----------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
----------------------------------------------------
Buổi tối một ngày trước Lễ Giáng Sinh, Fanny cả ngày đều rầu rĩ không vui, Ann hỏi tới thì cô nàng lại bảo không có chuyện gì, Ann chỉ cho là cô nàng tính tình trẻ con, dù sao tâm tư của mấy đứa trẻ cũng rất khó đoán.
Ann nghĩ ngợi trong bữa ăn tối hi vọng quà Giáng Sinh ngày mai sẽ làm cô nàng vui vẻ trở lại. Sau đó cô lại nhìn qua dãy bàn Gryffindor, bộ ba người bọn họ đang dùng cơm tối, lâu lâu lại chụm đầu bàn tán gì đó.
Ann rất do dự, cô không biết mình có nên mời Hermione không, cám ơn nàng vì đã cho cô thuốc cảm, hơn nữa Giáng Sinh tới Hermione khả năng cao sẽ đưa quà cho cô, Ann cũng phải tặng lại quà cho nàng, cô không muốn nợ nần gì. Ann nghĩ cô chỉ mời mỗi Hermione chắc sẽ không bị lôi kéo vào mấy hành động gì đâu nhỉ ? Chỉ tiếp xúc một mình nàng hẳn không liên quan gì đi ?
Cái muỗng trong tay suýt rớt xuống, may là Ann kịp nắm chặt lại, đầu hơi nghiêng qua Fanny nói " Fanny, cậu nói xem tớ mời Hermione sáng mai tham gia tụ tập với hai đứa mình, có hay không hơi không tốt ?"
Fanny nghĩ ngợi rồi hỏi "... Cậu là lo lắng mời một người hai người kia sẽ để ý hả ?"
" Ừm.. không phải là bởi vì ..." Trước không nói bọn họ đâu phải là bạn bè của cô, cô cũng đâu thiếu nợ họ cái gì nhưng mà rủ thêm hai người kia tham gia, cô cùng với bộ ba vai chính sẽ dính liền không dứt ra được, tuy rằng hiện tại bọn họ đã có manh mối gì đấy, nhưng chơi cùng một người còn né được, chứ chơi với cả ba người bọn họ thế nào cũng sẽ bị kéo vào mấy chuyện nguy hiểm. Ầy, nghĩ nhiều quá rồi.
" Cái này, tóm gọn là, hiện tại vẫn còn phải giữ bí mật, nhưng tớ muốn cám ơn chuyện lần trước Hermione cho tớ thuốc cảm..." Ann nói tới vụ này lại cứ cảm thấy kì quái, nên sửa lại một chút " Cũng không hoàn toàn là như vậy... Ầy, phải nói thế nào đây .." Ann nhận ra cô giải thích thế nào cũng không xong, nếu không hay là vẫn cứ mua một món quà đáp lễ Hermione, còn chuyện thuốc cảm lần sau lại cám ơn ? Nhưng mà món kia cô đã làm ba phần !
Fanny cảm thấy kì quái hỏi Ann " Đều là bạn bè mấy cái đó là chuyện nhỏ mà ?"
Cái này không phải là các cậu tự phong cho tụi mình à ? Chúng ta nhiều nhất chỉ là, nhiều nhất là ... tính... tính là cái gì ? Ann đột nhiên không biết dùng từ gì, quan hệ trao đổi lợi ích ? Có quen biết ? Nhưng mà nghiêm túc xem xét thì cô với Hermione lại không giống vậy, nàng đối với cô không tệ lắm, cho cô mượn sổ ghi chép môn Biến hình, rồi chuyện thuốc cảm nữa ...
Nhưng trong đầu Ann đột nhiên lóe ra âm thanh, là một câu Fanny từng nói với cô: Ann, bất kể cậu ngoài miệng nói thế nào thì những hành động của cậu đã chứng tỏ cậu xem họ là bạn bè rồi.
Hừ... Mấy cái đó cô làm đều có lí do cả. Chuyện con rồng là vì lợi ích chung của tập thể, còn việc hòn đá phù thủy là do bị Fanny ép, giúp Ron xử lí mấy con ốc sên là do cô muốn kiểm nghiệm thử những thứ Độc dược chế tạo được. Mấy cái này là có lí do hết, trước kia tình cờ thấy được cô nhóc gặp phải chút trắc trở cuộc sống, cô là người lớn sống đã hơn đời người nên muốn giúp đỡ, dạy đời một chút thôi.
Nhưng mà, thôi được rồi cô cũng cần phủi sạch quan hệ với ba người vai chính, lấy ngày mai làm cơ hội vậy. Ngày mai cám ơn hết mấy sự giúp đỡ của Hermione, sau đó ba bọn họ có tìm cô hỏi gì đều sẽ không nói, từ từ bọn họ sẽ vì mấy chuyện khác mà không tìm đến cô nữa.
Xác định xong suy nghĩ của mình, Ann nhìn về dãy bàn Gryffindor, âm thầm tự cổ vũ cho chính mình " Được rồi, chuyện nhỏ như vậy khẳng định mình có thể xử lí tốt."
Bởi vì Ann và Fanny trò chuyện ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía ba người Gryffindor, ba người họ cũng chú ý tới Ann, thời điểm cô nhìn họ thì họ cũng nhìn lại cô. Ba người họ trong lòng hoang mang, lo lắng.
Thấy ba người họ cũng nhìn lại mình, Ann không che giấu hỏi Fanny " Cậu ăn xong chưa ?" chờ cô nàng trả lời, sau đó Ann đứng dậy trực tiếp đi về phía dãy bàn Gryffindor, Fanny cũng mau chóng theo sau Ann.
Nhìn Ann càng ngày càng đến gần làm ba người đều rất hồi hộp, khuôn mặt nhỏ nhìn rất quyết liệt giống như vừa hạ cái quyết tâm gì đó. Ann đi tới chỗ ba người, bọn họ cũng ngừng lại mấy động tác trên tay nhìn chằm chằm vào Ann.
Nghĩ đến lời mời ngày mai và mấy chuyện quyết tâm cần làm, Ann đã thoải mái hơn rất nhiều, tâm tình tốt đẹp cũng thể hiện lên trên mặt, nhưng đã lâu rồi không có cùng Hermione nói chuyện, nhất thời Ann không biết phải làm sao. Lần trước cùng ba người họ gặp nhau, kết thúc cũng không vui vẻ gì mấy, cô không thể làm gì khác là dùng câu nói muôn thuở để bắt đầu " À... Chào buổi tối."
Ba người còn tưởng Ann đến gây phiền phức vì chuyện của Fanny, không ngờ tới câu đầu tiên lại nói như vậy, làm nhất thời đều ngơ ra, Ron theo phản xạ " Chào..."
Ann lúng túng sờ sau ót, đưa mắt nhìn Hermione " Mình có chuyện muốn nói với cậu, Hermione."
Ron và Harry nhìn nhau, ăn ý đứng dậy rời khỏi, cùng nói " Mấy cậu cứ từ từ nói ..." "Đúng vậy, Hermione tụi mình đi trước, chờ bồ ở bên ngoài..."
Hai người trước khi đi còn quăng cho Hermione một ánh mắt khích lệ, rồi vội vã chạy khỏi. Hermione lườm họ một cái rồi nghi hoặc nhìn về Ann, Fanny ở phía sau tặng cho nàng một nụ cười ý bảo cứ an tâm.
" Mình muốn hỏi sáng mai cậu có rảnh không ? Mình muốn mời cậu sáng mai đến căn phòng nhỏ có dán chữ " Phòng Thực Phẩm", bên cạnh phòng bếp." Ann nói một hơi dài, rồi thở phào nhẹ nhõm.
Hermione nghe xong mừng rỡ " Đương nhiên rồi, mình rất muốn đi."
" Tốt quá rồi Hermione." Fanny phía sau Ann nói " Vừa nãy Ann còn xoắn xuýt cả nửa ngày trời, sợ mời cậu đến không tiện, tớ còn nói cậu nhất định sẽ vui vẻ đồng ý."
"Tớ không phải sợ cậu không tiện ..." Ann muốn giải thích, nhưng mà Fanny ở đằng sau lập tức nói vào " Vậy cậu cứ ngồi xoắn xuýt là vì cái gì ?"
" Tớ ..."
Hermione bên cạnh cười khanh khách, Fanny nhướng lông mày nhìn Ann rối rắm.
Không khí vui vẻ như vậy cũng không kéo dài lâu, Hermione chú ý tới băng gạc trên tay Ann đã mất rồi, trên mu bàn tay còn có một sẹo hồng hồng, dài khoảng mấy inch, nàng nhớ tới dáng vẻ chật vật lúc đó của Ann liền hỏi " Ann, tay trái của cậu bị làm sao vậy ?"
" À, cậu nói cái này hả ?" Ann giơ tay lên nhìn vết thương, không để tâm nói " Hai ngày trước xui xẻo bị nhánh cây quẹt trúng, làm xước tay, nhưng mà giờ thì không sao rồi, bà Pomfrey bảo bôi thuốc mỡ khoảng hai ba ngày nữa sẽ hết."
Phòng ăn cũng không nhiều người lắm, chờ bọn họ nói chuyện xong đã vắng vẻ hơn rất nhiều. Ann thấy thời gian cũng không còn sớm liền nói " À còn nữa, trước khi tới đừng ăn bữa sáng, mình đi trước đây, Harry với Ron đang chờ cậu ở ngoài đó... Ngày mai gặp."
" Ừm nhớ rồi." Hermione trả lời.
Harry và Ron đang đứng trước cửa nhà ăn thảo luận xem Ann nói gì với Hermione, lát sau Ann và Fanny ra khỏi nhà ăn cả bốn người hỏi thăm vài câu rồi Ann và Fanny đi về hướng phòng sinh hoạt chung. Sau khi họ đi thì Hermione cũng ra tới, ba người đi về phòng sinh hoạt, trên đường Harry và Ron rất tò mò rốt cuộc Ann đã nói gì, Hermione đành trấn an họ là Ann không biết chuyện của Fanny, xong rồi kể chuyện ngày mai Ann mời nàng.
--- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- --- ---
Ngày hôm sau, chính là lễ Giáng Sinh.
Ann mới tờ mờ sáng đã rời giường, lén lút mặc quần áo rồi rời khỏi phòng cố gắng không đánh thức Fanny dậy. Khoảng tầm 7 giờ 30 sáng, Fanny theo thường lệ thức dậy, sau đó quay qua kiếm Ann thì thấy cô đã không có ở trên giường liền rất ngạc nhiên, đối với cuộc hẹn lúc 8 giờ càng thêm hiếu kì.
Fanny sửa soạn đơn giản, rồi đi đến phòng bếp dưới lòng đất. Tuy phòng nghỉ của Slytherin cũng ở dưới lòng đất nhưng hai chỗ lại cách nhau hai đầu của Hogwarts, điều này nghĩa là cô nàng phải lên tầng một của lâu đài, đi qua cái hành lang dài rồi lại xuống dưới thang lầu. Còn đi một hành lang nữa thì tới phòng bếp, cô nàng đã gặp được Hermione.
" Chào buổi sáng, Hermione." Fanny hướng Hermione chào hỏi, rồi chạy lại chỗ nàng.
" Chào buổi sáng Fanny, Ann đâu ?" Hermione nhìn phía sau Fanny rồi hỏi.
Hai người sóng vai đi cùng nhau, lúc này Fanny nói " Sáng sớm dậy mình đã không thấy cậu ấy, khó có một hôm trời lạnh như vậy mà Ann lại dậy sớm."
" Nghe cậu nói vậy, làm tớ rất mong chờ chuyện chút nữa." Hermione nói.
" Ừm, tớ cũng vậy."
Đi về phía phòng bếp, hai bên là những ngọn nến trắng chiếu sáng, so với hành lang phía trên gió thổi ùa vào thì dưới này ấm áp hơn nhiều. Fanny và Hermione đi tới một căn phòng gỗ thì dừng lại, Hermione nói " Hình như là chỗ này ? Ann nói có viết chữ thực phẩm."
Trước mắt hai người là cái cửa gỗ cao, trên mặt cửa dùng màu mực đen trực tiếp viết thẳng lên giữa cánh cửa " Phòng thực phẩm".
" Nơi này nhìn cũng không giống địa điểm đẹp để tụ họp." Fanny nói.
Từ phòng bếp vọng ra âm thanh vui vẻ " Các cậu đến rồi à ? Vừa đúng lúc." Ann bưng một cái mâm gỗ hình chữ nhật, phía trên là cái ấm sứ đun nước được đậy kín.
" Đây là cái gì ?" Fanny và Hermione đồng thanh hỏi.
Ann nở nụ cười thần bí " Hiện tại chưa nói cho mấy cậu biết được, trước tiên đẩy cửa vào cái đã."
Fanny nhìn cánh cửa gỗ, nhưng mà cô nàng không thấy cái tay nắm nào hết, không hiểu nhìn Ann.
" Ặc, cái cửa này đơn sơ lắm, đem tay cậu trực tiếp đẩy ra là được rồi."
Hermione đẩy cửa ra. Bên trong rất khác biệt so với cánh cửa đơn sơ, một không gian nhỏ chính giữa đặt cái bàn và ba cái ghế, trên bàn phủ tấm khăn trải hình ô vuông ca rô, trên bàn còn đặt một cái chậu thực vật phát sáng, ba chỗ ngồi đã bày lên chén dĩa còn có mấy cây nến, bố trí cẩn thận rất ấm áp.
Hai người quay đầu nhìn Ann, Ann đi lướt qua đặt món đồ đang cầm trên tay để lên bàn, kéo hai ghế dựa ra, nghịch ngợm nhìn về hai người cúi đầu " Mời vào chỗ, hai quý cô."
Fanny và Hermione khẽ cười một cái, Fanny đi qua chỗ ngồi xuống " Ann, cậu mời bọn tớ tới chỗ này ăn sáng hả ?"
Hermione ngồi xuống, lướt nhìn sơ qua toàn bộ, mắt dừng lại trên chậu thực vật đang phát sáng " Đây là cái gì ?"
" Đó là nấm sẽ sáng lên, tớ mượn nó." Ann vừa nói vừa vẫy đũa phép, trong góc phòng truyền đến tiếng âm nhạc, có tiếng thác nước chảy trong rừng rậm, tiếng côn trùng, ve sầu kêu, còn có mấy âm thanh mà Hermione với Fanny chưa từng nghe thấy.
Ann giọng điệu hưng phấn nói " Tớ đảm bảo, các cậu chưa bao giờ ăn sáng kiểu như vậy, cái này là một bữa cơm rất có hương vị Trung Quốc, trong lòng mấy cậu Giáng Sinh quan trọng như thế nào thì ở Trung Quốc tết tân niên cũng quan trọng giống vậy, mấy cậu không tò mò tân niên người ta ăn cái gì hả ?"
Hermione cầm lấy đôi đũa hỏi " Cho nên mới có cái này, người ta gọi cái này là đũa phải không ?"
Ann vui vẻ " Không sai, cái này gọi là đũa, nhưng mà mình đoán là hai cậu không quen dùng cái này, cho nên mình có chuẩn bị dao nĩa rồi."
Fanny nhìn dao nĩa bày biện trên bàn, sau đó tò mò nhìn cái ấm đun nước ở giữa chỉ vào hỏi " Người Trung Quốc ăn mấy món này vào tết hả ?"
Ann lắc đầu " Không đẩy đủ, nhưng mình có chuẩn bị cho mấy cậu nhiều món lắm." Ann búng tay một cái, niệm bùa chú nào đó, cái bàn trống bên cạnh giống như bữa tiệc hôm nhập học tràn ngập đồ ăn.
" Cái này là gì vậy ?" Fanny hỏi, mà Hermione kế bên cũng tò mò nhìn.
Ann đứng dậy đi qua một bên, đem lồng hấp ở trên cùng mở ra, hơi nóng bốc lên tỏa ra. Cô đem cái lồng đầu tiên đặt lên bàn chính giữa kế bên ấm nước, giới thiệu " Tết ở Trung Quốc sẽ ăn sủi cảo, nhân bên trong là tôm cắt nhuyễn và bắp, gọi là sủi cảo tôm."
Fanny và Hermione nhìn về cái lồng hấp có ba viên sủi cảo, Hermione đưa mũi vào ngửi thử, nói " Ừm có mùi bắp tỏa lên."
" Hì hì, đừng nóng vội, còn có một loại khác nữa, cái này là nhân thịt bò và cà rốt." Ann với tay lấy tiếp một cái lồng hấp đặt xuống.
" Còn có sủi cảo nhân nấm hương và cải trắng, nhân hải sản, tiểu long bao, bánh đào mừng thọ nhân đậu, bánh bao nhân trứng sữa, bò viên, màn thầu..." Ann nói xong, thì trên bàn cũng tràn ngập mấy lồng hấp.
Mấy cái lồng hấp đều tỏa hơi nước ấm, mùi hương thơm lan tỏa kí©ɧ ŧɧí©ɧ bụng đói của hai người chưa ăn sáng, Fanny nuốt nước miếng, mắt mong ngóng nhìn Ann " Tớ ăn được chưa ?"
Hermione cũng nhìn về Ann, Ann đi về chỗ ngồi trả lời " Đương nhiên là có thể, mời dùng tự nhiên."
Fanny cầm dao nĩa lên, nhìn ngó một vòng, phát hiện mình không biết ăn từ món nào trước, nhìn Ann vừa ngồi xuống nói " Ann, mấy món này đều rất đẹp, tớ thấy dùng nĩa hay muỗng gì thì cũng không hợp lí..." Ở bên cạnh Hermione đang cầm dao nĩa cũng gật đầu nhìn cô.
Ann cầm đôi đũa định gắp một cái sủi cảo cho mình, thì chuyển qua gắp một viên sủi cảo tôm cho Fanny, sảng khoái nói " Haha, vậy để mình gắp cho mấy cậu, cái này cũng được xem là một văn hóa của Trung Quốc."
" Hermione cậu muốn ăn món nào ?" Ann đưa cho Fanny xong, quay qua Hermione hỏi, Hermione nhìn mấy lồng hấp, cái nào cũng tỏa ra mùi hương khó cưỡng, rối rắm nói " Cái nào nhìn cũng hấp dẫn, mình chọn cái này trước ..."
Ann gắp cho Hermione một cái tiểu long bao, trước khi nàng ăn còn dặn dò " Cái này rất nóng, bên trong có nước cậu thổi nhẹ một chút trước đã."
Fanny bên này cầm muỗng ăn xong một viên sủi cảo tôm, hài lòng nói " Cái này ngon quá, ừm, Ann tớ muốn ăn cái sủi cảo màu xanh lục kia, mà sao nó lại có màu xanh vậy ?"
Ann gắp đưa cho Fanny rồi giải thích " Khi làm vỏ sủi cảo, tớ bỏ thêm lá trà ..." Nói xong, lại gắp một cái cho Hermione. Bày bàn ăn ra một hồi lâu, Fanny và Hermione cũng có chút ngượng ngùng, hai người ăn nhiều vậy còn Ann chưa ăn miếng nào, nên liền nói Ann chỉ họ cách dùng đũa, cầm dao nĩa cứ cảm thấy không hợp lí lắm. Ann đương nhiên vui vẻ, cầm tay hai người dạy, Hermione nhanh chóng học được còn Fanny cuối cùng cũng chỉ có thể cầm muỗng ăn.
Ăn gần hết mấy lồng hấp, Ann cũng chịu nói ấm đun nước sôi là gì, khoảng chường hai mươi mấy viên tròn tròn, trắng như tuyết nổi trong ấm đun nước.
" Đây là món cuối cùng của bữa ăn hôm nay, bánh trôi, là món ăn truyền thống cuối cùng của ngày tết ở Trung Quốc, bình thường nhân của nó là mè nhưng mà hôm nay tớ làm hơi khác biệt không phải nhân mè, mà là một loại khác ăn rất ngon." Nói xong, Ann còn hơi cười cười nhìn Fanny " Cái này ăn có thể dùng muỗng nè Fanny."
Hermione ở bên cạnh cũng cười theo, còn Fanny bĩu môi. Ann cầm lấy chén của Hermione cho vài viên vào, rồi lại lấy chén của Fanny múc cho cô nàng mấy viên.
Ann nhìn thấy hai người dùng muỗng động vào bánh trôi, liền giải thích " Lớp vỏ màu trắng bên ngoài của bánh trôi làm từ nếp, nhưng đã xay nhuyễn ăn rất mềm mịn...Nhưng mà, có lẽ sẽ hơi nóng, ăn cẩn thận một chút.."Nói xong cô lại thổi muỗng bánh trôi của mình, đến lúc nó hết nóng thì một ngụm xử lí hết nguyên viên.
Cho vào miệng hương vị lan tỏa, gạo nếp thoang thoảng, cắn lớp vỏ mềm dẻo bên ngoài, bên trong nhân bánh là hạt trái cây mềm mại, cắn lớp nhân bên trong hương vị trái cây lan tỏa trong miệng, mọng nước chạm đến đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác, đây là tổng hợp mấy loại trái cây lại với nhau, ngọt mà không gắt, tùy vào mỗi viên mà trái cây phân bố không giống nhau, có bên thì sẽ ngọt dịu, có bên thì chua ngọt hơn một chút. Ăn thêm một viên thứ hai, bên trong trái cây do đông lại biến tấu như dạng thạch, lớp vỏ nếp dẻo dai, lại mềm mịn bao bọc hương trái cây thơm mát, dịu nhẹ hương vị vô cùng tuyệt vời.
Ann khi nuốt xuống cũng rất cẩn thận, không có giống đời trước xém nữa là bị nghẹn, miếng bánh từ yết hầu trôi nhẹ xuống thực quản, trong miệng vẫn còn lưu lại hương vị thoang thoảng. Ann ăn xong nheo mắt lại tận hưởng, lần này làm bánh trôi vô cùng hoàn mỹ.
Ann ăn xong trước, chép miệng cảm thấy tuyệt vời buông muỗng xuống, thả người dựa vào ghế, sau đó Hermione và Fanny cũng lần lượt ăn xong đặt chén xuống.
" Tuyệt quá ! Bánh trôi ăn rất ngon, mấy món trước ăn cũng ngon ... Nhưng mà bánh trôi là tuyệt nhất." Fanny dùng khăn lau miệng nói.
Hermione cũng rất đồng ý với quna điểm của Fanny, vui vẻ hỏi Ann " Ann, bên trong bánh trôi là loại trái cây gì ? Mình cảm thấy hình như không phải chỉ một loại trái cây, nhưng chính là không miêu tả ra được ..."
Ann hào hứng nói " Là tổng hợp của nhiều loại trái cây, mình gọi là hỗn hợp hoa quả, mình đã ăn thử mấy lần cảm thấy hương vị rất ngon. Vậy nên mình đem thử làm thành nhân của bánh trôi, không nghĩ tới kết hợp lại hiệu quả rất tốt. Không nói cái này nữa, mấy cậu cảm thấy bữa sáng này thế nào ?"
" Tuyệt lắm luôn, từ nhỏ tới giờ tớ chưa bao giờ ăn được bữa sáng nào phong phú đến vậy, đây là bữa sáng ngon nhất của tớ !" Fanny nói.
Hermione cũng rất vui vẻ " Ừm, mình cũng vậy."
" Vậy là tốt rồi, nếu ăn uống cũng xong xuôi rồi, mình còn có hai món quá nhỏ tặng Giáng Sinh cho mấy cậu."
Ann đi đến cái giá trước phòng, xung quanh cái giá cũng không có ngọn nến nào trông rất u tối, chờ Ann trở về nơi có ánh sáng thì trên tay cô cầm theo hai chậu thực vật. Ann đưa cho hai người, mỗi người một chậu.
Hermione nhận lấy chậu cây, nhìn ngó xung quanh, thực vật này có lá màu xanh biếc, rất nhỏ nhắn, nàng hỏi " Đây là loại thực vật gì vậy ?"
Ann nói " Tên nó chút nữa nói cho mấy cậu nghe, trước tiên thử chạm vào nó đi."
Mang theo nghi hoặc, Hermione duỗi tay chạm vào lá cây, cái cây nhỏ vừa mới chịu tác động đã thu mình lại.
" Ồ, nó tự động đậy thu lá lại nè, đây là loại thảo dược thần bí nào hả, Ann ?" Giọng tò mò của Fanny vang lên.
Ann lắc đầu giải thích " Nó không phải loại thực vật của thế giới phù thủy, tên của nó là cây Mắc Cỡ, ý muốn nói là đụng vào thì sẽ thẹn thùng thu lại. Bởi vì nó là thực vật sống ở khu vực nhiệt đới, nên những nơi có khí hậu ôn đới ở nước Anh rất ít khi thấy được. Đây là một loại thực vật thú vị, mình nghĩ hai cậu sẽ thích nên chăm sóc hai chậu cây tặng các cậu xem như là quà Giáng Sinh."
Fanny duỗi tay đụng chạm, chơi đùa rất phấn khích, gật đầu nói " Ừm, tớ rất thích."
Hermione bên cạnh cũng vui mừng nói " Ann, nếu nó không phải thảo dược thần bí gì, vậy là mình có thể đem nó nuôi ở nhà phải không ?"
Ann đáp " Đương nhiên, nếu cậu muốn có thể đem nó đi chung mọi nơi... Nhưng mà nó cần sống ở độ ẩm cao, thích hợp ở những khu vực ẩm ướt, mấy thời tiết lạnh như vậy mấy cậu cần phải để nó gần lò sưởi một chút."
Hermione nghiêm túc gật đầu " Có lẽ chút nữa mình sẽ đi thư viện tra thử, để xem làm sao chăm sóc nó sinh trưởng tốt nhất."
Nghe Hermione nói xong, Ann cười nhắc nhở nàng " Hermione, cậu nên nhìn kỹ chậu hoa của nó."
Fanny và Hermione giơ chậu hoa lên, chậu trơn không có hoa văn gì nhưng nhìn kỹ có mấy kí tự chữ viết:
-- -- Mình là cây Mắc Cỡ, thật lâu thật lâu trước kia mình sinh ra ở châu Mỹ. Mình thích những nơi ẩm ướt, cậu muốn chăm sóc tốt mình cũng không dễ dàng đâu. Mỗi ngày mình cần uống nước một lần, mình thích sống ở những nơi có nhiệt độ từ 10 độ trở lên. Mỗi lần cậu đụng tuy mình sẽ hơi thẹn thùng, nhưng mình cũng là một loại cây có cá tính đừng có nghĩ sẽ ăn mình, mình có độc đấy. Mỗi buổi tối mình cũng phải đi ngủ, lúc đó cậu sẽ thấy lá của mình khép kín lại. Còn nữa mình mặc dù là cây nhưng cũng sẽ nở hoa, còn hoa là gì hả ? Haha, phải xem mấy cậu có chăm sóc mình tốt không nữa -- --
" Ui, làm sao cậu nghĩ ra được sáng kiến này vậy ? Giỏi quá." Fanny nâng niu chậu hoa như là bảo bối.
Hermione và Fanny đều rất vui vẻ, đều cầm chậu hoa ngó tới ngó lui.
Ann đi đến cửa ra vào, mở cửa trêu ghẹo " Hai quý cô, xin dừng mấy lời ca ngợi với mình lại, nếu các cậu còn ở đây, buổi sáng Giáng Sinh tuyệt vời này sẽ bị bỏ lỡ đấy. Mình chỉ xin được sử dụng căn phòng này một buổi sáng thôi."
Fanny và Hermione nhìn nhau cười cười, từ trong phòng đi ra.