Hào Môn Kinh Mộng II: Khế Ước Đàn Ukulele

Chương 107: Hứa mộ giai




Tết năm nay đến sớm, vừa qua Tết Dương Lịch xong là sắp đến Giao thừa. Càng gần đến cuối năm, công ty quảng cáo lại càng bận rộn, phải tiến hành phân loại khách hàng, căn cứ tình hình khác nhau mà chọn lựa màu sắc quà tặng khác nhau, ngoại trừ chuyện đó, các hoạt động tuyên truyền của năm trước cũng không thể lơ là, mọi người đều vì tiền thưởng cuối năm mà dốc hết sức mình.



Trang Noãn Thần là người làm việc có kế hoạch, đầu tuần cô đã bắt đầu tiến hành sắp xếp công việc đến hết cuối năm, cũng theo thứ tự phân công nhiệm vụ cho nhân viên các bộ phận, trong đó nhiệm vụ của Hạ Lữ khá quan trọng, khối lượng tin tức bài viết cuối năm đều do cô phụ trách, Cao Doanh chủ yếu phụ trách phát quà tặng cho kháng hàng, cùng với các đồng nghiệp trong nhóm căn cứ tình hình phân công nhân viên đến thăm hỏi, hoặc là quản lý khách hàng cao cấp, hoặc đích thân Trang Noãn Thần đến thăm.



Theo lẽ thường, khách hàng như Tiêu Duy phải do đích thân Trang Noãn Thần đến thăm hỏi, nhưng cô giao trực tiếp cho Hạ Lữ phụ trách. Thứ nhất, cô không muốn tự nhiên chen ngang vào; thứ hai, bệnh tình mẹ Cố Mặc ngày càng chuyển nặng.



Thực ra từ sớm, bác sĩ đã gửi thư thông báo bệnh tình nguy kịch rồi, nhìn thấy mẹ Cố Mặc dần dần gầy đi, suốt ngày lại hôn mê, trong lòng Trang Noãn Thần cũng khó tiếp nhận được. Thời gian này, ngày nào Cố Mặc cũng đến bệnh viện, cô cũng cố gắng giảm tải bớt cường độ công việc cùng anh đến bệnh viện, lúc mẹ Cố Mặc tỉnh táo cũng có thể nói được dăm ba câu, sau khi biết hai người họ có dự định kết hôn thì vô cùng vui vẻ, nắm chặt tay Trang Noãn Thần không buông, từ trong mắt bà Trang Noãn Thần có thể thấy được hàm ý xin lỗi rõ ràng, cô biết trong lòng bà rất cảm kích cô.



Có lẽ bởi do cuối năm, có lẽ công ty đối phương bỏ qua mối quan hệ với Giang Mạc Viễn sang một bên, tần suất họ thúc giục trả nợ cũng nhiều hơn, chăm sóc mẹ, còn phải ứng phó với sự dồn dập của công ty đối phương, cùng lúc đó anh còn phải đi phỏng vấn ở công ty truyền thông, đây là một cơ hội khó có được, nhà truyền thông này làm tin tức xã hội, so với Kinh Tế Mới mà nói, nền tảng của nhà truyền thông này còn lớn hơn, quan trọng hơn.



Vì có thể để anh toàn lực ứng phó đạt được công việc này, Trang Noãn Thần liền nhận lãnh trách nhiệm bán nhà, nhưng tình hình cuối năm không được lạc quan cho lắm, cho dù có người thích nhà của Cố Mặc cũng sẽ không dễ dàng bỏ tiền ra mua vào thời điểm cuối năm thế này.



Hôm nay, sau khi Trang Noãn Thần đi lấy nước trong phòng trà nước của bệnh viện, đi đến trước cửa phòng săn sóc đặc biệt (ICU) thì dừng bước, trong phòng, Cố Mặc vẫn túc trực ở đầu giường, nắm lấy tay của bà Cố, nhỏ giọng trò chuyện với bà. Cô không muốn đi vào quấy rầy cảnh tượng này, trong lòng vừa khó ở vừa căng thẳng.




Con cái muốn phụng dưỡng mà cha mẹ không đợi được, có lẽ là sự trừng phạt lớn nhất với những người làm con.



Trang Noãn Thần bất chợt nhớ đến cha mẹ mình, khóe mắt cũng đỏ lên, cô nhớ nhà, nhớ ba mẹ…



Đang phiền muộn, điện thoại trong túi reo vang.



Trang Noãn Thần cầm điện thoại ra xem, thấy bất ngờ khi là một dãy số xa lạ…



***



Trung Quan Thôn, được mệnh danh là Silicon Valey (Thung lũng điện tử) của Trung Quốc, nơi mà có đầy đủ các thiết bị điện tử, người biết xem hàng thường kiếm được sản phẩm có giá trị như mong muốn ở đây, đương nhiên cũng có người không biết xem hàng, thường bị mua hớ, bởi vì nơi này cũng đầy rẫy hàng nhái.



Đường phố nơi đây ngày nào cũng vô cùng náo nhiệt, dân IT và sinh viên chiếm đa số, dân IT đến đây tìm kiếm linh kiện có giá trị, sinh viên thì đến nhà sách lân cận mua sách hợp với túi tiền, thêm vào đó có đường tàu điện ngầm đến thẳng đây, Trung Quan Thôn so với hai năm trước càng nhộn nhịp hơn.



Ở trước một tiệm cà phê tách biệt với dòng người đông đúc ấy, Trang Noãn Thần đẩy cửa đi vào, bước lên cầu thang gỗ dẫn đến lầu hai, bên cạnh cửa sổ gần sát đất, cô nhìn thấy một cô gái mặc áo len ôm màu hồng nhạt, mái tóc dài xoăn được ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ chiếu vào ánh lên độ sáng bóng, làn da trắng trẻo, phần gáy cũng nhuốm ánh sáng nhàn nhạt. Dù chỉ mới nhìn một bên mặt, cũng đủ có thể thấy nét xinh đẹp khá Tây của cô gái này.



Một chiếc áo khoát ngoài màu xám vắt hờ trên lưng ghế phía sau cô, nhìn kỹ, là chiếc áo hiệu Versace thu đông năm nay, giá trị không nhỏ.



Có lẽ là cô nghe thấy tiếng giày cao gót của Trang Noãn Thần, giờ này, người có thể nhàn nhã đến tiệm cà phê ngồi cũng không nhiều lắm, cô gái ngoảnh đầu lại, cánh mũi tinh tế, gương mặt sáng bóng trơn mịn, đôi môi đỏ mọng, tất cả như được điêu khắc tỉ mỉ, vẻ đẹp của cô gái này có chút ‘khuynh thành’.



Cô gái đánh giá Trang Noãn Thần, đồng thời Trang Noãn Thần cũng đánh giá lại cô.



Đợi cô đi đến, cô gái mỉm cười đứng dậy.



Trang Noãn Thần thấy thế bèn bước nhanh hơn, nhẹ nhàng nói, “Cô chính là cô Hứa vừa mới gọi điện thoại cho tôi hỏi xem nhà à?”



“Đúng vậy.” Giọng nói của cô gái rất êm tai, như tiếng nước trong vắt, “Cô là Trang Noãn Thần?”




Cô gái mỉm cười, “Mau ngồi xuống gọi gì uống đi, bên ngoài lạnh lắm, chúng ta vừa uống vừa nói chuyện.”



Trang Noãn Thần chuyên tâm nghĩ về chuyện bán nhà, sau khi nghe vậy liền cười, “Cô Hứa, tôi thấy hay là chúng ta đi xem nhà trước đi.”



“Không vội mà, trước khi xem nhà tôi còn có chuyện muốn nói với cô Trang đây.” Cô gái cười nhẹ, gọi phục vụ đến.



Trang Noãn Thần thấy thế đành ngồi xuống, gọi một ly sữa nóng, chẳng bao lâu sau, nhân viên phục vụ bưng thức uống lên.



“Cô Hứa, không biết cô đã xem qua hình ảnh trên mạng của căn nhà ở công viên Triêu Dương chưa? Còn có giá cả, thật ngại quá chúng tôi không thể bớt được.” Bởi vì trước kia cũng có người hỏi mua, nhưng khi trao đổi loại hình căn hộ và giá cả thì không được rõ ràng chi tiết, nên trước tiên cô cứ nói rõ trước đã để không lãng phí thời gian.



Cô gái cầm chiếc muỗng nhẹ nhàng khuấy cà phê, khói tỏa lên ánh vào đáy mắt cô ấy, màu tròng mắt cũng trở nên tối hơn. Cô ấy giương mắt, đối mắt với Trang Noãn Thần, khẽ nói, “Tôi đã xem hình ảnh rồi, thiết kế căn hộ hay diện tích tôi đều vô cùng hài lòng, chuyện giá cả thì cô cứ yên tâm, tôi sẽ trả tiền theo mức giá quy định, hơn nữa còn là trả một lần.”



Trang Noãn Thần chưa từng gặp người nào phóng khoáng đến vậy, ngạc nhiên một lúc rồi sau đó không che giấu được niềm vui trong mắt, “Thật sao? Nếu được vậy thì tốt quá, hiện giờ tôi có thể dẫn cô đi xem nhà ngay, hợp đồng này nọ tôi cũng sẽ chuẩn bị đầy đủ, không biết khi nào thì tiện cho cô Hứa giao dịch vậy.”



Cô gái lại cười, uống cà phê, nói, “Cô Trang sao cứ gấp gáp thế? Tôi đã nói chuyện này không vội mà.”



Trang Noãn Thần sửng sờ, cô ấy không vội, nhưng cô và Cố Mặc rất gấp à. Nhưng đối phương đã tỏ rõ thái độ, cô cứ giục đi mãi thì cũng không tốt, đành nhẫn nại, khẽ hỏi, “Cô Hứa còn có vấn đề nào khác à?”



Trên mặt cô gái lộ vẻ ung dung, “Trước khi đến tôi có tra qua một chút, chủ căn nhà ở công viên Triêu Dương kia hình như không phải là cô Trang đây.”



“À, chủ nhà đích thực không phải tôi, mà là bạn trai tôi.” Trang Noãn Thần tưởng rằng cô ấy sợ mình là lừa đảo nên vội giải thích, “Cô yên tâm đi, lúc ký hợp đồng chắc chắn sẽ do chủ nhà đến giáp mặt ký tên với cô, tôi chỉ coi giúp anh ấy thôi vì anh ấy hơi bận.”



Sau khi nghe vậy, cô gái nhún vai, “Cũng đúng, lúc này quả thực phải tìm người giúp đỡ mới có thể bận rộn được chứ.”



Trang Noãn Thần không rõ hàm ý lời nói này của cô.



Cô gái lại cười khẽ, “Vừa phải ứng phó với công ty đòi nợ, vừa phải tìm việc, bên này phải bán nhà, bên kia phải lo bệnh tình của mẹ, cho dù là người sắt, vất vả như vậy cũng sẽ ngã quỵ thôi.” Nói đến đây, cô dừng một chút rồi lại bổ sung thêm, “Nhưng tính tình Cố Mặc chính là như vậy, cho dù có bận rộn cách mấy, thì chuyện của chính mình cũng không thích nhờ người khác làm hộ, vậy có thể nhìn ra được địa vị của cô trong lòng anh ấy thực sự rất khác biệt, cuối cùng thì anh ấy cũng chịu san sẻ một nửa phiền muộn của mình cho cô xử lý.”




Độ nóng của ly sữa chạm trán với ngón tay đột ngột chuyển lạnh, hình thành nên dòng đối lưu thật lớn nhanh chóng đánh úp vào lòng, Trang Noãn Thần ngẩn người, nhìn cô gái xinh đẹp ngồi ở đối diện hồi lâu, sự kinh ngạc trong lòng nhanh chóng tràn đầy trong mắt.



“Sao cô lại biết chuyện này? Sao cô lại biết cái tên Cố Mặc?” Cô nắm chặt ly sữa, độ nóng của ly sữa có bỏng tay đi chăng nữa cũng không sánh bằng cái lạnh dâng lên trong lòng, một dự cảm xấu nhanh chóng xuất hiện, nhìn cô gái nhấn mạnh từng chữ, “Rốt cuộc cô là ai?”



Cô gái đặt cà phê xuống, đối với sự nghi hoặc của Trang Noãn Thần, nhếch môi cười, “Tôi thật sự phải giới thiệu mình lại lần nữa rồi. Tôi tên là Hứa Mộ Giai, Hứa Tác Vinh là ba tôi.”



“Hứa Tác Vinh?” Cái tên khá quen thuộc, trong đầu chợt nhớ ra, toàn thân Trang Noãn Thần lạnh buốt, Hứa Tác Vinh là ông tổng của công ty thúc giục trả nợ, tuy rằng chưa từng được gặp mặt ông ta, nhưng cái tên của người đứng đầu công ty vẫn có thể tra ra được.



“Không ngại tôi gọi cô là Noãn Thần chứ?” Hứa Mộ Giai tươi cười, hơi nhếch mi, “Đúng là cái tên rất ấm áp, người cũng như tên, hôm nay được gặp cô, rốt cục tôi cũng hiểu được nguyên nhân Cố Mặc mê đắm cô, đổi lại tôi là đàn ông, tôi cũng sẽ yêu cô.”



Đầu óc Trang Noãn Thần bỗng chốc trống rỗng, hoặc đang tê dại rối tung thành một đống, bất ngờ xuất hiện một cô gái họ Hứa đã đủ khiến người ta cảm thấy kỳ lạ, cô ấy còn nói nhiều chuyện khó hiểu thế này nữa chứ.



“Cô Hứa, không biết mục đích hôm nay cô tới tìm tôi là gì.” Hơi bình tĩnh lại, Trang Noãn Thần điềm đạm hỏi.



“Tôi đã biểu lộ rồi đó, là muốn mua căn hộ của Cố Mặc.” Hứa Mộ Giai tao nhã bắt chéo chân, điều chỉnh tư thế ngồi.



“Chỉ đơn giản như vậy?” Bên kia Hứa Tác Vinh thúc giục trả nợ, bên này con gái ông ta đột nhiên đến mua nhà, hai cha con này đang diễn trò gì thế? Cho đến giờ, cô vẫn chưa biết mục đích thật sự Hứa Mộ Giai đến tìm cô.



Hứa Mộ Giai nhìn ra vẻ cảnh giác trong đáy mắt cô, trên mặt lộ vẻ lẳng lơ, “Chuyện này, thực ra thì nói dễ cũng dễ, mà nói phức tạp cũng phức tạp, hôm nay sở dĩ tôi hẹn gặp cô, chỉ là muốn xem thái độ của cô thế nào. Hay nói cách khác, Cố Mặc có thể vượt qua được thời điểm then chốt này hay không, còn phải xem quyết định của cô Noãn Thần đây.”



Trang Noãn Thần càng nghe càng khó hiểu, nhíu mày nói, “Cô Hứa, rốt cục cô muốn nói gì, nói ngắn gọn đi.”



“OK, tôi vốn là dạng người nhanh mồm nhanh miệng, một khi đã như vậy, tôi sẽ nói ngắn gọn thôi.” Cơ thể Hứa Mộ Giai hơi ngả về trước, ngón tay đan vào nhau, nhìn thẳng Trang Noãn Thần, bật ra từng chữ, “Điều tôi muốn nói rất đơn giản, chỉ cần cô có thể rời khỏi Cố Mặc, tất cả mọi vấn đề của anh ấy đều sẽ được giải quyết rất dễ dàng.”