------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
------------------------------------------
Mùa hè đến gần, thời tiết bắt đầu trở nên oi bức chả có miếng mây nào, Ann mỗi ngày chỉ mong nhanh chóng hết tiết chạy vọt về phòng sinh hoạt chung Slytherin uống một ly nước trái cây ướp lạnh. Đó là chỗ mát mẻ nhất trong lâu đài.
" Không xem !" Ann đẩy vở ghi trên bàn, chống cằm than khổ " Vì sao trong chương trình học lại có môn đáng sợ như Biến hình chứ..."
" Tuần sau đã thi rồi Ann, cậu không muốn xem cũng phải xem." Fanny đem đẩy vở ghi lại trước mặt Ann.
Ann không chịu vặn vẹo uốn éo cơ thể, nhích tới nhích lui trên ghế, bắt đầu kiếm cái cớ cho bản thân mắt không thèm xem cuốn vở ghi " Thời tiết này nóng bức quá, tớ không có tâm trạng để học tập."
" Phòng sinh hoạt chung của tụi mình là mát mẻ nhất rồi, Ann đừng lười biếng, mau xem đi, đây là vở ghi của Hermione, cậu nhanh chóng hai ngày nữa còn phải trả lại cậu ấy..."
" Bọn họ có thể mở cửa sổ mà, tháp cao như vậy, gió chắc là sẽ rất lớn.." Fanny đang cầm tấm giấy da ôn tập lại, thuận miệng trả lời.
" Gió lớn ?" Ann chợt lóe qua linh cảm " Đúng vậy, tớ hoàn toàn có thể đem một cây quạt tới thổi cho bớt nóng mà!"
" Quạt ? Cậu nói là cái mà người Muggle dùng trong mùa hè, nhưng nó bắt phải có điện mà ?" Fanny dừng bút lại.
Ann nở một nụ cười tươi, lấy ra một tờ giấy nháp trong chồng giấy, bắt đầu thiết kế "Đừng quên, tụi mình là phù thủy, muốn làm cho một cây quạt quay có gì khó."
Fanny tò mò nhìn xem Ann vẽ, được một lát sau cô nàng cảm thấy có gì đó không đúng "Ann, cậu đừng lảng sang chuyện khác, tớ nói cậu biết nếu cậu không xem vở ghi môn Biến hình cho đàng hoàng, giáo sư McGonagall sẽ không dễ dàng tha cho cậu đâu."
Fanny buồn cười liếc mắt nhìn Ann, cầm bút tiếp tục ôn bài.
" Nè, Hermione, trả cậu ..." Ann đưa vở ghi chép cho Hermione, tùy tiện kéo một cái ghế bên cạnh ngồi xuống " Mình xem xong rồi, cậu ghi chép rất tỉ mỉ."
Hermione từ đống sách ngẩng đầu lên, nhận lấy vở ghi sau đó cười hỏi Ann " Sao rồi, cậu thấy kì thi này có êm xuôi vượt qua không ?"
Mặt Ann rầu rĩ, giọng nói ủy khuất " Mình cảm thấy môn Biến hình là cố ý làm khó mình... Hiện tại chỉ hi vọng có thể kiểm tra sớm một chút, không thì có người nào tới nói cho mình biết lần này môn Biến hình sẽ thi cái gì cũng tốt nha..."
" Giáo sư McGonagall chắc chắn sẽ không để chuyện này xảy ra." Fanny thẳng thắn nói.
Ann bắt đầu lấy từ trong túi đeo sách và vở ghi, Hermione cũng sắp xếp lại đống sách chất ở trên bàn.
Ba người mỗi người cứ xem một cuốn sách. Nhưng bầu không khí yên tĩnh không bao lâu thì bị phá vỡ, Harry và Ron chạy vội đến cái bàn của ba người.
Một bức thư được đập lên bàn, ba người không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, Harry và Ron chạy tới, miệng vẫn còn đang thở phì phò.
Hermione nhìn Ann một cái sau đó duỗi tay cầm bức thư lên, nhìn rồi nói " Là bác Hagrid viết, ngày kháng án của Buckbeak đã được xác định, là ngày 6."
Ann nhướng mày không nói gì, Fanny nhìn Ann rồi nói với mọi người " Hôm đó là ngày kết thúc kì thi, mình và Ann còn một môn cuối là môn Biến hình của giáo sư McGonagall..."
Ron chống tay lên bàn, thở phì phò " Còn.. Còn nữa..."
" Bọn họ đến trường để nghe kháng án..." Hermione cầm bức thư tiếp tục nói " Bộ trưởng và hai ủy viên của Bộ phép thuật... còn có một đao phủ !?"
Mấy từ cuối cùng, giọng Hermione càng thêm trầm trọng.
" Bọn họ mang đao phủ tới để nghe kháng án !? Như vậy chẳng phải đã quyết định luôn rồi sao !" Fanny hốt hoảng nói.
" Đúng vậy, chính là kiểu này." Harry hít thở đều trở lại, từ từ nói.
Hermione nhíu mày, đem bức thư đặt lại trên bàn trông có vẻ rất tức giận.
" Khó trách mấy hôm trước Malfoy lại trở về dáng vẻ ngông nghênh, tự đại, lần trước sau trận chung kết Quidditch cậu ta đã đàng hoàng hơn không ít." Fanny nói.
" Hừ, đảm bảo là cả nhà thằng đó lại làm trò quỷ !" Ron bực bội nói, hai tay siết chặt lại.
" Đừng nhìn mình." Ann cầm bút lông ngỗng lên " Cái này không có biện pháp gì, mình khuyên mấy cậu suy nghĩ nói với Hagrid mấy lời an ủi làm sao, sau đó tiết kiệm thời gian ôn tập đi..."
" Nhưng bác Hagrid..." Ron định cãi lại mấy câu, nhưng sắp nói ra mấy từ thì phát hiện lời lẽ của chính mình cũng quá ít ỏi, Hagrid chắc chắn sẽ rất buồn bã.
Im lặng một lúc sau, Hermione kéo kéo tay áo Ann.
Ann quay mặt đi bất đắc dĩ " Mình nói, không phải bộ ba Gryffindor nhà mấy cậu mấy năm học trước cũng không dễ dàng từ bỏ sao, cho nên chuyện này còn chưa kết thúc, mọi thứ vẫn chưa thành sự thật, chờ kì thi qua rồi lại cố gắng thử một chút, nếu thật sự thất bại thì lúc đó uể oải cũng không muộn... Dũng cảm, gan dạ không sợ thử thách không phải là truyền thống nhà Gryffindor của mấy cậu à ?"
" Nói đúng lắm !" Ron nghe xong kích động " Harry vừa rồi ở trận Quidditch đã đánh bại Malfoy, lần này chắc chắn sẽ không thua."
Nói xong mấy lời cổ vũ, Ann lại nhìn Hermione cho nàng một cái ánh mắt ý bảo, cô cũng chỉ có thể giúp được đến đây.
--- --- ---- --- ---- --- --- ---- ---- ---- --- --- --- --- - -
Tuần lễ thi cử bắt đầu và cả tòa lâu đài bỗng nhiên chìm trong im lặng một cách khác thường. Môn Bùa chú kiểm tra bùa Hưng Phấn, Lịch sử phép thuật thì vẫn là một đống lằng nhằng về lịch sử phép thuật thời Trung Cổ, môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, giáo sư Lupin đã ra một cái đề thi khác thường nhất mà bọn họ từng làm. Chạy đua vượt chướng ngại vật ở ngoài trời, tại đó thầy ấy đã thiết kế nhiều chướng ngại khác nhau, đều là những con vật mà bọn họ đã học trong một năm nay, cuối cùng đến một cái rương đựng Ông Kẹ Ann trực tiếp bỏ qua, cô đứng cách rương chứa Ông Kẹ khoảng 100 mét thì tự động bỏ qua.
Qua mấy ngày, Ann vượt qua được kì thì của mấy môn khác, đến ngày cuối cùng buổi sáng thì là môn Tiên Tri, còn buổi chiều là môn cô sợ nhất Biến hình.
Trên các bậc cầu thang cheo leo dẫn lên phòng học của giáo sư Trelawney, là một dãy dài học sinh đang xếp hàng.
" Sao lại như vậy ?" Fanny hỏi Neville đang đứng trước cô nàng.
" Giáo sư muốn gặp riêng từng đứa." Neville giọng nói khẩn trương, đang để mở cuốn sách Vén Màn Tương Lai trên đùi ở trang nói về chiêm nghiệm trái cầu pha lê.
Dòng người sắp hàng bên ngoài lớp học ngắn dần một cách chậm chạp. Mỗi khi có đứa nào trèo xuống cái cầu thang bạc, là cả đám còn lại léo nhéo hỏi "Cô hỏi cái gì ? Trả lời được không ?"
Nhưng tất cả đều không chịu tiết lộ điều gì hết.
"Cổ nói với mình là trái cầu pha lê nói cho cổ biết, nếu mình kể cho bồ nghe, mình sẽ bị một tai nạn khủng khϊếp !" Khi Neville trèo xuống thang đi tới chỗ Harry, Ron, Fanny và Ann đang đứng đó, cậu chàng nói lên hoảng sợ.
" Vậy chắc đúng rồi." Ron nhăn mũi khinh thường " Mấy cậu biết không, mình cho rằng Hermione nói đúng rồi, bà ấy là một kẻ lừa đảo." " Đúng vậy." Harry nói.
Ann cúi đầu đang chơi đồng Knutz, nói thêm " Tớ chỉ mong bà ấy nhanh một chút, đã trễ giờ cơm rồi."
" Fanny Charles." Giọng điệu mơ hồ quen thuộc vang lên.
Ann ngẩng đầu liếc mắt về Fanny, cho cô nàng một ánh mắt an ủi, sau đó Fanny cũng trèo lên thang lầu.
Khoảng 10 phút sau, Fanny đi xuống.
" Loạn lung tung hết cả lên." Fanny buồn bực nói " Thật ra mình chả nhìn thấy gì trong quả cầu đó hết, nhưng cũng theo mấy lời Ann chỉ dẫn bịa đại một câu chuyện xưa... Mình nghĩ chắc cũng không đến nỗi."
" Không có việc gì, tin tớ, đa số đều giống cậu vậy thôi." Ann nói.
" Ron Weasley !" Ron trèo lên, hiện tại ở dưới thang cũng chỉ còn Ann và Harry là chưa thi.
" 12 giờ rưỡi rồi, đói quá.." Ann nhét đồng xu vào túi, xoa bụng, không thèm để ý hình tượng ngồi bệt xuống thang lầu, từ trong túi đeo lấy ra hai cái gói giấy " Còn may tớ có chuẩn bị ..."
Mở bao giấy ra, bên trong là bánh mì. Ann tùy ý đem một gói giấy khác đưa cho Fanny " Nè, của cậu."
" Cậu bỏ vào hồi nào..." Fanny nhận lấy bánh mì, nhìn cầu thang, đang do dự không biết có nên ngồi xuống hay không.
Từ trong túi đeo, Ann lại móc ra hai miếng giấy, lót xuống cầu thang " Ngồi đi, đứng mệt lắm. Sáng nay ăn sớm quá tớ thấy không no lắm, nên đi phòng bếp một chuyến..."
" Còn có hai bình sữa." Ann từ trong túi, lấy ra thêm hai bình sữa bò.
" À, tớ có kẹo này, Harry cậu muốn không ?" Nhìn Harry đang đứng một bên, Ann đem sữa bò ra rồi lại từ trong túi lấy ra mấy gói kẹo.
" Ăn chút đi, tớ nghĩ còn phải chờ một hồi." Ann khuyên nhủ.
Fanny sửa sang quần áo sau đó cũng ngồi xuống, nhận lấy sữa bò và bánh mì " Ừm, mình nghĩ cũng phải kéo dài tới buổi chiều."
" Ồ được." Harry nhận gói kẹo, xé ra " Ann sao cậu còn có nhiều kẹo vậy ? Lần trước mua ở làng Hogsmeade rất nhiều hả ?"
" Ừm.." Ann cắn miếng bánh mì " Đúng vậy, tớ rất thích nên mua nhiều lắm."
Chừng 15 phút sau thì Ron mới trèo xuống.
" Harry Potter !" Giọng giáo sư Trelawney vang lên.
Harry đưa mấy gói kẹo còn lại cho Ron rồi trèo lên.
" Ron, cậu thấy cái gì ?" Fanny hỏi, hai người đã ăn xong bánh mì và sữa bò nên đứng lên lại.
" Cái gì cũng không thấy..." Ron nói " Sau đó mình bịa đại luôn, nhưng mà chắc bà ấy không tin rồi, trong đó mình còn nói đến mấy quyển sách nói, lung tung hết luôn."
Qua chừng 10 phút, Harry trèo xuống, nhưng mà hình như cậu ta đang tự hỏi cái gì đó, bộ dáng mờ mịt.
" Ann Roland Stokes !"
" Làm người cuối cùng, cũng xui xẻo quá rồi.." Ann lẩm bẩm đi lên.
Khi Ann đang leo lên cầu thang thì Harry mở miệng nói " Ann, giáo sư Trelawney hình như có chút không ổn."
" Không ổn ?" Ann ngừng lại " Là sao ?"
" Tớ..."
" Ann Roland Stokes ?" Giáo sư Trelawney hô to.
Ann liếc mắt nhìn Harry " Để xem tình huống rồi xử lí.." Cô nói rồi leo lên phía trên.
Căn phòng trên đỉnh tháp nóng bức hơn bao giờ hết, những tấm màn cửa đều được kéo khép lại, lửa trong lò cháy bừng bừng giáo sư Trelawney đang ngồi đợi trước một trái cầu pha lê to bự.
" Chào trò" Bà ôn nhu nói " Trò hãy nhìn vào trái cầu pha lê này... Bây giờ cứ thong thả... rồi nói cho tôi biết trò thấy gì trong đó..."
Ann nhìn đối phương một cái, phát hiện giáo sư Trelawney so với bình thường cũng không khác gì mấy, sau đó dời mắt tới quả cầu thủy tinh.
Nhưng cô nhìn một hồi chả thấy cái gì khác hơn là những vẩn sương mù đùng đục, chẳng có gì xảy ra hết.
" Sao ?" Giáo sư Trelawney nhẹ nhàng hối thúc " Trò thấy cái gì ?"
Nhiệt độ trong phòng nóng bức, Ann chỉ cảm thấy cả người nóng chảy, trán toát đầy mồ hôi.
Vẫn là kể đại một câu chuyện vậy, Ann mở miệng " À, năng lượng tập trung ở giữa khối cầu, con thấy một mảng màu xám..."
" Màu xám ? Nó giống cái gì ?" Giáo sư Trelawney đè giọng hỏi " Bây giờ, mau ngẫm nghĩ lại..."
" Là một mảnh mây đen... Mây đen che phủ tòa lâu đài..."
" Thật không ?" Giáo sư Trelawney nói nhỏ, bà ấy đặt tấm giấy da lên đầu gối viết cái gì đó " Trò ngoan, có khả năng trò đã nhìn thấy chính là Hogwarts, trò còn thấy chi tiết nào nữa không ?"
" Rất nhiều.. nhiều.. nhiều người lắm." Ann tiếp tục bịa " Có người khoác áo choàng... cũng có một số người không mặc..."
" Trò ngoan, còn cái gì cụ thể hơn không ?"
" Hình như không phải người ở trường của chúng ta... Nhưng độ tuổi cùng bọn con không khác lắm.." Mấy giọt mồ hôi đã trĩu xuống chóp mũi của cô, Ann cảm thấy cực kì khó chịu, cô chỉ muốn mau chóng rời đi, dù sao cũng coi như đoán trước chuyện của học kì sau vậy.
" Hình ảnh biến mất rồi.." Ann nói.
Giáo sư Trelawney thở dài " Được rồi, trò ngoan, chúng ta ngưng ở đây vậy... Tuy là có chút thất vọng nhưng ta nghĩ trò đã cố gắng hết sức rồi.."
Ann thở phào nhẹ nhõm, đứng lên mang theo túi đeo chuẩn bị rời đi, lúc này bỗng có một âm thanh vang lên, nghẹn ngào nói ở sau lưng cô, giọng nói bất thình lình làm Ann nhảy dựng nhưng những lời nói kế tiếp càng làm cô hoảng loạn hơn.