Hạnh Phúc Hay Vết Thương

Chương 10: Charlie, Charlie, Can we play?



Thời gian gần đây, lớp chúng tôi hay kể với nhau rằng có một trò chơi ma quái với câu thần chú kì lạ đang "gây sốt" trên mạng xã hội. Một cô bạn trong lớp nói với tôi thử thách này, có thể nói cách khác là một trò chơi có hơi hướng cầu cơ, gọi hồn, mê tín, dị đoan bắt nguồn từ đất nước Mexico.

Trước khi chơi trò này, chúng tôi đã vô tình xem được đoạn phim ghi lại những người chơi Charlie Challenge, sau khi đoạn phim được đăng tải trên các trang mạng đã góp phần đưa thử thách này trở nên khá nổi tiếng.

Chúng tôi đã hẹn cuối tuần tập trung ở nhà của Hoàng Khang, sau đó chúng tôi sẽ cùng chơi thử trò chơi này. Như Ngọc - bạn cùng lớp của tôi là người khá am hiểu về những trò chơi kinh dị, cậu ấy cũng là người rủ bọn tôi chơi.

Để có thể chơi trò này, chúng tôi phải chuẩn bị một tờ giấy và hai cây bút chì. Đây đều là những thứ chúng tôi có sẵn, nên việc thực hiện trở nên khá dễ dàng.

Theo những thông tin đã tìm hiểu từ trước, chúng tôi vẽ hai đường trên tờ giấy để tạo ra một chữ X. Ghi chữ Yes (Có) ở góc phải ở bên trên tờ giấy và góc trái ở phía dưới tờ giấy, và ghi chữ No (Không) ở hai ô trống còn lại.

Sau đó đặt một cây bút chì nằm ngang theo đường kẻ và một cây bút chì nằm dọc theo đường kẻ. Để triệu hồn linh hồn của quỷ dữ, chúng tôi phải bắt đầu hỏi câu:



“Charlie, Charlie, chúng tôi có thể chơi không?” (Charlie, Charlie can we play?”)

Tiếp theo đó, những cây bút chì sẽ chuyển động. Cậu ấy nói nếu thấy bút chì chỉ về chữ Yes (Có), thì quỷ dữ đã sẵn sàng trả lời các câu hỏi của chúng tôi. Còn nếu cây bút chì chỉ về chữ No (Không), thì chúng tôi phải từ bỏ hoặc thử lại vào lần sau. Truyện Teen Hay

"Cậu có chắc là sẽ chuyển động như cậu nói không đấy?" Tôi tò mò hỏi Như Ngọc, cậu ấy nói với tôi chắc chắn là có. Sau đó, chúng tôi sắp xếp lại cây bút chì trở về vị trí như cũ và làm theo các bước tương tự để có được câu trả lời cho câu hỏi mà mình mong muốn.

Nhìn mặt đứa nào đứa nấy cũng hớn hở khi phát hiện ra được một trò chơi mới, chỉ riêng tôi cảm thấy hơi sợ.

Chúng tôi đã lần lượt làm các bước như vậy và bắt đầu đặt ra các câu hỏi. Tôi chỉ ngồi bên ngoài xem thôi, nhưng quả nhiên là bút chì di chuyển thật.

Các bạn của tôi đặt ra rất nhiều câu hỏi, những câu hỏi trên trời dưới đất mà chắc ngay cả tôi cũng không trả lời được. Tôi chỉ thắc mắc rằng tại sao không có ai chạm vào những cây bút chì nhưng chúng vẫn chuyển động?

"Vậy nếu không muốn chơi nữa thì làm sao?" Khang nhìn mọi người xung quanh và hỏi.

"Tớ đọc trên mạng thấy người ta bảo nếu muốn dừng lại thì phải niệm thêm câu thần chú. Để tớ thực hành cho các cậu xem thử."



“Charlie, Charlie, chúng tôi có thể dừng lại được chưa?” (Charlie, Charlie, can we stop?).

Và được con quỷ đồng ý khi cây bút chì chỉ vào chữ Có (Yes). Khi bút chì di chuyển vào bên trong hoặc trở ra ngoài, chúng tôi phải thả chúng xuống sàn nhà và nói "Tạm biệt".

Cậu ấy cũng giải thích thêm là làm như vậy để có thể phá vỡ liên lạc. Nghe cũng thú vị đấy, nhưng tôi thấy khá nguy hiểm và không được an toàn.

Vì cũng có thể liên quan tới tâm linh, nên ngay cả bạn thân tôi cũng không biết liệu có chuyện gì sẽ xảy ra không. Nhưng nó cũng đáng để thử, ít ra chơi trò này chúng tôi lại có thêm nhiều thời gian ở gần nhau.

"Trò này trông vui vui nhỉ?" Nét mặt của Khang tươi tắn lắm, hình như cậu ấy rất thích chơi những trò như này.

"Tớ thấy cũng bình thường thôi, nhìn hơi sợ sợ thế nào ấy."

"Ngốc ạ, thật ra chẳng phải ma quỷ gì đâu."

"Ý cậu là sao chứ?" Tôi không hiểu Khang đang nói gì với tôi nữa, rõ ràng là trò chơi ma quái mà cậu ấy lại bảo chẳng có ma hay gì đâu.

"Không giấu cậu nữa, tớ từng được nghe qua trò chơi này rồi."

"Cậu biết sao bút chì lại di chuyển được không?"

"Vì khi chúng ta đặt hai cây bút chì cân bằng trên tờ giấy, thì ngay cả một chuyển động nhỏ ở xung quanh như hơi thở hay tờ giấy hơi nghiêng một chút thì cũng làm bút chì chuyển động được rồi."

"Vậy ý cậu là ngay cả khi chúng ta muốn nó nằm yên cũng đều không thể á?"

"Cậu hiểu đúng rồi đấy, thế nên cậu không cần quá tin vào trò chơi này đâu. Cứ nghĩ nó không có thật là được."

Xem ra Như Ngọc cũng giỏi thật, tìm ra được một trò chơi quái lạ như này, chỉ có một mình cậu ấy mới làm được.