Harry không thể tưởng tượng rằng mình sẽ sống lại.
Y cho rằng mình có thể an tâm mà lịm đi, lại không thể tin nổi khi thấy ở thế giới song song, giáo sư sống hạnh phúc bên người khác.
Y cho rằng mình sẽ không hối tiếc gì mà bước lên hành trình mới của đời người, thế nhưng vừa mở mắt ra thì trùng sinh.
Y biết, hiện tại mình là một đứa trẻ.
Nhưng y đang ở đâu đây?
Harry cảm thấy mơ hồ.
Harry nhớ rõ nhà Dursley khác thế này, hơn nữa, dù là lúc còn bé, được dì Petunia đối xử tốt hơn một chút, thì nhà Dursley cũng chưa bao giờ có bầu không khí ấm cúng đến vậy.
Vậy nếu chỗ này là nhà Potter thì sao?
Rốt cuộc thì Harry đã sống lại rồi, biết đâu... biết đâu y có thể gặp Lily và James?!
Dù việc tuổi thật của Harry còn lớn hơn cha mẹ mình, dù y đã biết từ sớm, rằng, cha mẹ mình không vĩ đại và hoàn hảo như mình vẫn tưởng, nhưng y biết cha mẹ yêu mình......cho nên, nếu có thể gặp họ, Harry nghĩ mình sẽ rất vui.
"Có lẽ là hai đứa nhỏ tỉnh rồi nhỉ." Ngoài cửa, một giọng nói ôn nhu vang lên.
Harry nghe thấy, đột nhiên cứng người, hiểu được đây không phải nhà Potter -- chẳng lẽ là đầu thai lại luôn rồi?
Y nhìn xung quanh, cực kỳ muốn biết mình đang ở đâu. Đến lúc quay mặt sang hướng cửa sổ, quả nhiên, thấy được một em bé đang nằm cùng nôi với mình. Lúc này Harry vẫn mang hy vọng, hắn muốn thử xác định xem em bé bên cạnh là ai.
Nhưng đáng tiếc, y không tài nào xác định được. Đúng thật là mấy đứa bé nhìn y hệt nhau.
Harry nhụt chí quay đầu đi, bây giờ y không ôm hy vọng biết được mình ở nơi nào nữa rồi. Giọng nữ ôn nhu kia chắc chắn không phải dì mình.
Quả nhiên, cửa mở ra, người vào là một vị nữ sĩ tóc vàng thon gầy, trên mặt có một tầng tàn nhang, dưới ánh sáng này, Harry thấy không rõ lắm bộ dáng nàng, nhưng Harry lại có thể cảm nhận được một cách thân thiết rằng đây hẳn là một vị nữ sĩ ôn nhu và xinh đẹp.
Nàng đi tới, đầu tiên nhẹ nhàng mà vỗ về đứa trẻ còn lại, lúc này, đôi mắt nâu thẫm của nàng nhìn về phía Harry. Phát hiện Harry nhìn mình không chớp mắt, nàng nhịn không được nở nụ cười, tiếng cười thanh thúy sang sảng.
"Chao ôi, một đôi mắt xanh xinh đẹp biết bao. Người bỏ rơi hai đứa phải nhẫn tâm đến mức nào chứ."
Nữ sĩ thở dài, bế Harry lên, trìu mến mà đong đưa hai lần, lại thả Harry xuống.
Hôn lên trán Harry một cái, rồi nữ sĩ lui đi ra ngoài.
Sau khi nữ sĩ ra khỏi đó, Harry mới có tâm tư tiếp tục quan sát chỗ ở hiện tại.
Mình đang ở cô nhi viện sao? Hay là chỗ khác? Trẻ vô thừa nhận......đúng là thường ở cô nhi viện.
Lúc Harry quan sát xung quanh, đứa bé nằm cạnh cũng mở mắt, nó có một đôi mắt đen, như là ngưng tụ sự thâm trầm của bóng đêm vậy, rõ ràng là một đôi mắt sáng ngời xinh đẹp, lại làm người ta cảm thấy như hai nhánh đường hầm tối đen, khiến người khác nhìn qua không thấy đáy, nhìn lại vài lần, sẽ bị chìm sâu xuống mặt nước.
Nhưng đứa bé kia ngủ lại nhanh chóng, thế nên Harry không phát hiện.
Giờ phút này lực chú ý của Harry đã hoàn toàn tập trung cho cuộc thảo luận mới bên ngoài.
"Hai đứa nhỏ này tên gì vậy, Trinity tiểu thư?" Viện trưởng Margaret đứng ở cửa hỏi.
"Đứa bé hơn một chút gọi là Harry, còn lớn hơn một chút là Severus, lúc được đưa tới trên người bọn nhỏ có tờ giấy ghi thế. Trên tay Severus buộc một cái dây cột tóc bằng ren có chữ Prince......" Hộ sĩ Trinity, Trinity tiểu thư bất an mà trả lời, tay nàng cầm hai bình sữa.
Cái tên "Severus" làm Margaret hơi nhăn mày,nàng bước nhanh vào cửa, Trinity chạy nhanh đuổi kịp.
Margaret cũng là người Harry hoàn toàn không quen biết. Harry ngây người nhìn bọn họ, trong đầu còn ở lặp lại âm thanh của cái tên "Severus".
Margaret chỉ nhìn lướt qua đứa bé có đôi mắt xanh biếc xinh đẹp, đôi mắt đang chăm chú hoàn toàn vào đứa bé ngủ say cạnh hắn.
"Viện trưởng......sao vậy?" Trinity có cảm giác hai bình sữa đang cầm đột nhiên nóng bỏng tay.
Margaret lắc đầu, ý bảo Trinity cùng chính mình ra ngoài.
Trinity đặt bình sữa đầu giường, đi theo ra ngoài.
Margaret nghiêm túc hỏi: "Gia huy Prince trên tay Severus trông thế nào......"
"Một cái gia huy nhìn chính thức và trang trọng, chữ Prince được thêu cực kỳ phức tạp ở mặt trái, có thể thấy rõ là rất cao cấp." Trinity nói tất cả những gì mình biết cho Margaret.
Margaret trong lòng niệm "Severus Prince" cùng "Harry Prince", hạ quyết định: "Đã thế thì cho bọn nhỏ lấy tên theo dòng họ của mình như đã nói, tên cô nhi viện làm tên đệm, vậy là xong."
"Ý ngài là chúng ta sẽ nhận bọn chúng?" Trinity hơi bất ngờ.
Margaret gật đầu, không hiểu sao nàng lại có thiện cảm với Severus -- tuy rằng tài chính của cô nhi việnđang hơi eo hẹp, nhưng cả Harry là em trai của Severus, Margaret cũng nguyện ý nhận hắn.
"Tốt quá rồi, nữ sĩ. Ngài không biết đâu, lúc ta tìm được bọn nhỏ, tình trạng của chúng rất tệ, muộn một chút chắc bọn chúng sẽ không sống nổi......nguyện thần phù hộ bọn họ." Trinity hào hứng nói.
Margaret ậm ừ vài tiếng cho có lệ, sau đó nàng nhìn sang hướng của Severus -- có lẽ do nàng đã từng định đặt tên con mình là Severus, bây giờ thật sự gặp một đứa bé tên Severus nên mới lưu luyến thế này.
Nếu có thời gian nàng sẽ ở lại cùng Severus, nhưng đáng tiếc, hiện tại nàng việc rất quan trọng cần làm.
"Trinity, ngươi cùng Michelle và Miranda trông bịn nhỏ......ta đi tìm Frost thảo luận về chuyện kinh phí." Margaret nói, cảm thấy hơi đau đầu.
Trinity ra hiệu không có vấn đề gì. Margaret liền gấp gáp rời đi.
Harry vẫn đang đắm chìm trong sự hoảng hốt khi biết đứa trẻ nằm cạnh mình là Severus.
Mình sống lại.
Mình sống lại thành anh em của Severus Snape!
......
Đầu óc Harry hiện tại rối loạn và nhão nhoẹt như hồ dán, hoàn toàn đánh mất năng lực tự hỏi.
Hắn quay đầu, người cứng ngắc, nhìn đứa bé đang ngủ bên người, nhìn cái mũi nhỏ xíu đang phập phồng, làn da trắng trắng mềm mềm, còn cả lớp tóc tơ đen mượt trên đầu, ngoài cửa sổ, trời vẫn rất sáng.
Hết thảy đều còn rất sớm......bi kịch và tổn thương... còn chưa diễn ra.
Hơn nữa hiện tại bọn họ ở cô nhi viện, bọn họ sẽ không có thời thơ ấu đời trước nữa, Severus sẽ không có gia đình bất hoà, sẽ không có thai phụ thiếu thốn với gương mặt xanh xao vàng vọt; hắn cũng không cần ở trong tủ chén, không cần đối mặt với mấy chuyện không ai mong muốn như trong quá khứ.
Vị nữ viện trưởng kia có vẻ là người tốt, bọn họ sẽ không gặp bi kịch ở cô nhi viện như Voldemort. Trinity nữ sĩ có vẻ cũng là người tốt......mà có không sống được ở đây thì y cũng có năng lực dẫn Severus đến nơi tốt hơn.
Harry nghĩ, đến lúc đó chắc tất cả mọi người sẽ hạnh phúc......
Hắn xuất thần mà nhìn chăm chú đứa bé đang say giấc -- lần này, ta sẽ chăm sóc ngươi thật tốt, Severus.
- -----------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: cp: Severus / Harry
Tưởng viết giáo thụ công tưởng nổi điên sản vật!
Tiểu ngắn, mỗi một chương số lượng từ không thể cam đoan, chúng nó sẽ hoặc đoản hoặc trường......nhưng là này văn cam đoan ngày càng. Mỗi ngày buổi sáng 7 điểm 10 đổi mới, đại gia cùng nhau giường là có thể xem.
Mặt khác, trước sau như một mà muốn chúc Severus sinh nhật vui sướng.
emmmm đến nỗi 『HP hậu duệ 』 này văn......
Đẩy đến Draco sinh nhật khai văn.
Này thiên Harry cùng Severus CP văn kết thúc sau, 『818 những cái đó sai lấy nữ chủ kịch bản các nam chính 』 này văn sẽ bắt đầu ngày càng.
Cảm thấy hứng thú các vị không ngại điểm tiến ta chuyên mục cất chứa một chút bọn họ.