[Harry Potter Đồng Nhân] Vinh Quang Vĩnh Hằng

Chương 69: Hậu Thức Tỉnh



EDITOR : PARK HOONWOO


ĐÃ SỬA LỖI NHƯNG CHƯA BETA : PARK HOONWOO


“ Nhưng quan hệ của Slytherin và Gryffindor thật sự là bạn lữ linh hồn a. Hơn nữa, tại sao lịch sử lại thành ra như vậy chứ?” Lucius lắc đầu, nhưng mà y muốn đi tìm lịch sử thật sự, chứ không phải là một lịch sử bị che che dấu dấu như vậy.


“ Cái này thì ta không biết. Em cũng biết đó, Grydiindor và Slytherin hay Ravenclaw và Hufflepuff, cả bốn ngài ấy đều không lưu bất kỳ bức tranh nào của mình ở lại Hogwarts, tất cả linh hồn và ma lực của họ đều được cống hiến cho Hogwarts.” Hogair nhấp môi nói, bốn nhà sáng lập thật vĩ đại, bọn họ đem tất cả những thứ gì mình có cho Hogwarts.


“ Ayer, anh tính làm như thế nào đây?” Lucius nhẹ giọng hỏi.


“ Không biết nữa, ta vẫn chưa nghĩ ra.” Hogair lắc đầu.


“ Không bằng chúng ta quay một bô phim nói về Hogwarts được không, có thể nói về quan hệ thân thiết của bốn nhà sáng lập cũng như cống hiến của bọn họ đối với thế giới phép thuật, sau đ1o lồng ghép trong đó ẩn ý rằng thật ra ngài Gryffindor và Slytheirn là bạn lữ linh hồn. Nếu mà mọi người không thể tin được thì chúng ta có thể bắt chước Muggle chiếu một câu trước khi bắt đầu phim ‘ tất cả chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng chứ không có thật’. Nếu bọn họ nguyện ý tin tưởng cái này thì sách giáo khoa lịch sử có thể sửa lại cho đúng với sự thật, nếu không thì cái nhắc nhở của chúng ta trước khi chiếu là đủ rồi.” Lucius nói suy nghĩ của mình.


“ Biện pháp này rất tuyệt.” Hogair cười hôn lên môi Lucius một cái sau đó nói : “ Ta lát nữa sẽ nói Henry đi làm.”


Đúng rồi, em có thể lấy ký ức về giấc mơ của em cho anh. Trong giấc mơ đó của em có bức hoạ của ngài Slytherin và Gryffindor, cả bức hoạ của ngài Rowena và Hufflepuff cũng có, chúng ta có thể lấy nó làm cơ sở cho bộ phim của mình. Hơn nữa, em tin những gì cái mâm tròn đó viết chính là lịch sử chân thật nhất.” Lucius nói thêm, bồn tưởng ký có thể trìn chiếu ký ức của một phù thuỷ nếu phù thuỷ thả ký ức của mình vào bồn.


“ Em giúp ta một đại ân rồi! My sweet.” Hogair kinh hỉ nói. Hắn nhớ kiếp trước hắn đã từng đột phá được kỹ thuật thực tế ảo hạng nhất, trình chiếu thực tế, khán giả sẽ không chỉ là người ngồi xem qua bất kỳ cái gì nữa mà họ sẽ chân chính đứng ở đó để xem tất cả sự việc diễn ra nhờ vào bồn tưởng ký, trò chơi thực tế ảo cũng thế, nguyên lý chính chính là cải tạo bồn tưởng ký cho nhiều người hơn.


“ Có thể giúp được anh là tốt rồi.” Lucius nói, Ayer bỗng nhiên nói mấy lời sến súa như vậy làm y rất không quen.


“ Lại nói nữa, em tại sao lại muốn đến phòng yêu cầu?” Hogair nói snag chuyện khác, hắn nhìn luiucs có chút ngại nói, cái xưng hô hồi nãy hắn nói rất tự nhiên thật không ngờ cái đó là cái thứ mà trước giờ hắn có chết cũng không mở miệng nói được.


“ Anh không cảm thấy phòng yêu cầu rất thần kỳ sao? Em tin rằn phòng cần thiết có thể cho em một gợi ý nào đó để em có thể tìm thêm mật thất hay mật đạo mới chẳng hạn.”


“ Đúng như thế thật, nhưng phòng yêu cầu cũng có rất nhiều thứ nguy hiểm. Giống như lần này em đụng phải cái mâm tròn đó vậy, cho nên, sau này tốt nhất không cần đụng vào mấy thứ mình không biết là gì, nếu không thì không biết mất mạng lúc nào đâu.” Hogair khuyên.


“ Nhưng mà, chổ đó có rất nhiều sách a, em còn chưa bao giờ thấy một cuốn sách viết về các sinh vật huyền bí như thế đâu, còn đặc biệt là do ngài Ravenclaw viết tay nữa chứ.” Lucius không phục nói.


“ Chẳng lẽ, chỗ đó là thư phòng của Ravenclaw?” Hogair suy đoán.


“ Em cũng cảm thấy thế, trong thư phòng có rất nhiều sách mà cuốn nào cũng nói về những chủ đề khác nhau, có vài cuốn em đọc không hiểu, với lại mấy cuốn toàn viết bằng tiếng anh cổ, làm cho em đọc mà có chút hoa mắt.” Lucuis gật gật đầu “ Em còn thấy được quan hệ bạn lữ linh hồn của Griffin Gryffindorvà vũ xà Slytherin trên một cuốn sách trong đó nữa. Lúc mà mới nhìn thấy cái đó, em vì quá sốc cho nên mới lùi về sau, vì thế nên mới bị cái mâm tròn đó cứa đứt tay.”


Hogair vuốt vuốt trán của Lucius, hiện tại chừng cứ đã có, việc tuyên bố một cái ho5khac1 của hắn bây giờ dễ rồi.


“ Mệt không, hay ngủ tiếp đi?” Hogair nhìn thời gian, đã 5h sáng rồi, ngủ tiếp một chút nữa thì hắn cần phải đi dạy.


“ Uhm, được.” Luicus biết nếu y không ngủ thì Ayer chắc chắn sẽ bồi y, cho nên đành phải nằm xuống nhắm mắt, cố gắng ngủ.


Ngày hôm sau, Hogair đi dạy, Lucius giữa trưa có vài người bạn đến thăm y.


“ Lucius, bộ dáng của anh………….trở nên thực………….” Severus ấp a ấp úng nói.


“ Làm sao thế?” Lucius đến giờ vẫn chưa nhìn mình trong gương, cho nên y nghĩ có lẽ bộ dạng tiều tuỵ của mình doạ đến Severus rồi.


“ Không, có lẽ anh tự xem sẽ tốt hơn.” Nercissa lấy từ trong túi ra một cái gương, đưa cho Lucius. Nói thực ra, bộ dạng hiện tại của Lucius rất làm thân con gái là nàng đây rất chán ghét, bởi vì da của y không chỉ trắng hơn thôi đâu, thậm chí có vài chỗ còn giống như là đang phát sáng; hơn nữa, mái tóc bạc kia của Lucius cũng làm nàng rất hâm mộ; gương mặt tinh xảo làm cho mấy nữ sinh rất tự tin vào ngoại hình của mình cũng thấy hổ thẹn.


Lucius nhận lấy gương, không hiểu mà nhìn một chút, sau đó, chính y cũng ngây dại! Cũng không phải gương mặt trong gương quá mức khó coi hay gì, mà là nó trở nên quá hoàn mĩ, mái tóc bạc rũ trước ngực, đôi mắt lam xám còn chút hơi nước, luôn tạo ra cho người khác cảm giác nhu nhược, ngya cả y cũng không phân biệt được gương mặt trong gương này là nam hay nữ. Lucius đem gương trả lại cho Narcissa, sau đó lại nhìn móng tay sắc nhọn của mình nói : “ Có lẽ hai ngày nữa nó sẽ trở lại bình thường thôi.”


“ Các trò một ngày tốt lành.” Hogair đi vào, thấy được bạn của Lucius đang nói chuyện với y.


“ Chủ nhiệm cũng vậy, chúng con hiện tại phải trở về.” Vài người cũng quay lại chào trả lễ cho Hogair, sau đó rời đi.


“ Ayer, anh ăn cơm chưa?” Lucius hỏi, “ Khi nào em có thể về thế? Ở đây không vui?”


“ Ăn rồi. Đúng rồi, ba với mẹ em đến đấy, họ đang nói chuyện với hiệu trưởng, có lẽ họ sẽ vào đây nhanh thôi.”


“ Bọn họ tới sao?”


“ Uhm, hai ngày trước bọn họ có đến, chỉ là em lúc đó vẫn chưa tỉnh nên họ đành trở về.” Hogair nói. Hai ngày trước, hắn báo cho Abraxas và Elissa chuyện Lucius thức tỉnh huyết thống, bọn họ rất lo lắng cho nên liền đến Hogwarts, chỉ là lúc đó y vẫn còn đang hôn mê. Gia trưởng cũng không thể ở lại Hogwarts quá lâu được, Lucius cũng không quá thích hợp để mang về trang viên Malfoy, cho nên cuối cùng bọn họ đành phải trở về “ Phu nhân Flynn nói, nếu ngày mai em đã hoàn toàn hồi phục thì có thê trở về.


“ Còn tận một ngày a.” Luicus chán nản nói.


“ A, Lucius của mẹ, nói cho ẹm biết, con có chỗ nào không khoẻ không?” Lucius vừa dứt lời th2i Elissa đã vào, theo sau nàng còn có Abraxas.


“ Con không sao, mẹ, ba.” Lucius lắc đầu nói, bởi vì lúc y thức tỉnh huyết thống, torng toàn bộ quá trình đó y đều đang hôn mê, cũng không có cảm giác đau đớn gì, lúc mới tỉnh lại đúng là có mệt thậ, nhưng bây giờ thì không sao rồi.


“ Luke của mẹ càng ngày càng đẹp.” Elissa thả lỏng, sau đó lại vuốt tóc của Lucius một chút.


“ Mẹ!” Lucius bất mãn nói.


Bên kia, Hogair bàn luận vài thứ với Abraxas, “ Huyết thống của Lucius thức tỉnh thật sự sẽ không có di chứng nào sao?” Cậu có xem qua vài cuốn sách nói về Veela, nhưng mà tình huống của con trai cậu hình như không giống như vậy.


“ Mà nói nữa, Veela nào chắc cũng vậy, đều sẽ tản mát ra hơi thở mê người của mình, làm mấy người trẻ tuổi huyết khí quá thịnh diên cuồng; về phương diện khác, Veela cũng sẽ tản mát ra hơi thở đặc thù của mình để quyến rũ bạn lữ, khiến cho bạn lữ chú ý, không tự giác mà sẽ ghen ghét, chiếm hữu bạn lữ của mình.” Abraxas thấp giọng nói, “ Cho nên, nếu cậu nhịn không được hoàn toàn đánh dấu Lucius, tớ hy vọng hai người có thể thực hiện đầy đủ các bước an toàn. Tớ không muốn có một người thừa kế của Malfoy tốt nghiệp một cách bất bình thường trong gia tộc đâu!”


“ Tớ sẽ không.” Hogair lắc đầu, hắn tin tưởng tự chủ của mình.


“ Hy vọng là thế, trong khoảng thời gian này chắc sẽ hơi khó cho cậu một chút, Lucius sẽ theo bản năng mà khát vọng người làm bạn, bởi vì Veela vị thành niên lúc nào cũng muốn bạn lữ trấn an mình.” Abraxas đem những gì mà sách trong thư viện Malfoy viết lại nói cho bạn tốt của mình, là sổ tay về quá trình trường thành của Veela cũng như vài thứ cần chú ý do tổ tiên của Mlafoy để lại.


“ Đúng rồi, hôn ước của tớ và Lucius có nên công bố ra không?” Hogair nói.


“ Cậu thật sự tính làm như vậy? Sẽ không ảnh hưởng đến công việc của cậu chứ?” Abraxas nhướng mày, kinh ngạc nói.


“ Dumbledore không phản đối. Những giáo sư khác cũng sẽ không.” Hogair lắc đầu, hiện tại công bố hôn ước của hắn và Lucius không chừng có thể giảm vài chuyện phiền phức.


“ Nếu có thể, vậy thì tớ đồng ý.” Abraxas dò hỏi thái độ của hắn vì cậu muốn tranh thủ cho con trai mình điều kiện tốt nhất, cậu không muốn rước phiền phức vào người thằng bé.


“ Được rồi, tớ sẽ giải quyết nó nhanh một chút, chỉ cần cậu và Elissa không phản đối là được.” Hogair nói.


 “ Vợ chồng Malfoy cũng không ở lại quá lâu, thấy Luicus không sao liền trở về.


“ Anh nói gì với ba em thế? Còn nói lâu như vậy?” Buổi chiều trước khi đi dạy Lucius nắm tay hắn lại, hỏi.


“ Buổi tối ta nói cho em?” Hogair trấn an nói, hắn cảm thấy bàn ay đang nắm lấy hắn của y có chút run rẩy, Luicus hình như đang bất an.


Lucius gật đầu đáp ứng, y không thích Ayer rời khỏi mình chút nào, cho dù chỉ là mấy tiếng đi chăng nữa.


“ Được rồi, hôm nay đến đây thôi.” Sau khi tan học, Hogair không giao bài tập, hai ngày nay vì lo lắng cho Lucius nên hắn cũng không có thời gian chấm, chỉ cho bài tập thực tiễn, đầu tiết giao cuối tiết kiểm tra.


Vừa tan học, Hogair liền chạy đến phòng bệnh của Lucius, thấy y đang nằm trên giường, một thân toàn là mồ hôi. Hogair lại xoay người lấy một cái khăn lau sạch sẽ cho y, bọn Severus có đến thăm y một chút, nhưng vì y chưa tỉnh nên đành trở về.


“ Trò Malfoy không sao đâu, trò ấy chỉ là đang tiêu háo lượng ma lực mới nạp vào sau khi thức tỉnh huyết thống thôi.” Lúc sau, phu nhân Flynn kiểm tra kỹ càng, nói với Hogair vẫn còn đang rất lo lắng, “ Thầy lúc trước cũng là như vậy đó, cho nên đừng quá lo lắng, cái này kết thúc nhanh thôi.”


“ Cảm ơn.” Hogair nói, tiếp tục lau mồ hôi cho Lucius, đến tận 10h tối y mới khôi phục bình thường, cũng thanh tỉnh một chút.