Khó khăn lắm mới mở miệng được, Harry nói với giọng khô khốc.
Severus thuận thế ngậm lấy môi Harry, Harry không hề phòng bị, bị đầu lưỡi của hắn xâm nhập, hơi thở của Severus lập tức nhấn chìm y.
Severus nhìn chằm chằm biểu cảm của Harry, đầu lưỡi hắn trêu ghẹo chiếc lưỡi mềm mại trong miệng y, mời mọc y hợp tác cùng mình.
Harry nghe thấy tiếng môi lưỡi cuốn lấy nhau, âm thanh nhỏ vụn, nước bọt trao đổi thân mật, y cảm thấy, từ nụ hôn này, Severus đã hút linh hồn y ra khỏi thân thể, làm đầu óc y choáng váng.
Gì......gì đây...... chuyện này là sao?!
Ánh mắt vốn đang mê mang của Harry chợt thanh tỉnh, y nắm vai Severus, muốn hắn thả ra, nhưng Severus không hề ngừng lại.
Hô hấp ngày càng dồn dập, Harry đang nghĩ có khi nào mình chết vì nghẹt thở không thì Severus buông lỏng ra.
『 Được cứu rồi! 』
Harry thở hổn hển, dựa vào Severus. Lúc hai người tách ra, có một sợi chỉ bạc kéo dài không ngừng mà Harry cũng không để ý nữa.
Cuối cùng, là Severus thuận tay cọ qua khoé môi của y, giải quyết tình trạng xấu hổ này.
Chờ Harry hoàn toàn bình tĩnh lại, y mới phát hiện giữa mình và Severus có gì đó sai sai.
"Rốt cuộc, rốt cuộc, ngươi có ý gì?" Harry nhớ tới nụ hôn sâu lỗ mãng vừa rồi, cả người nóng lên, mặt đỏ rực. Y không thể tin được mình hôn môi Severus, lại còn hôn sâu nữa chứ!
Lại nói, rõ ràng bọn họ là anh em, Severus còn nói muốn tặng sô cô la cho người hắn thích mà!
Severus nhìn chăm chú đôi mắt Harry, nói: "Ngươi cảm thấy là sao? Tặng sô cô la cho ngươi vào lễ tình nhân, hỏi ngươi có thích ta không, hôn môi ngươi......Harry Prince, ngươi định trì độn tới khi nào?"
"Nhưng mà, nhưng mà việc này không đúng!" Harry cảm thấy không đúng, y cảm thấy đến là rầu rĩ, thật sự không đúng, "Ngươi......ngươi, không phải ngươi định đưa sô cô la cho người mình thích sao? Ngươi bảo là muốn ta thử nên mới đưa ta ăn mà, không phải ư?"
Severus ôm lấy tay, bóng của mái tóc rũ rượi che mất biểu cảm của hắn, nhưng không cần nhìn Harry cũng biết hắn đang buồn rầu.
"Sô cô la là cho ngươi, cũng chỉ vì ngươi." Severus không nói "Thích", hơn nữa lời Harry nói "Có hay không", mới là điểm bọn họ chú ý.
Thế nhưng, lời này của hắn cũng thừa nhận Harry là người hắn thích, dù là thần kinh thô như Harry cũng hiểu ý Severus.
Tuy vậy nhưng hiện tại Harry không có tâm tư để mà thẹn thùng các kiểu, y cảm thấy mình thật thất bại.
Harry gấp đến mức lòng rối như có nai con chạy loạn, lũ nai ấy tông nhau đến độ đầu rơi máu chảy rồi, y nắm lấy cánh tay Severus, không biết nên bày ra vẻ mặt gì: "Nhưng mà......ta tưởng chúng ta là anh em.... cùng huyết thống, sống nương tựa lẫn nhau. Chúng ta......" Còn đều là nam nữa -- nhưng so với là anh em, tình yêu đồng tính đã không thể làm Harry kinh ngạc.
Severus ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt rối sắp khóc của Harry, nhướng mày hỏi: "Ngươi ghê tởm ta?"
Harry sửng sốt.
"Thích chính anh trai của mình, ngươi cảm thấy ta thật đáng ghê tởm đúng không?" Severus không quanh co lòng vòng, hắn hỏi thẳng ra khiến Harry trở tay không kịp.
Harry trước giờ biết Severus muốn làm gì, luôn ảnh hưởng đến hắn, nhưng mà muốn nói chuyện này ghê tởm......bây giờ nhớ lại, lúc Severus làm sô cô la, lại nói muốn tặng người khác, cảm giác ghen ghét kia là tức giận vì Severus thích người khác, sợ hắn tách khỏi y.
Nếu nói là ghê tởm, chẳng phải y còn ghê tởm hơn sao? "
Rõ ràng đã tuyên bố một một cách hào hùng là mình sẽ chăm sóc thật tốt cho Severus, kết quả cái gì mà chăm sóc rồi chiếu cố là chiếu cố kiểu này à...... kẻ ghê tởm là y mới đúng!
"Nhưng mà, Harry Prince, ngươi không thấy có gì lạ sao......" Thật ra Severus chẳng có chút ăn năn nào, hắn chỉ không thích nhìn bộ dạng thống khổ của Harry nên mới nói ra thông tin này.
Loạn luân, Harry sẽ vì đoạn tình cảm tội lỗi này mà đeo gông xiềng nặng nề trên mình.
Đối với Severus mà nói, mấy chuyện này không thành vấn đề. Có lẽ thật sự là như lời người nào đó đã nói, căn bản hắn không phải người tốt lành gì cả.
Harry nhìn Severus, tạm thời mất đi tự hỏi năng lực: "Cái gì lạ cơ......" Còn gì có thể kỳ lạ hơn tình yêu giữa hai người sao?
Severus bị bộ dáng ngốc nghếch của Harry chọc tức đến phát cười: "Ngươi cảm thấy chúng ta trông giống nhau sao? Nói chúng ta là anh em ruột, không bằng nói ngươi và James Potter là người một nhà, đúng chứ?"
Harry không lời gì để nói, hơn nữa với sự mẫn cảm của Severus mà nói, có thể hắn biết gì đó mà y không.
"Nhưng chúng ta không phải......"
Severus dùng thần chú triệu hồi (Accio), gọi tới kết quả giám định huyết thống mình làm lúc trước: "Tuy rằng không biết là trùng hợp hay định mệnh, nhưng ta đã lấy máu của chúng ta và James Potter để kiểm tra, kết quả là tất cả chúng ta đều khoing có quan hệ huyết thống."
"Chúng ta vẫn bị mọi người ở cô nhi viện coi là anh em, ta đã hỏi qua nữ sĩ Margaret, bà nói bởi vì Trinity nhặt được chúng ta cùng lúc, vải bọc cùng màu, nhưng chất liệu khác nhau, hơn nữa trên người ta có tín vật của dòng họ, mà trên người ngươi chỉ có góc giấy viết tên. "
"Nếu ngươi không tin, ta có thể đưa ra nhiều chứng cứ hơn."
Harry nhìn tờ kết quả, không kịp phản ứng, im phăng phắc.
『 Hắn làm mấy việc này lúc nào vậy? 』
『 Severus là người đáng sợ như thế sao? 』
『 Ta là ai, ta đang ở đâu, rốt cuộc thì ta là gì đây? 』
Bày tỏ và việc giám định xảy ra cùng lúc, Hary cảm thấy nuốt không trôi. Cuối cùng, y chạy về phòng, đóng cửa, hòng tìm lại sự bình tĩnh.
Cho rằng mình là anh em ruột của Severus, nên thề phải chăm sóc hắn cho tốt, thay đổi cuộc đời của hắn.
Nhưng hiện tại Severus là một Ravenclaw, hắn không thích Lily, hắn thích anh trai trên danh nghĩa của mình -- y, Harry Prince -- thậm chí doán được gì đó mà làm giám định huyết thống.
Theo bản năng, Harry hơi sợ hãi Severus, sao hắn có thể làm nhiều chuyện như vậy với vẻ mặt bình tĩnh ấy? Vì sao, dù đã biết họ không phải anh em ruột mà vẫn bao dung y, lại còn nói " sẽ
luôn ở bên nhau" với y?
Harry càng nghĩ càng thấy khó chịu, càng nghĩ lại càng thấy Severus thật tâm cơ, thâm trầm.
Mặt khác, Harry lại cảm thấy hết sức vui vẻ.
Đúng vậy, y thật ti tiện, thích Severus, em trai của mình; coi Severus như giáo sư Snape mà đối đãi, cực kỳ phản tác dụng với Severus, sau khi thay đổi điều này, y cho rằng mình sẽ thành anh em tốt với Severus, tuyệt đối không chạm đến giới hạn của hắn, cuối cùng, Severus lại thích y, y cũng thích Severus.
Thậm chí, từ trước khi biết Severus thích y, y đã muốn độc chiếm Severus, không muốn cuộc sống của họ bị người khác chen vào.
Đúng là lằng nhằng như dây điện!
Không ngờ Harry sẽ tự nhốt mình trong phòng, không ra ngoài, Severus yên lặng đưa cơm rửa chén liên tục mấy ngày.
Nhưng Severus cũng có việc của mình, nên hắn cố ý mượn Lucius một con gia tinh lo ăn uống cho Harry.
Đêm đó, Severus bị Lucius mời tham gia gia yến, nghe nói là Narcissa muốn sinh con nhưng thân thể không được tốt, định nhờ Severus làm vài loại độc dược không thể mua.
Sau khi ăn xong, Severus bàn chính sự với Lucius ở thư phòng, lại nói đến vấn đề yêu đương.
Biết đầu đuôi câu chuyện, Lucius lập tức cười nhạo học đệ của mình, "Chuyện của ngươi ta không nhúng tay, nhưng mà ngươi chơi xấu thật đấy. Giả sử ngươi không làm theo lời vị đại nhân kia, biết đâu cục diện sẽ không như thế này."
"Vậy theo ngươi, ta nên làm gì?" Severus sầm mặt hỏi.
Lucius vuốt vuốt mái tóc bạch kim dài, xinh đẹp của mình, hăng hái nói: "Đây là chuyện của ngươi."
Severus cảm thấy con khổng tước điêu toa này chẳng biết điều tí nào.
Lucius cũng không giỡn quá lâu, thì thầm với Severus một hồi.
Severus lãng phí một tiếng cuộc đời cho cuộc trò chuyện vô nghĩa này, rút ra ý chính, là bốn chữ "Lấy lùi làm tiến".
- -----------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Cho nên Harry đem chính mình nhốt tại trong phòng lâu như vậy, hắn rốt cuộc tắm rửa không đâu? ( trọng điểm sai)