[Harry Potter][Đồng Nhân] Tương Ngộ Tại Hogwarts

Chương 57: Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã thông



------------------------------------------

Beta: Vũ Minh Nguyệt

------------------------------------------

Kì nghỉ lễ Giáng Sinh kết thúc, Ann lưu luyến không muốn rời Paris, vì về tới Hogwarts chờ đợi cô đầu tiên sẽ là mấy bài luận chưa làm xong.

Mấy con sâu lông bởi vì bị cho ăn rau diếp cá nhiều quá mà chết, nên học kì mới này Hagrid đã bày ra một đống lửa đầy những con kỳ nhông để mua vui cho bọn họ, nên cả đám được trải qua một buổi học vui vẻ khác thường. Đi mót củi khô và lá khô để bỏ vô đống lửa cho cháy sáng thêm, trong khi mấy con vật mê lửa thuộc nòi giống thằn lằn ấy cứ khoái trá bò lên bò xuống mấy khúc củi vụn đến nóng phỏng da người, mấy chuyện này vào mùa đông làm cho cả đám hớn hở lắm.Malfoy, Goyle và Crabbe lấy một đống gỗ lớn về, sau đó kiêu ngạo ném vào ngọn lửa như là tụi nó vừa làm cái gì lợi hại lắm ấy.


Môn Tiên Tri thì vẫn rất nhàm chán, giáo sư Trelawney bây giờ dạy qua tới môn Bói chỉ tay, ngay tiết học đầu tiên thì đã bói cho Harry và nói là cậu có đường Sinh đạo ngắn nhất mà bà từng nhìn thấy lần đầu tiên trong đời, Ann cảm thấy nếu mà giờ họ nhìn qua Hermione sẽ thấy nàng trợn tròn mắt.

Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám vẫn luôn là môn được yêu thích nhất, giáo sư Lupin luôn giảng giải rất sinh động và thú vị, chỉ là mặt thầy ấy tái nhợt lúc nào cũng như bị bệnh, rất nhiều học sinh đều lo lắng không biết thầy ấy có thể dạy lâu dài được hay không.

Sau khi tan lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, Ann và Fanny đang trên đường đi tới nhà ăn, đụng phải ba người đang tranh cãi Hermione, Ron và Harry.

Ron và Harry đứng một chỗ cùng nhau, còn Hermione thì đang đứng đối diện cạnh một cái bộ giáp sắt, trông Ron có vẻ đang cáu kỉnh còn Hermione thì nghiêng đầu mang theo cảm giác rất kiêu kì, nhìn giống như lần đầu họ gặp mặt ở tàu lửa vậy.


" Nếu bồ không định nói cho tụi này biết, thì đừng có nói !" Ron lạnh giọng nói với Hermione.

Nghe được mấy lời Ron nói, Fanny chạy qua hỏi " Có chuyện gì xảy ra ? Sao mấy cậu lại cãi nhau ? Còn nữa, hai ngày gần đây mấy cậu cũng không có đi chung, kì nghỉ lễ đã có chuyện gì xảy ra à ?"

" Hừ !" Ron bựcc dọc nói " Tớ và Harry đang bàn luận xem giáo sư Lupin vì sao sắc mặt luôn xanh xao, tái mét, cậu đoán xem bồ ấy nói gì ? Bồ ấy bảo tụi mình không rõ ràng hả ? Giống như bồ ấy biết được cái gì đó, nhưng lại không thèm nói cho tụi tớ biết."

Hermione nhìn về phía hai người đang tới, chăm chú nhìn Ann, nàng cũng không thèm để ý Ron nói " Ann, cậu phát hiện ra rồi đúng không ?"

Ann nheo mắt, Hermione đã phát hiện giáo sư Lupin là người sói ? Nhanh như vậy ? Cô không chắc lắm, nên cũng không trả lời thẳng Hermione, chỉ nói thử " Phát hiện gì cơ ? Mấy thứ có liên quan tới ánh trăng hả ?"


Hermione nhếch khóe môi, gật đầu nhìn ngó qua mấy người khác rồi đeo túi lên rời đi. Hary và Fanny đều cảm thấy kì lạ nhìn Ann, hiển nhiên là bọn họ vẫn chưa hiểu rốt cuộc Ann và Hermione đang nói cái quái gì.

" Cậu xem bồ ấy có thái độ gì vậy, mèo của bồ ấy thì xém chút ăn Scabbers của tớ ! Mấy hôm trước thì bồ ấy mách với giáo sư McGonagall làm cho cây Tia Chớp của Harry bị tịch thu !"

" Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ?" Fanny hỏi.

Vì thế Ron đem mọi chuyện kể lại cho cô nàng nghe " Thật ra tớ thấy Hermione làm vậy cũng không sai, cái chổi Tia Chớp kia thật sự là có khả nghi." Fanny phân tích rồi nói.

Ron tức giận nhưng không nói được lời nào, Harry ở một bên thì ngại ngùng xấu hổ, nãy giờ hắn một câu cũng không nói gì chỉ toàn là hai người Ron và Fanny đối thoại với nhau.
Khoanh tay đứng một bên nghe xong, Ann mở miệng nói chuyện " Bổ sung một chút, ta nghĩ giáo sư McGonagall rất quan tâm lần này nhà Gryffindor có giành được cúp Quidditch hay không, nên cô ấy chắc chắn sẽ ráng kiểm tra sớm để xác định cây chổi không có vấn đề gì, trả lại Tia Chớp cho cậu..." Nói xong, Ann định rời đi, giờ dùng bữa đã qua hơn một nửa rồi, nhưng mà trước khi đi Ann vẫn quay lại nhắc nhở hai người " Còn nữa, chuyện của Crookshanks chỉ là vấn đề của một con mèo bình thường thôi..."

Ron nhịn không được nói " Mấy cậu đều ...." Harry lôi kéo tay áo Ron lại.

Ở trước ngày thi đấu, Harry cuối cùng cũng được nhận lại cây Tia Chớp, nhưng còn một vấn đề khác là con chuột của Ron đã mất tích, mà trước khi mất tích, Ron phát hiện khăn trải giường của mình dính một chút máu và còn có mấy cọng lông mèo màu vàng. Ron khẳng định chắc nịch là Crookshanks của Hermione đã ăn Scabbers, Hermione lại cho là Ron nói chuyện không có chứng cứ chẳng thuyết phục tí nào cả. Nhìn hai người giống như tình bạn đã chấm dứt, Ron mất đi vật nuôi trông có vẻ rất rầu rĩ.
Một hôm sau khi kết thúc huấn luyện. Harry cầm cây Tia Chớp tới nhà ăn làm cho mọi người đều bàn tán xôn xao, mấy học sinh Ravenclaw và Hufflepuff đều vây quanh hỏi han.

" Ann, cậu xem Malfoy !" Nghe Fanny nói vậy, Ann cũng nghiêng đầu nhìn qua, nhìn thấy Malfoy mở to hai con mắt trông có vẻ như không thể tin được chuyện này lại xảy ra, nhìn chằm chằm cây Tia Chớp trong tay Harry.

Fanny cười nhạo, rất vui vẻ khi có người gặp chuyện không vui " Rất ít khi thấy Malfoy như vậy, lần gần đây nhất đã là năm đầu tiên rồi."

Cắt một miếng sườn dê vừa nướng xong, còn đang hun khói, Ann không thèm để ý nói " Cái biểu hiện này cũng chưa chắc đã có gì tốt lành, Malfoy chắc sẽ kiếm chuyện gì xấu xa làm."

" Nói tới chuyện không tốt, Ann." Fanny cũng không động đồ ăn trên bàn, nghiêm túc ngồi nói " Hermione và Ron vì chuyện của Scabbers mấy mấy hôm nay không có nói gì, Harry cũng không nói chuyện với Hermione."
Ann nuốt đồ ăn trong miệng xuống, thả nĩa xuống nhíu mày hỏi " Harry không nói chuyện với Hermione ?" Dừng lại một chút rồi Ann hỏi tiếp " Sao cậu biết ?"

" Tớ vẫn luôn quan sát Ron nha, cậu ta và Harry luôn ở chung một chỗ, mà cậu nghĩ đi, bọn họ hiện tại không còn ngồi chung nữa, ăn cơm cũng khác giờ, mà tớ thấy Hermione giành hết thời gian cho thư viện, cuối tuần cậu ấy cũng vẫn ngồi ở đó. Nhưng mà mấy ngày nay không phải cậu chê lò sưởi của thư viện không được ấm nên không đi hả, nhưng không ngờ tới, bài luận của cậu ấy đã dài che phủ một cái bàn, một chút khe hở cũng không có." Dừng lại một chút, Fanny nói " Thật không biết cậu ấy làm sao có thể làm nhiều bài luận đến vậy."

Ann nghe xong, cầm lấy dĩa thịt cắn một miếng rồi hỏi " Cuối tuần này Ravenclaw và Gryffindor thi đấu với nhau phải không ?"
" Ừm" Fanny gật đầu, lo lắng nói " Tớ cảm thấy Ron và Harry xử lí chuyện lần này không đúng gì cả, Hermione là bạn của họ mà.... Bạn bè so với vật nuôi quan trọng hơn nhiều, nhưng mà tớ cũng không biết nên nói bọn họ thế nào, nhất là Ron, trước kia cậu ấy không phải cũng rất ghét con chuột của mình hả ?"

" Có một câu là chuyện trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã thông. Nhưng mà đây cũng là một thử thách kiểm tra tình bạn..."

Ngày hôm sau, Ann tính toán đến lớp Tiên Tri trước, thong thả từ cửa phòng học đi vào thì cô đã thấy một người ngồi ở dãy bàn đây, đúng là Hermione. Tay trái nàng đang không ngừng lật cuốn sách, còn tay phải thì hí hoáy viết lên tấm giấy da, toàn bộ quá trình đều cắm cúi, kết hợp với khung cảnh phòng học trống không này có vẻ không hợp lí lắm, chí ít là Ann cho rằng như vậy.
Ngồi vào cùng bàn với Hermione, nhưng đối phương căn bản không để ý tới.

" Hôm này thời tiết cũng không tệ." Ann dùng câu có thể bắt chuyện ở mọi trường hợp để nói.

Hermione nghe được bên cạnh có âm thanh, như là bừng tỉnh trong cơn mơ, nghiêng đầu nhìn qua người ngồi ở bên cạnh, lập tức giật mình nhảy dựng lên, cuống quýt thu thập đồ đạc trên bàn trong miệng thì cố gắng ghi nhớ " Đã muộn vậy rồi hả ?"

Ann lập tức lấy tay ngăn cản động tác của Hermione, nàng không hiểu lắm nhìn Ann.

Ann chỉ tay vào đồng hồ cho Hermione xem "Hermione, hiện tại vẫn còn sớm, cậu xem quanh phòng học đi, chưa có ai tới cả."

Hermione máy móc xoay đầu ngó thử, quả nhiên xung quanh phòng học không có ai cả.

Thở phào nhẹ nhõm, Hermione mới nhìn lại Ann, nghi hoặc hỏi " Nhưng Ann, sao cậu lại ở đây ?"
Ann cũng không trực tiếp trả lời Hermione, cô phát hiện nàng cả người mệt mỏi, trạng thái tinh thần so với giáo sư Lupin cũng chả khác gì mấy, phải biết bây giờ chỉ mới là sáng sớm mà thôi, tay giữ lại bả vai của Hermione, cô nghiêm túc hỏi " Hermione, mau nói thật cho mình biết, dạo này cậu ngủ mấy tiếng ?"

Hermione theo bản năng trả lời " Đại khái là bốn năm tiếng."

" Bốn năm tiếng ? Hermione, cậu thật là ..." Nhìn đống sách của Hermione trên bàn " Mình nghe nói cậu chọn hết tất cả, nhưng cũng không thể liều mạng như vậy được.. Dạo này cậu có nhiều bài luận phải làm lắm hả ? Đây là môn nào ?"

Ann nhìn tấm giấy da, phát hiện có một từ quen thuộc là Bằng Mã. Lại mở cuốn sách đặt bên cạnh «Những ví dụ tương tự về việc phán quyết bảo vệ Sinh vật thần bí ở Anh».
Ann trong lúc nhất thời không biết phải nói gì, Hermione vốn dĩ có rất nhiều môn học , thế mà còn rút thời gian ra để giúp đỡ Hagrid làm mấy chuyện này.

Hermione xoa xoa đôi mắt, giải thích " Buckbeak sẽ bị xét xử, mình định giúp bác Hagrid làm một phần biện hộ."

" Cậu..." Ann vốn định cùng với Hermione nói những chuyện này sẽ vô dụng, Buckbeak chắc chắn sẽ bị phán tử hình, những lại nhìn đến bàn học chất chồng đống giấy da, lời nói đến miệng lại đổi thành " Lát tan học cậu sẽ đến thư viện hả ?"

Hermione gật đầu trả lời " Ừm, mình còn ít sách chưa xem xong."

" Mình giúp cậu làm chuyện này."

Hermione không kịp phản ứng " Cái gì cơ ?"

Ann chỉ vào đống đồ ở trên bàn, giọng điệu nghiêm túc " Mình giúp cậu làm mấy lời biện hộ cho Hagrid, cậu tiết kiệm chút ít thời gian, nghỉ ngơi cho tốt đi."
" Nhưng ...." Hermione hiểu ý Ann nói, nhưng nàng rất do dự, chuyện này vốn dĩ không liên quan gì tới Ann hết.

Ann lấy mấy tấm da dê trên bàn, trên tấm giấy ghi chi chít những chú thích, phân loại mấy ví dụ về chuyện sinh vật thần bí đã tấn công người, sắp xếp rất đầy đủ, đâu vào đấy, xem ra trong khoảng thời gian này Hermione một mình đã làm rất nhiều chuyện.

" Chuyện này, tớ nhớ không phải Harry và Ron cũng muốn giúp đỡ sao ? Vì cái gì bây giờ lại một mình cậu làm ?"

Nghe giọng nói có vẻ bất mãn của Ann, Hermione nhanh chóng giải thích " Bọn họ..." Nhưng nhất thời lời cũng nghẹn lại, nàng cũng không tìm được từ ngữ nào để nói cho tốt.

" Ờ..." Ann nhìn thấy biểu hiện này của Hermione, cảm thấy tiếp tục truy cứu cũng không tốt lành gì " Cậu định khi nào thì tìm Hagrid ? Lần sau trước khi đi thì kêu mình."
Lúc này, học sinh cũng đã lục đục bước vào, Ann liếc mắt nhìn mọi người vào chỗ thì dùng giọng chân thành rất đáng tin cậy nói với Hermione " Cứ quyết định vậy đi, hiện tại câu đem mấy vật dụng sắp xếp gọn gàng lại, mau học trước đã, đợi lát nữa trên đường về thư viện thì lại nói tiếp."

Hermione đang dọn đến một nửa, thấy Ann cầm sách ra thì mới hỏi " Ann ? Chỗ này là dãy bàn đầu."

" Mình biết, làm sao hửm ? Có quy định mình không được ngồi bàn đầu à ?"

" Không phải cậu ..." Chưa bao giờ ngồi bàn đầu sao, đột nhiên chuyện sáng nay cùng với đoạn đối thoại lúc nãy tràn về đầu óc của Hermione, suy nghĩ cẩn thận lại nàng khóe miệng không khỏi nở ra nụ cười tươi " Không có Ann, cậu đương nhiên có thể ngồi đầu bàn."

Một vài lời của Editor:

Thật ra mình không thích đoạn này lắm kể cả trong truyện gốc Harry Potter, cách hành xử của Ron với Harry làm mình cảm thấy không vui vẻ, nhất là Harry trong khi cả hai đều là bạn thì Harry lúc nào cũng sẽ thiên về Ron hơn. Cái mà mình không thích nhất ở cp của Ron và Hermione là cách Ron ứng xử với Hermione, Ron làm cho mình cảm giác Ron chưa bao giờ xem Hermione như một cô gái.