Hạnh Phúc Mang Tên Em - Bùi Thị Thanh Hoa

Chương 22: Gây chiến tranh



Cô cũng thắc mắc anh là nhân vật gì trong giới bạch đạo và hắc đạo để rồi anh bây giờ không sợ ai như thế. Nghĩ vậy, cô liền hỏi anh:“Đông Chinh Phong, nếu anh tra ra thân phận tôi rồi thì anh là ai?”

Phụt!!!

Đông Lục Nhất đang uống nước cũng sặc sụa vì câu hỏi của cô. Anh đanh mặt vào nói:“Ngọc Thanh cô thật sự không biết anh trai tôi là ai hay sao?Mấy năm cô làm ăn đó để làm không khí à?”

Nghe Đông Lục Nhất nói với giọng khinh bỉ, Ngọc Thanh cũng ra mặt khó chịu. Bao năm cô chỉ tiếp xúc trong bang Danger và đi làm nhiệm vụ, cô còn chẳng biết tên cô được đứng top nữa là? Làm sao mà cô biết Đông Chinh Phong là ai cơ chứ?

“Tôi ở đó chỉ làm nhiệm vụ, hoàn toàn không biết”- Ngọc Thanh nhăn mặt khó chịu trả lời Lục Nhất.

Tư Trạm nãy giờ cứ ngồi im, vì anh ngoài nghề diễn viên thì có làm người thừa kế của Tư gia thôi chứ anh có liên quan gì tới bạch hắc đạo mà 3 người kia đang trò chuyện rất say xưa.

Dường như rất nguy hiểm!!!

Thấy Ngọc Thanh đơ mặt ra xem như không biết thật, Đông Lục Nhất cười khổ nhìn cô, anh không cần biết cô diễn không biết hay cô không biết thật, anh cũng nói thân phận của anh trai mình cho cô biết:“Ngọc Thanh, cô có biết ông trùm Wash không?”

Nghe đến từ “Wash”, Ngọc Thanh bắt đầu có cảm giác chẳng lành, vài năm trước cô có nghe hắn ta nói rằng ông trùm Wash của bang Dead là đối thủ không độ trời chung với bang Danger hay sao??? Giờ cô lại ngồi trong lòng để đối thủ ôm chặt cô như thế này, rồi bang Danger sẽ nghĩ gì?? Chưa kể cô còn được phong hiệu là phó bang Danger.

Mẹ kiếp, cuộc đời cô toàn gặp phải tình huống trớ trêu thế này!!!

Ngay lúc này điện thoại của cô reo lên làm Đông Chinh Phong và Lục Nhất chú ý tới, mẹ kiếp nhìn số điện thoại gọi cho cô, đề hai chữ Lão đại, tên điên kia thực sự không chờ nổi cô nên mới gọi cho cô, nhưng giờ cô bắt máy chẳng phải lộ vị trí rồi hay sao. Thấy cô cầm chặt điện thoại mà không thấy bắt máy, Đông Chinh Phong nhìn lên sắc mặt của cô tệ hẳn đi, đoán chừng tên kia tới tìm cô rồi.

Đông Chinh Phong vuốt lưng cô rồi ôm cô vào lòng:“Chỉ đêm nay là tôi bảo vệ em, duy nhất lần này”.



Ngọc Thanh nằm trong lồng ngực ấm áp của Đông Chinh Phong xen lẫn tiếng tim đập của anh, cô bất giác mỉm cười nhẹ. Ở bên anh lúc nào cũng an toàn, cô tin tưởng rồi phó mặc cô cho anh. Nhưng cô chợt nhớ ra anh làm gì để có thể bảo vệ cô, giữa hai phe đối địch như thế, cô không tin là Đông Chinh Phong có thể dễ dàng bảo vệ cô như vậy.

“này, anh làm gì để bảo vệ tôi? Bang Danger không dễ ăn như anh tưởng đâu, tôi không phải khinh thường tài năng của anh, chỉ sợ bang anh suy yếu chỉ vì bảo vệ tôi”- Ngọc Thanh cũng không muốn vì bảo vệ cô mà anh làm gián đoạn tới tổ chức Dead, nếu thế thật cô cũng rất áy láy.

“Được, không làm em thất vọng”- Nói rồi Đông Lục Nhất gọi điện cho Truy Phong cùng vài người khác trong bang để họp mặt làm cản trở đường đi nước bước của bang Danger.

Tư Trạm cũng biết đường mà vào phòng chừa lại gian nhà cho bọn họ, muốn làm gì thì làm. Miễn đừng phá nhà anh thành bãi rác, tiền bù cho Disney hoàn toàn không rẻ, anh cũng tiếc tiền lắm.

Khi Truy Phong hùng hổ dẫn theo một đoàn người mặc hắc giáp vệ tiến tới, Ngọc Thanh cứng đờ người nhìn Truy Phong. Mọi ngày anh đối xử với cô dịu dàng như thế, nay lại nghiêm túc khiến cô cũng có chút suy nghĩ khác. Khi Truy Phong bước vào chỉ nhìn cô rồi cười, cô cũng đáp lễ lại với anh. Đông Lục Nhất mở lời trước để cứu vãn tình hình:“Tôi muốn làm hư đợt giao hàng lần này của Danger tới địa bàn đường thủy của bang ta, mọi người thấy có…”

Anh chưa nói hết câu thì điện thoại của Ngọc Thanh lại gieo lên lần nữa, lần này là cực điển rồi, từ trước tới nay dù cô có ham chơi không nghe cuộc gọi thì hắn ta cũng không gọi lại, nay hắn ta lại gọi tới hai lần. Sự tức giận lạnh lùng vô cùng xen lẫn tiếng chuông điện thoại để gửi tới cô, cũng làm cô run người nhẹ.

Đông Chinh Phong cũng hơi nhíu mày, năm đó anh cũng vô tình gặp cô lần trong lúc cô làm nhiệm vụ, vẻ mặt bình thường không hốt hoảng của cô đã khiến anh có chút suy nghĩ mà giờ đây trước mặt anh lại là Ngọc Thanh yếu đuối, cô sống với hai thân phận này cũng rất khổ sở rồi.

Đông Chinh Phong liền lên tiếng chậm rãi ra lệnh:“Làm nhiễu sóng toàn bộ chi nhánh của Danger tại Bắc Kinh đồng thời gây khó dễ cho đoàn người Danger khi giao hàng ở đường thủy, tôi cho các cậu 1 tiếng để hoàn thành”

“Rõ”!!!

Truy Phong và hai người khác đều nghe lệnh và tức tốc lôi thiết bị ra để tiến hành, mọi quy trình do Đông Lục Nhất giám sát chặt chẽ, vì lần này là bang Dead động thủ trước. Tránh có tình huống không hay xảy ra thì Đông Chinh Phong đã phái hắc giáp vệ bảo vệ căn hộ này trong im lặng, một khi có sự tấn công lập tức chống trả.

Ngọc Thanh bây giờ vô cùng thấy Đông Chinh Phong ngầu, cứ ra lệnh là bọn họ nghe theo. Ai như cô năm đó, hét đau rát cổ họng bọn họ vẫn im lặng đợi chờ hắn ta lên tiếng, vậy cho cô chức phó bang làm gì. Hừ!! Nhưng giờ thấy anh bố trí mọi việc rất tốt. Dù gì bang Danger thật sự không mạnh mẽ giống bang Dead vì tổ chức chính nằm ở Los Angeles.
— QUẢNG CÁO —