Tần Ngọc nhìn thấy Mộc Tiểu Đồng khoác áo choàng tắm của Lăng Việt thì sợ hãi, bà vụng trộm đánh giá Mộc Tiểu Đồng một chút. Tối hôm qua cô gái này còn chồng chất vết thương, nhưng bây giờ xem ra đã tốt hơn rất nhiều.
Chẳng lẽ đêm qua là Tam thiếu tự mình bôi thuốc cho cô ấy?
Ý nghĩ này vừa nảy ra khiến Tần Ngọc khiếp sợ không thôi, bà không thể tin nhìn Mộc Tiểu Đồng một lúc lâu. Cô bị bà nhìn chằm chằm nên có chút xấu hổ, liền quay đầu sang chỗ khác.
Tần Ngọc lập tức lấy lại tinh thần, thay đổi lại vẻ mặt nghiêm túc như ngày thường nói: "Tam thiếu phu nhân, mời đi bên này."
Vừa bước ra khỏi phòng ngủ, Mộc Tiểu Đồng đã bị tư thế sẵn sàng phục vụ của một đám hầu gái dọa sợ.
Tám người hầu gái cầm quần áo và vật dụng sạch sẽ cung kính đi đến trước mặt Mộc Tiểu Đồng, bọn họ làm việc rất nghiêm túc, mặt mày ai nấy đều không cảm xúc rồi cúi người về phía cô.
"Xin chào Tam thiếu phu nhân!" m thanh đồng đều vang dội khắp hành lang.
Tần Ngọc dẫn Mộc Tiểu Đồng đến một căn phòng khác, cô lướt mắt đánh giá cách bài trí ở đây. Trong này màu tím nhạt là màu chủ đạo, có đủ cả bàn trang điểm, gương soi, còn ở tủ quần áo toàn là váy áo cho nữ. Đây là một căn phòng được thiết kế đơn giản nhưng không kém phần trang nhã.
"Căn phòng này là chuẩn bị cho Thiếu phu nhân." Thấy ánh mắt tò mò của cô, bà liền giải thích.
Mộc Tiểu Đồng ngạc nhiên nhìn bà.
"Chúng tôi không nghĩ Tam thiếu sẽ đồng ý để cô đi vào phòng ngủ của cậu ấy." Tần Ngọc tốt bụng tiếp tục giải thích.
Bình thường ngoại trừ mỗi ngày Tần Ngọc đi vào quét dọn ra, thì những người khác đều không được phép vào phòng ngủ của Lăng Việt, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Mộc Tiểu Đồng nghe đến đó khuôn mặt nhỏ không khỏi trầm xuống đầy phiền muộn, có phải kiếp trước cô đã giết người hay phóng hỏa không, mà kiếp này cô lại xui xẻo nhận được sự chăm sóc đặc biệt của Lăng Việt như vậy chứ?
Cô tuyệt đối không muốn được anh chọn trúng, càng không nguyện ý cùng anh chung giường chung gối!
"Tam thiếu phu nhân, nước đã chuẩn bị xong, mời cô!" Một hầu gái mỉm cười nói với cô.
Mộc Tiểu Đồng quay đầu nhìn về hướng phòng tắm, hai mắt bối rối, cô đứng yên không nhúc nhích, do dự hồi lâu mới ấp úng nói: "Ừm… thật ra tôi không quen để người khác giúp mình tắm."
"Vài lần nữa cô sẽ quen thôi." Tần Ngọc nhìn Mộc Tiểu Đồng một chút rồi đưa mắt ra hiệu cho mấy người hầu gái, nhắc nhở các cô mau chóng đi làm việc.
Cứ như vậy, cho dù Mộc Tiểu Đồng cực kì không tình nguyện nhưng vẫn bị bốn cô hầu gái kéo vào phòng tắm lớn, mặt cô đỏ bừng vì bị các cô hầu gái lột sạch quần áo, rồi mang đi tắm rửa sạch sẽ.
Họ thay cho cô một bộ sườn xám trắng, phía trên còn có tơ bạc tú trúc, ưu nhã mà không kém phần cao quý. Y phục này vừa nhìn liền biết là không phải loại tầm thường.
"Khó trách những cô tiểu thư kia dù biết rõ Lăng Việt có bệnh, mà vẫn nguyện ý gả cho anh, chính là ham hưởng thụ hư vinh này đây."
"Nhưng tôi không thèm đâu!"
Mộc Tiểu Đồng ngồi ở trên ghế salon, bất mãn nhỏ giọng nói. Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên cô bị nhiều cô gái cưỡng bách tắm rửa như thế.
Như này mà gọi là tắm rửa sao, là tra khảo chính bản thân thì có!
...
Tại tầng 1, sảnh phụ của Đông Vũ Uyển.
"Tần quản gia, Thiếu phu nhân vẫn còn là xử nữ." Một người hầu gái vừa rồi tắm cho Mộc Tiểu Đồng, đi đến bên Tần Ngọc nói khẽ.