Hai Thế Giới
Tác giả :Kagi
Chương 92
Chương 92: Phân tán (2) (Author: Kagi)
Mian nửa ngồi nửa quỳ trên một cành cây to, lẳng lặng quan sát tình hình phía dưới.
Trong màn đêm đầy sương chỉ le lói ánh trăng, thân ảnh của bọn xác sống trông càng khủng bố hơn, dáng đi lờ đờ, cơ thể rời rạc sứt mẻ, cơ quan nội tạng lòng thòng nhỏ máu có thể khiến bất cứ kẻ nào yếu bóng vía cũng phải sơ vỡ mật. Tất nhiên Mian không nằm trong số đó, khi nãy cô chỉ định ra ngoài quan sát thì nghe vài tiếng động lạ nên đến xem xét, thật không ngờ bọn kí sinh quái lại đuổi được đến chỗ này. nguồn
Kì thực nhóm của Key cũng xui tận mạng, những chỗ nghỉ ngơi được đánh dấu trên bản đồ này toàn là do các mạo hiểm giả đi trước ghi lại, nếu có người nghỉ ngơi mà gặp nguy hiểm thì sẽ xoá nó đi, không còn là nơi an toàn nữa. Đáng tiếc những mạo hiểm giả trước nhóm Key có vẻ đã chết hết, vì vậy chỗ của bọn kí sinh quái vẫn là "chỗ an toàn có thể nghỉ ngơi", hậu quả là khiến tình trạng cả bọn trở nên tồi tệ thế này.
Trong lúc bọn xác sống còn đang mò mẫm trong màn đêm, hàng loạt suy nghĩ xẹt qua trong não Mian. Tuy hiện tại bọn kí sinh quái này vẫn còn đang mù đường nhưng cứ thế này có lẽ chỗ nghỉ ngơi của họ cũng không còn được an toàn nữa. Mà với tình trạng của Anna thì dù có chiến đấu hay chạy trốn đều rất khó khăn, không khéo còn lọt vào ổ của ma thú cao cấp, lúc đó thì quả là đại hoạ. Với khả năng của Mian, lẳng lặng trốn ra ngoài thì khả năng sống sót cũng khá cao, nhưng như thế thì Anna và Key hẳn sẽ chết không nghi ngờ, Key đối với bọn kí sinh quái này vốn đã bất lợi, lại phải chiếu cố cho Anna bị thương thì càng không ổn. Nếu muốn giúp Anna, vậy Mian hẳn là phải dụ bọn kí sinh quái này đi, nhưng như thế thì cô lại gánh phần nguy hiểm vào người. Đó chưa bao giờ là tính cách của cô.
Lựa chọn sáng suốt nhất lúc này là lặng lẽ chạy trốn, nhưng mỗi lần nghĩ đến việc Anna sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng, Mian lại không nhịn được nhíu mày. Cô vẫn nhớ rất rõ cô gái tóc vàng kia đã làm cô mở lòng được một chút, khiến cô được một lần sống đúng với tuổi của mình. Sự hiền lành và thân thiện của Anna không ngừng hiện hữu trong đầu Mian, xen vào đó là sự nguy hiểm khi phải dùng thân dụ địch. Nhưng bọn kí sinh quái không cho Mian thời gian suy nghĩ nhiều, bọn chúng dần dần tiến tới gần khu vực Anna và Key đang nghỉ ngơi. Cô chậc lưỡi một cái, nghĩ thầm:
-Đằng nào cũng có một thân một mình, muốn làm gì cũng dễ dàng hơn.
Sau đó cô rút từ đôi bốt đen ra một con dao găm, nhún người nhảy xuống đất, ánh dao loé lên trong đêm cực kỳ mĩ lệ. Mian vọt xuống cái xác sống gần nhất, găm dao vào đỉnh đầu nó kéo mạnh xuống, cả phần lưng của cái xác bị rạch làm hai, đủ thứ bầy nhầy bắn ra ngoài, vừa có máu thịt lại kèm theo một đống chất lỏng màu trắng đục của con kí sinh quái.
Tiếng động này quả nhiên đã kinh động đến gần hai chục cái xác sống xung quanh, chúng nó bắt đầu bu lại quanh Mian. Cô rút súng bắn tên từ sau lưng ra, kéo chốt bắn liền mấy mũi tên. Từng tiếng xé gió vang lên, kèm theo đó là tiếng ngã rạp của bọn xác sống. Mở được một đường máu, Mian liền vừa chạy vừa bắn, thu hút sự chú ý của đám quái vật, cô dẫn dụ bọn chúng ngày càng xa, ngày càng tiếng vào rừng sâu.
Không giống như suy nghĩ của Mian, Key không hề ngủ mà đang mở mắt trầm ngâm. Lúc cô bước ra ngoài hắn cũng biết nhưng không lên tiếng, chỉ giả bộ ngủ. Trong suy nghĩ của Key, Mian vẫn được coi là người lạ, và ở cùng với một người lạ trong hoàn cảnh thế này thì bao giờ hắn cũng duy trì một sự cảnh giác nhất định. Tuy nói Mian đã cứu Anna nhưng điều đó cũng không khiến Key xích lại gần cô được bao nhiêu, hắn kì thực lúc nào cũng tập trung cao độ, chỉ cần Mian có cử động gì không đúng thì sẽ lập tức phóng thích điện lưu.
Khi Mian ra ngoài hang động, không khó để Key phán đoán ra cô muốn làm gì, cơ bản ngoài đi trinh sát hoặc bỏ đi ra thì không còn thứ gì khác nữa. Và theo tình hình thế này thì hẳn là lựa chọn thứ hai, vì đã hơn một tiếng rồi Mian vẫn chưa quay lại. Key khẽ thở ra một hơi, hắn cũng không có nhiều oán trách với Mian lắm, dù sao mạng sống của bản thân vẫn quan trọng nhất, cô có thể cứu được Anna đã là có thiện tâm lắm rồi, hắn cũng không mong cô ta sẽ làm gì hơn nữa.
Key bỏ thêm vài cành cây vào trong đống lửa, rồi tiến lại xem xét tình trạng của Anna. Không xem thì đỡ, vừa xem Key liền nhíu mày, trán cô khá nóng, người lại hơi run rẩy, có lẽ là bị sốt. Đây là tình trạng rất thường gặp khi năng lượng trong thể nội chiến đấu với một thứ gì đó xâm nhập vào, ở đây hẳn là ma lực của Anna đang tiến hành loại bỏ tàn tích của con kí sinh quái còn sót lại trong cơ thể cô, gây nên hiện tượng sốt. Cái áo khoác Mian đắp cho Anna có một ma pháp trận giữ nhiệt, nhưng xem ra nó cũng không có tác dụng lắm. Trong tình hình thế này Key cũng chẳng biêt làm thế nào, chỉ đành ngồi xuống cạnh Anna, hy vọng sẽ khiến cô ấm hơn một chút.
Nào biết khi Key vừa ngồi xuống, chỉ chạm nhẹ liền khiến Anna có phản ứng. Cô khẽ run người, sau đó rất tự nhiên vòng tay qua ôm lấy cánh tay của hắn, đầu lại ngả vào vai hắn, từng hơi thở phả vào cổ khiến Key sững người. Lúc này dù là tảng băng cũng phải tan chảy, hà huống chi là Key, trong đầu hắn nổi lên đủ thứ suy nghĩ hỗn tạp rối loạn, hình ảnh cơ thể Anna lúc phẫu thuật lại hiện lên. Anna tất nhiên không biết Key đang bối rối, trái lại cô có vẻ thoải mái hơn trước nhiều, cánh tay cũng siết chặt lại, đầu dựa sát hơn. Khuỷu tay cảm nhận hai khối mềm mềm kẹp chặt, cổ lại không ngừng nhận được từng làn hơi nóng khiến đầu Key như muốn bốc khói. Nếu Will và Fei có ở đây chắc sẽ châm chọc Key một phen, vì hắn lạnh lùng như thế không ngờ lại đang đỏ mặt, cơ thể thì giật giật, trông vô cùng mất tự nhiên.
Nhưng tình trạng này cũng không duy trì lâu, Key hơi khó thích ứng một chút rồi cũng ngồi yên, nếu Anna cảm thấy thoải mái thì hắn cũng không có lí do gì để khó chịu, chỉ là nét ngượng ngùng trong mắt dần bị thay bằng sự lo âu.
Hắn không biết tiếp theo nên làm thế nào.
---
Fei tựa mình vào một tảng đá to, không ngừng thở dốc, trong đầu không nhịn được hồi tưởng lại tình cảnh nguy hiểm lúc nãy.
nguồn (.)
Chạy trốn từ lúc chập choạng tối đến hơn nửa đêm đã lấy đi toàn bộ thể lực của hắn. Bọn xác sống kia tuy nói là di chuyển chậm chạp nhưng vẫn mơ hồ đuổi theo phía sau khiến hắn không có cách nào cắt đuôi được. Lượng nguyên lực vốn cũng không còn nhiều lại càng tiêu hao hơn theo mỗi thuật pháp được Fei phóng thích ra nhằm cản địa bọn quái vật. Cảm nhận từng chút sức lực của mình bị mất đi, Fei có cảm tưởng hắn đã nguy đến nơi.
May mắn là trời vẫn còn thương hắn, chạy loạn một hồi Fei lại đâm vào một ổ rắn. Đủ loại rắn xanh, đỏ, vàng, ... đang ngủ yên giấc liền chồm mình dậy nhìn Fei chằm chằm khiến da đầu hắn tê dại, đúng lúc này bọn xác sống lại đuổi tới. Nhưng tầm quan sát của đám này có vẻ cũng không tốt lành gì, đi bậy bạ thế nào lại giẫm lên mấy con rắn khiến chúng nổi giận, hàng chục cái đầu hình tam giác liền đổi mục tiêu sang kẻ địch mới tới, Fei nhân cơ hội đó mà dùng chút sức lực cuối cùng chạy ra xa. Từng tiếng xì xì của bọn rắn và tiếng va chạm xác thịt của đám xác sống khiến Fei không dám ngoảnh mặt lại nhìn lần nào.
Đến được một chỗ có thể tạm nghỉ nhưng mối nguy hiểm của Fei không vì thế mà biến mất. Chưa nói tới chuyện lạc đường, hắn hiện tại không có bất thứ thiết bị đi rừng nào trong tay, có nghĩa là trong màn đêm tĩnh lặng này, mọi ngóc ngách đều mang theo nguy hiểm có thể lấy cái mạng nhỏ của hắn bất cứ lúc nào. Fei vừa nghỉ được một chút, cảm thấy như thế này không mất mạng trong đám xác sống cũng sẽ bị độc vật cắn chết. Hắn bèn rút trong ngực áo ra một xấp bùa, trên mỗi lá bùa đều có những hoa văn khó hiểu. Hắn phẩy xấp bùa lên không, tay bắt liền mấy cái ấn.
Những tấm bùa bắt đầu lơ lửng vây tròn lấy khu vực hai mét xung quanh Fei, từng tấm đều sáng một màu vàng nhẹ. Trên đầu Fei cũng hiện ra một chữ vạn của phật giáo, khi chữ vạn xuất hiện, một bầu khí tức sâm nghiêm liền toả ra. Lấy chữ vạn đó và mấy lá bùa làm ranh giới, quanh Fei hình thành một lớp kết giới hình cầu màu vàng bảo vệ hắn ở bên trong. Kết giới này cũng không phải là thứ gì lợi hại, tuy nhiên nó có tính bài xích với những thứ âm độc quỷ quái, dùng để chống lại bọn rắn rết nhện trùng cũng còn đủ. Hơn nữa mỗi lá bùa này đều được vẽ trên giấy và mực chuyên dụng, khi vẽ ra đều mang theo một chút nguyên lực của Fei. Nếu không bị công kích thì sẽ không biến mất, đâm ra cũng không cần hắn cung cấp nguyên lực liên tục.
Tận dụng tối đa thời gian nghỉ ngơi, Fei ngồi xếp bằng mặc niệm vài câu khẩu quyết, nguyên lực trong cơ thể được hồi phục từng chút một.
Nhưng giống như Key, Fei cũng đang lo lắng suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì.