pháp sư làm sao bịt miệng được một võ sĩ cơ chứ. Graham thì ngượng ngùng gãi gãi sóng mũi, có ý làm lơ. Anna che miệng cười thầm, Key không biết nói gì, quay sang hỏi Vanes:
-Nói tới vắng mặt, hôm nay Doroth không đến à?
-Ừm, hôm nay trời hơi nắng, cô ta cảm thấy không muốn ra ngoài.
Thấy hai người kia còn hơi khó hiểu, cô nói tiếp:
-Hai cậu cũng biết đấy, chức nghiệp của cô ta có chút vấn đề riêng biệt.
Nghe đến đây Key và Anna cũng hơi hiểu ra. Là một vong linh ma pháp sư, Doroth tất nhiên phải tiếp xúc nhiều với các loại vong hồn quỷ vật, dần dần sẽ thiên về âm hơn, cảm thấy khó chịu với ánh nắng mặt trời và các thứ sáng sủa thuần dương là điều dễ hiểu. Key khẽ thở dài một hơi, có vẻ thương tiếc ột cô gái xinh xắn vì tu luyện loại hình ma pháp mà ai cũng ghét này, Anna kế bên thì lại nhíu mày, vẻ khó chịu tuy không bộc lộ rõ nhưng mọi người ai cũng hiểu cô cảm giác thế nào. Vanes liền chuyển chủ đề, hỏi:
-Thế, dạo này việc nghiên cứu của các cậu thế nào rồi?
-Ừm, cũng có chút thành tựu. Như thường lệ vẫn là Key mở miệng, Anna chỉ im lặng lắng nghe.
Key cũng không đi sâu vào khía cạnh nghiên cứu vì nó quá khó hiểu, hắn chỉ nói qua loa vài thứ, rồi hỏi:
-Các cậu thì sao, dạo này có gì mới không?
Graham và Ashley nhìn nhau, sau đó nhất loạt nhìn vào Vanes. Cô hiểu ý, nói:
-Đúng là có một thứ mới đấy.
Sau đó cô rút từ thắt lưng ra một con dao găm bọc vải, bóc từng lớp vải quấn ra. Chẳng mấy chốc trên bàn đã xuất hiện một con dao găm màu đỏ vằn đen cực kì tinh xảo. Nhưng cái bất ngờ chính là từ đó lại mơ hồ toả ra một cỗ khí tức hung bạo, có khả năng chấn nhiếp tinh thần. Dù khí tức này rất mơ hồ nhưng phải công nhận đây là một con dao cực phẩm. Màu đỏ của nó mang lại một mùi vị huyết tinh như đã từng lấy máu nhiều sinh vật, màu đen lại có chút gì đó âm trầm đáng sợ. Sừng của cao cấp ma thú huyết mãng quả nhiên không đơn giản.
truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm
Key không nhịn được hiếu kỳ, cầm dao lên quan sát, nhưng để tránh gây chú ý cho nhiều người hắn khẽ dịch thân mình lên che lại. Vừa chạm tay vào cán dao Key đã cảm nhận một hơi thở lạnh lẽo truyền sang bàn tay rồi lan khắp toàn thân, hắn hơi rùng mình một cái, thầm than quả nhiên là một con dao tốt. Nhìn ngắm thêm một chút nữa Key cũng trả cho Vanes, qua con dao này hắn càng mong đợi hơn về cặp găng tay mới của Will khi được gắn tinh hạch.
nguồn
---
Will lúc này vẫn đang nằm trong phòng dưỡng thương. Hắn nhắm mắt lẳng lặng hồi tưởng lại lúc được nhận luồng lực lượng mãnh liệt kia. Dù chỉ trong vài giây ngắn ngủi, nhưng mỗi một cảm nhận, mỗi một chi tiết đều in sâu trong đầu hắn. Vào lúc đó, hắn đã được trải nghiệm lực lượng của một tu luyện giả cấp cao.
Hắn biết, nếu tận dụng tốt lần trải nghiệm này, bản thân hắn trong con đường tiến lên cao cấp sẽ dễ dàng và nhanh hơn rất nhiều.