Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà

Chương 116



Âu Thành Nghiêm cau mày với hai đứa bé, còn giành lấy Cố Ninh Tinh với hai đứa trẻ nhỏ nữa,

Cố Ninh Tinh lúc này nghe không lọt tai với lời nói của anh, mà cau mày đe dọa anh ta,

Âu Thành Nghiêm mỉm cười với cô như lời xin lỗi vậy, sau đó còn mềm dịu xoa tấm lưng cô,

Cô lúc này không để ý anh ta nữa mà quay lại trò chuyện với hai đứa bé, còn cả hai đứa bé chứng kiến baba mình bị mami mắng liền hô hoán trêu ghẹo,

Anh ta không hề cảm thấy xấu hổ trước những đứa con, mà ngược lại còn rất vui vì cô đã hoàn toàn kiểm soát anh ta, và chấp nhận anh ta là của cô,

Anh ta vui đến nỗi bị sinh lý trỗi dậy, anh ta còn ôm lấy eo cô hơn khắp phần trên cổ của cô để lại những giấu đỏ lên rất nhiều, khiến cô không cách nào tập trung để nói chuyện với hai đứa nhỏ,

Cứ thế một lúc sau cuối cùng hai bên đã nói chuyện xong xuôi cô mới cúp máy,

Sau đó cả hai quyết định đi ngủ, Âu Thành Nghiêm lúc này phần dưới đã ***** *** từ lâu, mà anh phải cố gắng kiềm chế, chờ đợi cô ngủ, anh ta mới đi vào nhà vệ sinh tự an ủi mình,. đam mỹ hài

Cố Ninh Tinh từ lâu đã phát hiện ra sự bất thường của anh, thế nhưng cô lại chờ anh ta lên tiếng,

Nhưng hầu như Âu Thành Nghiêm vẫn không một lời nào nói với cô cả, đã vậy còn chịu đựng nhịn tự mình xử lý nữa chứ,

Thế nên cô mới nằm mà không ngủ, cứ thế nhìn anh ta mãi,

Âu Thành Nghiêm giúp cô đắp chăn và để tay lên người cô để cho cô dễ ngủ, thế nhưng cô lại không ngủ mà cứ nhìn anh mãi, nên anh liền lên tiếng, "Ninh Tinh, em mau ngủ đi "

Cố Ninh Tinh nhìn thẳng vào anh ta, mà dò xét anh ta, mặc dù cô biết rõ nguyên nhân, "Anh có chuyện gì đúng không "

Âu Thành Nghiêm ra sức lắc đầu, còn cau mày bảo cô hãy nhanh chóng mà đi ngủ, vì phần dưới đã to lên khó chịu lắm rồi, "Không có gì anh chỉ đang cố gắng kiềm chế, nên em hãy mau ngủ đi "

Cố Ninh Tinh bình tĩnh mà nhỏ giọng lên tiếng, "Anh không cần kiềm chế đâu mà"

Âu Thành Nghiêm to mắt bất ngờ khi nghe cô nói như vậy, anh ta háo hức mừng rỡ, "Anh có thể làm sao "

Cô lúc này xấu hổ mà gật đầu, sau đó Âu Than Nghiêm mới mỉm cười mà nhào đến hôn cô,

Cô say mê đáp lại nụ hôn của anh, cô choàng tay ôm chặt lấy cổ anh ta, mà hôn say đắm,

Kế tiếp Âu Thành Nghiêm mới hôn từ vùng cổ cô rồi đến xương vai xanh xinh đẹp trắng nõn hồng đang trở nên đỏ ửng của cô,

Anh ta giờ đây tay thuận tiện mà cởi bỏ chiếc Áo của cô ra rất nhẹ nhàng, anh ta mới rời môi cô, còn ngước nhìn lên nhìn rõ thân thể của cô điều rất tuyệt đẹp, kèm theo gương mặt đang ửng đỏ lên vì xấu hổ,

Anh ta lúc này nghiến răng chịu đựng không được nữa với cô thể này mà tiếp tục tay chạm vào vùng ngực của cô,

Cảm giác sờ vào lần này hầu như to hơn lần trước ở khách sạn Nhật Bản, lúc anh ta thấy quần Áo cho cô có chạm vào lúc đó là vừa tay, bây giờ là to hơn rất nhiều, mềm mại rất khiến người ta say mê,

Âu Thành Nghiêm không chịu được nữa mới tiếp tục cởi đến quần cô ra, sau đó anh ta mới tiến đến hôn từ từ xuống rốn của cô, và đến nội bộ của phần cơ thể của cô,

Cố Ninh Tinh lúc này rùng mình một cái và bật người dậy ôm lấy cổ anh ta, cô lắc đầu bảo không cần, mà kêu anh cứ trực tiếp đi vào,

Âu Thành Nghiêm không kiềm chế được nữa với gương mặt quyến rũ này của cô, mà cứ thế trực tiếp tiếng vào bên trong cô thật nhẹ nhàng,

Cứ thế chuyện gì đến cũng sảy ra, cả hai đã ân ái say đắm tận đến một đêm dài,

Âu Thành Nghiêm thỏa mãn ôm rất chặt lấy cô đang mệt đã ngủ trong cơ thể mình, sau đó anh ta hôn lên trán cô một nụ hôn ngọt ngào và cũng ngủ thiếp đi,

Còn cô thì đã thấm mệt mà đã dùi vào trong cơ thể ấm áp của anh mà ngủ rất ngon và thoải mái,

Sáng hôm sau Âu Thành Nghiêm là người dậy trước, anh ta nhìn cô vẫn còn nằm trong lòng anh mà khiến anh vui mừng, còn hôn lên môi cô một cái rồi mới đi xuống dưới nhà,

Anh ta dùng cách mình đã học được, mà nấu một bữa sáng thịnh soạn cho cô,

Trong khi anh ta đang nấu bữa sáng, thì ở trên lâu Cố Ninh Tinh cũng đã thức dậy, cô liền nhìn xung quanh không thấy Âu Thành Nghiêm, và chợt nhớ ra hôm qua đã cùng anh ta ân ái với nhau, và hiện giờ khắp cơ thể cô điều rất mệt mỏi,

Cô bật người dậy, cố gắng để đi vào trong phòng tắm, cô lúc này mới nhìn mình trong gương, thân thể điều toàn dấu hôn, cô liền cau mày mà thở dài,

Thế nhưng cô cảm thấy rất vui, vì cuối cùng cô cũng đã vượt qua sự sợ hãi của bản thân bấy lâu nay, nên giờ cô rất thoải mái,

Một lúc sau trong phòng tắm bước ra, và đi từ từ xuống dưới lầu, thì ngửi được mùi thơm của thức ăn, là Phong Diệp Làm sao,

Sau đó cô nhanh chóng đi xuống, nhìn thức ăn trên bàn là những món ăn sáng rất tuyệt, thế nhưng điều cô bất ngờ nhất chính là, Âu Thành Nghiêm từ bên trong bếp bước ra còn mang cả tạp dề màu hồng trên người,

Mặc dù cả hai chạm mặt nhau điều xấu hổ, nhưng Cố Ninh Tinh nhìn anh ta không chớp mắt vì hình ảnh bây giờ thật sự khiến cô rất là bất ngờ hơn là xấu hổ, sau đó không kiềm chế được mà cười một tiếng, còn trêu ghẹo anh ta, "Anh thật đáng yêu đấy "

Âu Thành Nghiêm nhìn cô cười đùa mình, mà khiến anh ta cũng vui theo, nhưng anh lại giả vờ cau mày, "Đừng cười nữa, em mau ngồi xuống ăn đi "

Dù sao Cố Ninh Tinh cũng không phải thuộc dạng người nhây, cô cười xong lại ngồi xuống bàn cùng anh và tiếp tục chuyện bữa sáng này, cô liền nhìn anh ta hỏi, "Thành Nghiêm đây là anh nấu sao "

Âu Thành Nghiêm tháo tạp dề ra, rồi rót ly nước cho cô rồi trả lời, "Ừm, đã học nấu ăn từ khi Du Du lúc lên một tuổi "

Cố Ninh Tinh cầm đũa gắp một miếng, cảm thấy thật sự rất ngon, cô liền khen ngợi, "Ưm, ngon quá, tay nghề giỏi vậy, sao buổi tối lại không vào giúp em "

Nghe xong câu này anh ta liền kiêu ngạo mà đắc ý chấp vấn cô, "Là em đã đề nghị Phong Diệp giúp em thôi mà "

Cô nhìn anh ta đắc ý mà xì một tiếng, như ám chỉ anh ta quá tự kiêu rồi,

"Xì, dám điêu với em à "

Nói xong sau đó tiếp tục ăn, vì cô thật sự không ngờ người đàn ông lạnh lùng này lại học nấu ăn, đã vậy còn nấu rất ngon nữa chứ,

Anh ta đối diện nhìn cô anh rất ngon miệng, sau đó anh ta đứng lên tiến đến bên cạnh cô, nắm lấy tay cô, quỳ một chân xuống còn đeo chiếc nhẫn lên tay cho cô mà dịu dàng nói, "Ninh Tinh, em đã về bên cạnh anh, anh nguyện sẽ nấu ăn cho em suốt đời này "

Cố Ninh Tinh lúc này bị lời nói của anh ta khiến cô bất ngờ đến rơi cả đũa, mà lắp bắp không thành tiếng,

"Anh... Anh "

Âu Thành Nghiêm lại nhìn cô tiếp tục nói, "Ninh Tinh em đồng ý chứ "

Cố Ninh Tinh bất ngờ vì mình được cầu hôn, nên thật sự rất vui đến nỗi rơi nước mắt, cô liền không suy nghĩ nhiều mà nhanh chóng gật đầu đồng ý,

Âu Thành Nghiêm không ngờ cô đã đồng ý mà vui sướng, còn ôm chặt lấy cô mà hôn cô,