Edit: Cà ri
Cách ngày thi phổ thông 1 ngày.
Khi Lăng Hiểu và Ngô Hữu Vi bước vào phòng học cấp ba lớp 8, liếc thấy chữ to trên bảng đen cuối phòng học.
Lúc này, trong phòng học ngồi đầy người, mà mỗi người đều dùng vẻ mặt quỷ dị nhìn chằm chằm bọn họ.
Ngô Hữu Vi lấy lại bình tĩnh, thì thầm dưới đáy lòng, tôi không thấy gì cả! Tôi không thấy gì cả!
Mà Lăng Hiểu lúc này so với Ngô Hữu Vi càng bình tĩnh hơn.
Cô là một NPC, sợ cái lông gì!
Về bản chất, những học sinh cấp ba lớp 8 này, dáng vẻ tuy rằng thảm một chút, nhìn qua thì cũng hài hòa, nhưng thật ra thì bọn họ cũng giống như Lăng Hiểu, chẳng qua cũng chỉ là NPC của thế giới này mà thôi.
Cho nên giờ phút này Lăng Hiểu một chút cũng chẳng sợ.
Cô đi thẳng tới trước bục giảng, trên bục giảng có một chồng bài kiểm tra, mặt trên của chồng kiểm tra có một tấm thẻ nhiệm vụ, bên trên có in Logo của tổ tiết mục 《 Cùng nhau chạy như điên đi 》
"Thì ra đầu mối nhiệm vụ tiếp theo ở trong này."
Lăng Hiểu thì thầm, cầm thẻ nhiệm vụ nhìn thoáng qua, sau đó thì đưa thẻ nhiệm vụ qua cho Ngô Hữu Vi---
"Xin hãy giám sát các học sinh cấp ba lớp 8 từ 9:10 tối đến 11:40 tối để hoàn thành bài kiểm tra thử ngữ văn trước kỳ thi tuyển sinh đại học!"
Kiểm tra ngữ văn 150 phút.
Tâm tình Ngô Hữu Vi có chút phức tạp.
Chỉ làm thầy giáo giám thị mà thôi, có vẻ như nó dễ hoàn thành, nhưng... 150 phút!
Ai biết trong lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì chứ?
Trong lúc Ngô Hữu Vi đang suy nghĩ, các học sinh bên dưới bắt đầu nôn nóng bồn chồn.
"Yên lăng!"
Lúc này, Lăng Hiểu bình tĩnh gõ bảng đen, liếc nhìn thời gian trên điện thoại của mình: "Còn 2 phút nữa, đều ngồi yên tĩnh lại chuẩn bị cuộc thi cho tôi!"
Nghe được lời Lăng Hiểu nói, mấy học sinh bên dưới vậy mới chậm rãi bình tĩnh lại.
Mà lúc này, Lăng Hiểu trên bục giảng chia chồng bài kiểm tra thành hai phần, đưa một nửa cho Ngô Hữu Vi nói: "Hai chúng ta cùng nhau phát đề."
"Được."
Ngô Hữu Vi gật đầu, vừa đến 09:10, hai người bắt đầu phân phát đề thi cùng một lúc phân biệt từ bên cạnh cửa sổ lớp và bên cạnh cửa lớp học.
Sau khi phát bài kiểm tra xong, đám học sinh này thật sự bắt đầu làm bài, nhìn qua có vẻ nghiêm túc.
Ừm, nếu bạn bỏ qua chất lỏng màu đỏ họ dùng để trả lời câu hỏi.
"Máu của bọn họ có đủ để viết xong văn không?"
Ngô Hữu Vi kiếm chuyện, nói đùa một câu.
Lăng Hiểu nghiêm túc mở to mắt nhìn, trả lời: "Có lẽ, trước đây bọn họ đều chơi tank (*), máu dày."
(*) chơi game, tank là tướng đỡ đòn máu cực trâu, tui cũng có chơi
Ngô Hữu Vi: ...
Thời gian 150 phút không tính là nhiều, mà giám thị là một công việc rất nhàm chán và tẻ nhạt.
Lăng Hiểu với Ngô Hữu Vi tính ra cũng không quá lo lắng, nhưng hai người cũng không dám buông lỏng.
Đặc biệt là Ngô Hữu Vi, hắn đã làm qua rất nhiều nhiệm vụ, xuyên không qua rất nhiều vị diện vô tân, coi như cũng đủ tư cách là một nhiệm vụ giả lão luyện.
Hắn biết rõ, có rất nhiều chuyện nhiệm vụ nguy hiềm đều được ẩn giấu dưới những vỏ bọc vô hại nhàn chán.
Thấm thoát đã trôi qua 30 phút.
Trong phòng học vẫn luôn yên tĩnh.
Không bất ngờ và không nguy hiểm, bình tĩnh và bình tĩnh.
Lăng Hiểu mơ màng có chút buồn ngủ.
Lúc này đây, trong tay cô thiếu một cái Snickers, hay là một cốc nước hoa và một chai Red Bull cũng được.
Tất nhiên, nếu có thể cho cô một chai nước ép hay một ly nước đá, cô cũng có thể chấp nhận.
Chỉ tiếc.
Mấy thứ này... toàn bộ đều không có.
Tổ tiết mục vô cùng nghèo, các nhà tài trợ, tài trợ quá ít!
Lăng Hiểu chỉ có thể mân mê chiếc điện thoại trong tay, vốn định chụp ảnh tự sướng góc rộng, nhưng mở camera, nhìn thấy bối cảnh thiếu cái tay thiếu cái chân đằng sau, Lăng Hiểu chọn cách im lặng tắt máy ảnh điện thoại đi.