Chuyện đã qua rồi, ngươi đừng có nhắc lại nữa được không, hôm nay để một ả nữ nhân bắt nạt làm cho bẽ mặt chưa đủ xấu hổ với ta sao ?
Cổ Viêm xấu hổ đỏ mặt tức giận quát.
Hì hì, biết rồi, chuyện này ta sẽ giữ bí mật, bí mật này chỉ ta và huynh biết mà thôi.
Tiểu Hoa tay che miệng phì cười nói.
…….
Đi một chặng đường dài cuối cùng Tiểu Hoa và Cổ Viêm cũng đã đến được phủ của Thạch gia, vì nữ nhân này chỉ là một tỳ nữ thân phận thấp kém trong phủ nên chỉ có thể đi cửa sau chuyện này Cổ Viêm có thể hiểu nên cũng không để ý tiểu tiết đó làm gì.
Ken két.
Tiểu Hoa mở cửa ra bước vào trong hôm may Thạch gia náo nhiệt hơn ngày thường trong phủ lại có chuyện gì đặc biệt đang xảy ra không biết.
Tiểu Hoa sao muội đi chợ về chậm vậy, còn đây không phải là …
Tiểu Lan vội vã chạy thì nhìn thấy Tiểu Hoa nhưng thứ nàng ta ngạc nhiên hơn chính là Cổ Viêm không phải hắn bị tàn phế bị bọn họ vứt bỏ sao giờ lại còn có thể đi lại bình thường lại còn có thể xuất hiện bên cạnh Tiểu Hoa.
Thần kỳ lắm phải không, ta biết ngay các ngươi gặp lại ta sẽ có biểu cảm đó, những chuyện trước kia ta không trách các ngươi đâu, các ngươi cũng không cần để bụng làm gì.
Cổ Viêm vui vẻ cười nói.
Làm sao … làm sao ngươi có thể đi lại bình thường, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra được.
Tiểu Hoa biết ngay Tiểu Lan sẽ vô cùng ngạc nhiên trước bộ dạng hiện tại của Cổ Viêm và giải thích mọi chuyện cho nàng ta biết tại sao hắn lại có thể lành lặn đi lại bình thường được.
Thì ra là vậy, tiểu tử ngươi cũng may mắn lắm có thể gặp được thần y khôi phục lại kinh mạch cho ngươi tuy đan điền không thể chữa được cũng không sao có thể đi được như người bình thường đã là chuyện quá tốt.
Tiểu Hoa mỉm cười an ủi hắn.
Cảm ơn ngươi đã quá khen, Cổ Viêm ta phúc lớn mạng lớn sao có thể dễ dàng chết sớm hơn các ngươi được.
Cổ Viêm bật cười đáp lại.
Phải rồi Tiểu Hoa tại sao ngươi lại ăn mặc y phục nam nhân rộng thùng thình như vậy, còn những nguyên liệu ta dặn ngươi mua dùng cho bữa trưa đâu hết rồi và còn Cổ Viêm thương tích hắn khỏi hắn tại sao còn theo ngươi đến phủ của Thạch gia những chuyện này rốt cuộc là sao.
Tiểu Lan có rất nhiều chuyện muốn hỏi Tiểu Hoa có thể hiểu nhưng để nói rõ mọi chuyện trước mặt Cổ Viêm thì thật quá xấu hổ chỉ còn cách ghé vào tai nàng ta giải thích toàn bộ mọi chuyện cho nàng ta hiểu.
— QUẢNG CÁO —
Tên Chu Hán khốn khiếp đó bình thường thấy hắn hiền lành vậy mà lại làm ra những chuyện không bằng cầm thú chết cũng không thấy đáng tiếc, may mà có Cổ Viêm đến kịp nếu không Tiểu Hoa sẽ xảy ra chuyện gì nữa.
Cảm ơn ngươi rất nhiều, tình hình hiện tại ngươi ta đã nắm rõ, nếu ngươi không chê bai chỗ ở cứ ở phủ chúng ta một thời gian.
Tiểu Lan mở miệng nói.
Ta ăn nhiều lắm các ngươi có nuôi nổi ta được không đấy.
Cổ Viêm mở miệng trêu đùa nói.
Trong phủ có nhiều đồ ăn thừa, chúng ta phận nữ nhi không cũng không nhiều, ngươi muốn ăn bao nhiêu cũng được, nếu cảm thấy chưa đủ chúng ta có thể giúp ngươi xin thêm của đám hạ nhân nam trong phủ cho ngươi, ngươi thấy vậy có được không ?
Tiểu Lan bật cười nói.
Được được, nghe theo ngươi hết.
Cổ Viêm làm vẻ mặt hài lòng gật đầu cười nói nhưng trong lòng lại có suy nghĩ làm gì có chuyện để người nhà Thạch gia ăn trước, có ăn thì người ăn trước phải là hắn làm gì có chuyện hắn phải đi ăn lại của người khác.
Phải rồi, Tiểu Lan hôm nay Thạch gia có chuyện gì đặc biệt mà trông mọi người vội vàng trông như đi xem hội vậy.
Tiểu Lan tò mò mở miệng hỏi.
Ngốc nhà ngươi, ngươi không biết hôm nay trắc nghiệm toàn bộ Thạch gia để kiểm tra xem một năm nay mọi người trong gia tộc có tiến bộ gì không, ngươi không nhớ sao ?
Tiểu Lan gõ vào đầu nàng mỉm cười khẽ trách mắng.
Thì ra lại là chuyện này ta tưởng trong gia tộc có hỉ sự nào đó, năm nào cũng như năm nào tâm điểm vẫn là tam thiếu gia bị mọi người gọi là phế vật của Thạch gia, chắc chắn lại bị mọi người mang ra bàn tán chết nhạo có gì hay để đáng xem đâu chứ.
Tiểu Hoa mở miệng than thở nói.
Ngươi không muốn xem thì mặc kệ ngươi, mà lần này ngươi cũng không được xem đâu, hãy về phòng thay bộ đồ mới và quay lại chợ mua đồ đi.
Ta biết rồi, ta sẽ về thay đồ là được chứ gì.
Nhưng còn Cổ Viêm ca, ta còn chưa nói với Thạch Đồ quản gia về chuyện của huynh ấy, phải làm sao đây.
Yên tâm có ta ở đây, ta sẽ thay ngươi nói với ngài ấy sắp xếp cho hắn một công việc ở nhà bếp là được chứ gì.
— QUẢNG CÁO —
Vậy tất cả nhờ vào ngươi hết đấy.
Cổ Viêm đại ca huynh cư đi theo Tiểu Lan trước đi, ta còn phải về thay đồ rồi còn đi chợ mua lại nguyên liệu làm cho bữa trưa, hẹn gặp lại huynh sau.
Tiểu Lan dứt lời sau đó cất bước rời đi hiện tại chỉ còn Cổ Viêm và Tiểu Lan ở lại.
Vậy giờ ta phải đi đâu, có phải đi đến phòng bếp làm phải không ?
Cổ Viêm mở miệng hỏi.
Đã có nguyên liệu gì đâu mà chế biến thức ăn, ngươi không thấy mọi người đang tập chung ở quảng trường xem cuộc thi trắc nghiệm đệ tử Thạch gia đó sao, còn không đi thì bỏ lỡ cuộc vui mất.
Nhưng mà ….
Không nhưng gì hết, mau đi theo ta.
Tiểu Lan nói xong nắm tay hắn kéo theo, Cổ Viêm cũng không còn cách nào miễn cưỡng nghe lời nàng ta, dù sao thì hắn cũng rất muốn xem thử cái gọi là cuộc thi trắc nghiệm của hành tinh này thú vị như thế nào mà làm cho họ háo hức mong đợi như vậy.
Chạy theo đám đông đi đến một quảng trường rộng lớn, bao quanh quản trường có hàng trăm người đang hò hét cổ vũ như đang thần tượng ai đó trong tộc, phía xa xa còn có một tòa tháp cao chừng mười mét trên đó có người đang ngồi quan sát nếu đoán không nhầm thì đây là những trưởng lão của Thạch gia cũng là ban giám khảo cuộc thì trắc nghiệm đệ tử toàn gia tộc hôm nay.
Giữa quảng trường có một bia đá lớn màu đen cổ xưa, trên bia đá còn chín cái vạch màu đỏ có lẽ dùng để kiểm tra trình độ tu luyện của các đệ tử trong tộc.
Từng người từng người một bước lên khán đài đặt tay lên bia đá làm cho những vạch màu đỏ trên bia đá phát sáng có người được bốn vạch cũng có người được năm, sáu vạch trông cũng rất hay ho thú vị.
Tiểu Lan mấy vạch đỏ đó có tác dụng gì vậy đừng nói với ta đó là cách để kiểm tra trình độ tu luyện của đệ tử đó.
Cổ Viêm ghé vào tai Tiểu Lan nhỏ giọng hỏi.
Thì đúng là như vậy mà toàn bộ Tinh Huyền Đại Lục đều dùng cách thức này để kiểm tra không lẽ ngươi không biết hay sao ?
Tiểu Lan giật mình hỏi lại.
Thì ta không biết thật mà, từ nhỏ đến lớn ta chưa từng luyện võ bao giờ ta chỉ chuyên tâm vào việc nấu ăn nhiều khi những chuyện trên đại lục ta không biết cũng đâu có gì làm lạ.
Cổ Viêm mở miệng đáp lại.
Thì ra ngươi cũng xuất thân là đầu bếp giống chúng ta, nhưng nói đi thì cũng phải nói lại những kiến thức cơ bản về tu luyện tinh nguyên khí trên đại lục mà ngươi không biết thì đúng là quá bất bình thường làm ta còn tưởng ngươi từ trên trời rơi xuống vậy đấy.
— QUẢNG CÁO —
Tiểu Lan mở miệng cười trêu đùa nói.
Thì ta không biết thì mới hỏi ngươi, không lẽ ngươi lại không bổ sung một chút kiến thức cho ta được sao.
Cổ Viêm làm bộ mặt buồn bã nói.
Thôi được rồi đừng làm bộ mặt đáng thương đó trước mặt ta, nói cho ngươi cũng không sao, nhưng chỉ một này thôi sẽ không có lần sao đâu đấy.
Tiểu Lan bật cười khẽ nhắc nhở.
Biết rồi biết rồi mau nói đi cho ta nghe xem nào.
Cổ Viêm vẻ mặt háo hức vui vẻ trở lại dỏng tai lên nghe nàng ta nói.
Ở Tinh Huyền Đại Lục con người sử dụng một loại năng lượng là tinh nguyên khí để tu luyện, để phân định mức độ mạnh yếu khác mà chia thành các cảnh giới khác nhau.
Dưỡng khí cảnh, luyện cốt cảnh, luyện tạng cảnh, luyện tinh cảnh, đồ tinh cảnh, đại đồ tinh cảnh, chân tinh cảnh, tinh cực cảnh, tinh vương cảnh, tinh hoàng cảnh, tinh đế cảnh, thần tinh cảnh.
Từ dưỡng khí cho đến luyện tinh cảnh là giai đoạn khởi đầu ngưng tu tinh khí từ dạng khí chuyển sang dạng lỏng, đến khi đến được đồ tinh cảnh tinh khí trong cơ thể sẽ ngưng tụ thành một tinh đồ tại đan điền đến khi thắp sáng đủ chín tinh trong tinh đồ thì tinh đồ sẽ lại mở rộng lần nữa cũng là lúc đạt đến đại đồ tinh cảnh.
Dùng tinh nguyên khí tiếp tục thắp sáng đại đồ tinh đến khi đủ chín tinh thì lúc này đại đồ tinh sẽ hóa thành chân tinh có dạng hình cầu nằm tại giữa đan điền.
Đến khi chân tinh thắp sáng đủ chín tinh nguyên sẽ biến đổ thành tinh cực, từ cảnh giới này trở đi muốn tu luyện đến cảnh giới cao hơn thì lại càng khó khăn gian nan vì thứ tinh cực phải thắp sáng không phải là tinh nguyên khí mà là chân tinh.
Trên cảnh giới tinh cực sẽ là tinh vương thắp sáng đủ chín tinh cực sẽ đạt đến tinh hoàng cảnh.
Thắp sáng đủ chín tinh hoàng thì sẽ đạt được cảnh giới tinh đế cảnh cuối cùng chỉ cần thắp sáng đủ chín tinh đế sẽ đột phá cấp cao nhất trong đại lục chính là thần tinh cảnh được coi là sự tồn tại trong truyền thuyết sánh ngang với thần.
Mặc dù nghe không hiểu lắm nhưng theo những gì mà Tiểu Hoa nói thì đại lục này cũng giống như Phục Long Đại Lục cũng chia làm 12 cảnh giới nếu đem so sánh ra thì cảnh giới võ hoàng của hắn có thể ngang bằng cường giả chân tinh cảnh ở nơi héo lánh này mà có được thành tựu lớn như vậy nếu người trong gia tộc biết được chắc chắn phải há hốc miệng kinh ngạc.
Cổ Viêm đừng suy nghĩ linh tinh nữa mau nhìn kia tâm điểm của ngày hôm nay cuối cùng cũng đã xuất hiện.
Tam thiếu gia thiên tài năm đó được mọi người ca tụng hết lời nay trở thành phế vật cho họ chế nhạo cười " Thạch Tiểu Thiên.
".