Ngay sau đó, “Oanh” một tiếng, Lamborghini trước mắt đã dẫm chân ga dứt khoát lái ra ngoài.
Nam Tiểu Tố yên lặng nhìn trời.
Nhìn xe thể thao xa xỉ quẹo của ở ngã tư đường, mắt hạnh của Nam Tiểu Tố trừng đến dựng thẳng, đột nhiên lẩm bẩm tự nói một câu,
“Đầu năm nay quả nhiên nam quái nữ yêu, ngàn vạn cẩn thận trúng chiêu a ~~~”
Nói xong, Nam Tiểu Tố sờ sờ ngực, dọc theo đường nhỏ đá cuội trong tiểu khu, hừ tiểu khúc đi trở về.
Dưới đầy sao, bóng đêm màn sân khấu thấp thoáng ở lên sườn mặt của người đàn ông, ánh mắt đạm nhiên chợt sâu, xẹt qua một chút mờ ám nhanh đến gần như không nhìn thấy.
Sau khi rời khỏi từ quán bar, Hoàng Phủ Bạc Ái trực tiếp lái xe trở về biệt thự.
Biệt thự xa hoa, đèn đuốc sáng trưng.
Bỗng chốc, Hoàng Phủ Bạc Ái mềm lòng chạm vào, giống như một khối từng thiếu hụt kia đá được bổ khuyết hoàn chỉnh, cầm lòng không đậu nâng khóe môi.
Hoàng Phủ Bạc Ái bước nhanh đi vào biệt thự, anh đều đã đến cửa nhà, lại có thể càng gấp không chờ nổi muốn nhanh chóng nhìn thấy cô.
Đồng hồ treo tường kiểu Âu trên vách tường đã hơn 10 giờ, TV trong phòng khách còn đang phát bộ phim Hàn cẩu huyết.
“Cô bé ngốc,” Hoàng Phủ Bạc Ái đi đến sô pha, “Sao em còn chưa ngủ”
Bỗng chốc, Hoàng Phủ Bạc Ái ngừng giọng nói lại.
Trên sô pha trắng gạo mềm mại, cô gái nhỏ lại có thể xem TV đến ngủ gật rồi.
Mắt đào hoa buồn ngủ nhắm lại, đầu nhỏ gật gật như mỗ thóc, tóc đen như thác nước tùy ý chảy xuống trên vai, không cẩn thận trượt xuống một sợi rơi ở trên má, càng làm nổi bật khuôn mặt nhỏ trắng giống như trứng gà kia.