Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 70: Trứng cá muối hoàng kim



Trần Mạn Hồng vừa mới bước vào phòng ăn liền nhìn thấy bóng người thoáng qua, cô sửng sốt nhìn đến vị trí gần cửa sổ trống không, chỉ có Đông Anh và ba người thư ký vẫn ở tại vị trí bên cạnh, cô ngạc nhiên hỏi nhân viên phục vụ bên cạnh: "Tổng Giám đốc và Laurence tiên sinh đâu?"

Nhân viên phục vụ trả lời Trần Mạn Hồng nói: "Bọn họ đi.... hầm rượu rồi....."

Ngay lập tức cái ót của Trần Mạn Hồng chợt lạnh, trừng lớn con ngươi, nhìn nhân viên phục vụ kia, hạ thấp giọng hỏi: "Bọn họ muốn đi hầm rượu làm gì? Kiểm tra?"

"Không phải a! Là Laurence tiên sinh nói muốn tự mình chọn lựa rượu đỏ, Tổng Giám Đốc đi cùng với ong ấy." Nhân viên phục vụ nói.

Trần Mạn Hồng thở hốc vì kinh ngạc, cảm giác sau khi Đường Khả Hinh đến, lúc nào cũng muốn đạp phải ngòi nổ, cô lập tức bước nhanh đi theo, xông vào trước quầy bar phía sau nhà hàng, lập tức nhìn thấy Tổng Giám Đốc và Laurence đang đi về phía hầm rượu, vừa cười vừa nói chuyện, tất cả nhân viên phục vụ và nhân viên làm việc ở phía sau, nghiêm túc đứng ở một bên không dám lên tiếng, Tào Anh Kiệt và Cát Lệ cẩn thận cùng với Tổng Giám Đốc đi về phía hầm rượu, lâu lâu, giải thích một chút phương pháp bảo quản cà phê ở phía sau nhà hàng.....

Trên trán Trần Mạn Hồng rịn mồ hôi, vừa cuống quít lau mồ hôi trên trán, vừa cố giữ bình tĩnh đi tới phục vụ.

Hầm rượu.

Đường Khả Hinh đang cầm bản ghi chép, đứng trước giá ly nào đó, ghi chép số lượng ly hôm nay hao tổn, và số lượng ly hiện có tổng cộng là bao nhiêu, bởi vì sau đó phải báo cáo số liệu này cho bộ phận mua hàng, tiếp đến cô nghe cửa chính sau lưng ầm ầm mở ra cô và hai người đồng nghiệp khác cùng xoay người nhìn một đồng nghiệp phụ trách pha cà phê quầy bar vẻ mặt lo lắng nói: "Tổng Giám đốc và Laurence tiên sinh đang đi về phía bên này, mau!! Sủa sang một chút, quản lý nói mỗi người làm công việc của mình là được, không nên hoảng hốt!"

Đường Khả Hinh trợn to cặp mắt đã nhìn thấy hai bóng đen thật dài đi tới cánh cửa, sau đó thật sự nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi, một người thân phận hiển hách, cả người phát ra hơi thở quý tộc, mỉm cười cùng với một người già đi vào hầm rượu, cô hoảng sợ đến sắc mặt tái nhợt xoay người, đang lúc mọi người không có lưu ý, hốt hoảng tiến vào phía sau một giá ly bằng gỗ sồi, che miệng, thật sự không dám tưởng tượng, có một ngày vô tình gặp được hai lần!!

"Tổng Giám đốc!" Hai đồng nghiệp đứng ở bên cửa, lập tức cúi đầu cung kính gọi nhỏ!

Tưởng Thiên Lỗi và Laurence tiếp tục mỉm cười đi tới khu rượu đỏ....

Đường Khả Hinh núp ở trong giá rượu, cảm giác có một bóng dáng mơ hồ đi đến, cô hoảng sợ đến cả người toát mồ hôi lạnh, nhìn chiếc ly thủy tinh nào đó khúc xạ một bóng dáng cao lớn, trong ly chính là người đàn ông kia, vẫn đẹp trai nghiêm nghị, khuôn mặt cứng rắn lạnh lẽo, thỉnh thoảng nở nụ cười nhưng cũng xa cách như vậy, bất cứ lúc nào hai mắt lộ ra ánh sáng hết sức lạnh nhạt, cô cứ nín thở anh trong ly cùng ông già kia đi vào khu rượu đỏ, quản lý và trưởng kíp cũng đi theo vào phục vụ, hai tròng mắt của cô mất trật tự nhìn quét trong chốc lát, ngạc nhiên lo lắng suy nghĩ, rốt cuộc vì sao anh muốn tới nơi này?

Laurence và Tưởng Thiên Lỗi đi vào khu vực đỏ quý giá vắng vẻ, ông ta dùng giọng nói rất nghiêm túc, thấp giọng khe khẽ nói: "Trứng cá muối hoàng kim của khách sạn chúng ta gần như đều đến từ Russia, cá trứng ở nơi hoang dã vào mùa xuân nhất định rất ngon, đôi khi vào mùa thu cá trứng sẽ có chứa vị dầu từ các nhà máy Russia xả ra theo mưa to mang vào biển khơi, không có hương vị tự nhiên của mùa xuân..."

Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười lắng nghe, ngẩng đầu lên, lấy thái độ Tổng Giám Đốc nhìn kho rượu gần trăm thước vuông, để tất cả các loại rượu đỏ, rượu trắng và sâm banh, tất cả các loại rượu đỏ đươc sắp xếp theo số năm, có vẻ gọn gàng ngăn nắp, cẩn thận tỉ mỉ, anh hơi hài lòng mỉm cười, nói :"Laurence tiên sinh, mặc dù biết lão đầu bếp sẽ trình lên món trứng cá muối nhưng ông không có tự mình thưởng thức món ăn, làm sao chọn lựa mùi vị rượu thích hợp?"

Đường Khả Hinh căng thẳng nắm bản ghi chép, trợn to cặp mắt, nghe lời nói của Laurence và Tưởng Thiên Lỗi truyền tới, theo bản năng cô không nhịn được lắng nghe....