Còn về phần cô gái ở trong quán bar, thuộc hạ của Âu Thành Nghiêm đang giam giữ cô ta, từ lúc anh ta mới điều tra thêm một chuyện, cô gái đã hạ thuốc anh lúc đó, là người mà Lâm Bình Chi bỏ tiền ra để làm,
Vì cô ta muốn anh ta mất ý thức, sẽ cùng cô một đêm mặn nồng, thế nhưng nó đã nằm ngoài kế hoạch của cô ta,
Âu Thành Nghiêm quá cố gắng để kiềm chế bản thân, mà làm bể kế hoạch của cô ta, đã vậy cô gái đó lại còn bị anh ta bắt được,
Cô ta nghĩ kỳ này chết chắc nếu cô gái đó khai ra cô là người đã bảo cô ta làm điều đó với anh,
Cô ta lúc này sợ hãi không biết làm gì, thì đột nhiên người đến tìm cô lại là Băng Tĩnh Mỹ,
Cô ta cứ tưởng mình vào bước đường cùng, nhưng không ngờ có người lại đến giúp cô,
Băng Tĩnh Mỹ tạo kế hoạch cho cô ta, vì theo kế hoạch tối nay sẽ có tiệc ở nhà Âu Gia, cô ta còn đưa thuốc mê cho Lâm Bình Chi, bảo hãy pha thuốc này vào nước của cô,
Sau đó hãy tìm vài tên chuyên bắt cóc người, nói thẳng ra là giang hồ, vì kỳ này cả hai phải trả thù Cố Ninh Tinh, sau đó cả hai thỏa mãn theo kế hoạch rồi đắc ý cười khấy lên,
Loading...
Tối đến, buổi tiệc được diễn ra rất xa xỉ ở ngoài sân lẫn nhà chính rộng lớn, vì đây là tiệc mừng thọ của bà Âu, ai nấy được mời cũng điều đến chúc mừng bà sống lâu cả trăm tuổi,
Lúc này Cố Ninh Tinh cũng đã đến, vì được Âu Thành Nghiêm đến đón cô, Cố Ninh Tinh bước vào với bộ váy vừa mới công khai của công ty Hàn thị,
Lúc bước vào ai nấy điều nhìn cô, với vẻ ngưỡng mộ vì thân hình cô với chiếc váy dấy lên sự lộng lẫy của cả buổi tiệc này,
Và điều khiến họ bất ngờ nhất, là cô chính là vị phu nhân lớn của Âu gia kia mà, bên cạnh vẫn là Âu Thành Nghiêm trên tay anh ta còn bế một đứa bé gái và tay kia lại dắt theo một đứa bé trai, và điều mọi người thích thú nhất chính là bọn họ đem cả hai ra so điều rất giống nhau, như thể là song sinh vậy,
Điều đó đã khiến cho tất cả lẫn báo chí điều nghi ngờ, vì trước đó mọi người điều biết Đại phu nhân của Âu gia đã mất tích, bây giờ đột ngột trở về, nên nó sẽ là một tin hót nhất giới báo chí truyền thông,
Cô từ từ nhẹ nhàng từ xa đi đến gần nơi bà Âu ngồi để tiếp từng khách, cô vừa đi vừa xúc động, khi nhìn thấy bà Âu vẫn mạnh khỏe,
Bà Âu từ xa đã nhìn thấy Cố Ninh Tinh, bà liền xúc động mà rưn rưn nước mắt, "A, a Tinh là... Là cháu có đúng không, phải cháu không cháu yêu "
Cố Ninh Tinh tươi cười vời sự rơi nước mắt, vì cô cảm thấy mình hạnh phúc mà lễ phép chào bà, "Bà Nội, cháu chào bà ạ "
Bà Âu vô cùng vui mừng hạnh phúc, tuy bà biết Cố Ninh Tinh vẫn còn sống trở về, nhưng bà vẫn không tin vào mắt mình khi nhìn thấy cô như vậy, bà liền nhanh chóng ôm chặt lấy cô, "Cháu yêu của ta, nhìn thấy cháu mạnh khỏe như vậy bà mừng lắm "
Bà Âu nói xong, sau đó chợt nhìn thấy đứa bé trai trên tay của Âu Thành Nghiêm, bà liền cúi thấp người xuống nhìn nhóc con tươi cười hỏi, "Nhóc con này là... "
Cố Ninh Tinh lúc này xoa đầu thằng bé, bảo nó trọng kính lễ nghĩa chào bà, "Thành Nhiên, gọi bà cố đi con "
Lúc này đột nhiên Âu Nạp Du được Âu Thành Nghiêm đặt xuống, sau đó nắm lấy tay thằng bé mỉm cười nũng nịu lên tiếng "Anh trai nhỏ, bà rất tốt lại hiền nữa, Du Du rất yêu bà đấy "
Cố Thành Nhiên lễ phép theo đúng nghĩa, với một người cháu nhỏ, thằng bé không muốn làm mami mất mặt nên cúi thấp người chào bà, "Bà cố, cháu chào bà, cháu tên là Thành Nhiên ạ "
Bà Âu đi đến chiếc ghế mà ngồi xuống, bà nhanh chóng vẫy vẫy tay gọi thằng bé đến gần mình, còn gọi luôn cả Du Du đến cùng, "Cháu yêu, mau đến gần đây với bà, để bà nhìn rõ cháu hơn, cả Du Du nữa "
Cả hai đứa bé đứng cùng nhau, Du Du vui mừng tay nắm tay thằng bé dẫn dắt đi đến gần bà,
Bà Âu nhìn trước mắt mình là một cặp trai gái rất đáng yêu, nhìn cả hai quả thật rất giống nhau, đích thì là sinh đôi như bà đã điều tra rồi,
Cả hai đứa bé điều mang tính nét của cha lẫn mẹ, bé gái thì sở hữu tính dịu dàng đáng yêu nhưng lại rất gan dạ của Cố Ninh Tinh,
Còn bé trai, thì lại sở hữu gương mặt giống hệt lúc nhỏ của Âu Thành Nghiêm, tính cách lạnh lùng và trầm ngâm, và ít tiếp xúc với người lạ,
Bà Âu xoa đầu cả hai đứa, còn cho cả hai mỗi đứa một cái hồng bao, sau đó bà Âu liền nhìn Cố Ninh Tinh mỉm cười tự hào về cô, còn nói lời ẩn ý
"A Tinh, cháu làm tốt lắm, rất giỏi khi sinh ra một cặp, bà rất tự hào về cháu "
Cố Ninh Tinh cảm động mỉm cười, nhưng cô vẫn không hiểu lời của bà vừa nói, trong lúc khi cô muốn hỏi lời bà nói khi nãy, thì đột nhiên trợ lý Thẩm đến nói gì đó với bà,
Bà Âu ngay lập tức cau mày bảo không tiếp, vì ở đây quan trọng nhất đối với bà,
Sau đó Cố Ninh Tinh cảm thấy công việc quan trọng hơn nên mới thúc giục bà, cứ gặp gỡ khách trước, vì cô sẽ đợi bà khi bà tiếp khách xong,
Bà Âu nghe vậy, cũng ngại với Cố Ninh Tinh, sau đó bà mới bảo cô cứ ở đây ăn uống buổi tiệc vui vẻ, vì bà còn nhiều điều muốn nói với cô,
Cố Ninh Tinh lẽ phép mỉm cười gật đầu với bà,
Trong lúc bà đi, bà đi ngang qua Âu Thành Nghiêm, nói lời nhắc nhở, "Thành Nghiêm, cháu hãy giải quyết chuyện trước mắt đi, đừng để lâu quá đấy "