Hành Trình Của Nhân Vật Phụ

Chương 68: Trận đấu khó khăn.



Bàn tay cái bóng đập xuống đất,tạo ra một lỗ hổng dưới mặt đất,truyền một làn sóng âm thanh lan qua không khí,khiến đất cát bay tứ tung.

Ngay sau đó,lại có một cái bóng khác lao về phía anh đội trưởng. Anh ta nhanh chóng rút kiếm ra,đánh bật lại ngay trên không trung,tạo ta tiếng *keng* rõ to.

-Masaru!-

Mấy người còn lại chạy đến định giúp nhưng cũng gặp hoàn cảnh tương tự như anh đội trưởng.

-mọi người cứ tự bảo vệ bản thân trước đi đã.-

Anh đội trưởng hét lên rồi xông lên chiến với cái bóng đen chùm phủ kín mặt với tấm vải tối màu.

"Bọn chúng từ đâu ra vậy? Mình còn không xảm nhận được sự hiện diện của chúng xung quanh?" Masaru có hàng tá thắc mắc nhưng cậu biết giờ không phải lúc thích hợp để làm như thế.

Những xúc tu từ đằng sau lưng cậu lan ra khắp người,bao phủ lấy cậu như một tấm áo giáp chắc chắn.

-mọi người làm theo lời Fiona-san đi. Tụe bảo vệ bản thân mình đi.-

Dứt lời,chiếc áo giáp chùm lấy đầu cậu,tạo thành một chiếc mũ chiến khá ngầu lòi với logo hai tia sét đánh chéo nhau.

-được rồi,cho ta xem ngươi có gì nào.-

Đáp lại lời mời gọi của cậu,nó xông lên bằng tay không. Không có một chút phòng vị nào. Nắm chặt bàn tay,nó lướt lên đấm thẳng mặt cậu.

Hơi bị bất ngờ bởi tốc độ của nó,cậu vẫn kịp xoay xở để né cú đấm đó,đồng thời lộn ngược ra sau,đá vào cằm nó. Nó không bận tâm về cú đá đó cho lắm mà tiếp tục xông lên.

-đùa à...-

Để lại trận đánh của Masaru đang dần dần tiến vào khu rừng,anh đội trưởng và chiếc bóng đang nghiêng về một bên,là anh đội trưởng.

Phải nói với mỗi lần nó tấn công,anh ta lại phản ngược lại và bồi thêm cả đống cú đấm. Ngược lại với vẻ ngoài cồng kềnh,anh di chuyển vô cùng linh hoạt trong bộ giáp đó,điều mà đánh nhẽ là không thể.

   Anh ta phá thế rồi đánh hắn như đồ chơi,nhanh chóng di chuyển vị trí trận đấu ra xa khỏi lâu đài.

   Suyama có thể cầm cự một cách khá ấn tượng trước cái bóng đen. Cô chống đỡ mọi đòn tấn công từ bàn tay với sức nắm kinh dị đó. Đồng thời cũng tìm cách phản công.

   Ren và Tat đang phối hợp khá ăn ý trước tên còn lại. Biết Ren không có kinh nghiệm cận chiến,Tat luôn xung phong xông vào cận chiến,câu thời gian cho Ren niệm thuật. Nhìn chung,họ khá thoải mái đối đầu với một tên này.

   Về phía Masaru,cậu ta vẫn liên tục di chuyển,không để cái bóng bắt được mình. Trong lúc đó,cậu cũng tìm hiểu được vài thứ về chúng.

   Chúng có vẻ không phải ma tộc vì cậu không thấy dấu hiệu gì của hắc thuật. Ngay cả từ những xác chết trước đó.

  Những tên này có vẻ không phải người thật do những hành động không được linh hoạt mà khá là máy móc và lâu lâu,chúng phản ứng hơi chậm. Có vẻ chỉ có một người điều khiển chúng.

   Trên hết là chúng khá dễ để đối đầu nhưng không dễ để đánh bại. Với bản thân là rối,chúng không bị hạn chế bởi những nỗi đau. Cậu cũng không thể lần ra được bản thể chúng ở đâu.

   "Tốt nhất là mình nên chặn đứng huyệt điểm của nó." Cậu nghĩ thế khi tránh một đòn huỷ diệt của chúng.

   Triệu hồi ra thanh linh khí,cậu xông lên....nhưng có cảm giác gì đó khác lạ....tay phải cậu có vẻ nặng hơn còn tay trái không có chút lực nào?

   Nhìn sang bên tay phải,thanh linh khí cậu đã thay đổi. Cụ thể là không còn thanh song đao nữa mà chỉ còn một thanh. Thanh kiếm này có vẻ ngoài khá kì lạ nhưng khá là quen thuộc với Masaru.

-katana?-

   Đúng vậy,nó là một thanh katana. Thanh kiếm làm nên tên tuổi người nhật. Vật tượng trưng cho những chiến binh cao quý. Nó mang một vẻ ngoài thon gọn,sắc nhọn nhưng không kém phần chết người.

   Khi mà cậu mải mê với thanh kiếm mới,cái bóng đen xông lên,bàn tay nó mở ra,nắm lấy đầu Masaru. Cậu nhanh chóng vào thế,giơ thanh kiếm ra chống đỡ bằng hai tay,chặn cánh tay hắn lại bằng lưỡi kiếm.

   *xoẹt!*

   Một âm thanh xẻ thịt vang lên,bàn tay hắn nắm được đầu Masaru...nhưng chỉ có 2 ngón út và áp út là chạm lấy đầu Masaru. 3 ngón tay còn lại cùng vởi nửa bàn tay đang lăn lóc dưới đất.

   Cả Masaru và tên đó đều cảm thấy bối rối,không hiểu tại sao nửa bàn tay hắn lại biến mất. Nhưng không chần chừ,hắn dùng tay còn lại,vả Cậu bay ra đầu kia của lâu đài. Phần giáp hình thành chống đỡ cú đánh bị vỡ tan tành,nhanh chóng liền lại rồi lại mọc ra một ván lướt chống cú va chạm.

   Chưa kịp đứng thẳng dậy,cái bóng đen đã nhảy cao hơn cả toà lâu đài,hạ cánh xuống người Masaru. Cậu nhanh chóng xoay người tránh đòn nhưng vẫn bị bay đi do dư trấn vụ nổ.

   Cắm cây kiếm xuống mặt đất để tạo đà tiến lên,cậu bao bọc mình trong lôi ma pháp. Dòng điện kích thích bộ giáp,làm nó trở nên cứng cáp hơn. Masaru phi như bay lại chỗ cái bóng đen,gồng hai cánh tay rồi bổ mạnh xuống người cái bóng đen.

  Nó xoay người né đòn với tốc độ khác hẳn lúc nãy. Lấy đà từ cú xoay và lợi dụng lực từ cú vung trượt,nó nắm chặt lấy vai Masaru,giật mạnh khiến cậu trật tay rồi tiếp tục lợi dụng đà,thực hiện cú đá vòng vào ngay mặt cậu,khiến cậu bay cả dặm.

   Loay hoay đứng dậy,tầm nhìn cậu bị ảnh hưởng do cú đá vào mặt. Đến khi lấy lại tầm nhìn,cái bóng đã tiến ngay sát cậu,nắm chặt đầu cậu,gây nên những tiếng rắc rắc cùng tiếng kêu la của Masaru.

-ga!! Ah!!!-

   Nắm lấy cánh tay của hắn,cậu cố dứt ra nhưng vô vọng. Cậu lấy chân quắp lấy cánh tay hắn,dùng đà toàn thân khiến hắn ngã xuống rồi rơi vào thế khoá,buộc hắn nới lỏng tay ra.

   Chớp lấy cơ hội,cậu luồn nhanh ra khỏi tầm với hắn,triệu hồi một vòng phép dưới đất,làm hắn chìm sau xuống lòng đất. Tiếp theo,cậu thêm một lớp băng trên mặt đất,hạn chế chuyển động của hắn.

   Sau đó,cậu thực hiện màn sương mù ma pháp làm nhiễu sóng mana của con rối.

-cuối cùng...-

   Cậu lên tấm băng lôi ma pháp,làm con rối trở nên tê liệt và bất động,đồng thời phá những khớp nối điều khiển của nó.

   Nhưng mọi chuyện không được như ý. Mặt đất bắt đầu rung lắc. Những trận pháp của Masaru có dấu hiệu gián đoạn.

-không...không thể nào...-

   Chấm dứt câu nói đó cũng là lúc pháp trận nổ tung.đất cát bị sới tung lên,dư trấn trận pháp cày nát cây rừng xung quanh,đẩy cậu vào một gốc cây gần đó.

   Từ từ đứng dậy,cậu hướng vào trung tâm vụ nổ. Con rối bước lên,hiện hình trước masaru. Về cơ bản,nếu không nhờ những khớp nối thì ta không thể phân biệt hắn với người thật.

   Nhưng đó không phải thứ đáng lo nhất...mà là thứ chúng toả ra. Mana của chúng nhiều hơn trước vài chục lần. Còn tràn cả ra ngoài,tạo thành lá chắn mana nhẹ.

-chết tiệt...-