Hào Môn Tổng Tài Sủng Lão Bà

Chương 96



Cậu bé được Du Du nắm tay đưa lên đến tận phòng chủ tịch, rồi Phong Diệp mới đưa cả hai đi vào phòng, sau đó là trở ra,

Âu Nạp Du tay vẫn không buông thằng bé mà đưa nó đến gần Âu Thành Nghiêm, với vẻ mặt tươi cười, "Baba, Du Du đưa anh trai nhỏ lên rồi nè "

Âu Thành Nghiêm lúc này quả thật mới nhìn rõ con trai mình, nhìn thằng bé có nét lạnh lùng, thật sự rất giống với anh và Cố Ninh Tinh,

Anh ta đến gần hai đứa nhỏ, xoa đầu nhẹ cả hai đứa con mà khen, "Ừm ngoan, cả hai đứa mau ngồi xuống ghế đi "

Phản xạ của Cố Thành Nhiên nhanh chóng nghe lời, nhưng lại im lặng ngồi xuống ghế sofa,

Âu Thành Nghiêm được thư ký chuẩn bị bánh từ trước, anh ta mỉm cười đẩy phần bánh cho thằng bé ăn, "Con ăn bánh đi "

Lúc này thằng bé cứ ngồi lầm lì, sau đó mới lấy can đảm mà hỏi, "Ông có phải là baba của tôi đúng không "

Loading...

Âu Thành Nghiêm bất ngờ vì thằng bé đột nhiên hỏi vậy, nhưng anh ta vẫn trả lời với nó cho rõ ràng, "Ta đã cho người điều tra kỹ càng và kết quả, quả thật con chính là con trai của ta, mau nói ta nghe con tên là gì "

Anh ta đưa tờ giấy kết quả xét nghiệm, và còn hỏi tên thằng bé, anh ta dù biết cậu bé là con mình, những vẫn chưa hề biết tên nó,

Thằng bé cầm tờ giấy xem thật kỹ càng, thằng bé mới bốn tuổi vốn đã được mẹ và các cô chú đã dạy từng chữ, nên thằng bé mới biết đọc, tuy nhiên vẫn là đọc chữ không bằng học sinh lớp một rồi,

Cầm tờ giấy nhìn nhìn đọc từng chữ, quả thật kết quả họ chính là cha con, cậu bé thở dài một hơi mà vẫn lạnh giọng trả lời câu hỏi của anh ta, "Cố Thành Nhiên, đây là tên mà mẹ tôi đã đặt cho tôi "

Âu Thành Nghiêm nghe tên thằng bé có chút phát âm giống tên mình, anh ta liền mỉm cười thích thú,"Cố Thành Nhiên, là Thành Nhiên sao, tên con rất giống tên ba "

Nhưng một điều khiến anh ta buồn, là vì anh ta không biết vì sao cô lại dùng họ Cố mà đặt cho thằng bé, là lúc đó chắc chắn cô rất hận anh,

Nhưng không sao, đến lúc Cố Ninh Tinh và Âu Thành Nghiêm trở về với nhau, thì họ của thằng bé sẽ đổi ngay,

"Tôi đến đây không phải muốn nhận ông là ba, tôi chỉ muốn đến đây để nói với ông một điều, ông đừng làm phiền đến mẹ tôi nữa "

Lời nói của thằng bé làm anh ta gật mình mà bất ngờ, anh ta không ngờ, sao thằng bé lại nói như vậy, "Con nói vậy là sao "

Thằng bé nhìn thái độ bất ngờ của anh ta, nhưng nó không quan tâm, chỉ lạnh lùng mà tiếp tục nói, "Ông dù gì cũng đã có vợ và con gái của ông rồi, nên từ bây giờ mẹ tôi sẽ sống hạnh phúc với người khác, mong ông đừng làm phiền mẹ tôi nữa "

Lời của đứa trẻ bốn tuổi nói ra, khiến anh ta thật sự bất ngờ, cậu bé vì sự hiểu lầm của người lớn, nhất là anh đã không cho mẹ thằng bé hạnh phúc nên mới dẫn đến những lời nói như vậy,

Sau đó Âu Thành Nghiêm cau mày nhất quyết sẽ không thể để cô lấy người khác được, "Không được ta sẽ không cho phép "

Thằng bé biết thế nào anh ta cũng tham lam mà phản đối, cậu bé liền nói thêm, "Sao lại không được, ông đã có con gái, và cuộc sống riêng của bản thân, sao mẹ tôi lại không thể "

Âu Thành Nghiêm rụt rè một chút sau đó mo giải thích cho thằng bé biết, "Thành Nhiên, con đã hiểu lầm rồi, con bé chính là em gái sinh đôi của con, là do mẹ con sinh ra cả hai "

"Không thể nào " thằng bé lắc đầu không tin lời nói của anh ta,

Nhìn thấy thằng bé không tin mình, anh ta ngay lập tức đưa thêm giấy tờ về kết quả xét nghiệm đưa nó xem, "Con không tin, vậy con hãy xem lại những tờ giấy này nữa đi "

Thằng bé tiếp tục nhận được những tờ giấy kết quả của cả bốn người, Du Du và cậu bé cả hai là có mối quan hệ anh em, là một cặp sinh đôi cùng trứng, và cả hai là có những dòng máu của phía hai bên ba và mẹ là Cố Ninh Tinh và Âu Thành Nghiêm,

Thằng bé lúc này nhìn giấy trắng mực đen, cuối cùng cũng đã tin, thật sự không ngờ thằng bé lại có đầy đủ cha mẹ ngay cả em gái cũng có, nên đã khiến thằng bé lạnh lùng trở thành rơi nước mắt,

Du Du ngồi bên cạnh nghe cậu bé nức nở, bé con hốt hoảng liền nhanh chóng dùng khăn của mình, lau đi nước mắt của bé trai, còn nói những lời an ủi, "Anh trai nhỏ, anh đừng khóc, Du Du cho anh bánh trứng nha, anh đừng khóc "

Âu Thành Nghiêm nhìn thằng bé khóc, anh cũng an ủi nó, sau đó còn hỏi thằng bé muốn cả gia đình hạnh phúc hay không, muốn mẹ trở về bên ba,

Thằng bé suy nghĩ do dự một lúc rồi mới chịu gật đầu đồng ý, thằng bé dù gì cũng là một đứa trẻ, nó cũng cần một gia đình hạnh phúc và có trọn vẹn người cha người mẹ, nên giờ đây Cố Thành Nhiên đã biết mình có ba và cả em gái nên nó rất vui,

Dù có thái độ lạnh lùng đi chăng nữa, thì thằng bé cũng là đứa trẻ con mà thôi,

Âu Thành Nghiêm biết mình thuyết phục được thằng bé, mà trong lòng cảm thấy an tầm một phần nào, sau đó anh ta lên kế hoạch, cùng với thằng bé làm một chuyện,

Về phía bên Cố Ninh Tinh, cô đã tra xem xong đống tài liệu, sau đó mới ra ngoài xem thì không nhìn thấy Cố Thành Nhiên nữa,

Cô kêu gọi tìm kiếm thằng bé khắp nơi trong nhà, thế nhưng lại không thấy nó đâu, cô liền đi hỏi Kháp Kháp,

Nhưng Kháp Kháp lại lắc đầu bảo nói không nhìn thấy và cả hai cùng nhau đi tìm,