Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 1246: Không thể nào!



Editor: Ngày Đẹp Tươi

Uyển Thanh nhanh chóng tự hỏi vấn đề này, tức khắc nhìn về phía anh trai nói: “Chúng ta suy nghĩ một chút!! Chủ tịch Đường mới là tổng giám đốc ngầm của khách sạn! Lúc đó tất cả tư liệu cung cấp cho cảnh sát, tất nhiên ông ấy đều là người rõ ràng nhất! Nhất là hồ sơ cá nhân! Nhưng mấu chốt là chủ tịch Đường là người bị tình nghi phạm tội! Cho nên theo quy định của pháp luật, chỉ cần cảnh sát có lệnh bắt người hợp pháp, hoặc là lệnh lục soát, cũng có thể tịch thu tất cả văn kiện của ông ấy! Nhưng vấn đề là... Chuyện chủ tịch Đường ngày hôm sau mới nhận tội, cho nên ông ấy có đầy đủ thời gian, hủy diệt chứng cứ!!!”

Lãnh Mặc Hàn nghe lời này, trong khoảnh khắc lại mở ra chương trình giải mã camera P26 của Tô Lạc Hoành, nhìn thấy cảnh sát niêm phong cất vào kho băng ghi hình số hiệu 26, anh tức khắc cũng lợi dụng kỹ năng máy tính thành thạo của mình, theo những vi deo mà Tô Lạc Hoành lấy ra được từ sở cảnh sát, tìm được video số 26, bỗng chốc kích động mở ra xem, lại nhìn thấy giữa hình ảnh đen trắng kia, cũng chỉ là hình ảnh phát hình 5 phút trước khi vụ phóng hỏa xảy ra, ngay cả bóng người qua lại cũng không có, hai tròng mắt anh nhanh chóng lóe ra, thở hổn hển một hơi...

Mỹ Linh lại vào lúc này, trước hết dừng động tác trong tay, đi tới trước mặt Lãnh Mặc Hàn, vươn tay chỉ vào giữa một hình ảnh sống động, hình ảnh 5 phút kia cứ chậm rãi phát, cô nhẹ lưu chuyển hai mắt, tinh tế nhìn hình ảnh...

Lãnh Mặc Hàn biết cô so với Tô Lạc Hoành cũng là cao thủ máy vi tính, liền trầm mặc để cho cô nhìn.

Mỹ Linh nhìn một lần hình ảnh kia, lại cho tua lại, liên tục quan sát, lần thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm... Cô trong nháy mắt mới nói: “Hình ảnh này có thể đã bị thay thế!! Còn có hình ảnh bị che khuất vào một giây cuối cùng!!”

“Cái gì?” Lãnh Mặc Hàn lập tức quái dị nhìn về phía Mỹ Linh, nhanh chóng nói; “Làm sao cô biết?”

“Thứ đồ chơi này chúng tôi thường xuyên chơi mà!” Mỹ Linh lập tức ngồi bên cạnh Lãnh Mặc Hàn, lại vươn tay di chuyển con trỏ của máy tích xách tay, lại từng chút từng chút hoạt động hình ảnh, nói: “Anh xem một chút! Hình ảnh này thoạt nhìn, dường như không có vấn đề gì! Chỉ là một hình ảnh bình thường! Thế nhưng đối với một cao thủ máy vi tính mà nói, hắn có thể đem hình ảnh trong ba phút, và hình ảnh 2 phút khác nhau hoàn toàn ghép lại cùng một chỗ!!”

Lãnh Mặc Hàn bỗng chốc nhìn về phía Mỹ Linh, nhanh chóng nói: “Ý của cô là... Chúng ta giả thiết hình ảnh này có năm phút đồng hồ!! Sau đó hình ảnh 3 phút trước là hình ảnh chân thật, còn hình ảnh 2 phút sau đã bị cắt đi, tiếp theo, sẽ đem hình ảnh hai phút sau và ba phút, ghép lại cùng một chỗ! Vậy là đã hợp thành một hình ảnh năm phút hoàn chỉnh!”

“Đúng!” Mỹ Linh gật đầu, nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nói: “Nhưng như vậy phải là một nhân tài vô cùng vô cùng giỏi về máy tính, mới có thể làm được điểm này!! Nhất là vào mười hai năm trước! Điều này cần một quá trình biên tập rất hoàn chỉnh cùng nghiêm mật!!”

“Chúng ta có cách nào có thể chứng minh điểm này không?” Lãnh Mặc Hàn trực tiếp nhìn về phía Mỹ Linh nhanh chóng hỏi!!

“Đương nhiên là có cách! Chỉ cần chúng ta hoài nghi nó là bị ghép! Hiện tại mọi người đều là IT, chúng ta lại dùng nó tách ra, chỉ cần phát hiện trong quá trình phân tích biên trình, xuất hiện khe hở hoặc là tạm dừng, như vậy là có thể chứng minh, đây chính là bị ghép lại!” Mỹ Linh nhanh chóng nói.

“Mau!!” Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng ra lệnh cho Mỹ Linh!

Mỹ Linh mệt đến mức thở dốc khó chịu, nhưng vẫn đành phải thở dài một hơi mới ngồi trước máy vi tính, nhanh chóng vươn hai tay, tải xuống công cụ giải mã trong kho tài liệu của Tô Lạc Hoành, lại đem hình ảnh truyền vào, vừa truyền vào vừa ấn cổ nói: “Lão đại! Việc này xong, tôi muốn nghỉ ngơi a! Mệt chết đi được!”

Lãnh Mặc Hàn không có thời gian để ý tới lời cô nói, mà là nhanh chóng nghiêng người tiến sát lại, nhìn về phía màn hình máy tính mà Mỹ Linh đã chuyển nhập giải mã biên trình, Uyển Thanh cũng vào lúc này, khẩn cấp tiến sát vào, nhìn một màn này...

Đoạn ghi hình 5 phút giữa màn hình máy vi tính nhanh chóng lưu chuyển, phần mềm kia bắt đầu phân tích mỗi phút thu hình, dần dần dường như con trỏ di chuyển về phía trước, số liệu thập phần thuận lợi trượt quá một phút đồng hồ, hai phút, ba phút, bốn phút...

Lãnh Mặc Hàn cùng Uyển Thanh thất vọng nhìn một màn này...

Mỹ Linh cũng khẩn trương nhìn phần mềm đem hình ảnh phân tích đến bốn phút ba mươi giây, bốn phút bốn mươi giây, trong nháy mắt, số liệu chợt dừng lại, thậm chí sáng lên đèn báo động màu đỏ, cô nhanh chóng nói: “Trời ạ!! Quả nhiên là bị ghép!! Hình ảnh này ẩn giấu trong hai mươi giây hình ảnh chân thực!!”

Lãnh Mặc Hàn cùng Uyển Thanh càng xác minh Đường Chí Long không phải là hung thủ, bọn họ thở hổn hển một hơi!!!

Trương Thục Dao lại vào lúc này, ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ nghi ngờ nói: “Nhưng mặc dù là như vậy!! Hình ảnh này bị ghép, vậy có thể nói lên điều gì? Hình ảnh chân thực, khẳng định đã bị xóa!”

Lãnh Mặc Hàn cùng Uyển Thanh yếu ớt quay mặt sang, nhìn Trương Thục Dao nói: “Xác thực hình ảnh đã bị xóa! Nhưng xác minh một chuyện khác, chính là biết được chân tướng vụ phóng hỏa, trừ hung thủ, chủ tịch Đường, còn có người thứ ba, chính là... Kỹ sư máy tính kia!”

“Đúng vậy!” Trương Thục Dao cảm giác đại não nhất định là mệt muốn chết rồi, mới không có nghĩ đến!!

“Mau! Chúng ta tức khắc phải tra ra, mười hai năm trước bên trong khách sạn còn có kỹ sư máy tính cao cấp nào khác hay không, hoặc là sau vụ phóng hỏa, tất cả các nhân viên ra vào đái ảnh khách sạn, bối cảnh gia đình toàn bộ phải điều tra cho rõ ràng! Bởi vì sau chân tướng vụ phóng hỏa, cảnh sát đem toàn bộ bên trong khách sạn tiến hành phong tỏa, ông ấy có lẽ không có cách nào đem chứng cứ ra ngoài! Có thể nhân vật Đường Chí Long này, ông ấy muốn điều động một hai cao thủ máy tính đến theo mệnh lệnh của ông ấy, hoàn toàn có thể!!”

Thanh Bình vừa mồ hôi đầm đìa hoàn thành giải mã của mình, thớ dốc, lại nghe Uyển Thanh nói muốn một lần nữa điều tra gần ngàn người ra vào khách sạn trong ngày, da đầu cô đều rất nhanh muốn tê dại, trực tiếp muốn khóc nói; “Chị Uyển Thanh! Có thể hay không mời nhiều người hơn đến giúp tôi?”

Uyển Thanh bất đắc dĩ ngẩng đầu, nhìn về phía Thanh Bình, yếu ớt nói; “Được! Mời nhiều người đến giúp! Làm cho cả thế giới đều biết chúng ta lén trộm sữ liệu của sở cảnh sát! Thậm chí còn xâm nhập vào hệ thống bí mật!”

“.........” Thanh Bình cam chịu không nói gì nhìn cô một hồi, liền đành phải nặng nề thở một cái, nâng lên tách cà phê uống một ngụm lớn, lúc này mới lại tiếp tục bắt đầu làm việc!!!

Uyển Thanh thừa dịp anh trai đang gia tăng thời gian phân tích ảnh chụp trợ lý đầu bếp mười tám tuổi phía sau, cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Mỹ Linh đang bên cạnh tiếp tục phân tích báo cáo, nhanh chóng hỏi; “Còn bao lâu nữa, bên phía cô mới xong?”

Mỹ Linh vừa nhanh chóng hoạt động ngón tay, vừa mồ hôi đầm đìa nói: “Còn sớm!”

Uyển Thanh liền không hỏi nữa, mà một lần nữa lại bắt đầu điều tra các khoản số liệu...

Lúc này, thời gian bất tri bất giác bận rộn mà khẩn trương trôi qua, Uyển Thanh cùng Lãnh Mặc Hàn thỉnh thoảng dừng công việc, cầm bút chì đi tới trước bàn vẽ vẽ, đem vụ án từng lần từng lần suy luận lại, phân tích, lại tự mình bắt chước những chi tiết, bao gồm Đường Chí Long cùng thư ký, còn suy đoán thời gian có thể khi ông rời phòng làm việc, đúng là cảm xúc không tốt, bởi vì lúc ông rời đi, phía sau cửa cũng không có đóng...

Lãnh Mặc Hàn lại cầm bút chì, giả thiết cánh cửa này không có đóng, có thể có người đi vào hay không, thế nhưng thư ký lại canh giữ trước cửa lớn phòng làm việc, không có khả năng có người vô thanh vô tức mà đi vào...

Hai người cứ như vậy bắt đầu suy đoán phân tích, Trương Thục Dao cùng Mỹ Linh, còn có Thanh Bình cũng đang nhanh chóng thao tác hình ảnh máy vi tính...

Thời gian qua đi một chút, chân trời từ đen sẫm lấp lánh ánh sao đầy trời lại đến sao kim sáng lên, Uyển Thanh vẫn cùng Lãnh Mặc Hàn phân tích tính toán các khả năng có thể xảy ra của vụ phóng hỏa, đến cuối cùng mặt cô dần hiện lên một suy nghĩ đáng sợ, cô thậm chí cảm giác được trái tim mình hoảng loạn như bị trúng đạn, tay cầm bút chì thô cứng kia, đứng trước bảng trắng, nhìn về phía trước yếu ớt nói: “Chủ tịch Đường tại sao lại muốn giấu giếm chân tướng? Ông ấy liều mạng cũng phải giấu giếm chân tướng, nếu như không liên quan đến sự kiện rượu đỏ, như vậy... Nhất định với người thân nhất của ông ấy... Có liên quan! Hiện tại chúng ta sẽ chờ hình ảnh cuối cùng kia, còn có kỹ sư máy tính kia cho chúng ta sự xác minh cuối cùng!!”

Lãnh Mặc Hàn mặt trầm lạnh, thật sâu nhìn cô!

Bình minh ấm áp cuyên qua tầng mây, chiết xạ ánh sáng chói lóa xuống mặt đất. Rèm cửa bệnh viện trắng tuyết đột nhiên quét qua ánh sáng màu vàng kim, vô cùng chói mắt!!

Giữa hai màn hình máy vi tính, sáng lên giải mã biên trình một phút đồng hồ cuối cùng!!

Mọi người trong nháy mắt ngẩng đầu, mở to mắt nhìn về phía phần mềm giải mã bắt đầu từ sáu mươi giây giwuxa màn hình máy tính kia, năm mươi giây, bốn mươi giây, ba mươi giây, hai mươi giây, mười giây... Chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai, một!!!!

Màn hình máy vi tinh chợt sáng lên hình ảnh!!!

“Phanh ————————”Năm tách cà phê nóng bỏng trong nháy mắt rơi mạnh xuống mặt đất, mảnh vỡ thủy tinh cùng cà phê bắn tung tóe khắp nơi! Trương Thục Dao mở to mắt, dường như bị sự khiếp sợ lớn nhất trong đời mình, không thể tin nổi nhìn về phía hình ảnh giữa màn hình máy vi tính kia, cả người nhanh chóng như rơi vào hầm băng!! Uyển Thanh cùng Lãnh Mặc Hàn nhìn thấy hình ảnh này, cũng trong nháy mắt khiếp sợ đến ngẩn người ngay tại chỗ, trái tim rét lạnh!

Tất cả chứng cứ cùng sự thật toàn bộ đều hiện lên!!

“Không thể nào ——————” Trương Thục Dao khiếp sợ kêu lên!!!!