Hạnh Phúc Của Em - Tran Thi Thanh Thao

Chương 157



Khi cửa phòng vừa đóng lại anh đã quay sang nói với trợ lý Lâm một câu:

- Cậu cho người theo dõi Mỹ Duyên. Coi cô ta gặp gỡ ai và thuê ai,chỉ cần cô ta hành động thì cậu bắt cô ta lại cho tôi.

- Vâng,tôi đi làm ngay.

Anh gật đầu rồi cho trợ lý Lâm đi ra,còn anh gọi điện cho Khánh Dũng. Chuông đổ một lúc mới nghe máy, anh chưa nói gì thì đầu giây bên kia đã than thở:

- Anh hai à,em đang mệt bở hơi tai đây nè, giờ thêm anh nữa sao, anh gọi em có gì không?

- Cậu đang làm gì à.

- Còn không phải đang làm ** li cho mẹ sao, em vừa về tới nhà là bị mẹ tóm bắt chở đi mua đồ đến giờ đây. Mới vừa ngồi chưa ấm đít là anh gọi đó.

- Vậy mẹ có ở cạnh em không?

- Dạ có, anh có muốn gặp mẹ không?

- Không cần đâu anh chỉ hỏi vậy thôi.Chiều nay 4h em đi ký hợp đồng với trợ lý Lâm thay anh nhé.



- Sao anh không đi mà bắt em đi thế.

- Vậy có đi hay không? Hay đợi anh thỉnh!

- Vâng, vâng,em đi là được chứ gì, người gì đâu chỉ giỏi bắt nạt em út.

- Đi xong chuyến này và xong việc anh cho em nghỉ ngơi đi chơi 2 tuần.

- 3 tuần đi anh

- 10 ngày.

- Đệch, sao lại tụt lùi lại thế.

- Em còn nói nữa thì khỏi có ngày nào luôn đấy.

- Oke,oke 2 tuần,anh hứa rồi đó. Em cúp máy à.

Cúp máy vội Khánh Dũng sợ anh trai mình lật kèo, vừa lúc bà Tuyết Mai ngồi xuống ghế bà hỏi anh:

- Ai gọi cho con vậy.

- Dạ,anh hai gọi nói chút con đi ký hợp đồng thay anh ấy.

- Vậy hả, cũng mua đồ xong rồi,chúng ta về thôi,hôm nay mẹ làm đồ ngon tẩm bổ cho chị dâu con.

- Haizzz,sao con càng ngày càng bị tụt hạng thế nhỉ, sau có baby nữa chắc càng rớt hạng trầm trọng.



- Con nhỏ lắm sao,còn thích so bì à. Về nhanh thôi.

- Dạ,tuân lệnh hoàng hậu nương nương, nô tài đứng lên liền.

- Chỉ giỏi bầy trò là hay thôi.

Khi hai mẹ con về thì cùng lúc Khánh Duy bước chân xuống xe. Thấy mẹ với em về anh cũng chạy lại xách đồ phụ, nhìn đống đồ trên xe anh hỏi mẹ:

- Bộ nhà mình có khách hay sao mà mẹ đi chợ mua nhiều vậy.

- Đâu có khách đâu con, mẹ mua để làm cho con dâu mẹ ăn mà. Mẹ thấy còn ít đó.

Khánh Dũng cũng xen vào nói:

- Con thấy mẹ nuôi heo chứ không phải nuôi người.

- Mẹ đập con giờ,ăn nói không biết chừng mực, ngứa đòn à.

- Anh cũng thấy em khá ngứa người, chút nữa ra phòng tập gặp anh.

- Ý,cho em xin đi, ra phòng tập để anh lấy em làm bao cát à,tha cho em đi.

- Mẹ thấy,con nên dạy lại em con mới được, rèn cho nó học cách suy nghĩ đi.

- Ông trời ơi,nếu không phải hai anh em con là sinh đôi,con sẽ nghĩ con được lượm mang về đó.

- Ừ mẹ móc được con trong thùng rác vừa hôi vừa thúi đó,đúng như con nghĩ đấy.

- Mẹ, mẹ thiệt là giỏi sát muối vô trái tim con mà, đau lòng quá đi thôi.

- Mang đồ vào dùm mẹ rồi biến đi cho khỏi chọc tức mẹ.

- Úi giời, mẹ rút ván nhanh thiệt,

- Đáng đời!

- Gặp thêm anh nữa, hai người thiệt là đáng ghét mà, ta đi đây.

- Đừng có mà giả bộ, ra phòng tập đợi anh đi.

- Không đi không được sao anh.

- Em thử không đi coi.

- Biết rồi đi là được chứ gì. Con xong việc của mẹ giao rồi,con biến đây.

Thấy hai thằng con trai đi rồi bà cũng không thèm để ý việc tụi nhỏ,giờ bà đang có rất nhiều việc để làm của ngày hôm nay, giờ con dâu có thai rồi bà sẽ có rất nhiều việc để sắp xếp và làm nữa. Trong thời kỳ mang thai,có rất nhiều cái cần phải kiêng và không được ăn,cho nedn bà phải ghi ra giấy cho con dâu cũng như người làm biết tránh trường hợp con dâu không biết đi ăn vào.