-------------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
-------------------------------------------------------
Ann ngồi trong phòng khách ôm cuốn sách «Đặc tính của một trăm loại thực vật» dày cộm đọc say mê cho đến khi Eren từ trong lò sưởi bước ra.
" Chào buổi trưa Annie, tới giờ rồi, chúng ta đi đón Diana chứ hả ?"
Đánh dấu lại trang đang đọc bằng kẹp sách, gập lại, nhìn qua Eren " Buổi trưa tốt lành chú Eren, cháu nghĩ trước khi xuất phát, chú nên thay bộ đồ khác đã."
Eren cúi đầu nhìn quần áo của mình,vỗ tay lên đầu " Ối, vội quá chú quên mất." Chú ấy rút đũa phép ra niệm " Scourgify."
Bụi bẩn trên quần áo đã được thanh tẩy. Ann đi lên lầu hai, dễ dàng lấy được bộ tây trang trong tủ đồ của Eren, cầm xuống " Hôm nay chú mặc bộ này đi."
" Được." Eren cười nhận lấy bộ trang phục, thuận tiện xoa xoa đầu tóc Ann.
Lái xe tới sân bay Heathrow ở London, hiện tại cách thời gian máy bay của Diana đáp còn tới một khoảng dài.
Trong lúc chờ đợi, Ann và Eren ngồi tám chuyện " Chú Eren, sau khi Diana nhận chức thì dì ấy sẽ ở luôn tại London hả ?"
" Chắc vậy, Bộ Hợp tác Phép thuật Quốc tế mỗi ngày đều có những việc lớn nhỏ cần phải xử lí ngay tại Bộ Phép thuật, tuy là công việc của họ thường phải đi công tác xa nhưng Diana dù gì cũng là trưởng ban nên đích thân phải đi cũng không nhiều lắm. Bất quá cô ấy đã lâu không sống tại Anh, chắc là nhất thời sẽ khó thích ứng được bầu không khí làm việc ở đây, haha, Bộ Phép thuật ở Anh phong cách làm việc có khác biệt xa với ở Pháp, hơn nữa gần đây Fudge có chút nóng nảy."
Eren dừng lại một chút, nhớ lại đoạn thời gian dài đẵng này, một lời khó mà nói hết được " Ầy, nói chung là về chuyện của cụ Albus Dumbledore. Tóm gọn thì năm nay ở Hogwarts chắc sẽ có thay đổi lớn."
Bộ Phép thuật muốn làm rối loạn, khống chế Hogwarts thì phải, thông qua một quan chức điều tra cấp cao gì đấy ? Cô nhớ hình như là vậy.
" Mấy cái này đối với con còn quá sớm, năm thứ năm chuyện quan trọng nhất là kì thi pháp thuật thường đẳng OWLs, Annie tuy là con thành thích rất tốt nhưng cũng không nên xem thường." Eren nhìn Ann cười cười " Năm đó chú cũng nháo loạn hết cả lên, may mà nhờ cha mẹ giúp đỡ không ít, chủ yếu là vì vừa phải luyện tập trong đội Quidditch, lại còn phải ôn tập thi cử, hầu hết mấy giáo sư đều giao cho rất nhiều bài tập lẫn luận văn, nhớ tới là thấy rợn người luôn."
Mấy lời an ủi của Eren đối với Ann hầu như không có hiệu quả gì.
Hiển nhiên chú ấy cũng ý thức được vấn đề, vội chữa cháy thay đổi phương thức nói " Annie, chú thấy con nên tìm một học sinh giỏi môn Biến hình giúp đỡ, giống như năm đó ba con hay kèm cặp chú môn Thiên văn vậy. À chú nhớ rồi, con không phải có một người bạn xếp hạng nhất, Hermione Granger nhà Gryffindor sao, con thử tìm bé ấy nhờ giúp đỡ xem, chú nghĩ cô bé sẽ rất sẵn lòng."
" Trên thực tế, mấy năm nay con có thể thuận lợi vượt qua những tiêu chuẩn cơ bản của bài thi Biến hình đều nhờ cậu ấy..." Ann nói ra sự thật, hơn nữa cô suy nghĩ lại toàn bộ, biện pháp này hình như là cách tốt nhất, trong vở ghi môn Biến hình của Hermione luôn ghi chú rất tỉ mỉ, sắp xếp rõ ràng, những bùa chú, thao tác biến hình đều có những giải thích cặn kẽ.
" Thì ra là thế, hehe, nói vậy thì Annie, nếu con có thể thuận lợi qua được kì thi pháp thuật thường đẳng thì nhớ mời cô bé đế nhà chúng ta chơi nhá, người làm chú này phải cám ơn cô bé mới được, chú có thể dẫn hai đứa ngắm mấy sinh vật huyền bí ở Ireland, không thì xuống tầng hầm nhà mình cũng không tệ."
Mời Hermione tới nhà ?
Ann bị suy nghĩ này làm hoảng sợ, khụ khụ, nếu thật sự làm vậy, không biết Fanny sẽ nói thành thế nào đây.
Nhưng nghĩ lại, việc mời nàng tới nhà cũng không có gì ghê gớm lắm, mời bạn bè tới nhà chơi thôi mà, nàng lại còn giúp cô một việc lớn.
Lại nói tiếp, chuyện món quà sinh nhật cô cũng muốn cám ơn nàng, hơn nữa sinh nhật nàng cô cũng không biết ngày. Nhất định phải có gì đấy đáp lễ, nếu không hè này giành ít thời gian hẹn nàng ? Để hôm nào hỏi thử vậy.
Nghĩ đi nghĩ lại, đầu óc Ann liền suy tư về buổi hẹn với Hermione, mãi đến khi Eren gọi " Annie, chuyến bay của Diana ra rồi."
" Hửm, vậy à."
Diana đeo kính râm, tay kéo rương hành lí, dáng người thon thả nổi bật trong đám đông. Nhìn thấy Ann đang hào hứng vẫy tay về phía mình, cô ấy rõ ràng bước chân nhanh hơn hẳn.
Tháo kính râm xuống, Diana vui vẻ nói " Annie, sinh nhật vui vẻ."
Eren bên này tiến lại, tay đón lấy hành lí của Diana.
Hai tay trống trải, Diana liền giơ lên xoa xoa đầu Ann " Không ngờ mới có một năm, mà Annie đã lớn nhanh như vậy rồi." Không ngại ngùng giơ tay miêu tả " Ta đoán chừng hai năm nữa con sẽ cao giống ta thôi." Nói rồi cô ấy lại nhéo má Ann " Còn xinh xắn hơn nhiều, có nam sinh nào theo đuổi không hửm ? Nghe chú Eren của con nói, lễ Giáng Sinh có không ít nam sinh đến mời con khiêu vũ, vừa mắt ai thì mau cùng ta tâm sự tí nào ~"
Liếc mắt nhìn về phía Eren, rốt cuộc chú ấy nói với Diana cái gì về cô vậy, phải mau lẹ dời đề tài mới được.
" Diana, mấy ngày nay đi công tác người có mệt không ? Chúng ta mau tìm chỗ nào dùng bữa thôi, nhà hàng lần trước con kiếm được gần nhà thế nào ?"
" Được chứ, hôm nay Annie lớn nhất, đều nghe theo con." Diana đặt tay lên vai Ann cười nói.
Dùng bữa trưa no nê, Diana ngồi phía sau xe cười vui vẻ hỏi " Chiều nay chúng ta đi đâu ? Annie con đã có sắp xếp gì chưa ?"
" Cả buổi chiều hả ?"
" Đương nhiên rồi." Diana giọng điệu chắc nịch nói, Eren ngồi phía trước cũng gật đầu khẳng định.
" Con muốn tới bảo tàng Lịch Sử, Tu viện Westminster, phòng triển lãm Quốc Gia, còn có xem thêm một bộ phim điện ảnh nữa, sau đó dùng bữa tối, bữa tối con muốn ăn ở Yauatcha Soho 15-17 Broadwick Street, nghe nói nó là một nhà hàng chuyên món Trung Hoa đạt được sao Michelin." Ann nói một hơi dài.
" Được thôi." Eren và Diana đồng thanh chấp thuận.
Thong thả đi dạo quanh viện bảo tàng, rồi lại lái xe qua mấy ngóc ngách đường phố, thấy ven đường có mấy xe đẩy vỉa hè, Ann liền bảo Eren dừng lại, vui sướng lon ton chạy về phía hàng quán thức ăn, cầm ba cây kem hương vị khác nhau trở về. Ba người cũng nhau ngồi ở băng ghế dài chậm rãi thưởng thức que kem, trò chuyện ngắm nhìn phong cảnh xung quanh, sau đó di chuyển đến địa điểm tiếp theo.
Bầu trời rất mau ngả tối, chờ đến khi Ann đẩy cửa đi ra từ nhà hàng cũng đã hơn 8 giờ.
" Ăn ngon quá..." Ann hài lòng, xoa xoa bụng nở ra nụ cười tươi rói nhìn Eren và Diana.
Trong mắt Eren tràn ngập sự cưng chiều, lấy tay xoa đầu cô. Diana cũng cười nói " Mấy món ăn đều rất tuyệt, Ann giới thiệu nhà hàng quả nhiên không tệ."
" Hehe..."
" Buổi tối chúng ta sẽ đi đâu ? Người có sắp xếp rồi phải không ?" Ann hỏi Diana, cô biết hai người lớn từng có một hứa hẹn, chờ đến khi trưởng thành sẽ để cô gánh vác trách nhiệm của gia tộc.
" Ừm, buổi tối ở trang viên gia tộc Roland có một hội nghị." Diana ngắn gọn nói.
" Được a, thực ra con đã gấp gáp chờ không nổi nữa rồi, gia tộc Roland trước giờ rất thần bí, thư viện ở Hogwarts cũng ít sách nói về nó, mà có thì cũng chỉ có vài dòng."
" Đêm nay con sẽ biết hết thôi." Diana mỉm cười nói.
Ann bộ dáng chờ mong.
Trở lại nhà Eren, Diana cầm rương hành lí rồi dẫn theo Ann, hai người tạm biệt Eren rồi dùng bột Floo dịch chuyển từ lò sưởi đến trang viên gia tộc.
" Xin chào buổi tối, cô chủ, cô chủ nhỏ."
Sáu gia tinh xếp thành hàng bên cạnh lò sưởi, vừa thấy Ann và Diana liền khom lưng cúi chào, Diana gật đầu " Mau đi sắp xếp, Cor ở lại một chút."
" Dạ vâng thưa cô chủ." Sáu con gia tinh đồng thanh nói.
Cor là quản gia trong đám gia tinh ở trang viên, là một trong những người phục vụ gia tộc Roland lâu đời nhất từ trước đến nay, hiện tại đã già cỗi nhưng đầu óc cũng còn rất linh hoạt.
" Khoảng thời gian này trang viên thế nào ?" Diana hỏi.
Cor đưa cho Diana tấm giấy da ghi chép.
" Cô chủ đã rời khỏi 269 ngày, không có chuyện gì lớn xảy ra, mấy sự tình lặt vặt có được ghi chép trong này." Cor cầm ra một cuốn sổ ghi chép " Sự sinh trưởng, phát triển mấy cây thực vật của cô chủ nhỏ, mấy tình trạng cô chủ nhỏ yêu cầu đều được ghi lại trong này."
Ann cảm kích nhìn Cor, duỗi tay cầm lấy sổ ghi chép lật ra xem thử.
Kế tiếp, Cor trình bày cho Diana về nội dung cụ thể của hội nghị tối nay, những sắp xếp và bố trí còn có tư liệu cần thiết đã được chuẩn bị.
Diana nghiêm túc lắng nghe, đôi lúc còn nhắc nhở yêu cầu chỉnh sửa vài chỗ.
" Cứ quyết như vậy đi, 9 giờ hội nghị sẽ bắt đầu, nếu bọn họ tới thì cứ trực tiếp dẫn tới phòng họp."
" Dạ vâng thưa cô chủ."
" Ta mang Annie đi xem thử tầng hầm, ngươi đi làm việc đi."
Cor gật đầu, phụt cái liền biến mất.
Tầng hầm của gia tộc Roland là một nhà kho đã qua hơn trăm năm, cất chứa rất nhiều bảo vật quý giá, Ann từng đi ngó qua hai lần, là kho vật dụng lớn đựng nhiều dụng cụ phép thuật cổ xưa, còn có sách cũ hiếm có.
Ann không hiểu lắm vì sao Diana muốn dẫn cô đến đó.
" Lần này không phải tới nhà kho, chúng ta sẽ tới một địa điểm khác, một căn phòng. Những bí mật của gia tộc Roland đều được chứa đựng trong căn phòng này."
Đến tầng hầm, Diana dẫn Ann đi xuyên thẳng qua nhà kho, đến khi đụng một bức tường lớn cả hai cũng trước tiếp đâm xuyên qua.
" Ồ, bùa chú này giống tương tự với ở ga tàu King's Cross ư ?" Ann cảm thán.
Bên kia tường là một hành lang dài, phía cuối đường có một cánh cửa đá to, án ngữ trước cửa đá là dấu ấn của gia tộc Roland. Một tấm khiên lớn, in hình đầu voi, phía dưới khắc hai chữ RL viết tắt cho Roland.
Khi hai người đi tới trước cánh cửa đá, con voi mở miệng nói chuyện.
" Khi nào ? Chỗ nào ? Người nào ?"
" Năm 1873, Ấn Độ, Jonny Desper Roland."
" Chính xác là chuyện gì ?"
" Sự khác biệt không thể tránh khỏi, nhưng vẫn phải luôn tôn trọng nhau."
" Chuyện đã quyết, xin hãy kiên định." Con voi trầm giọng nói lên, sau đó cánh cửa đá nặng nề chầm chậm mở ra.
Ann nỗ lực ghi nhớ mật khẩu mở cửa, tuy rằng cô không hiểu lắm trước kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trong quá trình chờ đợi, Diana cũng nhanh chóng giải thích với Ann.
" Annie, vừa rồi là hai quy tắc của gia tộc Roland. Hiện tại ta sẽ đem hết thảy tám quy tắc của gia tộc nói cho con biết. Nhớ cho kĩ."
" Vâng ạ."
" Quy tắc của gia tộc Roland:
Điều thứ nhất, không được dễ dàng thốt ra hứa hẹn.
Điều thứ hai, sự khác biệt là không thể tránh khỏi, nhưng vẫn phải luôn tôn trọng lẫn nhau.
Điều thứ ba, nhận ra sai lầm, thừa nhận sai lầm, cố gắng thay đổi.
Điều thứ tư, dư luận đại biểu cho quan điểm của số đông người, nhưng không có nghĩa là nó chính xác.
Điều thứ năm, chuyện đã quyết, phải kiên định.
Điều thứ sáu, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích mãi mãi.
Điều thứ bảy, kẻ mạnh không nhất định sẽ chiến thắng, nhưng người chiến thắng chính là kẻ mạnh.
Điều thứ tám, cần nhớ thì phải nhớ, cần quên thì nên quên, cần thay đổi thì hãy thay đổi, chấp nhận những việc không thể biến đổi."