Tịch Nhi tay cầm hỏa linh kiếm lao lên phía trước tấn công Cổ Viêm.
Tú Tú gật đầu vung roi đuổi theo nàng ta cùng nàng ta liên thủ đối phó với tên ác ma này.
Chỉ dựa vào hai con tiểu yêu các ngươi mà cũng đòi làm khó ta sao.
Cổ Viêm nhếch miệng khinh thường cười, tay cầm chảo sắt phát động Tam Thiên Ma Thần Chảo chỉ mượn lực lượng thuần túy của mình phát ra kình lực cũng làm đủ làm cho hai nàng ta bị văng xa vài mét.
Khương Võ nhân lúc Cổ Viêm mất tập trung đến mình mà thoát ra được, sau khi thoát ra lập tức luồn ra phía sau định đánh lén tiểu tử này một quyền nào ngờ Cổ Viêm lại biến thành luồn sấm sét màu đỏ thoát ẩn thoát hiện tốc độ vô cùng nhanh thoát khỏi sự tấn công của gã.
Thương Long Thẩm Liệt Kích!
Tú Tú chuyển hóa roi cốt long của mình thành dạng thương phóng thích lôi long hủy diệt ẩn chứa bên trong tấn công Cổ Viêm.
Hấp thụ.
Cổ Viêm không né tránh trực tiếp hấp thụ lôi long vào trong lòng bàn tay biến nó thành năng lượng của mình.
Tú Tú không cam tâm với kết quả này vung thương phóng thích lôi long lần nữa tấn công Cổ Viêm kết quả vẫn như vậy lôi điện đã bị hắn hấp thụ hoàn toàn.
Sao có thể, ngươi rốt cuộc là cái thứ gì vậy!
Tú Tú sắc mặt đại biến nói.
Khặc khặc, là nỗi khiến sợ mà ngươi trước giờ chưa từng gặp qua.
Cổ Viêm cười quỷ dị một tiếng sau đó sử dụng tốc độ sấm sét của mình lao tới vung mạnh chảo sắt tấn công nàng ta.
Mặc cho Tú Tú sử dụng thương long cốt chống đỡ nhưng vẫn bị lực đánh của Cổ Viêm làm cho văng xuống dưới mặt đất mà trọng thương.
Pháp bảo Thiên Nguyên Đại Sơn.
Phía trên đầu của Cổ Viêm, Tịch Nhi dùng pháp bảo của mình triệu hồi ra một ngọn đại sơn khổng lồ lấy sức mạnh cùng trọng lực khủng khiếp đè Cổ Viêm xuống khiến cho tiểu tử này không cách nào thoát ra được cứ thế mà bị ngọn núi này đè xuống dưới mặt đất.
Tịch Nhi muội, tên Cổ Viêm này cứ thế mà chết sao, hắn chết có vẻ quá nhẹ nhành rồi đấy.
Khương Võ lại gần được phen lên mặt đắc ý cười.
Chỉ e là tiểu tử đó không dễ dàng chết như vậy.
Tịch Nhi trong lòng có chút lo lắng vội thu lại pháp bảo kiểm tra kết quả.
Ở phía dưới mặt đất tại nơi đại sơn đè không thấy bất kì về máu nào của Cổ Viêm mà chỉ thấy vô số vũng nước nhỏ, những vũng nước này ngay sau đó di chuyển vô cùng nhanh cuối cùng đúc thành dáng người sau đó biến thành Cổ Viêm.
Thấy Cổ Viêm thể chất biến hóa lạ thường như vậy, Tịch Nhi và Khương Võ khuôn mặt lại trở nên méo mó, đích thực như lời Tịch Nhi nói, tiểu tử này sống dai như đỉa.
Xém chết, mình còn chưa hấp thụ nguyên tố thổ nếu không chiêu thức này còn lâu có tác dụng với mình.
Cổ Viêm thở phào nhẹ nhõm tự chấn an.
Đáng ghét vẫn chưa chết, vậy ta sẽ dùng núi đè chết ngươi mới thôi.
Tịch Nhi phẫn nộ một lần nữa sử dụng Thiên Nguyên Đại Sơn đè chết Cổ Viêm.
Quang Minh Thánh Ma Thần Thương!
Bàn tay phải ánh sáng kim sắc bạo phát ra ngoài ngưng tụ thành ngọn thương ánh sáng chói mắt theo ý niệm của Cổ Viêm mà phóng đi với tốc độ khủng khiếp, xuyên thủng ngọn đại sơn phá nát nó ra thành ngàn vạn mảnh không dừng lại tại đó nó vẫn tiếp tục lao lên phía trước lướt qua khe hở giữa Tịch Nhi và Khương Võ sau đó mới phát nổ theo ý niệm của Cổ Viêm.
Cổ Viêm cũng không ngờ tới mình lại nhắm trượt nếu không hôm nay đã có một món thịt xiên hai con hồ ly này rồi, có lẽ số chúng vẫn còn may mắn thoát chết nhưng chỉ lần này thôi sẽ không có lần sau đâu.
Cổ Viêm không thể không thừa nhận uy lực của nguyên tố ánh sáng thật kinh khủng, không biết nguyên tố bóng tối cùng không gian và thời gian mà thi triển ra không biết lợi hại tới mức nào nữa.
Tịch Nhi và Khương Võ hiện tại đã lấy lại thần hồn nhưng tim vẫn đập thình thịch chân còn run, họ trước giờ chưa từng gặp chiêu thức nào đáng sợ đến vậy may mà Cổ Viêm nhắm trượt nếu không sợ rằng bản thân mình có chết ra sao cũng không biết.
Tú Tú sau khi khôi phục vết thương liền lao tới công kích.
Lần này nàng ta muốn tấn công từ xa, tay vận sức ngưng tụ lôi điện vào cốt thương mà phóng đi với tốc độ rất nhanh nhắm vào vùng tim của Cổ Viêm muốn lấy mạng của hắn.
Phiền phức!
Trả lại cho ngươi nè.
Cổ Viêm mặt nghiêm túc trở lại mở miệng khạc ra hai đạo long lôi vừa mới hấp thụ tấn công lại.
Bùm.
Một tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy thương cốt bị vỡ nát còn Tú Tú một lần nữa bị sóng năng lượng dư chấn bị thổi bay mà trọng thương nặng mà ngất đi.
Chỉ còn lại hai ngươi, đứa nào muốn lên chết trước đây!
Cổ Viêm cười lạnh nói.
Cả hai ngây người, bây giờ bọn họ đã bị dồn đến đường cùng có đánh Cổ Viêm cũng sẽ bị hắn giết mà không đánh cũng bị hắn giết, kết cục thế nào cũng là đường chết.
Khương Võ đại ca, Thổ Pháp Tuế Nguyệt của huynh có thể hiến tế tối đa mấy chiếc đuôi.
Tịch Nhi quay sang nhìn Khương Võ hỏi.
Tối đa ba đuôi, còn của muội thì sao?
Khương Võ than thở hỏi lại.
Muội cũng chỉ tối đa ba đuôi như huynh, huynh có nghĩ giống như muội không, chúng ta đã bị dồn đến đường cùng rồi nếu còn không ra sát chiêu cơ hội sống dưới tay tên ác ma nay gần như bằng không.
Tịch Nhi thẳng thắng nói.
Các ngươi đứng lẩm bẩm cái gì vậy, trên chiến trường nào có kẻ địch nào đứng im cho các ngươi thi triển võ học đánh đâu, đúng là một lũ ngu ngốc.
Cổ Viêm nói xong tăng tốc lao tới cho mỗi người một chảo sắt vào người khiến cả hai bị văng xuống bên dưới mà trọng thượng.
Chưa dừng lại tại đó hắn vẫn tăng tốc đuổi theo đánh tiếp không cho bọn chúng có cơ hội phản công.
Phía dưới mặt đất Tịch Nhi và Khương Võ tâm ý như thấu hiểu những gì đối phương nghĩ, cả hai ngay lập tức hiến tế ba đuôi bạo phát sức mạnh khổng lồ phong ấn trong người mình, loại năng lượng này lớn đến mức làm không gian xung quanh bị vỡ nát sản sinh vô sống sóng năng lượng hất văng Cổ Viêm ra xa không cho hắn tiếp cận đến gần được.
Sức mạnh kinh khủng thật, không lẽ đây là sát chiêu của các ngươi.
Nếu đây là sát chiêu của các ngươi vậy ta phụng bồi đến cùng.
Cổ Viêm dứt lời phát động sức mạnh sấm sét trong người, trong khoảnh khắc đối diện với sát chiêu bỗng chốc hắn lại tự sáng tạo tưởng tượng ra chiêu thức mới thuộc hệ lôi.
Sau lưng Cổ Viêm xuất hiện ra lôi long dực, bên phải là lôi dực long lam sắc còn bên trái là lôi long dực đỏ sắc tượng trưng cho hai thuộc tính âm dương cũng như là hai bản cực của nam châm.
Đôi cánh này Cổ Viêm gọi nói là Long Lôi Thánh Dực là một kỹ năng phi hành thuộc tính lôi tốc độ vô cùng nhanh.
Về phía Tịch Nhi và Khương Võ sau khi chịu đau đớn để ép tu vi trong một thời gian ngắn lên thú vương để dùng sát chiêu đánh bại Cổ Viêm mặc dù biết rõ sau khi tung chiêu này ra bản thân sẽ bị trọng thương năng và không còn sức chiến đấu nhưng nếu có thể tiêu diệt ác ma Cổ Viêm kết quả này hoàn toàn xứng đáng.
Hỏa Pháp Tuế Nguyệt!
Đại Liệt Diễm Chưởng.
Tịch Nhi vận toàn bộ sức mạnh bàn tay ngưng tụ ra một cái đầu hỏa lồ ly nhỏ sau đó bắn nó ra về phía Cổ Viêm.
Cái đầu hồ ly này sau khi thoát khỏi tay nàng ta bắt đầu bành trướng kích thước khổng lồ cao hàng trăm mét sức công phá khỏi phải nói, nếu chiêu thức này mà đem thi triển ở Phục Long Đại Lục của Cổ Viêm có thể thiêu hủy một mảng đại lục rất lớn.
Đại Lực Quyền!
Khương Võ ngay sau đó thi triển tuyệt kỹ của mình, trên trời xuất hiện dị tượng khiến cho mây đen kéo đến mù mịt.
Từ trong đám mây đen một quyền khổng lồ màu cổ đồng như một tòa đại sơn từ từ lộ ra hướng về phía Cổ Viêm uy lực hủy thiên diệt địa không thua kém gì so với sát chiêu của Tịch Nhi.
Âm Dương Lôi Long Chưởng.
Cổ Viêm hét lớn trong không gian lúc này xung quanh hắn xuất hiện hai con cự long dài trăm mét, một con cự long được tạo ra lôi điện lam sắc còn lại là lôi long màu đỏ, cả hai cự long gầm thét khiến cho không gian vỡ vụn.
Đối diện với hai đại sát chiêu, Cổ Viêm khẽ khua tay điều khiển hai cự long khiến cho bọn chúng tấn công theo hai hướng khác nhau.
Một hướng chặn đòn công kích của Tịch Nhi, hương còn lại là lôi long màu đỏ chặn công kích của Khương Võ.
Bùm.
Hai đạo lôi long cùng Đại Liệt Diễm Chưởng và Đại Lực Quyền va chạm vào nhau khiến cả ba người bị văng xa, nó sản sinh ra vụ nổ kinh thiên động địa làm cho cả bí cảnh rung chấn dữ dội loại sức mạnh đã vượt quá sức chống chịu mà bí cảnh có thể đỡ được sớm muộn gì cũng vỡ nát đến lúc đó nó sẽ là mồ chôn của tất cả các cường giả ở trong đó.
Trong ba người bị hất văng thì Cổ Viêm bị thương nặng nhất nhưng nhờ khả năng siêu hồi phục của mình mà nhanh chóng chữa lành vết thương của mình trong khi đó hai người kia thương nặng lại không có khả năng chữa lành như Cổ Viêm, bọn họ như đèn dầu sắp cạn trước gió không còn khả năng tiếp chiêu với tiểu tử này nữa.
Cổ Viêm sau khi hồi phục vết thương liền dùng chảo sắt tăng tốc tiến đến tấn công không cho hai người này có cơ hội phản công.
Một chảo sắt với uy lực cực mạnh gõ mạnh vào đầu mỗi người khiến cả hai thương nặng càng thêm nặng, riêng Tịch Nhi lúc này thần trí mơ hồ không còn tỉnh táo nữa sắp chìm vào giấc ngủ say.
Khương Võ thì đỡ hơn nàng ta chút dù có trọng thương nhân thân là võ giả luyện thể cho dù Cổ Viêm muốn đánh ngất hắn cũng sẽ phải tốn không ít công sức.
Giỏi lắm, ăn nguyên một chảo sắt vô đầu mà không ngỏm, vậy thì ăn thêm một chảo nữa của ta đi, ta không tin ngươi không ngỏm.
Mưa sấm, Tam Thiên Ma Thần Chảo.
Cổ Viêm hét lớn triêu tập ra một đám mây lôi điện màu đỏ giáng xuống hàng ngàn hàng vạn tia sét đỏ sắc phá hủy toàn bộ sự sống trên mặt đất cây cối đất đai hầu như bị chúng biến thành tro bụi hết.
Không những vậy hắn còn đem lôi điện này kết hợp với chảo sắt của mình gia tăng lực công kích của nó thêm phần đáng sợ hơn.
Khương Võ vì đỡ cho Tịch Nhi và Tú Tú không bị thương đã tạo ra lá chắn linh lực phòng ngự mới có thể miễn cưỡng ngăn chặn lôi điện khủng bố do Cổ Viêm gây ra.
Yêu nghiệt kia, chịu chết đi.
Cổ Viêm hét lớn phát động Tam Thiên Ma Thần Chảo, cầm cây chảo sắt khổng lồ trên tay hắn bắt đầu điệp chín chín tám mốt lần xen lẫn lôi điện gào rít chói tai tạo ra vô số hư ảnh chảo sắt khổng lồ xung quanh hắn.
Vô số hư ảnh này sau đó hợp nhất làm một cùng lúc này Cổ Viêm vung mạnh chảo sắt xuống mang theo sức mạnh trọng lực cùng sức mạnh hủy diệt giáng xuống phía ba người Tịch Nhi, Tú Tú, Khương Võ.
Haiz!
Xem ra ngay tàn của ta đến rồi, không ngờ Khương Võ ta tung hoành cả đời lại chết bởi một cây chảo sắt dùng để nấu ăn trong phong bếp, thật là nực cười.
Nhưng ta có chết cũng không sao, cho dù chết ta cũng phải bảo vệ hai người an toàn, ta tin lúc Khương Thành còn sống hắn cũng sẽ làm vậy.
Khương Võ cười than thở một tiếng chua xót, sau đó lấy lại tinh thần.
Lúc này đây hắn hóa thành một con yêu hồ khổng lồ với bộ lông màu cổ đồng vốn dĩ có năm đuôi nay chỉ còn có hai đuôi.
Thân thể cự yêu bay lên không trung bạo phát sức mạnh yêu đan trong người giải phóng sức mạnh khổng lồ thứ sức mạnh này một khi được bạo ra cũng chính là lúc nó phá hủy nhục thân của Khương Võ hay có thể nói gã yêu tộc này định bạo thể để ngăn chặn một chiêu thức mang sức mạnh hủy diệt trước mặt.
Pháp bảo bản mệnh Đại Phù Tháp.
Một tòa tháp nhỏ bay ra khỏi người cự yêu sau đó bành trướng kích thước bay xuống bao trọn lấy che chắn cho Tịch Nhi và Tú Tú.
Khương Võ đại ca!
Đừng mà.
Tịch Nhi nhìn thấy sự hi sinh của Khương Võ mà rưng rưng nước mắt không hiểu sao lúc này nàng lại nhìn thấy bóng dáng của Khương Thành có lẽ hai người này quá giống nhau đều nguyện hi sinh vì nàng.
Ở tộc nàng có thiên phú mà sinh ra cao ngạo không ít không thích nàng nhưng chỉ có Khương Thành và Khương Võ là hai huynh đệ tốt lúc nào cũng che chở bảo vệ cho nàng vậy mà nàng không thể hiện bất kì tình cảm gì với họ cho đến khi thập tử nhất sinh họ cũng nguyện chết để bảo vệ cho nàng cho nàng sống, kiếp này nàng nợ họ quá nhiều chỉ mong kiếp sau có thể trả nợ cho họ.
Tạm biệt Tịch Nhi muội, không có chúng ta bảo vệ sau này muội phải sống tốt đấy.
Âm thanh cuối cùng mà Khương Võ truyền lại ngay sau đỏ hắn bạo thể sinh ra vụ nổ khủng bố ngăn chặn lại một chảo sắt hủy diệt của Cổ Viêm.
Bên trong tháp là tiếng khóc thê lương của Tịch Nhi càng lúc càng lớn, nàng giờ đau khổ tận cùng cảm giác mất đi người thân như ngàn tiễn xuyên tim, cái chết giờ đây nàng đã coi nhẹ thà chết đi còn tốt hơn là đau khổ dằn vặt sống không bằng chết.
Âm thanh vụ nổ biến mất pháp bảo bản mệnh của Khương Võ cũng tan biến theo mây khói, trước mắt nàng hiện ra chiến trường đổ nát, trên bầu trời cao chỉ còn mình Cổ Viêm ác ma lăng không vác trên vai cự đại chảo sắt dáng đứng hiên ngang ngão nghễ mà cười một tiếng quỷ dị.
Khặc khặc, giờ chỉ còn hai con tiểu yêu các ngươi thôi, hãy chuẩn bị tinh thần cảm nhận thế nào là sự tuyệt vọng đi.