Nhìn thân ảnh mỉm cười quỷ dị bên trong vô tận hỏa diễm, Mộc Hào cùng Tứ trưởng lão hai mắt trừng lớn gắt gao...
Một cảm giác bất an bất chợt xuất hiện trong lồng ngực của bọn hắn...
Tứ trưởng lão đưa tay gạt đi mồ hôi trên trán, khó có thể tin một Hóa Thần Kỳ như hắn lại bị nhiệt độ hừng hực do một Kim Đan Kỳ làm toát mồ hôi...
Thình thịch
Thình thịch
Âm thanh tim đập liên tục từ ngọn lửa vang lên, mỗi một lần như nện thẳng vào lòng hai người bọn hắn...
Nhìn hỏa diễm tử sắc phô diễn giữa thiên địa, cộng thêm âm thanh tim đập đều đặn, lại thấy không gian nơi tiếp xúc với ngọn lửa đang kịch liệt vặn vẹo run rẩy...
Như nghĩ đến điều gì bất khả tư nghị, Tứ trưởng lão gương mặt vạn vẹo biến dạng như gặp qua quỷ, hắn ngơ ngác lắc đầu lẩm bẩm:
"Không, không thể nào, làm sao có thể có chuyện đó, dù ngươi có là thiên tài trấn tộc sở hữu 3 loại linh căn, cũng không có khả năng sở hữu thứ đó được"
"Ba, ba loại linh căn? Ực" Mộc Hào khó khăn nuốt nước bọt khô khốc trong cổ họng, nghĩ đến lúc đầu Tạ Minh dùng Thổ Dương, sau đó là cước pháp mang theo Thủy linh lực, hiện tại lại được hỏa diễm bao trùm cơ thể...
Ghen ghét đến cực hạn cấp tốc bao trùm ý nghĩ của Mộc Hào, sắc mặt nho nhã vốn có vặn vẹo dữ tợn, nắm tay siết chặt đến rướm máu, hắn điên cuồng gào thét:
"Tại sao? tại sao lại như vậy? Dựa vào đâu mà ngươi có thiên phú kinh khủng không phải Mộc Hào ta?
"Hừ, ngươi như vậy mà đòi làm thiên tài, lòng dạ dơ bẩn hẹp hòi như vậy" Tạ Minh càng nghe càng chán ghét, kẻ này đầu óc quả thật như thằng ngu vậy.
"Haha, dù ngươi có thiên phú kinh khủng thì thế nào? Hôm nay vẫn phải chết, vẫn phải chết, haha" Mộc Hào dữ tợn cười như lệ quỷ, nhìn sang Tứ trưởng lão hét lớn:
"Mau giết hắn, giết hắn cho ta!"
"Ực, thiếu chủ, lát nữa ta cầm chân hắn, ngươi tìm cách thoát thân" Tứ trưởng lão hai mắt âm trầm bất định hắn khó khăn nhìn Mộc Hào truyền âm căn dặn.
"Tại sao? Sao ta phải trốn? Hóa Thần Kỳ như ngươi giết hắn không phải như chuyện cỏn con hay sao?" Mộc Hào quát lớn, tràn ngập khó hiểu
"Người này không dễ giết như vậy, ngươi là hi vọng của Thiên Mộc Tông sau này, không thể xảy ra chuyện được" Tứ trưởng lão gương mặt đắng chát nói, bị một thiếu niên nhỏ tuổi gây nên cảm giác nguy hiểm, hắn cũng rất xấu hổ
"Hoang đường, làm sao có chuyện đó?" Mộc Hào chất vấn, một Hóa Thần lại e ngại một thiếu niên chỉ mới qua Kim Đan, đây là chuyện điên rồ nhất mà hắn biết.
"Dị Hỏa" Tứ trưởng lão khàn khàn giọng thốt lên
"Cái ...cái gì?" Mộc Hào hai mắt gắt gao trừng lớn, nhìn ngọn lửa màu tím hừng hực thiên địa, cảm giác bất an lại đột ngột dâng trào
"Đó là Dị Hỏa, hơn nữa còn là còn là Phần Tâm Tử Không Viêm khủng bố, bài danh thứ 9 trên Dị Hỏa Bảng" Âm thanh run rẩy khiến trái tim Mộc Hào như sơ cứng lại
"Ồ, kiến thức không tệ nhưng các ngươi từ đầu động tham niệm và sát niệm với ta thì coi như các ngươi tự chuốc lấy mà thôi"
Tạ Minh ngạc nhiên trước kiến thức của Tứ trưởng lão, hắn chỉ nhìn qua là biết được Tạ Minh đang sở hữu dị hỏa gì, quả nhiên cường giả lâu năm có khác.
"Là sự thật, mặc dù khó tin nhưng tất cả là sự thật" Tứ trưởng lão nhàn nhạt nhắm mắt...
Mộc hệ tu sĩ bọn hắn kiêng kỵ nhất chí là Hỏa hệ tu sĩ, dù là Hỏa diễm bình thường cũng đủ áp chế Mộc hệ của bọn chúng một bậc, huống hồ đó là Dị Hỏa trong truyền thuyết?
Đối phương có Dị Hỏa che chở toàn thân, đối đầu với các loại Mộc hệ công kích đã ở thế bất bại, vì công kích Mộc hệ còn chưa kịp tiếp xúc thân thể đối phương thì đã bị Dị Hỏa thiêu hủy hết rồi...
Còn đánh...đánh thế quái nào được...
Trừ khi ngươi có Dị Mộc đẳng cấp cao không kém Dị Hỏa thì may ra...
Chưa kể thiếu niên quỷ dị như vậy...
Lần đầu tiên trong đời, Tứ trưởng lão sinh ra cảm giác hoang đường như vậy...
Hắn là Hóa Thần Kỳ, mặc dù kiêng kỵ Dị Hỏa vẫn có thể bằng tốc độ của mình trốn đi, nhưng còn Mộc Hào thì sao?
Dù có ưu thế phi hành của Nguyên Anh Kỳ, nhưng với tốc độ kinh khủng của người này, có thể trốn được sao?
Nếu hắn mang theo Mộc Hào chạy trốn, tốc độ suy giảm không nói, nếu đối phương phía sau liên tục truy kích, rất có thể nguy hiểm cho cả hai...
Thân pháp của thiếu niên này quá mức khủng khiếp, dù thân là Hóa Thần Kỳ như hắn vẫn không dám chắc mang theo một người như Mộc Hào có thể chạy thoát được
Không bằng cản chân Tạ Minh, để Mộc Hào bỏ chạy, sau đó bản thân mình cũng rời đi, thậm chí tìm cơ hội quay lại đánh lén Tạ Minh...
Ó
Mặc kệ bọn hắn suy nghĩ gì, hư ảnh khổng lồ lúc này rốt cuộc hình thành thực chất...
Âm thanh chấn động cả vùng trời, kiêu ngạo bất phục, vua của mọi loại điểu rốt cuộc cũng xuất thế...
Hỏa Phượng Hoàng
Một trong Tứ Thần Vệ Hồn...
Hơn nữa lần này Tạ Minh đã ra quyết định giết người diệt khẩu, không tiếp tục ẩn giấu thân phận Hồn Tu, hồn lực gia trì vào thân thể Hỏa Phượng
Khiến nó như một Hỏa Phượng Hoàng có sinh mệnh thực thụ...
Cũng là trạng thái hoàn mỹ nhất của Tứ Thần Vệ Hồn...
Uy nghiêm nhưng cũng cao quý
Mắt Phượng sắc bén khinh thường nhìn hai người Mộc Hào...
Tạ Minh tâm niệm điều động, thân phượng đã đột xuất hiện trên đỉnh đầu kẻ thù...
Ó
Vô tận hỏa diễm từ miệng phượng xuất hiện, biển lửa cuồn cuộn bao trùm hai thân hình...
"Đáng chết! Người này rốt cuộc có thân phận gì, ngay cả vũ kỹ cũng quỷ dị như vậy" Tứ trưởng lão trong lòng khiếp sợ, hư ảnh này rõ ràng là thần thú Phượng Hoàng trong truyền thuyết...
Dùng Dị Hỏa ngưng tụ Phượng Hoàng, loại phương thức này quả thật quá kinh khủng rồi...
"Tổ Thụ Che Chở" Dù điên cuồng suy nghĩ nhưng Tứ trưởng lão phản ứng không chậm, hai tay cấp tốc kết thành ấn thi triển vũ kỹ phòng ngự
Vô số Mộc linh lực cuộn trào hóa thành một thân cự đại cổ thụ xuất hiện trước mặt Mộc Hào và hắn
Chỉ thấy Mộc thụ cành lá bắt đầu trổ ra sum xuê, chặt chẽ liên kết với nhau như một tấm thuẫn lớn sẵn sàng bảo hộ người đã thi triển nó.
XÈO XÈO
Hỏa diễm tiếp xúc với cổ thụ, âm thanh đốt cháy không ngừng vang lên, nhưng với cường độ linh lực của Hóa Thần Kỳ, tốc độ Dị Hỏa thiêu đốt tạm thời chưa thể phá hủy nó được...
ÉC Ó
Hỏa phượng như nổi giận lôi đình, hai cánh to lớn vỗ phần phật, cường độ hỏa diễm tăng cao bao trùm một phần thiên địa
Cổ thụ lúc này như ngọn đèn trước gió, Tứ trưởng lão nhìn sang Mộc Hào hét nói:
"Mau chạy đi, khi nào ngươi thoát đi ta mới dễ dàng hành động"
Mộc Hào hai mắt hằn từng tia máu, lần đầu trong đời hắn đi ăn cướp mà như chó nhà có tang, bị người nhỏ tuổi hơn ép đến chật vật như vậy.
Bất quá lý trí bảo hắn rằng, ở lại chỉ càng làm liên lụy Tứ trưởng lão...
Mộc Hào cừu hận nhìn chằm chằm Tạ Minh, bản thân chưa từng nghĩ tới vì lòng tham bản thân mà gây nên chuyện này...
Hắn đơn giản chỉ cho rằng, Tạ Minh mạnh hơn hắn, thiên phú cao hơn hắn, thì là đáng chết...
Hai chân bắt đầu di chuyển thân pháp, Mộc Hào cấp tốc lui lại...
"Ngươi chạy lúc này hình như hơi trễ rồi" Tạ Minh cười một tiếng, dưới ánh mắt kinh ngạc của bọn hắn, hai chân dậm lấy Chiến Địa Ngoa, thi triển thân pháp truy đuổi...
"Hừ, ngươi phân tâm như vậy, Hỏa Phượng này còn sử dụng được sao?" Tứ trưởng lão cười lạnh noi, chỉ là đột ngột tiếng cười của hắn lập tức im bặc...
Chỉ thấy bên trên không trung, Hỏa Phượng không ngừng tiêu tán, trái lại cường độ hỏa diễm càng nhanh chóng tăng lên, hai cánh điên cuồng chuyển động.
Cổ thụ sắp bị thiêu đốt...
"Làm sao có thể ?" Tứ trưởng lão sắc mặt tái nhợt
"Haha, không ngờ tới đúng không?" Tạ Minh nhếch miệng cười, hắn làm sao có thể không rõ ý đồ của Tứ trưởng lão?
Người này suy nghĩ mình phải bận tâm điều khiên Hỏa Phượng công kích hắn, không thể nào thừa sức truy kích Mộc Hào...
Không thể không nói, Hóa Thần Kỳ quả thật kinh nghiệm chiến đấu đầy mình, nếu Tạ Minh không phải Hồn tu, có thể mọi chuyện đã diễn ra như tính toán của hắn...
Nhưng Tứ trưởng lão không biết chuyện quan trọng đó...
Hỏa Phượng được Hồn lực gia trì vào...
Nó không khác gì một phân thân của Tạ Minh bao nhiêu... Vì thế hắn không cần bận tâm điều khiển ngược lại có thể tự do hành động...
Thuấn Ảnh Tiêu Dao Bộ khủng khiếp vô cùng, chỉ trong chốc lát Tạ Minh đã chặn đứng trước mặt Mộc Hào, ngăn cản đường lui của hắn...
"Ta không những giết các ngươi, mà còn giết rất thảm, chỉ vì tham niệm mà ra tay với ta, Lý Mai Ngân hiền lành lương thiện như vậy không hiểu sao lại gia nhập một nơi toàn rác rưởi như Thiên Mộc Tông?, sau khi các ngươi chết ta đảm bảo sẽ chiếu cố nàng"
Tạ Minh cười khẩy, hắn và đối phương vốn dĩ không quen biết, lại đột nhiên bị tính kế, ngay cả người vô tội như Hứa thúc cũng bị kéo vào, quả thật phẫn nộ vô cùng.
Nhìn Tứ trưởng lão bị Hỏa Phượng dây dưa không dứt, không ai làm gì được ai, Mộc Hào đột nhiên lấy ra một viên đan dược đỏ rực, mùi huyết tinh nồng đậm vô cùng...
"Không được!" Tứ trưởng lão nhìn hành động của hắn, hai mắt trừng to, nộ hống hét:
"Vạn Trượng Sâm Lâm"
Hắn phun ra một tia tiên huyết, đột ngột thi triển ấn pháp kỳ lạ...
Chỉ thấy ngàn dặm lãnh thổ xung quanh, Mộc hệ linh lực như bị tước đoạt, mặt đất nhanh chóng khô héo cằn cỗi, một rừng cây lớn chằn chịt đột ngộ xuất hiện trên không trung, đem Tạ Minh và Mộc Hào bao trùm trong đó
AAAAA
Hỏa Phượng nhân cơ hội khó có được, một đóa hỏa diễm phun ra, Tứ trưởng lão bị hỏa diễm trực tiếp đụng phải, hét thảm một tiếng...
Mùi da thịt cháy khét lan tỏa...
Có thể nhìn thấu xương bạch cốt trong người hắn...
Mặc dù trong hỏa diễm có Hồn lực gia trì, nhưng linh hồn tu sĩ Hóa Thân quá cường đại, hồi lực của Tạ Minh hầu như không hề có tác dụng gì là đả thương linh hồn đối phương
Máu me đầm đìa toàn thân, Tứ trưởng lão cười haha, nước mắt và máu tươi hòa lẫn vào nhau, gương mặt be bét như lệ quỷ:
"Chỉ vì tham niệm mà phải trả giá, có đáng hay không? Có đáng hay không?"
Hỏa Phượng hư ảnh lúc này hơi nhợt nhạt, hiển nhiên Tạ Minh bị bao phủ bên trong Vạn Trượng Sâm Lâm, tạm thời Thi Diễm Đỉnh không thể cung cấp linh lực cho nó
Bất quá ý chí vẫn còn, nó lại tiếp tục vươn cánh, mang theo ngập trời hỏa diễm cuốn lấy Tứ trưởng lão...
...
Bên trong Sâm Lâm, Tạ Minh thoáng chép miệng cảm thán, không hổ là Hóa Thần kỳ của Thất cấp thế lực, thủ đoạn quả nhiên tầng tầng lớp lớp...
Cơ thể hắn lúc này như bị rừng cây khóa chặt, ngay cả cử động một ngón tay cũng không được
Ở phía đối diện, Mộc Hào bị buộc chặt, trong tay vẫn cầm đan dược đỏ rực nhưng không thể sử dụng, gương mặt âm trầm...
Hiển nhiên đây là loại vũ kỹ trói buộc bất kỳ ai bên trong nó, không phân biệt địch hay bạn...
"A Ly, đan dược đó là gì" Tạ Minh tò mò câu thông A Ly hỏi
"Kích Huyết tán nha, một loại đan dược gia tăng thực lực, hất thu máu huyết toàn bộ trong người, sau đó chuyển hóa thành linh lực đề cao tu vi" A Ly từ tốn giải thích
"Ồ, cũng thật điên cuồng, chuyển hóa toàn bộ máu huyết thành linh lực, chỉ sợ lập tức thành da bộc xương" Tạ Minh kinh ngạc gật đầu.
Nhìn rừng cây đang trói buộc bản thân, hắn thản nhiên cười, bên trong đan điền Thi Diễm Đỉnh vù vù xoay tròn, dị hỏa khủng bố lại xuất hiện bao trùm thân thế...
Nơi hắn đi qua, rừng cây tự giác bị thiêu rụi toàn bộ, rất nhanh đã đến vị trí của Mộc Hào...
Đáng thương cho Tứ trưởng lão, hắn cứ nghĩ toàn bộ lực lượng Dị Hỏa đã được Tạ Minh dùng để ngưng tụ Hỏa Phượng, không còn lưu trong thân thể...
Mà hắn nghĩ cũng không sai, thử nghĩ một thằng với khí tức chưa đạt Nguyên Anh Kỳ sẽ có bao nhiêu linh lực hỏa diễm chứ? Điều động nên thứ tồn tại như Hỏa Phượng có lẽ đã là cực hạn...
Đáng tiếc, Vô Tự Tạo Hóa Kinh quá mức kinh khủng...
Chỉ cần Thi Diễm Đỉnh trong đan điền Tạ Minh còn tồn tại, Tạ Minh vĩnh viễn sẽ không thiếu hỏa diễm để sử dụng...
Mộc Hào vẫn bị trói buộc, hắn ngơ ngác nhìn hỏa diễm cường đại quanh thân Tạ Minh, bị đả kích không nói nên lời, hiển nhiên có cùng suy nghĩ như Tứ trưởng lão...
"Ngươi rốt cuộc là ai? Ta không tin Đại lục này có yêu nghiệt như ngươi, dù là đệ tử Cửu cấp thế lực cũng không phải"
Mộc Hào điên cuồng rống lên, ra sức dẫy dụa cơ thể...
Chỉ là bị Sâm Lâm trói buộc, hắn chỉ có thể bất lực gầm thét, Tứ trưởng lão nếu biết hành động của mình gây nên chuyện như vậy chỉ sợ phun máu tức chết...
Tạ Minh nhíu mày, không rảnh cùng đối phương đôi co, hắn nhanh nhẹn lột nhẫn trữ vật của đối phương thu vào Ấm Trần Ca, lại đem Kích Huyết Tán thu hồi trước ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Mộc Hào.
"Ngươi có thể đi chết được rồi" Nhàn nhạt cười nói, Tạ Minh điều động linh lực
"Không! Ta chết cũng sẽ kéo ngươi chôn cùng" Mộc Hào gầm rú, thân thể cấp tốc bành trước, hiển nhiên muốn tự bạo...
"Nằm mơ!" Tạ Minh đã có kinh nghiệm, cấp tốc vận dụng Đại Thủy Cước, toàn lực đá vào bụng Mộc Hào...
"Không" Nguyên Anh bên trong đan điền vỡ nát, linh lực đột ngột tiêu tán, Mộc Hào triệt để hóa thành phế nhân, ngay cả tư cách tự bạo cũng không thể.
"Hẳn ta không phải người đầu tiên bị ngươi hãm hại, trước đây ngươi hẳn đã làm như vậy với bọn hắn đúng không?, đây là nghiệp quật đấy"
Tạ Minh cười khẩy, Tam chuyển Thể tu lực lượng vận chuyển, một tay bóp lấy cổ Mộc Hào
RẮC RẮC
Cổ bị bẻ gãy, Mộc Hào rốt cuộc chết đi không thể sống lại...
Con mắt màu đỏ đen của Tạ Minh lóe sáng...
Lục Đạo Luân Hồn Nhãn - Thu Hồn...
Linh hồn của Mộc Hào chưa kịp siêu thoát thì đã bị nuốt chửng...
"Haiz, hấp thu linh hồn tên này cũng tội cho Lục Đạo Luân Hồn Nhãn quá rồi"
Thoải mái cảm giác hồn lực vừa gia tăng, Tạ Minh mỉm cười...
Nhìn rừng cây vẫn còn bao trùm xung quanh, Thi Diễm Đỉnh vận chuyển cực hạn, một con Hỏa Phượng lại được hình thành...
...
Tứ trưởng lão nhìn thấy Hỏa Phượng đang giao đấu cùng mình đột ngột tiêu tán, hắn thở phào nhẹ nhõm lẩm bẩm:
"Thủ đoạn lợi hại thì sao chứ? Tu vi quá thấp linh lực cũng cạn kiệt"
"Vậy à, thật vậy không đó" Âm thanh hài hước vang lên khiến Tứ trưởng lão như bị sét đánh...
Gian nan quây đầu, Sâm Lâm bản thân thi triển không biết từ khi nào đã bị đốt trụi
Mà thiếu niên kia mỉm cười nhìn nhắn, con mắt màu đỏ chứa một câu ngọc tà dị, sau lưng đối phương, một con Hỏa Phượng mới đang bay lơ lửng...
"Làm sao...có thể?" Tứ trưởng lão thốt lên câu nói này không biết bao lần, mỗi lần đều mang theo kinh ngạc cùng hoảng sợ
"Hắn đã chết, đang chờ ngươi đồng hành cùng hắn đấy" Tạ Minh nhàn nhạt âm thanh khiến Tứ trưởng lão hai mắt co rụt lại
Nhìn hỏa diễm bao trùm thiếu niên, suy nghĩ được gì đó, Tứ trưởng lão cười ha hả, nước mắt lăn dài nói:
"Haha, hắn chết là do ta, thì ra ta gián tiếp hại chết hắn, ngươi vẫn còn có thể điều động hỏa diễm, hahaha"
Nhìn Tứ trưởng lão điên cuồng như vậy, Tạ Minh thầm cảm thán, mặc dù biết trước kết quả, nhưng vẫn là một kẻ đáng tôn trọng...
Với tu vi Hóa Thần của hắn, rõ ràng có thể trốn đi, nhưng vì tranh thủ cho Mộc Hào một chút cơ hội, cố chấp ở lại cản chân Hỏa Phượng, lại phân tâm thi triển Sâm Lâm Vạn Trượng ngăn chặn Mộc Hào dùng Kích Huyết Tán...
Kẻ này nhân phẩm tuy xấu nhưng lòng trung thành dành cho Thiên Mộc Tông không cần phải bàn cãi...
Chỉ tiếc, chọn nhầm nền văn minh...à không nhầm chủ
"Ta tiễn ngươi gặp hắn" Tạ Minh ánh mắt nghiêm nghị, đã là kẻ thù, hắn sẽ không vì lòng trung thành của đối phương mà tha mạng...
Hỏa Phượng kiêu ngạo thét gào, một lần nữa tiến về máu me toàn thân Tứ trưởng lão...
"Haha, muốn giết ta, nằm mơ đi" Tứ trưởng lão cười haha, hai chân ngự không, chỉ thoáng chốc đã xuất hiện trên bầu trời trăm trượng cách xa hắn.
Mộc Hào đã chết, không còn vướng bận gì, mặc dù trọng thương nhưng Hóa Thần tốc độ cũng nhanh vô cùng.
Nghĩ đến hôm nay thất bại thảm hại, Tứ trưởng lão không dám quay về Thiên Mộc Tông, thầm nghĩ tìm nơi dưỡng thương chờ cơ hội báo thù...
Kiếp này giết chết thiếu niên gọi Tiểu Minh này sẽ thành mục tiêu sống của hắn...
Đang lơ lửng trên không trung, Tứ trưởng lão đột ngột lạnh sống lưng, cảm giác tử vong lan tràn trong tim hắn...
Quay đầu nhìn lại...
Một cảnh tượng khiến trái tim hắn nhấc lên từng nhịp như kẹt ở cổ họng...
Thiếu niên kia, con mắt màu đỏ lập lòe phát sáng
Nhìn Xa Vạn Dặm điều động đến cùng cực...
Thân ảnh Tứ trưởng lão rõ ràng trong tầm mắt...
Trên tay phải, một trường cung như tinh không khiến không gian run rẩy...
Một mũi tên sắc nhọn do tử sắc hỏa diễm hừng hực ngưng tụ được tay trái cầm lấy...
Dây cung trong suốt kéo căng đến cực điểm...
Bầu trời như tối lại, ánh sao Tinh Đẩu như ẩn như hiện sau lưng thiếu niên, thần bí vô cùng...
"Đậu móa nó, trốn..."
Trong bầu trời vô tận, thân ảnh già nua sợ sệt đến hồn bay phách tán...