Hành Trình Của Nhân Vật Phụ

Chương 30: quỷ tộc.



-quỷ tộc?-lời nói của Yukichika tuy ngắn gọn nhưng sức nặng rất lớn.

Quỷ tộc là bộ tộc cai trị vùng đất chết. Cũng như ma thú,họ đã tiến hoá để chịu được môi trường ở đó. Hơn nữa,họ còn cần phải chiến đấu với những con thú hoang ở đó.

Như thế,chúng trở thành bộ tộc hùng mạnh nhất chỉ sau long tộc. Đến khi họ nhận thức được sức mạnh của mình,họ đã đi xâm chiếm các lục địa khác nhau với tâm địa chiếm cả thế giới.

Bọn chúng đi đến đâu là làng mạc,con người sụp đổ đến đó. Đỉnh điểm của chuyện này là vào 500 năm trước. Khi chúng đã đánh đến hàng phòng ngự cuối cùng của lục địa.

Khi đó,con người đã triệu hồi anh hùng từ thế giới khác với hi vọng giành lại đất nước. Với người anh hùng này,họ đi khắp nơi,lập liên minh với những bộ tộc hùng mạnh khác để cùng nhau giành lại đất đai.

Khi nhận được sự giúp đỡ của các bộ tộc khác,họ đã đánh trả được quỷ tộc. Nhưng trận đấu thật sự ngã ngũ khi long tộc chen vào vì...cuộc chiến ồn ào quá,họ không ngủ được.

Cho dù dành lại được đất đai,họ phải dành thêm vài chục năm nữa để gây dựng lại những thứ đã mất với sự hỗ trợ của những tộc khác.

Thời gian trôi qua,nỗi sợ quỷ tộc vẫn còn tồn tại đến ngày nay và khoing hề có dấu hiệu thuyên giảm. Khi nhắc đến quỷ tộc,họ lại nghĩ đến cuộc chiến đó và sợ hãi.

Bây giờ,sinh vật gọi là quỷ tộc đang đứng ngay trước mặt họ. Người bối rối,người hoang mang,người ngạc nhiên. Nhưng tất cả bọn họ đều có cùng một cảm xúc. Sợ hãi!

-gggggaaaaahhhhhh!!!!!-

Cô ta hét lên. Ánh mắt đỏ ngầu giãn ra,long sòng sọc. Tóc của cô ta chuyển dần thành trắng từ ngọn. Làn da chuyển đỏ và sừng bắt đầu mọc ra từ đầu cô ta.

-quỷ...quỷ tộc. Không nghi ngờ gì nữa. Đúng rồi.-

Masaru đứng bất động với khuôn mặ đầy mồ hôi,nói.

Trong sàn đấu,Yukichika đang tun bần bật. Mồ hôi đầy người và không thể cử động. Áp lực toả ra từ con quái vật quá lớn. Thậm chí họ còn đang thắc mắc xem thứ đó còn được coi là người không.

Cô ta đưa ánh mắt đỏ ngầu đó đến chỗ Yukichika đang gục xuống trong tuyệt vọng rồi phóng đến chỗ cô . Cô chỉ có thể nhắm mắt phó mặc cho số phận.

-Yuki-neeee!!!!-Masaru hét lên.

Ngay giây phút cô ta chạm vào Yukichika,một bóng trắng lướt qua Masaru,phá chiếc vòng ma pháp và tiến đến chỗ cô.

*bùm!!* một tiếng nổ lớn vang lên,khói bụi bay mù mịt. Hướng đến sân khi khói bụi mờ đi,có 4 người đang ở đó.

Đó là Youko-sensei đang đỡ đòn của cô gái quỷ tộc. Người còn lại là Jinnee-sensei Đang đỡ Yukichika trong trạng thái bất tỉnh. Có lẽ là vì áp lực lớn đột ngột nhắm vào mình.

-Youko-sensei!-Masaru bất ngờ.

-Youko-sensei kìa!!-

-nếu có cô ấy ở đây thì tốt rồi.-

   Học sinh bắt đầu bàn tán về người vừa đỡ đòn của cô gái quỷ tộc.

-đưa trò đó ra đi. Tôi sẽ đấu với người này.-

-đã rõ. Xin hãy cẩn thận,Youko-senpai-

   Phớt lờ những lời bàn tán,cô quay ra nói với Jinnee và cô gậy đầu nghe lời. Cô biết rõ tình hình không phải đùa.

   Con quỷ bắt đầu hành động. Nó toả ra nhiều sát khí hơn,khiến tất cả học dinh bất động,không thể di chuyển được. Ngay cả thở còn khó.

   Vậy mà cô giáo vẫn có thể di chuyển bình thường,bế Yukichika ra khỏi đó. Youko-sensei một mình đối đầu với cô ta.

   Giơ tay cao,cô ta vùng mộ cú hất tung cả mặt đất. Youko-sensei chỉ đỡ nó bằng cán thanh linh kiếm của mình.

-ngươi quậy đủ rồi đó.-

-gah!!!!-

Hai người biến mất khỏi tầm mắt. Chỉ còn hiện lên áp lực không khí trong mỗi cú va chạm trên không trung của họ.

Hai bên liên tục ăn miếng trả miếng. Youko-sensei đánh ngang một con quỷ. Thậm chí còn có phần chiếm ưu thế. Cứ mỗi cú vờn của nó,cô lại đỡ bằng kiếm của mình rồi trả lại cho nó một đòn.

Quỷ tộc hồi máu rất nhanh. Ngay cả với vết thương từ linh kiếm cũng sẽ lành nhanh chóng nếu không phải tại điểm yếu của chúng.

Điểm yếu của quỷ tộc là ở tim. Nếu đâm xuyên tim thì cũng như mọi sinh vật trên thé giới. Sẽ chết. Ngoài ra,còn có thể chặt đầu nhưng đầu chúng được gia có bằng một mảnh vây rất cứng.

Youko-sensei chỉ có thể đỡ đòn rồi chém những phát nông để đợi thời khác thích hợp và tránh cho nó làm hại học sinh.

Cô đang làm khá tốt việc đó. Con quỷ tuy mạnh nhưng cách tấn công của nó rất thô sơ. Đây có thể chỉ là một con quỷ cấp thấp. Ngay cả vậy thì nó vẫn là mối nguy hiểm với học sinh.

Sau một hồi trao đổi,con vật đã di chuyển chậm chạp hơn. Có vẻ như đây chính là giới hạn của nó. Biết điều đó,nó liền tụ một phát bắn trong khi bao bọc cơ thể mình trong một lớp hắc ma pháp.

Lớp ma pháp này ngăn không cho Youko-sensei đến lại gần và đả thương nó. Có vẻ nó muốn bắn một đòn cuối với cô bằng tất cả sức lực.

Biết điều đó,cô cũng bắt đầu dồn lực vào linh kiếm của mình. Đây sẽ là màn trao đổi lớn nhất mà các học sinh được chứng kiến trong một khoảng thời gian dài.

Nhưng không. Đến khi nó đã tụ lại hết,nó không bắn về phía cô mà nó bắn về phía học sinh. Thấy điều này,cô tức tốc chạy ra trước,chắn cho học sinh của mình.

Mana của cô dồn vào cây kiếm đã trở thành công cốc. Cô buộc phải từ bỏ chiêu cuối vì học sinh của mình. Cô chỉ biết ôm bụng chịu đau.

Con quái tiến lại gần,định dẫm cô nhưng cô đã lăn sang bên phải đễ tránh nó. Có thể thấy đòn đó rất đau vì cô vẫn còn ôm bụng.

Bị đá phát vào bụng,cô bắn vào bức tường gần đó. Con quái định kết liễu cô với đòn tụ một lần nữa.

Lần này,Youko-sensei không còn gì để chống lại mó cả. Dù có gọi linh kiếm thì cô cũng không thể đứng dậy trong tình trạng này. Cô bò ra chỗ khác với hi vọng sẽ thoát được nó.

Ánh mắt đỏ ngầu vẫn dõi theo cô không rời. Đến khi nó há miệng ra,một thứ như ngọn lửa xanh bốc lên,chỉ trực phun ra.

Nó lấy một hơi sâu,chuẩn bị phun ra thì một cột băng trồi ra từ dưới đất,tông thẳng vào cổ họng nó,gửi nó bay lên không trung.

-Masaru!-cô giáo bất ngờ rồi nhìn về phía Masaru vừa niệm chú.

-đừng có động vào...giáo viên của ta.-

Với bàn tay run run,cậu tuyên bố dõng dạc với con quái vật. Bàn tay run run của cậu hiện ra cặp song đao. Nó là dạng Beta. Có thể thấy một viền hào quang bao phủ lấy thân thể cậu,tạo thanh những viền vàng và hướng lên trời.

Tóc cậu có đôi chút nổi lềnh bềnh như ở trong không gian. Bàn tay cậu nắm chắc cây song đao rồi hét to,lấy lại tinh thần.

Xông lên với thanh kiếm của mình,cậu đánh cận chiến với con thú khi đã bao phủ thân thể trong lôi ma pháp.

Với tốc độ áp đảo,cậu liên tục tấn công và không để cô ta phản công. Cứ vậy,những vết thương càng ngày càng nhiều. Đến nỗi khả năng hồi máu của quỷ tộc cũng không theo kịp.

"Được rồi. Nếu cứ như thế này,mình có thể thắng." Cậu nghĩ thế. Và khi đó,cánh tay của cô ta bằng cách nào đó vung trúng đường đi của cậu,khiến cậu phi bẹp dí vào tường.

Chật vật mở mắt ra,con quỷ đứng trước mặt cậu với nắm tay siết chặt. Cậu đã quá chủ quan,dẫn đến gặp sai lầm ở phút cuối. Cô ta chỉ lẳng lặng nhìn cậu rồi giơ cao tay,định kết liễu.

-chết tiệt....-