Hơi thở của Lâm Mặc Bạch rối loạn, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào hai chân của Nguyễn Tình, nháy mắt trong đầu anh hiện lên hình ảnh tất chân giữa hai chân cô bị xé rách, có thể nhìn thấy rõ chiếc quần lót chữ T mỏng manh, chỉ sợ hiện tại chiếc quần lót đó đã hút no nước nên dán chặt vào miệng hoa huyệt.
Anh đã từng xé đôi tất của Nguyễn Tình, hơn nữa là ở chính trong thư viện...
Khi đó, sau lưng là kệ sách, trước mặt là cửa sổ, bọn họ ngồi chung một cái ghế, anh đưa tay mình vào dưới váy của Nguyễn Tình, ngón tay không ngừng chơi đùa phía trong hoa huyệt, chỉ dựa vào cái bàn để che lấp cảnh xuân.
Nhìn Lâm Mặc Bạch đang chìm trong kí ức, không biết từ lúc nào Nguyễn Tình đã dừng lại những động tác muốn quyến rũ anh, rồi ở trong mắt anh cô bỗng nhìn thấy một nét gì đó dường như rất quen thuộc...."Nhu tình?"