------------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
------------------------------------------------------
Eren và Diana đang cùng mấy quan chức trong hàng ghế chào hỏi, người nhà Weasley, Harry và Hermione cũng đã sớm biết ba người Ann sẽ ngồi chung với họ.
Khi đi qua nhà Malfoy, Lucius Malfoy cũng đứng lên, lão không quan tâm Eren chỉ cùng Diana chào hỏi, Diana cũng lễ phép đáp lời. Ann nhìn đến Draco và mẹ hắn đang nhỏ giọng thì thầm cái gì đấy, vừa nói vừa dời ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn cô.
Đoán chừng cũng chả gì hay ho, Ann cũng không thèm để ý đám người Malfoy hành xử với cô thế nào. Cô đi theo Eren và Diana đến chỗ gần nhà Weasley ngồi xuống, cách bên Malfoy mấy cái ghế dựa.
Ann ngồi chính giữa Diana và Eren, cũng chào hỏi đơn giản với Fred, George, Harry, Ron, Hermione đang vẫy tay với cô.
" Mọi người chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ ?" Gương mặt tròn quay của ông rạng rỡ như một tảng phô mai Edam " Thưa Bộ trưởng... bắt đầu được chưa ạ ?"
Ông Fudge ngồi ở chính giữa hàng ghế, nói một cách thoải mái " Khi nào anh thấy bắt đầu được thì anh cứ bắt đầu, Ludo à."
Bagman rút đũa phép ra, chỉ vào cổ họng " Sonorus !" Giọng của ông ta phát ra át cả tiếng hò hét ầm ĩ phát ra từ cái sân vận động chật kín phù thủy và pháp sư, vang vọng dội lên từ mọi góc của các khán đài.
" Thưa các quý bà và quý ông... Xin được chào mừng ! Chào mừng trận chung kết Cúp Quidditch Thế Giới lần thứ bốn trăm hai mươi hai !"
Ann cảm nhận rất rõ ràng Eren ngồi bên cạnh cũng kích động lên, lưng chú ấy thẳng đứng, nhìn chằm chằm sân thi đấu " Sắp bắt đầu rồi Ann ! Mở màn còn có màn biểu diễn của linh vật các nước nữa nha."
Từ bên phải của khán đài, nơi ngồi kín rịt những cổ động viên khoác áo đỏ tươi, vang lên tiếng hò reo cổ vũ như sấm rền.
" Đó là cái gì vậy ?" Ann hỏi, lúc này đây có hàng trăm cô gái xinh đẹp đang tiến về sân thi đấu.
" Tiên nữ..." Diana giải thích " Đã lâu rồi ta không có gặp."
Trong sân đấu tiếng nhạc vang lên, Tiên nữa bắt đầu nhảy múa, Ann hoàn toàn bị bọn họ thu hút, làn da trắng như tuyết, giống như ánh trăng chiếu sáng mượt mà, mái tóc bạch kim bay phất phơ theo dáng nhảy.
Chờ tiếng nhạc chậm dần lại, Ann mới định thần lại, giọng điệu khen ngợi hỏi Diana " Diana, Tiên nữ là người hả ? Dáng nhảy múa của bọn họ thật đẹp."
Lúc Ann đang hỏi, cô cũng phát hiện trên khán đài có không ít người thần hồn điên đảo, làm ra mấy hành động điên cuồng, Ann còn chú ý thấy Fred, George, Harry, Ron đều đứng dậy khỏi hàng ghế ngóng người về phía trước, ông Weasley ở phía sau cũng rất buồn cười đứng hóng chuyện sau lưng bọn họ.
Thời điểm Eren đang giải thích cho Ann, cô cảm nhận thấy có người đang nhìn chính mình, nghiêng đầu ngó qua, vừa vặn bắt gặp được ánh mắt Hermione, nhưng mà nàng rất nhanh đã dời mắt đi.
Vừa rồi Hermione nhìn cô ? Suy nghĩ nghi hoặc lóe qua trong đầu Ann, nhưng tiếng hoan hô trên khán đài đã thu hút sự chú ý của Ann.
" Và bây giờ" Bagman la lên " Xin quý vị vui lòng giơ đũa phép lên không trung. Mời các linh vật của đội tuyển quốc gia Ireland trình diễn !"
Ngay sau đó, dường như có một sao chổi vĩ đại màu vàng kim và xanh lá quét qua sân vận động. Nó bay một vòng quanh sân vận động rồi chẻ ra thành hai sao chổi nhỏ hơn, mỗi cái quét mạnh về phía các cột gôn ở hai đầu sân đấu. Một cầu vồng thình lình bắc ngang qua sân vận động, nối hai quả cầu ánh sáng với nhau.
Đám đông xuýt xoa la hét " Ôi." " A" như thể đang chiêm ngưỡng lễ đốt pháo bông vậy. Bây giờ cái cầu vồng đã mờ đi và hai trái cầu sáng của hai sao chổi lại hợp thành một, lớn dần lên, chúng tạo thành một cái vòm ba lá lung linh, cái vòm này dâng cao lên trên bầu trời xong bay vút qua các khán đài. Từ cái vòm xanh biếc ấy dường như đang rơi xuống một cái gì đó giống như một cơn mưa vàng óng ánh.
Khi cái vòm ba lá bay qua khán đài danh dự, những đồng vàng trút xuống như mưa rào, dội vào đầu khán giả và ghế ngồi của họ.
Ann chụp được một đồng vàng rơi xuống, nhìn ngắm " Ồ con biết cái này, đây là vàng leprechaun của bọn Quỷ râu rậm Ireland." Nói xong Ann nhìn qua Eren và Diana.
" Đúng vậy Annie." Diana cười trả lời, Eren cũng xoa đầu Ann nói " Chính xác hoàn toàn Annie, mấy đồng vàng này sau vài giờ sẽ biến mất thôi."
Ann lướt mắt nhìn mọi người đang điên cuồng góp nhặt, cướp mấy đồng vàng cười phá lên, không biết chờ đến khi nó biến mất thì bọn họ sẽ có biểu tình thế nào.
" Thưa quý bà và thưa quý ông, xin nồng nhiệt chào mừng đội tuyển Quidditch nước Bulgaria ! Và đây ! Dimitrov !"
Eren nhanh chóng giơ ống nhóm lên, mà bên này Ann cũng làm tương tự, cô muốn xem thử vẻ bề ngoài của Krum có giống như trên ảnh chụp hay không, hay là bởi vì anh ta không ăn ảnh.
Krum là người xuất hiện cuối cùng của đội tuyển Bulgaria, anh vừa xuất hiện những người hâm mộ Bulgaria đã cuồng nhiệt reo hò.
Thông qua ống nhòm, Ann nhìn thấy Viktor Krum ốm nhách, đen thui, da bủng xì, lại có một cái mũi khoằm và cặp lông mày đen dày. Dáng người trông như một con chim săn mồi quá bự, so với ảnh chụp cũng chả khác biệt gì mấy.
"Và bây giờ, xin chào mừng đội tuyển Quidditch Quốc gia Ireland !" Bagman tiếp tục gào lên "Xin giới thiệu Connolly! Ryan ! Troy ! Muller ! Moran ! Quigley ! Vààààaaaaa... Lynch!"
Bảy cái bóng mờ xanh lá xẹt vào sân vận động, Ann đem ống nhòm di chuyển về phía họ. Tất cả chổi của các thành viên đội Ireland đều là Tia Chớp, trên lưng áo còn thêu tên mỗi người bằng chỉ bạc.
Bagman giới thiệu trọng tài, sau đó chính thức bắt đầu trận đấu. Thi đấu World Cup và ở Hogwarts hoàn toàn không cùng cấp bậc, tốc độ bay nhanh hơn rất nhiều, mà còn nhiều động tác mạo hiểm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ, truy thủ liên tục quẳng trái Quaffle vào nhau nhanh đến nỗi ông Bagman chỉ có đủ thời gian để hét lên tên của họ mà thôi. Đội hình và chiến thuật hai bên hoàn toàn khác biệt, đội Ireland không ngừng áp sát ghi bàn, điểm số hiện tại đã bị kéo dãn ra rất nhiều.
Thi đấu kết thúc, Krum bắt được trái Snitch, kết quả dừng ở 160:170. Tuy rằng Krum đã bắt được trái Snitch nhưng Bulgaria vẫn thua Ireland 10 điểm.
" Ồ, bọn họ chắc chắn biết rằng còn tiếp tục chỉ thêm gia tăng cách biệt mà thôi, nên mới nhanh chóng bắt trái Snitch kết thúc trận đấu." Eren giải thích cho sự bất ngờ của kết thúc này.
Ở bục trao giải, Fudge hào hứng trao cúp Quidditch cho đội Ireland, đội trưởng bên đó nâng cao cúp lên, toàn khán đài lần nữa sôi trào.
Ann về tới lều trại đã mệt mỏi, muốn đi ngủ nhưng Mur lại từ phòng bếp mang ra một mâm đồ ngọt pudding ngon lành, cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, vừa ăn bánh ngọt vừa cùng Eren thảo luận về chuyện Quidditch, sau đó lại nói chuyện Quỷ râu rậm với Diana, tới đêm khuya tối mới cùng hai người nói ngủ ngon rồi đi ngủ.
Ann vừa dính đầu lên gối là ngủ say mèm, nhưng lúc đang ngủ ngon thì âm thanh kêu gọi gấp gáp của Diana vang lên liên tục làm cô mơ hồ tỉnh dậy.
" Annie, Annie, mau đứng dậy ..." Diana ngồi trên mép giường lắc mình Ann, gọi cô dậy.
Mơ mơ màng màng mở mắt ra, Ann nhìn thấy Diana biểu hiện khác lạ, trên mặt không còn vẻ bình tĩnh như mọi khi. Mấy lều trại cũng không có tiếng hò ca vui mừng chiến thắng, chỉ có tiếng la hét, hoảng loạn, âm thanh chạy dồn dập.
Đã xảy ra chuyện gì ? Ann cắn mạnh vào đầu lưỡi, nhanh chóng tỉnh giấc.
" Diana, có chuyện gì vậy ?" Ann từ trên giường bật dậy, Diana mau chóng đưa áo khoác tới cho cô mặc.
" Eren đâu ?" Ann đi tới phòng khách, nhìn quanh một vòng cũng không thấy Eren.
" Anh ta phải trực ca đến sáng sớm... Chúng ta mau đi ra ngoài trước..." Diana giải thích, một tay nắm chặt Ann, một tay cầm đũa phép. Mur đứng ở trong phòng khách, trong tay cầm lấy gậy lăn bột, nhìn thấy Ann đi ra liền nhanh chóng chạy tới la lớn " Cô chủ nhỏ, cô đừng sợ, Mur và cô chủ sẽ bảo vệ người an toàn..."
Ann nén nhịn cảm giác muốn cười, ở thời điểm này mà cười phá lên thì thật kì hoặc, nhưng mà bộ dáng cầm cán lăn bột của Mur và cách nói hào hùng đó thật sự là rất buồn cười.
Bước ra khỏi lều trại, cô nhìn thấy xung quanh bốc cháy, xa xa còn có đám người mặc áo choàng đen, đội mũ trùm đầu đeo mặt nạ kín mít. Phía trên đầu họ, trôi lơ lửng giữa không trung là bốn hình thù đang vùng vẫy và bị vặn vẹo méo mó thành những hình dạng hết sức ghê rợn.
Diana liếc mắt nhìn sang bên đó một chút, nắm tay Ann chạy về phía rừng cây, cô đoán chừng dì ấy đang mang cô trở về chỗ để xe.
World Cup được tổ chức, những phù thủy tới từ nước ngoài đa phần là thông qua năm cửa chính để vào sân thi đấu, còn phù thủy nước Anh có thể đi tắt bằng độn thổ hay mấy phương tiện giao thông Muggle, cũng có vài gia đình phù thủy lái xe Muggle tới, nhưng mà bãi đậu xa ở cách đây cũng khá xa.
Lúc Diana mang Ann tới bãi đỗ xe, ở đó vẫn chưa có người nào.
" Chỗ này đã rất an toàn, Diana hiện tại người cứ độn thổ trở về đi..." Dọc đường đi, Diana vẫn luôn ngó về phía xảy ra chuyện, đối với một người có trách nhiệm cao với công việc như dì ấy, gặp tình huống khẩn cấp lại phải rời bỏ vị trí, Ann cũng đại khái đoán được tâm trạng của Diana.
" Diana đêm nay không chỉ có phù thủy nước Anh, những phù thủy ở khắp thế giới lẫn nhân viên Bộ phép thuật nước ngoài cũng tới rất đông, con đoán người trong Bộ có thể thành thạo nhiều ngôn ngữ cũng không nhiều lắm, hiện tại nhìn khu vực xảy ra chuyện có vẻ là xử lí không được tốt, lỡ như có quan chức cao cấp nào có chuyện gì thì quá tệ ...." Ann nói " Hơn nữa chỗ này cũng rất an toàn rồi, con thế nào cũng là một học sinh năm tư rồi, còn đứng hạng ba trong trường đó nha, Mur cũng nói nhất định sẽ bảo vệ con... Đúng không Mur ?"
Mur nghe được thẳng tắp sống lưng, giơ cao cây cán bột, gương mặt nghiêm túc " Đúng vậy cô chủ, Mur nhất định sẽ bảo vệ tốt cô chủ nhỏ."
" Người xem, Diana, mau đi nhanh đi... Nếu có xảy ra cái gì, con sẽ lập tức dùng đũa phát một tia pháo đỏ báo tin..."
Ann khuyên bảo Diana, sau khi nghe cô nói xong Diana cũng ra quyết định, dì ấy dùng đũa phép dựng xung quanh cô một vòng tròn, tia ánh bạc lóe lên trên mặt cỏ rồi biến mất.
" Đừng rời khỏi vòng tròn này, có chuyện gì lập tức phát tín hiệu ..." Diana dặn dò hai ba lần mới an tâm rời đi.
Nhìn đến chỗ lều ngủ phía xa truyền đến những tiếng la thất thanh, Ann ngáp dài buồn chán, lấy bạc Sickles ra cầm chơi. Mur bên này trông rất nghiêm túc canh gác, lâu lâu nhìn ngó xung quanh.
Ngẫu nhiên có mấy chiếc ô tô rời bãi, Mur đều như gặp kẻ thù nhảy dựng lên, phòng vệ xung quanh Ann. Đến lúc cô sắp ngủ gật, trên bầu trời xuất hiện một vầng sáng xanh lục, một cái sọ khổng lồ, làm bằng cái gì đó trông như những ngôi sao bằng ngọc bích, có con trăn thò ra khỏi cái hốc miệng như thể là cái lưỡi.
Theo sự xuất hiện của hình ảnh này, ngọn lửa bùng lên ở phía lều trại càng lớn dần, tiếng la hét càng chói tai, thảm thiết hơn khi nãy.
Đây là dấu ấn của Voldemort ? Không ổn rồi, Bộ phép thuật nước Anh khoảng thời gian này chắc chắn sẽ bận tối mặt, báo chí của các nước ngày mai khẳng định sẽ đăng tin này.
Dấu ấn màu xanh lục hiện ra chưa quá năm giây, mảnh đất trống phía trước đã bùm một tiếng, hình dáng của Eren bắt đầu xuất hiện.
Ann đi tiến tới cản Mur, nhưng ai biết được lúc Eren còn chưa hiện hết bóng dáng Mur đã múa may cây cán bột xong tới la lên " Bảo vệ cô chủ nhỏ", chờ thấy được bóng người thì khựng lại, hai lỗ tai dựng thẳng đứng gương mặt tái mét " Ha.. Há ngài Hall tới rồi ư... Cô chủ nhỏ không cần sợ nữa, có thêm người bảo vệ cô rồi."
Eren thấy Ann cũng thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng không có nói gì thêm, mau chóng đẩy Ann lên xe " Annie, mau lên xe, chúng ta về nhà thôi."
Khu dựng lều trại lửa cháy lên ngùn ngụt, tiếng thét chói tai kết hợp với hình ảnh đầu lâu xương sọ trông thật ghê rợn.
" Diana không cùng chúng ta về hả ?" Lúc thắt dây an toàn Ann nói, gia tinh lo lắng ngồi phía sau ô tô, không dám nhúc nhích.
Eren quay đầu xe ra, mắt nhìn về phía lều trại " Đêm nay cô ấy có không ít chuyện gấp cần phải làm, cô ấy bảo chú đưa con về nhà trước... Đợi xử lí xong sẽ đến."
" Nhưng mà, Mur phải cùng đi với cô chủ !" Mur ở phía ghế sau thét lên.
Eren liếc mắt về Ann tỏ ý, cô nhanh chóng quay ra phía sau an ủi " Bình tĩnh Mur, Mur rất tốt nhưng cô chủ không phải bảo ngươi bảo vệ cô chủ nhỏ sao ?
---- ---- ----------- -------------------------------------------------
Truyện ngắn: Du lịch Morroco
Ann cầm một sấp tài liệu, trên đường cười chào hỏi mọi người, dừng chân trước cửa văn phòng nào đấy, cô gõ nhẹ hai cái, bên trong truyền ra âm thanh " Mời vào"
Cười cười đẩy cửa ra, nhìn người nào đó đang nghiêm túc ngồi sau bàn làm việc hí hoáy viết, nụ cười trên mặt Ann càng ấm áp hơn. Tùy tiện đóng cửa lại, trên cửa còn treo tấm bảng nhỏ ghi Phó Trưởng phòng Thi Hành Luật Pháp Thuật.
" Ann ? Có chuyện gì hả ?" Lúc cửa đóng lại, Hermione thoáng ngó lên nhìn người trước mặt, sau đó lại lập tức cúi đầu.
Ann bất mãn bĩu môi, giơ sấp tài liệu trong tay lên " Bọn mình cùng nước Pháp hợp tác tra được những tư liệu vi phạm lệnh mua bán trái phép hàng hóa, cần được xử lí gấp..."
" Được, chờ mình xử lí cái này xong đã." Hermione cũng không ngẩng đầu lên, cứ như vậy trả lời.
Ann đi tới đặt văn kiện xuống bàn, kéo ghế đối diện Hermione ngồi xuống. Nàng cũng nhanh chóng khép lại đống giấy tờ đang đọc, để qua góc bên trái bàn, chỗ đó cũng có không ít tài liệu. Duỗi tay cầm lấy văn kiện của Ann mở ra xem, lâu lâu lại hỏi cô một ít vấn đề, Ann cũng theo phép công xử lí rõ ràng.
Hermione ở phía cuối văn kiện kí tên xong, khép lại đẩy tới chỗ Ann, từ bên kia lại rút ra đống hồ sơ tiếp tục vùi đầu xem.
Ann cũng không tiếp nhận văn kiện, đứng lên đi vòng qua bàn tới bên cạnh Hermione, duỗi tay cầm lấy khung ảnh trên bàn làm việc.
" Aiiiii..." Ann thở dài, Hermione cảm thấy kì quái liếc nhìn Ann.
" Cậu nói xem, cái người mặc áo cưới trong ảnh chụp này làm sao mà lại đẹp quá vậy ?" Ann giọng điệu nghiêm túc nói.
Hermione không nhịn được phì cười thành tiếng, buông bút trong tay xuống, xoay ghế dựa đối mặt với Ann cười khẽ " Được rồi, Ann, còn có chuyện gì hả ?"
" Đương nhiên là có ~" Đặt khung ảnh xuống, giọng điệu hài hước nói "Chuyện công nói xong rồi, không phải nên nói việc riêng cho tốt à."
" Việc riêng ?" Hermione nhíu mày. Ann cười xấu xa nhìn chăm chú đôi mắt Hermione, áp sát người lại, trực tiếp hôn xuống, tay trái lặng lẽ vòng qua giữ cổ đối phương, không cho nàng né tránh.
Triền miên một lúc lâu, Ann kề trán và trán Hermione, ánh mắt tràn ngập ý cười nhìn nàng, giọng điệu dụ hoặc " Cuối tuần này đi Moroco, mình đã sắp xếp xong xuôi rồi."
" Nhưng..." Ann không cho Hermione cơ hội trả lời, tiếp tục hôn xuống, đợi đến lúc dừng lại, nàng đã có chút thở dốc, Ann giọng điệu lên án nói " Đã 32 ngày rồi chúng ta không có thời gian ở cùng nhau ! Công việc mãi mãi cũng không làm hết, ngươi nhẫn tâm bỏ người vợ này một mình ..."
" Được rồi..." Hermione nhìn ánh mắt không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua của Ann, đành phải khuất phục.
" Vậy mới ngoan chứ." Ann đứng dậy, vẻ mặt hài lòng vì thực hiện được kế hoạch " Vậy nhé, không quấy rầy cậu nữa."
Cô vòng qua bàn làm việc, cầm lấy văn kiện tâm trạng vui vẻ đi ra khỏi phòng. Hermione chờ Ann đóng cửa lại, cười cười lắc đầu, nhỏ giọng thầm thì " Vẫn y chang đứa nhỏ vậy..." Lơ đãng nhìn qua khung ảnh trên bàn, không nhìn được tay phải sờ sờ môi dưới, cười lắc đầu, tiếp tục cầm bút lông ngỗng lên. Nếu muốn dành thời gian để nghỉ phép, thì phải nhanh chóng giải quyết hết đống việc này.
---------------------------------
Một vài lời của Editor:
Ahuhu, tác giả làm cho một đoạn ngắn như vậy đã quá bà con ơi. Mọi người biết trong tâm trí tui hiện giờ là hình ảnh gì hông, Hermione công quá mấy mịa ơi, chịu hông nổi.